Chap 16 - Hạnh phúc của vai phụ
📞📞📞📲📲📲
Lúc này tiếng chuông điện thoại lại vang lên, là Đường Cửu Châu đang gọi. Cậu nhìn anh do dự bắt máy giấc mơ đẹp đúng là chóng tàn.
"Tony có chuyện gì sao. Lúc nãy anh bận việc không nghe thấy."
"PD La anh ấy đến tìm anh. Hình như anh ấy có chút say rồi đang ở phòng em."
"Oh vậy sao. Anh đến ngay."
"Anh Cửu Châu sẽ đến ngay chúng ta cũng đến lúc tỉnh mộng rồi." Sau khi cuos máy Dư Cảnh Thiên thoát khỏi vòng tay anh, đứng dậy trên môi cố vẽ nụ cười.
La Nhất Châu buông cậu ra nhưng vẫn vương vấn nắm tay cậu cả hai chìm vào im lặng. Lúc anh đang định nói gì đó thì nghe tiếng chuông cửa. Cậu nhìn về phía cửa nhẹ nhàng rút tay khỏi tay anh bước đến mở cửa. Khoảnh khắc tay cậu dần rời khỏi trong lòng anh dâng trào cảm giác trống rỗng mất mác.
"Cậu ấy có làm phiền em không."
"không ạ. Anh đưa anh ấy về giúp em nhé."
"Oh được rồi anh sẽ lo cho cậu ta. Cảm ơn em."
Đường Cửu Châu đỡ La Nhất Châu ra khỏi phòng.
Sau khi cánh cửa đóng lại cả người Dư Cảnh Thiên cũng trượt dài xuống sàn lạnh lẽo, cảm xúc kìm nén như vỡ òa cậu bật khóc nức nở, mệt mỏi, nhớ anh khiến trái tim Dư Cảnh Thiên như bị bóp đến nghẹt thở.
La Nhất Châu bất lực nhìn cánh cửa đã đóng ánh mắt hiện lên sự đau khổ, một giọt nước mắt nóng hổi rơi trên khuôn mặt anh tú.
Cách một cánh cửa có hai con người vì yêu nhau mà không ngừng chịu tổn thương.
Đứng được một lúc lâu, Đường Cửu Châu tự dưng lại bị kéo vào tình cảnh này vô cùng lúng túng kẽ vỗ vai La Nhất Châu.
"Cậu ổn chứ Nhất Châu."
"..."
La Nhất Châu điều chỉnh lại cảm xúc. Quay đi, đến trước cửa phòng mình anh đưa tay trước mặt Đường Cửu Châu
"Tôi quên mang chìa khóa phòng. Nhưng lại không gọi cho cậu được "
"A... Lúc nãy có chút việc. Tôi có mang chìa khóa cho cậu đây."
"Sao cậu ấy lại ở đây."
Dù là câu hỏi không đầu không đuôi nhưng Đường Cửu Châu hiểu rõ anh muốn biết điều gì.
"Nghe nói cậu ấy bị hủy chuyến bay, họ phải quay về gấp để cậu ấy ở lại một mình thấy không yên tâm nên quản lí bên ấy mới gọi cho tôi nhờ giúp đỡ. Ngày mai cậu ấy sẽ về cùng chúng ta."
"Cậu giúp tôi một chuyện được không."
"Sao hôm nay lại đột nhiên khách sáo vậy. Đương nhiên là được rồi."
Ting... Ting
"Anh Cửu Châu có chuyện gì sao ạ."
"Tên La.... À không anh thấy chiều nay em không được khỏe nên mang cho em ít cháo với thuốc."
"a ~thật làm phiền anh quá. Em cảm ơn."
Đường Cửu Châu ra về không khỏi thở dài khi nhìn thấy đôi mắt đỏ hoe còn hơi sưng của cậu.
>>>>>>>>>>>>>>>>
"Có chuyện gì rắc rối sao." Đặng Hiếu Từ nhìn khuôn mặt phiền não của Đường Cửu Châu nên đến bên cạnh hỏi.
"hazz... Định mệnh đúng là trêu người mà La Nhất Châu đến phòng tìm anh thì đúng lúc gặp Tony ở đó."
"Hai người họ đã xảy ra chuyện gì sao."
"Anh cũng không biết nhưng trông hai người họ... Ầy không biết nói thế nào."
"Họ cũng thật xứng đôi. Đều ngốc như nhau."
