talk-show_2
Mc: chủ đề của tuần này là VĂN HÓA PHONG TỤC, khác mời của chúng ta là một chàng rể đẹp trai tài giỏi, Kim Tae-hyung.
Tae: nae.
Mc: tôi nghe hai bạn kể rất vui và cuốn hút, không biết hai người còn những kỉ niệm nào nữa không? Có thể chia sẽ với chương trình.
Y/n: số phát sống này được mấy giờ ạ.
Mc: cái đó tôi không không quan tâm, hai bạn khách mời của tôi cũng không phải lo lắng. Vì đó là chuyện của nhà sản xuất hahaha.
Tae: quay thì quay mà cắt thì cắt.
Y/n: em với anh nhiều nhiều cái chông gai lắm ạ.
Tae: hành trình làm rể của em đầy máu và nước mắt.
Mc: wae-yo?
Tae: hai vợ chồng em có máu tốc độ ạ.
Y/n: về Việt Nam anh ấy đua xe máu đấy ạ.
Mc: với ai? Cậu quen biết ai ở đó sao?
Tae: vâng.
Mc: nu-gu? (Ai thế?)
Y/n: bố em.
Tae: bố vợ ạ.
Mc: gì? Hai người vừa nói gì?
Y/n: là bố em ạ.
Tae: em với bố vợ đua xe ạ.
Mc: gia đình em thú vị ghê ha. Bố em biết láy xe à? Y/n
Y/n: vâng, bố em học láy xe lâu lắm ạ, có thi đậu có được bằng láy xe nhưng mà nhà em lại không có xe.
Mc: bác ý chạy xe loại nào?
Tae: bố vợ em xịn lắm, xe nào bố cũng cân được.
Mc: cậu có nhận tiền quảng cáo của bố vợ không vậy?
Tae: hahaha.
Y/n: hahaha, không nói quá đâu ạ. Vì ngày trước nhà em khó khăn lắm, bố phải tiềm đủ loại công việc từ chạy xe thuê, xong là giao hàng, vận chuyển thư tất cả vì lo cho gia đình.
Tae: bố nấu ngon lắm anh ạ.
Mc: anh có cảm giác như chú đang nhận tiền quảng cáo của một nhãn hàng nào đó tên Bố Vợ đấy.
...
Mc: hai bạn có những phút giây nào cảm thấy bị áp lực từ hai bên gia đình không? Mời cô dâu Y/n trước đi.
Y/n: nói không có thì là nói dối... có, em xin lỗi anh, xin lỗi cả ba mẹ anh và em. Con có áp lực.
Mc: nó là gì?
Y/n: khoảng cách ạ.
Mc: *gật đầu*
Y/n: em nhiều lần suy nghĩ đến phương án là sẽ làm giấy tờ cho bố mẹ sang đây để sống gần hơn với em một chú, dễ chăm sóc, tiện lợi cho công việc của em. Không phải nghĩ khi nào thì bay về thăm bố mẹ. Chỉ cần chạy xe vài chục phút là đến rồi...nhưng mà... hic... *rưng rưng, nghẹn ngào*
Tae: *nắm tay Y/n* thường ngày vợ em ồn ào lắm, đụng đến vấn đề là vậy đó anh.
Mc: cậu nói hộ em ấy đi.
Tae: vấn đề là bố mẹ vợ sang đây rồi thì họ chỉ có thể ở trong nhà thôi anh ạ.
Mc: đất lạ quê người mà đúng không?
Y/n: nae *gật gật*
Mc: đến đây rồi họ đi đâu? Làm gì? Nói chuyện với ai? Nhớ quê, nhớ hàng xóm. Về lý thuyết thì nghe nó có lẻ thì không có gì? Sẽ có và người coment là " cha mẹ hi sinh cho con cái một chút thì đã sao?"..... rồi ai hiểu cho họ bây giờ? Nói đó là nơi họ sinh ra, họ học tập, họ làm việc, họ sống ở đó gần hết kiếp người mà đột ngột bảo họ đi. Không được.
