Chương 266: Vậy hãy để cho hắn đi đi.
Kế tiếp Hạ Dương Trác lên sân khấu .
Nếu hắn và Hàn Đông diễn bạn thân, như vậy tuổi người tất phải xấp xỉ. Tuy rằng đều là người trẻ tuổi, nhưng mà khoảng cách mười tuổi vẫn là đối với Hạ Dương Trác khiêu chiến không nhỏ.
Thấy hắn mặc đồng phục cảnh sát thân, trong lòng Hàn Đông run lên.
Quá giống Hạ Diệu.
Chính yếu chính là, hắn hơn Hạ Diệu là có thêm một đôi màu lam đồng tử, đứng ở đó rất thu hút ánh mắt người khác.
Dù vậy, nhân viên trang điểm vẫn phải tốn không ít công phu trên mặt hắn. Màu da trắng được làm đậm lên một chút, kiểu tóc sơ được chải ngay ngắn một ít, bằng không càng ép không được khí khái anh hùng trên người hắn.
Tuy rằng tạo hình vô cùng như ý người, nhưng kỹ xảo biểu diễn của Hạ Dương Trác cũng không thể phản đối.
Nhìn thấy bạn thân chết thảm ở ven đường, Hạ Dương Trác không có lập tức chạy tiến lên gào khóc, mà là ngơ ngác nhìn, sau bảy tám giây, cảm xúc mới chợt bùng nổ.
Hắn lảo đảo bổ nhào lên người Hàn Đông, nhìn trời khốc rống, nước mắt vỡ đê.
Kia tê tâm liệt phế, trạng thái thần kinh không bình thường, làm cho người ta khó có thể tưởng tượng hắn khóc đến là mỗi ngày gọi hắn "Hạ tam đản" đồ lưu manh...
"Cắt!"
Thuận lợi thông qua.
Từ lúc phần đầu 《 trộm ảnh 》 quay xong, Lỗ đạo diễn có nhận thêm vài bộ phim điện ảnh khác, không phải kịch bản là đồ bỏ đi thì chính là diễn viên không đủ lực, đã thật lâu không có loại cảm giác sảng khoái này.
Sau đó chính là Chu Lê lên sân khấu .
Lúc này Hạ Dương Trác đang quỳ gối bên người Hàn Đông khóc đến thương tâm, Chu Lê từ trên xe bước xuống, chứng kiến trước mắt một màn, phản ứng đầu tiên chính là kêu lên sợ hãi.
"A —— "
Nguyên bản người "đã chết" Hàn Đông, giờ này khắc này lại rớt hai giọt mồ hôi lạnh.
Cô không hét được kinh hỉ một chút sao?
Hai hàng lông mày của Lỗ đạo diễn nhíu lại, rất rõ ràng, cảnh quay đang tốt như vậy bị một tiếng hét làm cho nát bét.
"Quay lại ."
Liên tiếp quay đi quay lại bốn năm lần, lúc này mới miễn cưỡng thông qua.
Cảnh sau cũng là một cảnh cao trào, là cảnh ban đêm Thân Xuyên lại tận mắt nhìn thấy cảnh hiện trường tai nạn.
Nhưng mà lúc này đây, thái độ Thân Xuyên bất đồng với trước đó.
Hắn chứng kiến cảnh tượng thảm thiết trước mắt, nhưng không có thương tâm, không có thống khổ, có chăng chính là chết lặng cùng mờ mịt...
Trong thời gian ngắn ngủi như thế, Hạ Dương Trác nhanh chóng hoàn thành diễn biến thay đổi tâm trạng. Trong mắt không còn vẻ thương tâm chỉ còn vẻ bình tĩnh đến mức người khác giận sôi.
Người vây xem bắt đầu thì thầm với nhau, bàn luận sôi nổi.
"Hạ Dương Trác tiến bộ thật đúng là không ít."
"Đúng a, so với trạng thái lúc quay 《 Phong mang 》 còn tốt hơn nhiều."
"《 Trộm ảnh 2》 hình như so với 《 Phong Mang》 công chiếu trước đúng không?"
"Đúng vậy, trước sau cách không đến một tháng."
"Đến lúc đó Hạ Dương Trác Phong đầu đang uy, có thể hay không đoạt hào quang của vai diễn Hàn Đông ?"
"Ai biết được, 《 Phong Mang 》 báo trước chữ phiến đến nay còn chưa tuyên bố, khó nói."
"..."
Tất cả chuyện này, Lý Thượng đều nghe vào trong lỗ tai.
