Chương 48 : Vòng thi cuối
Tố Y Cầm nhàn nhã bước đến bên giường, cởi ngoại bào thướt tha tụt xuống dưới chân, bao nhiêu năm mặc quần đùi cùng áo sơ mi rộng thùng thình đi ngủ, đối với việc mặc tầng tầng lớp lớp y phục cổ đại lên giường thật đúng là cực hình. Tố Y Cầm để lại một cái yếm màu đỏ cùng quần lụa dài rộng, thoải mái vươn vai chuẩn bị tìm chu công đánh cờ, ngày hôm sau là ngày diễn ra vòng cuối của kỳ lễ thành niên, nàng phải chuẩn bị thật tốt.
Nàng vươn tay tắt nến, ánh sáng yếu ớt biến mất, bóng tối liền bao trùm gian phòng. Tố Y Cầm nằm thẳng lưng, nhắm mắt điều chỉnh khí lực, nàng đang ở cửu đoạn đấu khí, linh lực đã đủ để đột phá lên trúc cơ trung kỳ, nhưng không hiểu sao linh lực nàng giống như bị nhốt trong một cái bình, không mở nắp ra thì sẽ không thoát ra ngoài được. Một tầng đột phá trúc cơ này, nàng vẫn không tìm ra cách. Tố Y Cầm vừa định tiến nhập trạng thái tu luyện, bên ngoài cửa một âm thanh tựa như vật nặng rơi xuống, đập vào cánh cửa phòng của nàng làm nó rung lên, Tố Y Cầm choàng tỉnh, vội vàng vớ lấy ngoại bào khoác lên người.
Tố Y Cầm đẩy cửa ra thì thấy một nữ tử vận thanh y cả người đầy máu nằm hôn mê dưới chân nàng, nàng ngồi xuống kiểm ra hơi thở của nàng ta, đến khi lật người nàng ta lại nhìn thấy dung nhan phủ đầy máu, Tố Y Cầm bị dọa một trận.
Cư nhiên là Mộ Dung Cửu???
Tố Y Cầm bế Mộ Dung Cửu vào phòng, ra lệnh cho Diệu nhi chuẩn bị y phục sạch sẽ nước ấm cùng đan dược trị thương. Nàng cởi bỏ y phục đã bẩn của Mộ Dung Cửu ném đi, nhìn từ trên xuống dưới nàng ta một lượt. Như thế nào mới đi có hai ngày liền thành bộ dạng sắp chết này?
Tay trái đã gãy, bị tổn hại phần hông, vết thương đã ứ động máu đen có dấu hiệu bị trúng độc, trước ngực có một khối hắc khí hiển như đã dính một chưởng toàn lực, đan điền bị tấn công trực tiếp giảm xuống một bậc, từ tứ đoạn đấu khí viên mãn xuống còn tứ đoạn đấu khí sơ kỳ.
Mộ Dung Cửu tay phải nắm chặt một mảnh đã vỡ nát của ngọc bội, phải biết ngọc bội của Tư Khắc đưa cho nàng có lấy búa đập cũng chưa chắc nứt dù chỉ một góc. Xem ra Mộ Dung Cửu chọc phải phiền toái bị người đuổi giết, trong phút chốc phải dùng truyền tống trận trở về. Không có giấy tuyên thành ghi nhiệm vụ, chắc hẳn nhiệm vụ đã hoàn thành.
Tố Y Cầm đem một cánh hoa Hắc Tuyết Liên Hoa cho Mộ Dung Cửu ngậm, tranh thủ tẩy rửa thân thể nàng ta một phen. Sau khi cho Mộ Dung Cửu nuốt đan dược trị liệu cùng cầm máu hoàn hảo, tình trạng nàng ta có vẻ khá hơn, Tố Y Cầm lúc này mới mệt mỏi đi ngủ.
...
Đúng giờ Tố Y Cầm có mặt tại thao trường, nhiều vị tiểu thư cũng đã đến, xem ra vòng thứ hai đã loại bớt một số người rồi. Những vị tiểu thư đến nơi này nhìn đi nhìn lại toàn người "thân quen" của nàng. Đại tỷ cao cao tại thượng, nhị tỷ như mây như họa, Từ đại tiểu thư Từ Tử Dung,...