Tae: em cũng nghĩ vậy.
Mc: còn em thì sao? Áp lực của em là gì?
Tae: niềm tin ạ. Niềm tin ở đây không phải là em nghi ngờ lòng tin của mọi người trong gia đình đâu ạ. Mà là lòng tin của em dành cho mọi người.
Mc: *gật đầu*
Tae: em là người của công chúng, việc các nghệ sĩ, ca sĩ, diễn viên, vân vân... luôn bị các "kẻ săn tin", các báo lá cải, kiện tụng, tin đồn, scandel về nhiều vấn được đăng lên một cách tùy tiện không được kiểm soát, phổ biến là "tin đồn hẹn hò"
Mc: em sợ vợ em không tin em hay là?
Y/n: một phần thôi anh, tại vì bản năng phụ nữ khi mà nghe những cái tin tức ấy thì ít nhiều cũng dè chừng.
Tae: đó là phần nhỏ thôi anh. Họ hàng, bạn bè, mỗi người một tính cách, mỗi người một quan điểm khác nhau, mỗi người một cái miệng. Gia đình em thì hai văn hóa thì nó lại áp lực nhân hai. Vấn đề này cũng khó cho vợ em.
Mc: anh hiểu. Vợ anh ở nhà thì hơn 1000 lần anh có tin đồn hẹn hò mà cơ mặt cô ấy vẫn ghen như ngày nào... dạo này thì ít hơn một chút rồi, vì nó thường xuyên quá nên cô ấy quen rồi.
Y/n: hahaha
Tae: hahaha.
Mc: ở chung với nhau chắc cũng phát hiện được tật xấu của nhau chứ hả? Kể vui chút cho mọi người nghe.
Y/n: ôi trời, nhiều lắm anh ạ
Tae: hahaha? Wae?
Y/n: anh ý diễn xong là tầm 11h đến tầm 12h. Có hôm vừa diễn xong thì chạy phải bay ngay ra nước ngoài cho kiệp lịch trình.
Mc: một ngày làm việc của cậu có ngủ đủ giấc không?
Tae: thường thì tụi em sẽ được ngủ tầm 3-4 tiếng, như nếu là comeback hay dự các giải thưởng lớn như Grammy, MMA, hay là tổ chức concert, mỗi chuyến xuất ngoại thì kéo dài 1-2 ngày... hình như bọn em phải thức suốt luôn ạ.
Y/n: chỉ ngủ được khi lên xe di chuyển địa điểm, máy bay, lúc make up chuẩn bị biểu diễn ạ.
Mc: vất vả quá đi. Tất xấu từ đó mà ra à
Tae: không hẳn ạ. Phải nói là từ ngày em hẹn hò đến bây giờ.
Y/n: khi hai đứa chính thức hẹn hò, bước vào mối quan hệ nghiêm túc thì thói quen ngủ của anh ý thay đổi. Lúc trước thì vạ ở đâu là tranh thủ ngủ lấy sức, sau này thì tự dưng ngủ phải nằm trên lưng em, đùi em, vai em, thậm chí là chổ make up, chổ làm việc của em.
Mc: gì lạ vậy?
Tae: anh đừng có nghĩ nó lạ, để em bào chửa. Lúc trước thì em độc thân vạ đâu nằm đó cũng được. Nhưng, sau là em có em ấy rồi thì phải dựa vào em ấy chứ, phòng dành cho ca sĩ của tụi em cũng có phòng riêng, toàn bộ những ai có thẻ nhân viên của công ty nào thì bước vào phòng đó. Nam có, nữ có.
Y/n: rồi sao?
Tae: thì không lẻ anh nằm kế nhân viên nữ? Hay ngủ đại chổ staff làm việc?
Mc: lúc trước vạ đâu nằm đó được mà.
Tae: lúc đó tụi em chưa nổi tiếng nên khu của tụi em rất nhỏ, chỉ có đủ cho tụi em ngồi nghĩ thôi. Nên ngồi rồi ngủ gật luôn.
