Chương 4
Ánh nắng ban mai chiếu qua khung cửa, rọi lên khuôn mặt Lê Minh. Cậu bật dậy, mồ hôi lạnh vẫn còn đọng trên trán, tim đập dồn dập.
"Chẳng lẽ… tất cả chỉ là mơ?" – Minh lẩm bẩm, ánh mắt trầm xuống khi nhớ lại giọng nói cơ giới vang lên đêm qua.
Không một âm thanh. Không có ánh sáng lạ. Không có gì chứng minh chuyện đó là thật. Minh khẽ cười nhạt:
"Mình đúng là mệt mỏi thật rồi…"
Ting!
Âm thanh vang lên đột ngột trong đầu, sắc và rõ như sét giữa trời quang. Một giao diện mờ ảo hiện ra trước mắt, tỏa ánh sáng xanh nhạt:
[Hệ thống “Kẻ Phản Diện Toàn Năng” khởi động.]
[Xin chào, ký chủ – Lê Minh.]
[Chúc mừng ngươi đã thức tỉnh Thiên Phú: Toàn nguyên tố – Cấp F (Tăng trưởng vô hạn).]
[Ngươi được sinh ra để phá hủy thế giới này — và cứu lấy nó bằng chính tro tàn.]
Minh lặng người, trái tim như bị bóp nghẹt.
[Giới thiệu hệ thống:]
Mỗi khi ngươi bị khinh thường hoặc tổn thương, sức mạnh sẽ tăng trưởng từng bước.
Mỗi hành động làm lung lay trật tự giả tạo đều là bước tiến đến chân lý.
Mục tiêu cuối cùng: Phá vỡ vòng tuần hoàn dối trá mà loài người gọi là “ánh sáng”.
---
Minh đứng dậy, bước ra ban công. Không khí buổi sáng trong lành, nhưng trong lòng cậu, mọi thứ vẫn nặng nề như chì. Ánh sáng chiếu lên mái ngói, làm nổi bật những giọt sương còn sót lại, nhưng cậu chỉ thấy nó… giả tạo.
> [Thông báo hệ thống: Nhiệm vụ phụ khởi động.]
[Điều kiện: Khám phá sức mạnh phản diện, học cách kiểm soát cảm xúc tiêu cực.]
Minh nhắm mắt, tập trung cảm nhận nỗi tuyệt vọng còn sót lại từ buổi thức tỉnh hôm qua. Gia Khánh, tiếng cười khinh miệt, ánh mắt thương hại… tất cả giờ là nhiên liệu.
Cậu giơ tay, thử “kéo” năng lượng từ sự sợ hãi và khinh bỉ. Một luồng ánh sáng tím đen hiện lên quanh bàn tay, run rẩy nhưng mạnh mẽ, dò tìm lối đi mới.
> [Tăng trưởng năng lượng tiêu cực: +5 điểm]
[Kỹ năng “Hấp thụ năng lượng tiêu cực” nâng cấp lên cấp 1]
Minh khẽ cười, lần đầu cảm nhận vị ngọt của quyền lực từ tuyệt vọng. Bàn tay siết chặt thành nắm đấm:
"Thế giới này… đã sống quá lâu trong giả tạo. Tôi sẽ viết lại mọi thứ… từng bước."
---
Trên đường tới trường, Minh gặp Đức và Kiệt đang đợi ở cổng.
"Minh… cậu vẫn ổn chứ? Nghe nói… hôm qua…" – Đức nở nụ cười, ánh mắt vừa thương cảm vừa hứng thú.
"Ừ… mình ổn." – Minh gật đầu, giọng trầm.
"Không nổi bật như Vy, nhưng chắc chắn cậu còn ẩn giấu điều gì đó. Tôi đoán cậu sẽ không để mọi người nhìn thấy hết đâu." – Kiệt, mắt lóe lên tia tò mò.
"Tôi không cần ai nhìn… tôi chỉ cần hiểu mình." – Minh nhún vai.
Vy bước ra, tới cạnh anh: ánh mắt sáng, nụ cười nhẹ. Nhưng hôm nay, Minh nhận ra sức nổi bật của cô không chỉ từ cấp S toàn hệ mà còn từ ánh mắt kiên định. Hai anh em đứng cạnh nhau, tạo ra hình ảnh đối lập: Vy tỏa sáng rực rỡ, Minh âm thầm nhưng ẩn chứa sức mạnh tiềm ẩn.
> [Thông báo hệ thống: Quan sát thế giới xung quanh, tìm mục tiêu thử nghiệm đầu tiên.]
