Hoàn
Những ngón tay thon dài trắng nõn véo lên nhũ thịt mềm mại, sau đó hết sức ép vào trong, người đàn ông kêu thảm, thậm chí bị tạo ra một khe rãnh ngực sâu hoắm. Môi lưỡi liếm láp cắn gặm hồi lâu, khi nhũ hoa kia được nhả ra đã sưng đỏ và trầy xước.
"Vậy thì phiền phức rồi. Lần đầu gặp cậu tôi đã nghĩ vú to như vậy, có phải là muốn sản sữa không. Đáng tiếc, vú không biết cố gắng, vậy thì nên bị đùa bỡn." Tô Yến Ninh không chút che giấu dã tâm đã ẩn chứa từ sớm của mình, chiếc quần cotton bị kéo xuống, tùy tiện ném xuống dưới sô pha. Toàn thân Cố Thiên Dã chỉ còn lại một chiếc quần lót, cậu cuộn tròn thân thể, muốn mượn đó mà đạt được một chút cảm giác an toàn buồn cười.
"Hử? Chỗ này sao lại ướt?" Tô Yến Ninh nhìn trên chiếc quần lót màu trắng của người đàn ông có một vệt nước nhỏ kỳ lạ, còn có khe nhỏ hơi nhô lên. Tựa hồ cảm nhận được điều gì, lông mi mảnh dài buông xuống, nhìn người đàn ông đang run rẩy vì hoảng sợ, hắn bỗng nhiên cười một cách kỳ quái: "Không thể nào? Anh A Dã của chúng ta sẽ không thật sự là một tiểu kỹ nữ có âm hộ chứ?" Chiếc quần lót yếu ớt bị kéo xuống, người đàn ông phát ra tiếng nức nở tuyệt vọng, Tô Yến Ninh lại dùng lưỡi đỉnh một chút răng nanh của mình, lộ ra thần sắc hưng phấn của kẻ săn mồi.
Một thư huyệt màu hồng nhạt non nớt đến mức dường như chỉ cần đùa bỡn nhẹ nhàng hai cái liền sẽ bị hỏng, đột ngột nhưng lại hài hòa kỳ dị xuất hiện trên người người đàn ông, giống như một vườn địa đàng câu dẫn phạm tội. "Thì ra là như vậy à, ảnh đế Thẩm chính là vì cái tiểu huyệt dâm đãng này mà mắc câu sao? Xem ra cũng có thể lý giải được."
Cố Thiên Dã đột nhiên hít khí muốn nghẹn lại, nước mắt quanh hốc mắt. Nếu Thẩm Ngọc Trầm lần đó chỉ là gõ nát tín ngưỡng của cậu, thì Tô Yến Ninh chính là đang lấy vết thương sâu sắc vì tự ti của cậu ra mà sỉ nhục. Cậu dùng tay che hai mắt, nhưng vẫn không nhịn được mà nước mắt tí tách làm ướt tay.
"Khóc cái gì, anh Thẩm của cậu đùa bỡn cậu thì cậu đồng ý, đến chỗ tôi liền khóc?" Tô Yến Ninh tùy tiện kéo ra dây lưng, dương vật thô to xanh tím dữ tợn bật ra, hắn lả lướt quỳ đến trước mặt người đàn ông, dùng nhục côn kia cọ xát tay người đàn ông. Người đàn ông nức nở tránh né, trong lúc dùng tay chống đẩy thì mặt bị dương vật đáng ghê tởm kia cọ vài cái.
"Không cần, chỗ đó của tôi không muốn bị đùa bỡn, cậu thả tôi đi, tôi nhất định sẽ không nói ra đâu!" Cố Thiên Dã nghẹn ngào co ro trên sô pha, còn đang cố gắng đánh thức một chút lương tri của hắn.
"Nga... hóa ra là tiểu âm hộ không muốn bị đùa bỡn à, không sao, tôi rất dễ nói chuyện, lỗ đít cho đùa bỡn cũng được." Hắn hoàn toàn không để ý đến thân phận là người của công chúng, Tô Yến Ninh nói ra những lời thô tục đến dọa người. Những ngón tay trắng nõn véo nhéo một phen mông thịt rồi lại lưu luyến buông ra, dù sao bây giờ còn có chuyện đáng làm hơn.