Mc: anh chàng này như thiếu nữ có chồng e thẹn vậy khán giả ạ.
Y/n: hahahaha. Ôi trời...hahaha.
Mc: còn tật cấu của anh ấy không?
Y/n: nữa đêm ngủ đòi ăn. Không biết nấu cơm, không biết cái nào là đồ múc cơm, không biết cái nào là múc canh, cả rán thịt cũng không biết luôn ạ.
Tae: anh biết nấu mì mà.
Mc: đời em đâu thể nấu mì mãi, cá
thằng nhóc này.
Y/n: hồi trước là anh ý có quay IN THE SOOP.
Mc: đúng rồi đúng rồi, tôi có theo dõi. Chả bao giờ anh thấy chú ấy đứng bếp, mà có thì là làm mấy cái đơn giản cắt rau quả. Khán giả ơi, Jin là đồng niên với tôi, cậu ấy nói "V không biết cái gì trong bếp cả anh ạ, em chơi game mà nó bắt em ra nấu ăn".
Tae: em chỉ bảo là đói bụng rồi nhờ anh ấy nấu cho em ăn thôi ạ.
Mc: cậu rán thịt còn không được? Thật sao?
Tae: vâng ạ.
Mc: ôi trời.
Y/n: hahaha, anh ý mà tróng lịch trình, được nghỉ, em có việc nên chạy lên công ty thì ăn mì thôi đó anh, nấu sẵn thì ăn, không thì gọi đồ ăn nhanh, đồ ăn từ bên ngoài.
Mc: hèn gì mấy chương trình Nấu Ăn Cùng Sao của tôi mời cậu tận 6 lần mà không thấy cậu nhận số nào. Giờ thì biết rồi.
Mc: trong thời gian làm rể ở Việt Nam đồng thời là đối thủ đua xe với bố vợ, haha, công việc của em ở thời điểm đó vẫn hoạt động không? Hay có chuyển biến gì?
Y/n: thật ra là tại vì các anh ý đang quay In The Soop mùa thứ 8 mà nơi được chỉ thị là Việt Nam. Lúc đó em có đưa giải pháp cho công ty là quay ở nông thôn Việt cho tiện luôn.
Mc: một công đôi việc.
Tae: dạ đúng rồi. Nó sẽ được phát sóng vào tuần sau trên kênh Vlive của BTS.
Mc: cậu quảng cáo vừa phải thôi, thằng bé này.
Tae: hihi.
Mc: trước khi sang Việt Nam thì bố mẹ chồng em nói thế nào? Có đồng ý hay phản đối gì không?
Tae: bố mẹ không nói gì với em. Nói với vợ em thôi ạ.
Y/n: thật ra thì bố ảnh lo lắng nhiều hơn là mẹ. Bố lo là anh ý về không quen cách sống cũng như đồ ăn có hợp khẩu vị hay không. Bố còn nói "chỉ biết nấu mì thôi mà đi ở rể thì người ta cười, người ta nói cho mà xem" rồi rơi nước mắt.
Mc: tôi cảm giác như cậu ấy lấy chồng chứ không phải lấy vợ ấy nhỉ? Haha, bác à, sao bác lại khóc chứ? Cậu ấy lấy vợ cơ mà.
Tae: bố em nghiêm khắc nhưng cũng rất dễ xúc động.
Y/n: bên trong lòng của bố là một con mèo ấy.
Mc: thế nhà cậu sống theo chế độ mẫu hệ à?
Tae: hình như thế ạ, mẹ sẽ dễ đưa ra quyết định hơn bố. Mẹ em lí trí nhiều hơn.
Mc: nhà tôi cũng sống theo chế độ mẫu hệ.
Y/n: hahaha.
Tae: hahaha
Mc: mẹ cậu nói gì?