~Flasback~
Chuyện là cách đây một tiếng
Đặng Hiếu Từ cũng ra về sớm nên Đường Cửu Châu có chuẩn bị bất ngờ nhỏ để dỗ người yêu sau chuyện của La Nhất Châu anh đã bị Hiếu Từ dỗi nên muốn nhân dịp này dỗ dành cậu ấy một chút.
Đường Cửu Châu kì công xếp những cánh hoa hồng thành hình trái tim trên giường còn chuẩn bị món bánh ngọt mà Hiếu Từ thích nhất nữa.
Đặng Hiếu Từ trở về nhìn thấy khóe môi cong lên ý cười nhưng vẫn chưa muốn nhanh như vậy tha cho anh. Nên vẫn cố làm mặt lạnh.
"hmm... Thật biết cách bày trò."
Đường Cửu Châu mang đĩa bánh đặt vào tay cậu.
"Món em thích nhất ăn xong đừng giận anh nữa có được không." Anh kéo vai cậu ngồi xuống cưng chiều bẹo má.
Đặng Hiếu Từ cũng thật dễ dỗ nhanh chóng mỉm cười vui vẻ ăn bánh.
"Vì miếng bánh em thích nhất nên xem như tha thứ cho anh."
Anh hồi hộp nhìn cậu ăn, múc đến muỗng thứ ba thì trong bánh có một chiếc nhẫn tinh xảo lấp lánh hiện ra.
"Đây là..." Đặng Hiếu Từ cảm động đôi mắt ngấn nước nhìn anh.
Đường Cửu Châu đang quỳ một chân trước mặt cậu. Nắm lấy tay cậu. Nhìn cậu bằng đôi mắt chân thành
"Em sẽ đồng ý kết hôn với anh chứ". Ánh mắt anh tràn ngập sự mong đợi.
"Đương nhiên là em đồng ý" cậu cảm động rơi nước mắt giọt nước mắt hạnh phúc.
Đợi anh đeo chiếc nhẫn lên tay cậu hai người ôm nhau trao nhau nụ hôn nồng cháy.
Ngắm nhìn chiếc nhẫn sáng lấp lánh trên tay Đặng Hiếu Từ không khỏi mỉm cười hạnh phúc.
"Đợi mọi việc ổn thỏa chúng ta sẽ tổ chức hôn lễ em thấy sao."
"Đã bên cạnh nhau lâu như vậy đợi thêm một chút cũng không sao."
"Cảm ơn em đã luôn bên anh." Đường Cửu Châu hôn lên má cậu.
"Điện thoại đâu rồi nhỉ" Đường Cửu Châu nghe tiếng điện thoai reo nhưng không biết mình đã quăng nó ở đâu.
"Hình như trong túi áo khoác của anh." Đặng Hiếu Từ chỉ tay về phía chiếc áo đang nằm trên sofa.
"Alo Quản lý Đường thật làm phiền anh quá tôi chỉ muốn hỏi ngày mai mọi người sẽ đi chuyến bay lúc mấy giờ vậy. Tôi sẽ đến đón Tony."
"Chắc khoảng 9h sẽ đến đó. Hay để tôi đưa cậu ấy về luôn. Ngày mai Nhất Châu cũng phải đến ghi hình mà."
"E... là không tiện đâu tin tức Tony bị hủy chuyến bay mọi người đều biết rồi ngày mai chắc sẽ có rất đông fan đến đón cậu ấy. Nếu đi chung lại sợ có chuyện đồn thổi. Mai tôi sẽ đón cậu ấy ở cổng thường. Cảm ơn anh đã giúp đỡ"
"Mai sẽ có nhiều fan đến sao vậy chắc tôi sẽ đưa La Nhất Châu đi cổng Vip tránh sự chú ý. Anh đừng quá khách sáo giúp đỡ lẫn nhau mà"
....
"Là staff bên chương trình. Hỏi anh mai mấy giờ đến để cậu ấy đón Tony." Không đợi Hiếu Từ phải hỏi Đường Cửu Châu cũng tự nguyện khai báo. Anh luôn muốn cậu ở bên cạnh anh sẽ không có bất cứ sự nghi ngờ nào.
Đường Cửu Châu đang kiểm tra điện thoại phát hiện có rất nhiều cuộc gọi nhỡ chắc do lúc nãy hồi hộp chờ đợi câu trả lời của Hiếu Từ nên anh không để ý tiếng chuông điện thoại.
Thấy Tony gọi cho mình rất nhiều cuộc nên đã gọi lại cho cậu.
~End flasback. ~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com