Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phiên Ngoại 11

[ Liên quan tới Đồ ăn ]

"Thời trưởng lão! Anh cuối cùng đã về rồi , nhớ anh không?"

Quãng thời gian trước, Hồng Hà cùng Lâm Lẹ cửu đoạn đi nơi khác công tác, chính là lần này vừa đi liền gần phân nửa nguyệt, ngày hôm nay có thể coi là trở lại ổ nhỏ ấm áp của mình.

Hắn mở cửa, đem ra hành lý hướng về phòng khách một lượt, liền bắt đầu khắp phòng tìm kiếm Thời Quang.

"Thời trưởng lão? Thời Quang? Không ở nhà sao?"

"Ở đây này..."

Một đạo âm thanh khàn khàn từ sau lưng vang lên, Hồng Hà xoay người, chì thấy một người đang co quắp bên sô pha. Đối phương đem mặt chôn trong gối, con mắt đều lười đến không muốn mở ra, chỉ giơ lên cánh tay lắc lắc tượng trưng, ra hiệu sự tồn tại của mình.

"Không phải, cậu đây là sao vậy? Thế nào như lưu thủ nhi đồng vậy, Chử đại nhân đâu?"

"Cái gì như, em chính là!" Thời Quang trở mình , phiền muộn cực kỳ.

"Chử Doanh cùng Du lão sư, Tang lão bọn họ đi câu cá rồi. Lần này vẫn là vượt thị, lại muốn dạ câu, buổi tối đều không về".

"Câu cá?" Hồng Hà não đường về mê chi sai lệch một hoiofm hắn ngồi xổm xuống chọc chọc má Thời Quang.

"Ai, Bạch Tiêu Tiêu hôm nay đến thăm A Lãng, nói buổi tối tụ tập, cậu dọn dẹp một chút, chúng ta buổi tối ăn cá nướng nhé. Anh biết quán này vừa mới mở, đặc biệt chính tông, có một số món cá nướng ngon tuyệt".

"Đừng nói đến cá với em...." Thời Quang hơi thở mỏng manh mà ai u một tiếng, giơ tay lên chỉ chỉ về tủ lạnh.

Hồng Hà không rõ vì sao, đi tới trước tủ lạnh, vừa mở ra liền há hốc mồm. Hoắc, toàn bộ tủ lạnh đều bị nhét đến tràn đầy, tất cả đều đủ loại cá, từ lớn đến nhỏ, từ rộng đến hẹp, còn có nhiều loại mà hắn không biết.

"Đây đều là... Chử đại nhân câu sso? Lợi hại nha". Hồng Hà xuất phát từ nội tâm mà kính phục.

" Tôi nói với cậu, cha tôi cũng thích câu cá, nhưng hắn mỗi ngày đi câu, câu cái gì cũng không được".

"Thôi đi, Chử Doanh so với cha anh cũng không hơn chỗ nào. Đi tới bốn năm lần cũng đều là ăn mì gói, hắn khả năng kà đi làm hoàn bảo". Thời Quang vung vung tay, không lưu tình mà chọc thủng chân tướng.

"Vậy... Đống cá này?"

"Đây? Đều là Du lão sư cùng Tang lão, còn có Triệu Băng Phong đưa tới".

Thời Quang thở dài một tiếng. "Người ta thấy Tiểu Trừ cái gì cũng không câu được, sợ hắn khó chịu, liền đem mình câu được đưa cho hắn, có thề quan tâm , để hắn ăn nhiều cá một chút, bù não!"

"Mấy vì Kỳ đàn đại lão này của chúng ta thật sự rất quan ái Chử đại nhân". Hồng Hà cảm khái đóng tủ lạnh.

"Này một đống cá cũng đủ hắn ăn".

"..."

Thời Quang đầu lên trên người, quay đầu về Hồng Hà, vẻ mặt thành thật mà nói.

" Xin hỏi, ngài cảm thấy, Chử đại nhân thật giống như cần bù não sao?"

"Thật giống... Không cần".

Hồng Hà ngốc lăng mà lắc đầu một cái, đầu óc của Chử Doanh cho hắn cảm giác so với máy tính còn nhanh hơn.

"--- rất tốt, anh ấy cũng cảm thấy như vậy!"

Thời Quang ai thán nói, làm bộ nghẹn ngào :" Cứu cứu mạng a Hồng thiếu hiệp, en đều ăn cá cả mười ngày, một ngày ba bữa thêm cả bữa khuya, liền này còn ăn không hết ô ô ô ".

"..."

Buổi tối hôm đó tụ hội lâm thời bị cải ở hai người phòng trọ.

Liên hoan chủ đề cũng đổi thành những món về cá.

Cá hấp, cá nấu thủy, đường thố cá, cá kho, còn có một cái oa đầu cá đậu hũ thang.

Đừng hỏi đầu bếp là ai, thật sự, Bạch Tiêu Tiêu cũng không nghĩ tới, vừa vào tới nhà, còn chưa kịp lấy hơi đã bị hai người ân cần nghênh tiếp vào nhà bếp, đeo hộ tạp đề, quay về vẫn là một tủ lạnh toàn cá.

.... Có điều cũng còn tốt, có Thẩm Nhất Lãng bên cạnh hỗ trợ, hai người cười cười nói nói làm cơm, so với hẹn hò còn ngọt hơn.

Mấy ngày sau.

Nào đó cờ vây tiết mục thu lại hiện trường , Thời Quang cùng Du Lượng ở phía sau sân khấu.

"Ai, Du lão sư gần nhất không đi câu cá sao?" Thời Quang nghiêng đầu, cùng đối phương tìm hiểu tin tức.

"Ừm, bọn họ gần nhất khoing đi câu cá". Du Lượng đáp

Thời Quang thở phào nhẹ nhõm, nhưng mà cơn giận này còn chưa hạ xuống kiền nghe đối phương tiếp tục mở miệng.

"Bất quá bọn họ thật giống như bỏ thêm một hái đoàn". Du Lượng  nhớ lại nói, "Chính là đi vùng ngoại ô xem các loại rau quả gì đó, cha tớ nói rất có hứng thú".

"Hắn, hoa quả?" Thời Quang nhạy bén mà bắt được từ then chốt, nhìn thấy Du Lượng nhìn mà gật gù, trong đầu phảng phất tiên đoán được chuỗi ngày bị đầu nuôi trong tương lai.

Cái Đại lão cho Chử Doanh ăn, Chử Doanh đem cho cậu ăn.mm..

Dưới ánh đèn phía sau sân khấu, Thời Quang nhìn hàm dưới của Du Lượng đường nét rõ ràng, lại sờ mình cái cằm tròn tròn, một luồng mê chi tâm chua xông lên đầu.

-- những ngày tháng này không có cách nào khác, cậu đều biến mập thêm vài cân rồi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com