Chưa kịp bước vào cổng trường, Gia Khánh xuất hiện cùng đám thuộc hạ. Ánh mắt hắn cố hướng về Vy, nhưng vẫn liếc Minh với vẻ khinh miệt:
"Hừ… anh trai của cô nàng cấp S, thật là… đáng tiếc. Nhưng đừng lo, nếu em muốn, tối nay… anh sẽ cho cô ấy thấy thế giới của những người 'được chọn'."
"Tôi không quan tâm." – Vy nhíu mày.
"Thật lạnh lùng… nhưng thú vị. Còn anh, Minh… sao hôm qua nhìn cậu như kẻ bị bỏ rơi vậy?" – Gia Khánh cười khẩy.
"Tôi không cần ánh mắt ai cả. Tôi sẽ tự tìm con đường của mình." – Minh im lặng, giọng trầm.
Hắn cười khẩy, quay đi cùng đám thuộc hạ, nhưng nỗi đau của Minh giờ biến thành nhiên liệu cho sức mạnh phản diện:
> [Mỗi hành động làm lung lay trật tự giả tạo đều là bước tiến đến chân lý]
Minh hít sâu, bàn tay nắm chặt, ánh mắt lạnh lùng. Lần đầu tiên, cậu nhận ra chân lý: đôi khi để cứu thế giới, phải bắt đầu bằng việc thiêu rụi những điều giả tạo.
> [Nhiệm vụ phụ: “Thử nghiệm năng lực phản diện đầu tiên” được kích hoạt]
Một kẻ phản diện vừa bước ra ánh sáng — âm thầm, lạnh lùng, sẵn sàng đảo ngược vận mệnh cả nhân loại.
Minh hít sâu, bước qua cổng trường. Không khí bình thường, học sinh đi lại, tiếng cười nói rộn ràng, nhưng với cậu giờ đây, tất cả như một lớp màn mỏng che giấu sự giả tạo.
Cậu dừng lại gần bức tường gạch, quan sát xung quanh. Một nhóm học sinh đang cãi nhau về kết quả Thức Tỉnh, ánh mắt xen lẫn hả hê và khinh miệt. Minh thầm nghĩ: đây sẽ là bước thử đầu tiên.
Cậu hít vào, nhắm mắt, tập trung. Không khí xung quanh, những lời chế nhạo, sự ganh ghét, đều là nhiên liệu. Một luồng ánh sáng tím đen yếu ớt lóe lên quanh bàn tay, run rẩy, nhỏ giọt.
> [Tăng trưởng năng lượng tiêu cực: +1 điểm]
[Kỹ năng “Hấp thụ năng lượng tiêu cực” nâng cấp tiến trình: 10%]
Minh mở mắt, cảm giác quyền lực chưa trọn vẹn, nhưng đủ để khiến một cậu học sinh đang cười nhạo phía xa phải lùi lại, nhìn cậu với sự nghi ngại.
"Chỉ mới là khởi đầu…" – cậu thầm nhủ. Bàn tay siết chặt, Minh bước tới gần nhóm học sinh. Không cần dùng sức mạnh quá mức, chỉ là một áp lực nhỏ từ năng lượng tiêu cực đã khiến họ ngần ngại, dừng tranh cãi.
Đức và Kiệt đứng bên cạnh, quan sát. Đức nhíu mày, lẩm bẩm: "Không biết Minh đang làm gì, nhưng… cậu ta có gì đó khác thường."
Kiệt thì khẽ cười: "Chỉ là trực giác thôi. Nhưng có vẻ năng lực hôm qua chưa nói hết. Nhìn cậu ấy điềm tĩnh vậy mà… có điều gì đó đang tích tụ."
Vy đứng gần đó, nắm tay anh: "Anh… không sao chứ?"
"Ừ…" – Minh đáp, giọng trầm. "Chỉ là… đang thử thôi."
Cậu hít sâu, cảm nhận năng lượng tiêu cực chậm rãi lan vào cơ thể. Mỗi bước, mỗi cử chỉ của cậu đều tiếp nhận và hấp thụ một phần nhỏ, đủ để Minh hiểu rằng sức mạnh phản diện không thể vọt lên ngay lập tức. Nó phải tích lũy từng chút một, từ những xúc cảm nhỏ, từ những tổn thương và sự khinh miệt xung quanh.
> [Tiến trình thử nghiệm: 20%]
[Kỹ năng “Hấp thụ năng lượng tiêu cực” nâng cấp tiến trình: 20%]
Minh nhếch môi, cảm giác vị ngọt của quyền lực vẫn còn nhè nhẹ, không vội vàng, nhưng rõ ràng. Lần đầu tiên, cậu nhận ra: để trở thành kẻ phản diện toàn năng, không cần bùng nổ ngay lập tức, mà là từng bước, từng bước một, kiểm soát và sử dụng chính cảm xúc tiêu cực của thế giới.