Tố Y Cầm ngước mắt lên nhìn đằng xa, Tự Ngôn đứng chờ các nàng ở cổng thao trường, bên cạnh hắn là Mộ Dung Nhất Kha cùng một nữ tử lạ mặt. Thiếu nữ đứng nép sau lưng Mộ Dung Nhất Kha, khuôn mặt đỏ bừng nhìn Tự Ngôn, hai chân khép lại cùng bàn tay nắm tà váy dài, ngại ngùng nói chuyện cùng hắn.
Thiếu nữ động xuân tâm, đáng giá ngàn vàng a...
-Đó là Mộ Dung Nhất Lan, đích nữ của Mộ Dung gia, biểu tỷ của ta.
Tố Y Cầm quay lại phía sau liền thấy Mộ Dung Cửu vân đạm phong khinh đi đến, hướng nàng lộ ra nụ cười đúng tiêu chuẩn. Tố Y Cầm đầu tiên là sửng sốt rất nhanh sau đó liền mỉm cười đầy thâm ý.
-Cửu nhi, ngươi như thế nào bây giờ mới đến?
Mộ Dung Cửu lấy ống tay áo che miệng cười duyên "Giải quyết chút chuyện a"
Tố Y Cầm vừa đi vừa vui vẻ trò chuyện cùng Mộ Dung Cửu, nàng cảm giác có một đạo ánh mắt nóng rực nhìn theo các nàng. Tự Ngôn nhìn về phía Mộ Dung Cửu, như có điều suy nghĩ gì đó.
Nội dung vòng thi cuối cùng này nghe qua có vẻ đơn giản "Dùng bảo bối tìm được ở vòng thứ hai bảo toàn mạng sống đến hết ba ngày sau". Tố Y Cầm biểu cảm như nuốt phải ruồi bọ mà nhìn bình đựng nước bằng da dê đeo bên hông.
Bình đựng nước bằng da dê "..."
Đừng có nhìn bổn pháp bảo bằng ánh mắt khinh bỉ đó. Đồ nhân loại ngu xuẩn!!!
Tố Y Cầm thở dài, dù sao cũng đã chọn nó rồi cũng không thể trả hàng lại được, nàng đành phải chấp nhận số phận nghiệt ngã này thôi. Tố Y Cầm cùng Mộ Dung Cửu đi vào từ cổng Đông Nam của thao trường, đây là khu săn bắn ma thú hằng năm của hoàng cung, nam tử đến tuổi trưởng thành theo luật lệ phải săn được một con ma thú cấp 5, dùng thịt ma thú săn được mở tiệc chiêu đãi. Khu săn bắn này tuy có pháp trận áp chế nhưng vẫn không thể bảo toàn tính mạng được, nhiều vị công tử cũng đả bỏ mạng tại nơi này, nếu áp chế tất cả ma thú thì sẽ mất đi tính hoang dã cùng độ khó của khu săn bắn, điều đó đồng nghĩa với chỉ có thể tự bảo vệ mình sống sót.
Tố Y Cầm nghe hệ thống thông báo sơ lược, nàng có chút đăm chiêu suy nghĩ "Đám người Huyền chân tông môn đó lấy khu săn bắn này làm nhiệm vụ, không phải quá khoa trương đi? Việc săn được một con ma thú cấp 5 so với sống sót 3 ngày thật sự quá chênh lệch. Như thế nào kỳ lễ thành niên của nữ tử còn khó hơn lễ trưởng thành của nam tử thế này? Không sợ các nàng bỏ mạng tại đây sao?"
Tố Y Cầm bước chân vào kết giới, khung cảnh xung quanh đột nhiên thay đổi, nàng nhìn những cây cổ thụ cao đến tận trời, tỏa ra mùi hương thanh nhẹ. Cỏ cây xung quanh ẩm ướt toát ra không khí mát mẻ pha chút lạnh, sương mù bao vây làm mờ đi tầm nhìn của nàng. Tố Y Cầm chỉ cảm thấy một trận rùng mình.
Nàng quay lại phía sau đã không còn thấy Mộ Dung Cửu đâu, cùng với cánh cổng phía Đông Nam kia cũng phút chốc biến mất...
Quả nhiên là đã bước chân vào ảo cảnh...