Nhìn thấy hắn thực bình tĩnh, kỳ thật so với bất luận kẻ nào đều rối rắm hơn.
Một mặt hi vọng Hạ Dương Trác có thể cường đại, ngăn chận Hàn Đông nổi bật. Một mặt khác lại không hi vọng hắn quá mức cường đại, chiếm lấy toàn bộ hào quang.
So sánh ra, mũi nhọn đối địch của hắn vẫn là Hàn Đông.
Hắn càng hi vọng Hạ Dương Trác đem Hàn Đông xử lý, sau đó chính mình tiếp tục đối phó Hạ Dương Trác, như vậy kế hay càng lớn hơn một chút.
Cho nên, trong thâm tâm hắn đang lặng lẽ nói cố lên với Hạ Dương Trác.
...
Một ngày nhiệm vụ quay phim viên mãn hoàn thành.
Sau khi kết thúc công việc, người của đoàn làm phim tiếp tục nói về kế hoạch tiếp theo.
Mấy ngày nữa, đoàn phim muốn liên tục chiến đấu ở các chiến trường đến tiểu đảo quay diễn ngoại cảnh, trước tiên, đoàn phim đối với toàn bộ nhân viênxuất hành thống nhất an bài sắp xếp.
Nghe nói sắp đi tiểu đảo,tất cả mọi người hoan hô nhảy nhót, ở Bắc Kinh quay phim trong khoảng thời giannày không biết đã hít bao nhiêu bụi rồi, rốt cục có thể tìm nơi gột rửaphổi.
"Trương sản xuất, nơi chúng ta sắp đến là đảo gì?" Có người cực kỳ hứng thú hỏi.
Trương sản xuất nói: "Chính là một hòn đảo tư nhân."
"Đảo tư nhân của ai?"
"Đừng quan tâm của ai, tóm lại trong khoảng thời gian này sẽ không đã bị phóng viên gây rối là được."
"Phàm là những người đi theo đến chỗ tôi đăng ký, có yêu cầu gì nhanh chóng nói ra, để tôi trước tiên còn sắp xếp."
Sau khi kết thúc công việc, Chu Lê gọi người làm phim
"Đêm nay có rảnh không? Cùng nhau ăn một bữa cơm."
Người làm phim biết Chu Lê thỉnh hắn là có mục đích gì, nhất định là muốn trên đảo nhỏ bố trí một phòng tốt, để tùy thời triệu hồi Vương Trung Đỉnh đến.
"Ta nhìn an bài đi." Trương sản xuất nói.
Chu Lê vừa nghe lời này chỉ biết có mặt mày , vội trả lời: "Tôi sẽ đem một chai rượu ngon qua."
...
"Vương tổng, những thứ này làdanh sách đi công tác sắp tới." Nhị Lôi đưa cho Vương Trung đỉnh.
Vương Trung Đỉnh lấy tới đơn giản lật xem .
Nhị Lôi ở một bên hắng giọng một cái, "Vương tổng, có chuyện cần nói với anh."
"Nói thẳng."
"Cái kia, Thái Bằng... Hắn cũng phải đi."
Vương Trung Đỉnh mặt nhanh chóng chìm xuống, "Hắn đi làm gì?"
"Hắn nói hắn cũng là người đầu tư, có nghĩa vụ theo dõi chất lượng bộ phim."
Vương Trung Đỉnh lạnh lùng trả lời: "Nói cho hắn biết, nghĩa vụ không cần hắn lo, hắn chỉ cần ngồi mát ăn bát vàng là được rồi."
"Tôi cũng vậy nói như vậy, nhưng là..." Nhị lôi thật cẩn thận bồi thêm một câu, "Hắn nói hắn không đành lòng nhường một mình anh vất vả như vậy."
Vương Trung Đỉnh suýt chút nói tục, lão tử dùng ngươi mèo khóc chuột giả từ bi?
"Không cho hắn đi!", cầm danh sách nói bốn chữ.
Nhị Lôi chần chờ, "Như vậy không tốt lắm đâu?"
Hai người các ngươi cảm tình như vậy ổn định, không đến chút Tiểu Phong Tiểu Lãng như thế nào đủ kích thích?
Vương Trung Đỉnh vừa muốn bác bỏ trở về, đột nhiên lật đến tờ có tên Chu Lê đăng ký cái kia một tờ.
Trầm mặc nửa ngày, lời nói xoay chuyển.
"Vậy hãy để cho hắn đi đi."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com