Tae: mẹ em nói cứ sang để chăm sóc anh chị thông gia, dù gì thì ông bà ấy xa con như vậy thì tội. Làm gì thì làm, lâu lâu cũng phải về với bố mẹ.
Y/n: mẹ tưởng anh ấy ở rể lâu, thật ra là chỉ trong ba tháng thôi là phải quay về Hàn Quốc trở lại để tiếc tục công việc.
Mc: còn bố mẹ ở Việt Nam?
Y/n: người nhà em đông lắm, không sợ cô đơn đâu. Họ hàng đông lắm ạ. Mỗi người sinh con tầm hai trẻ con. Nhà đông vui lắm.
Mc: vậy thì ông bà ấy tính ra có anh em họ hàng đông nhỉ? Haha.
Mc: sau đây là câu hỏi nhạy cảm nhất chương trình.
Y/n: ôi trời *cười ngại*
Tae: chủ đề số này là Văn Hóa, Phong tục. Thì chuyện này có điểm tương đồng giữa Hàn Quốc và Việt Nam. Chúng ta thấy các nước phương Tây họ thoáng hơn trong chuyện là dẫn người yêu về nhà ăn cơm cùng gia đình, ngủ lại nhà. Mình thì khác, chúng ta khi dẫn người yêu về là coi như chúng ta đang nghiêm túc trong mối quan hệ này và muốn nó tiếng xa hơn, nó rất xa ở mức độ tiềm hiểu. Việt Nam cũng vậy
Mc: *gật*
Tae: ngày đầu tiên về nhà mà ngủ chung với nhau thì hơi kỳ. Em phải ngủ riêng phòng với Y/n tận 2 tháng. Em ngủ với bố em tận 2 tháng. Không được ngủ chung với em ấy dù hai đứa quen nhau tận nữa năm rồi. Đó là bố của em
Y/n: nét mặt anh sao thế? Ahaha.
Mc: gì vậy? Mặt cậu sao vậy? Haha
Tae: rồi khi sang Việt Nam, lúc đó bọn em sắp cưới rồi, bố vợ em... tặng cho em thêm 2 tháng nữa ạ. Trời ạ.*ngậm ngùi*
Mc: hahahaha
Y/n: haha anh sao thế?
Tae: chuyện bắt đầu từ đây, hai hôm trước đám cưới thì bọn em được phép ngủ chung. Tầm 10h giờ đêm thì phòng ở của bọn em bị mất điện, bố mẹ em và bố mẹ em ấy ở phòng khác. Em cảm giác như có ai âm thầm giúp đở em hay sao ấy anh. Sau những 4 tháng ngủ riêng.
Mc: thời tới.
Tae: đúng đúng vậy đó anh. Như thời tới vậy đó anh, em như được debut lần 2 vậy đó anh. 10h đêm em đứng giữa phòng như này nè anh * đứng lên vương tay ra tận hưởng giang sơn như một vị quân vương"
Y/n: hahaha, cái gì vậy anh? Thật đấy hả?
Mc: trời độ. Hahaha. Thời tới, rồi sau nữa?
Tae: phòng của em là phòng có cửa sổ kính, hướng ra sông Hàn, mà ở tầng 34 lận. Mất đèn điện thì có trăng. Vợ em thì lim dim sắp ngủ rồi. Đâu có ngủ dễ gì với em được trong cảnh đó. Bao nhiêu dồn nén...
Y/n: thôi anh, được rồi. *ngại*
Mc: chắc đến tầm 1h nhỉ? 4 tháng lận mà.
Y/n: à không anh ạ.
Mc: thế chắc tầm 2 tiếng.
Tae: em đâu có cho ngủ. Thức trắng.
Y/n: *che mặt lại mà cười*
Mc: anh đánh giá cao chú mầy.
Tae: gam-sa-hab-nida. Hahaha.
Mc: lần cảm thấy cảm động nhất dành cho đối phương là khi nào?
Y/n: anh nói trước đi
Tae: em nói trước đi.
