Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phiên ngoại: Valentine vui vẻ

🎁🎁 Valentine vui vẻ

"Năm nay Bắc Kinh như thế nào lại không có tuyết nha." Cố Thanh Bùi dựa ở cửa sổ tại văn phòng cao tầng, nhìn dưới chân là cầu vượt đoàn xe nối đuôi nhau chạy thành một vệt sáng dài .
"Em thật sự không biết sao, hay là cảm thấy Lễ Tình Nhân không có tuyết không đủ lãng mạn?"
"Cậu cảm thấy tôi còn tuổi để chú ý tới Lễ Tình Nhân sao?" Cố Thanh Bùi xoay người, cầm lấy bút máy chỉ chỉ Nguyên Dương, "Ấu trĩ."
Nguyên Dương "Đệt" một tiếng, "Tôi mới phát hiện ra một chuyện. "
"Chuyện gì?"
"Em luôn thích tận dụng mọi lúc mà giáo dục tôi."
"Cậu hiện tại mới phát hiện sao?" Cố thanh Bùi đẩy đẩy mắt kính, liền đi tới, "Mới qua mấy năm mà đã quên?"
Nguyên Dương lôi kéo cánh tay y, cưỡng bách ngồi xuống trên đùi mình, "Không phải, tôi phát hiện ra gần đây càng ngày càng thường xuyên."
"Đó là bởi vì cậu một vừa hai phải đem công ty tôi dọn đến tòa nhà văn phòng chỗ cậu , tần suất không thay đổi, mà xác suất lại gia tăng rồi.(Tần suất gặp nhau không đổi, nhưng xác suất để gặp nhau lại lớn thêm) " Cố Thanh Bùi nhéo cái mũi cao thẳng của hắn,"Do cậu tự tìm đó."
Nguyên Dương bĩu môi, đột nhiên xoay người đem y đè ở sô pha: "Đúng vậy, tôi thích tự ngược thế đó, bởi vì mỗi ngày đều có thể nhìn thấy em nhiều thêm mấy phút, tôi liền cao hứng."
Cố Thanh Bùi nhấp môi cười, duỗi tay ôm vòng lấy cổ hắn, lười biếng mà nói: "Chúng ta đi hẹn hò đi, tuy rằng tăng ca đã muộn rồi, nhưng vừa lúc hiện tại ăn cơm không cần xếp hàng."
"Đó đâu phải Lễ Tình Nhân, ' ấu trĩ '." Nguyên Dương nhướng mày.
Cố Thanh Bùi cười khúc khích: "Còn mang thù sao."
"Em hiện tại mới biết được tôi mang thù sao? Mới qua mấy năm mà đã quên?"
Cố Thanh Bùi cười to: "Đừng học tôi, có phiền hay không."
Nguyên Dương triền miên mà hôn môi y, ngữ khí sủng nịch: "Học em đó, phiền chết em đi."
Cố Thanh Bùi cười khanh khách mà né tránh: "Nói thật, chúng ta đi hẹn hò đi."
"Em muốn đi nơi nào?"
"Không nơi nào cả." Cố Thanh Bùi dán lên lỗ tai Nguyên Dương, "Tôi muốn cùng cậu nắm tay đi trên đường, một năm chỉ có một ngày này, để tất cả mọi người đều nhìn thấy chúng ta là một đôi."
Nguyên Dương lộ ra ý cười thật sâu: "Tôi hận không thể cho toàn thế giới đều biết."
"Trong thế giới của chúng ta, tất cả mọi người biết rồi." Cố Thanh Bùi hôn hôn trán y, "Nào, đi thôi."
"Từ từ." Nguyên Dương cười xấu xa nói, "Nếu năm nay Lễ Tình Nhân không có kế hoạch gì đặc biệt, thì tôi kiến nghị chúng ta đem các bước hẹn hò đổi một chút."
"Hả......?"
"Chúng ta làm tình trước."
"Vậy còn có thể đi sao!"
"Em không đi được tôi liền cõng em, người khác tú ân ái bằng cách nắm tay hôn môi, chúng ta đi ra liền hạ gục hết bọn họ."
" Vô nghĩa......"
Văn phòng to như vậy, lúc này đây hai người kia lại làm chuyện bí mật bên trong.

Edit by me

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #dammy