Đù má, quyển tiểu thuyết này thật ra gặp ảo cảnh mới là chân lý đúng không? Sao đi đâu cũng đụng phải ảo cảnh? Bổn cô nương không muốn sau này đến tìm nhà xí cũng phải cẩn thận xem mình có vào nhầm ảo cảnh hay không!!!
Một tòa thủ phủ hiện ra, Tố Y Cầm cẩn trọng bước lên vài bước, cánh cửa thủ phủ âm u kêu kẽo kẹt chi nha một tiếng mở ra, bên trong có một tiểu tử tầm ba bốn tuổi vui vẻ chạy đến, lao sầm vào người nàng, miệng không ngừng kêu lên
-Mẫu thân, mẫu thân người đã về rồi...
Tố Y Cầm "..."
Mẫu thân bà nội nhà ngươi...
Bà đây vừa mới tròn mười hai tuổi, chẳng lẽ đẻ ngươi ra bằng nách???
Tố Y Cầm cảm giác bàn tay trắng mập mũm mỉm kia bấu chặt tà váy nàng có chút trơn trượt lại lạnh toát, nàng có giãy dụa thế nào cũng không tránh thoát được ma trảo của y, giống hệt như một con rắn quấn chặt lấy con mồi không buông.
Rắn???
Tố Y Cầm nhìn xuống liền thấy tiểu tử mọc ra hai răng nhanh sắc nhọn, cả người chuyển sang màu tím đậm, hai mắt chỉ còn tròng trắng, trên da xuất hiện dấu hiện kết vảy, lao đến cắn vào hông nàng. Tố Y Cầm xoay người tránh được, chỉ là bình đựng nước bằng da dê nàng đeo thì không có tốt số như vậy, một kích kia liền trúng vào nắp của nó. Nắp gỗ bật tung ra, bên trong như có một nguồn lực mạnh mẽ hút tiểu tử kia vào trong. Ảo cảnh trước mặt không ngừng vặn vẹo, lúc này Tố Y Cầm mới thấy rõ tiểu tử kia là một con hồng xà, thân mình chỉ dài hơn người nàng một chút, hiển nhiên là ấu thú chưa trưởng thành. Lúc này nó không ngừng chà sát vào đất để chống lại lực hút, miệng phát ra âm thanh xè xè như cầu cứu. Cuối cùng hồng xà bị hút vào bên trong bình đựng nước của nàng, miệng bình lấp lóe ánh sáng rồi run lên.
[Con hồng xà khi nãy bị bình đựng nước này nuốt mất?]
[Hồng xà kia chỉ là ấu thú cấp 1, nguy hiểm không đáng nhắc đến, kí chủ thật đúng là phế vật, cư nhiên bị một con ấu thú yếu ớt nhốt vào mộng cảnh?].
Giọng điệu thập phần khinh bỉ...
Hệ thống đây là đánh trống lảng?
Tố Y Cầm mắt đảo một vòng, nàng nhận thấy hệ thống không muốn đề cập đến cái bình này, nàng liền không truy hỏi nữa. Bình đựng nước của nàng rốt cuộc an tĩnh lại, từ trong đó vọt ra một viên ngọc màu đỏ sáng lấp lánh.
[Giám định đi]
Tên : Hồng xà ngọc.
Thể loại : Đan dược tu luyện (sơ cấp)
Tuổi thọ : 10 năm
Công dụng : Giúp tu chân giả gia tăng tu luyện. Có thể tránh được một số loại độc của hồng xà nhất định...
Tố Y Cầm "..."
Cái thứ nghịch thiên này rốt cuộc từ đâu chui ra vậy!!!
Hóa ra vẫn luôn là phụng hoàng mà nàng lại hiểu nhầm thành gà mái mẹ...
Bình đựng nước bằng da dê "..."
Từ một con hồng xà sống rành rành ra đó thoát cái biến thành tinh phẩm đã qua chế biến cùng kiểm duyệt, chất lượng đương nhiên không phải lo, cực phẩm trong cực phẩm...hahaha... *nhảy nhót*
Tố Y Cầm "..."
Đù má, sao mày không lên trời luôn đi???
Admin đâu, ở đây có bug....
Tác giả đâu, bà viết truyện bàn tay vàng to như tòa thành thế này ba má bà có biết không???
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com