Y/n:em thì... lần cảm động nhất là... anh ấy đưa em về gặp bố mẹ anh ấy, ngồi ăn chung bửa tối.
Mc: vì sao?
Y/n: em là du học sinh mà, đi học, đi làm, ăn uống, ngủ nghỉ một mình trong gần 5 năm. Em một mình trong khoảng thời gian như vậy thì tự dưng có một người nắm tay mình "đi về nhà với anh"... về nhà anh ấy em được nấu ăn cùng mẹ, ngồi nói chuyện, tâm sự với bố mẹ anh ấy, ăn chung một buổi tối nhiều người như vậy... như cảm giác hồi em còn ở Việt Nam. Như là lâu lắm rồi mình mới được thế mầy, lâu lắm rồi mình mới được về nhà.
Mc: *gật*
Y/n:
Mc: *gật*...hic... cậu thì sao?
Tae: rung động nhất thì em có tận hai khoảnh khắc. Khoảnh khắc đầu tiên là lúc em ấy bứa đi lên lễ đường cùng với bố vợ. Lúc đo em ấy mặc váy cưới đẹp lắm anh. Ngày cưới mà em ấy lại khóc. Đi đến chổ em thì mắt vẫn khóc mà miệng lại cười. Em cũng khóc theo luôn. *cười phù một cái để nén cảm xúc*
Mc: sao cậu lại khóc?
Tae: vì em vui lắm ạ. Em cảm nhận như đây là đích đến của sự vỡ òa hạnh phúc... sau hàng triệu áp lực mà em ấy phải chịu đựng trong suốt thời gian qua. ...hic... Em khóc nhiều hơn em ấy nữa, bố vợ đã nắm tay em ấy cả tay của em... hic... hic...giao cô ấy cho em. Bố vỗ vai em, ôm em rồi nói cái gì đó mà... em nghĩ nó chân thành, ấm áp lắm..
Mc: bác ấy nói gì?
Tae: hic...hic.... thật tình là... hic... bố nói là...hic..
Mc: nếu cảm thấy nói ra mà... hic... không cầm lòng được nước mắt thì cũng không sao...hic... đôi khi những câu nói khiến chúng ta cảm thấy ấm áp, vui vẻ, hài lòng và hạnh phúc với chúng ta thì cứ giữ lại cho mình như vậy cũng tốt. Không sao.
Y/n: *cười phù ra, thả lỏng* bố em nói "con khóc thì bố cho 2 đứa ngủ riêng 2 tháng "
Mc: a hahaha, bố của em đúng là một người không thể nào tôi lường trước được.
Tae: em nghe xong thì đúng là hết buồn thật đấy anh ạ. Em còn hỏi Y/n là thật hay không nữa.
Y/n: trong lúc xúc động như vậy chỉ có bố em mới có thể nghĩ ra được câu đó thôi.
Mc: bác ấy rất phù hợp làm diễn viên hài đó nha. Lần thứ hai thì sao? Có khóc như vậy không?
Tae: lần thứ hai là khi đứng trong bếp với mẹ em, phụ mẹ em nấu ăn và gọi mẹ em là mẹ. Nó khó tả lắm anh ạ. Hạnh phúc vô cùng.
Y/n: em cũng có cản giác hình như giống vậy khi bố em nắm tay em và anh ấy trong lễ đường.
Mc: hai bạn có muốn đối phương thay đổi điều gì không? Tật xấu, thói quen chẳng hạn.
Y/n: không ạ, em thấy như vậy là được rồi, không nên thay đổi gì cả. Nếu thay đổi thì không phải anh ấy. Hihi
Tae: em thì muốn vợ em sau này tắm thì đừng quấn khăn ra ngoài nữa, mặc dù bọn em ra ở riêng rồi nhưng mà... haha... sau này có em bé nữa thì sẽ khác.
Y/n: em biết rồi.
Mc: haha, vậy là số phát sóng của tập này xin được kết thúc tại đây, cảm ơn đã theo dõi. Xin tạm biệt và hẹn gặp lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com