Minh bước đi, ánh mắt lạnh lùng. "Mọi thứ giả tạo… sẽ bị thiêu rụi từng chút một," – cậu thầm nhủ.
Và buổi sáng bình thường ở Thiên Long chỉ vừa mới bắt đầu.
Tiếng trống trường vang lên báo hiệu bắt đầu tiết học. Học sinh khối 12 xếp thành hàng dài trong sân tập. Ở phía trước, thầy Hưng – một người đàn ông trung niên, vóc dáng rắn rỏi, mắt sắc lạnh như thép, giọng trầm và dứt khoát – bước ra giữa sân.
"Chào các em," – thầy Hưng cất giọng, khiến mọi học sinh im lặng hoàn toàn. "Từ hôm nay, chương trình học sẽ thay đổi."
Một vài học sinh trao nhau ánh nhìn tò mò.
"Chúng ta sẽ giảm bớt các môn lý thuyết," – thầy Hưng tiếp – "Thay vào đó, các em sẽ tập trung vào luyện tập và thực chiến. Lý thuyết chỉ là nền tảng, nhưng sức mạnh thực sự được hình thành trên chiến trường, khi cơ thể, tinh thần và võ lực hòa làm một."
Minh đứng phía sau hàng, mắt nhìn thầy. Cậu cảm nhận được sự nghiêm khắc tột độ và… một luồng áp lực vô hình tỏa ra từ ông, như muốn thử thách từng học sinh.
"Những buổi tập tới," – thầy Hưng nói tiếp, giọng đều nhưng mạnh mẽ – "sẽ không còn chỗ cho sự yếu đuối hay do dự. Các em sẽ đối mặt với các đối thủ mạnh hơn chính mình, với những bài tập tăng cường thể chất, tốc độ, kỹ năng chiến đấu, và… khả năng kiểm soát nguyên tố. Ai không theo kịp, sẽ bị bỏ lại."
Đám học sinh khẽ rùng mình, nhưng cũng đầy háo hức. Một vài cậu bạn cười khẽ, như thử thách bản thân, trong khi số khác lộ vẻ lo lắng.
Vy hít sâu, mắt sáng: "Anh Minh… hôm nay sẽ là bước đầu tiên để chúng ta tiến xa hơn."
Minh chỉ nhếch môi, ánh mắt lạnh lùng, như đang đoán trước những thử thách phía trước. "Ừ… hãy xem thử sức thật sự của mình tới đâu."
Thầy Hưng gật đầu, tay chỉ vào khu vực tập luyện rộng lớn: "Các em chia thành nhóm, chuẩn bị tinh thần. Từ giờ trở đi, mỗi buổi học sẽ là một trận thực chiến, mỗi cú ra đòn, mỗi chiêu thức đều phải chuẩn xác và hiệu quả. Võ lực của các em sẽ được rèn qua mồ hôi, đau đớn, và cả thất bại."
> [Thông báo hệ thống: Nhiệm vụ phụ – Quan sát và thích nghi với môi trường luyện tập thực chiến]
Minh hít sâu, cảm nhận từng luồng năng lượng xung quanh. Mùi mồ hôi, tiếng bước chân, tiếng thét của các học sinh… tất cả đều trở thành dữ liệu để cậu quan sát, hấp thụ và chuẩn bị cho thử nghiệm tiếp theo của sức mạnh phản diện.
Vy nắm nhẹ tay anh: "Anh sẽ ổn chứ?"
"Ừ…" – Minh đáp, giọng trầm, nhưng trong mắt đã lóe lên một tia quyết tâm. "Đây chỉ là khởi đầu."
Học sinh bắt đầu di chuyển tới các khu vực luyện tập. Một số cặp tập quyền cước, một số khác thử sức với nguyên tố. Minh đứng quan sát, nhận ra rằng đây sẽ là cơ hội để tích lũy năng lượng từ thực chiến, từng chút một, vừa luyện võ lực, vừa kiểm soát phản diện năng lượng bên trong.
> [Tiến trình thử nghiệm phản diện: 30%]
[Hấp thụ năng lượng tiêu cực: 25%]
Ánh nắng buổi sáng chiếu lên sân tập, nhưng ở Minh, ánh sáng đó chỉ phản chiếu như một thử thách, nhắc nhở rằng mọi thứ giả tạo sẽ không còn giá trị nữa – chỉ có sức mạnh và thực chiến mới quyết định tất cả.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com