Bí cảnh phía sau chưa từng được ghé thăm bị ngón tay cường ngạnh đâm vào nửa thân, ánh mắt Cố Thiên Dã rung động, bùng nổ vặn vẹo trốn tránh, toàn thân cơ bắp căng chặt. Tô Yến Ninh bất mãn nhíu mày, rút ngón tay ra, nhắm ngay vào nhục huyệt thịt mềm chính là tàn nhẫn vỗ một cái. Cố Thiên Dã khóc kêu một tiếng, cơ bắp đùi run rẩy, thư huyệt nhỏ nhắn gần như bị lực đạo kia bao phủ toàn bộ, trong nháy mắt đỏ bừng một mảng. Cậu gắt gao che lại hạ thân đau đớn, nghẹn ngào không nói nên lời.
"Còn cho đùa bỡn không? Âm hộ có phải không muốn không? Không muốn thì đánh hư đi. Đánh sưng lên rồi đùa bỡn, đến lúc đó cậu chính là phải chịu tội." Mái tóc dài đen như mực của Tô Yến Ninh rối tung, gương mặt mỹ lệ lại giống như lệ quỷ diễm lệ làm Cố Thiên Dã sợ hãi. Cậu nức nở, cái vỗ kia thật sự quá đau, hạ thân hiện tại vẫn còn tê, cậu gật đầu đồng ý, thậm chí chủ động đi kéo tay thanh niên đi chạm vào hậu huyệt của mình, dường như như vậy là có thể tránh được việc lại phải chịu khổ.
Tô Yến Ninh cười, vầng trán đỉnh lên vầng trán người đàn ông, lặp lại hôn lên mí mắt run rẩy của cậu, ngón tay cũng không dễ dàng gì đi vào hai ngón. Hậu huyệt người đàn ông quá mức chặt, nhưng sự nhẫn nại của hắn có giới hạn, phóng túng dục vọng mới là vâng theo nội tâm.
"Phía sau chưa từng bị đùa bỡn sao?" Hiện tại Tô Yến Ninh trong mắt người đàn ông muốn so Thẩm Ngọc Trầm khủng bố hơn nhiều, hiện giờ một câu ngỗ nghịch cậu cũng không dám, ngoan ngoãn gật gật đầu.
Dương vật quá lớn thẳng tiến vào nhục huyệt phía sau, rất đau, nhưng Cố Thiên Dã lại không dám lớn tiếng khóc kêu, đem tiếng nức nở nghẹn lại sau cổ họng, chỉ có cơ bụng căng chặt đang biểu hiện nỗi thống khổ.
Mà Tô Yến Ninh liền sảng khoái hơn nhiều, hậu huyệt người đàn ông vừa chặt vừa nóng, ướt át cắn chặt nhục côn, nếp nhăn huyệt khẩu đều bị căng đến san bằng, ngay cả co rút lại cũng rất vô lực, giống như một cái bao dương vật kính chức.
Tô Yến Ninh lùi lại hai bước, hai chân đạp trên mặt đất, hơi hơi phục thân, tư thế như vậy làm hạ thân Cố Thiên Dã vừa vặn ngang hàng với dương vật của hắn, hắn bắt lấy cổ chân người đàn ông, ở trong khẩu huyệt ra vào, động tác nhanh đến mức gần như làm huyệt khẩu người đàn ông nổi ra bọt mép. Nghe tiếng "phụt phụt" khi dương vật của mình rút ra đâm vào, Tô Yến Ninh thỏa mãn nheo lại hai mắt.
Cố Thiên Dã ngơ ngác nhìn trần nhà, thân thể bị thúc đến không ngừng đong đưa, rất lâu sau phát ra tiếng khóc nhỏ. Hậu huyệt cậu tê rần, nơi đó vốn dĩ không phải nơi để bị đùa bỡn, hiện giờ thật sự là đã phải chịu khắt khe, bản thân lại bất lực.
"Ngoan, đừng khóc, lỗ đít nhỏ bao anh như vậy thoải mái, A Dã của chúng ta giỏi quá." Tô Yến Ninh thân mật cắn vào vành tai mềm mại của cậu, lời an ủi và khích lệ giả dối trong miệng hắn làm đôi mắt Cố Thiên Dã càng đỏ hơn.
Cũng không có cái gì khoái cảm, Cố Thiên Dã chỉ có thể chống chịu cảm giác trướng đau, xem Tô Yến Ninh ở trên người mình kích thích. Mái tóc đen dài nửa lưng xẹt qua mặt cậu, làm cậu sinh ra một loại cảm giác trống rỗng hư vô.
Ánh mắt Cố Thiên Dã trống rỗng, lại nghĩ đến Thẩm Ngọc Trầm, ngôi sao mà cậu theo đuổi, hai ngôi sao này mỗi người một vẻ lấp lánh, nhưng lại cho cậu cùng một sự bỏng rát. Cậu co người lại, phát ra tiếng nức nở bi ai của một con thú nhỏ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com