Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 16: "Nếu Phải Chết, Em Muốn Chết Khi Vẫn Còn Nhớ Anh"

03:12 sáng. 
Căn cứ rung lên lần đầu. 
Không phải do gió. 
Không phải do động đất. 
Mà là do tiếng nổ từ xa — từng đợt, từng đợt, như nhịp tim đang vỡ ra từng mảnh.

Chan bật dậy khỏi giường, chạy ra hành lang. 
Wonwoo đã đứng đó, tay cầm chiếc balo nhỏ, mắt nhìn về phía cửa hầm.

> “Họ đến rồi.” – anh nói, giọng bình tĩnh đến lạ.

Chan gật. 
> “Vậy thì em sẽ không rời khỏi anh.”

---

Ở phòng kỹ thuật, Seokmin đang cố xóa dấu vết hệ thống. 
Seungcheol đứng chắn trước cửa, tay cầm khẩu súng đã lên đạn.

> “Tôi cần thêm 3 phút để xóa toàn bộ dữ liệu về Chan và cậu.” – Seokmin nói. 
> “Nếu không, họ sẽ tìm ra.”

> “Vậy thì tôi sẽ giữ cửa.” – Seungcheol đáp.

> “Một mình?” – Seokmin hỏi, mắt đỏ hoe.

> “Tôi không cần ai khác. 
> Tôi chỉ cần cậu sống.”

---

Chan và Wonwoo chạy vào. 
Mắt họ gặp nhau — bốn người, một khoảnh khắc, một lựa chọn.

> “Một người phải ở lại.” – Seokmin nói.

> “Không.” – Chan lên tiếng – 
> “Hai người.”

Im lặng. 
Rồi Chan bước tới, đặt tay lên ngực Wonwoo.

> “Em là người được tạo ra từ mô phỏng. 
> Nhưng tình yêu em dành cho anh là thật. 
> Và em muốn tình yêu đó là thứ cuối cùng em giữ lại.”

Wonwoo siết tay cậu. 
> “Anh không muốn em chết.”

> “Em không chết. 
> Em chỉ… biến mất trong vòng tay anh.”

---

Seungcheol quay sang Seokmin. 
> “Cậu phải đi. 
> Cậu là người duy nhất có thể giữ lại ký ức về chúng tôi.”

Seokmin lắc đầu, nước mắt rơi.

> “Tôi không muốn giữ ký ức. 
> Tôi muốn giữ cậu.”

> “Vậy thì hãy sống. 
> Và yêu tôi bằng phần còn lại.”

---

Cửa hầm mở. 
Seokmin và Wonwoo chạy. 
Không quay đầu. 
Không dám.

Phía sau họ, tiếng súng vang lên. 
Một lần. 
Rồi một lần nữa. 
Rồi im lặng.

---

🕯️ Cuối chương

Trên màn hình radar của GENESIS, hai tín hiệu biến mất cùng lúc: 
> Đối tượng C-04: Chan 
> Đối tượng 17: Seungcheol

Không phải bị bắt. 
Không phải bị xóa. 
Mà là… tự ngắt.

Trong tay Wonwoo, là một mảnh giấy gấp nhỏ:

> “Nếu phải biến mất, em muốn biến mất trong vòng tay anh. 
> Và em đã làm được.”

Trong tay Seokmin, là cuốn sổ tay cũ:

> “Nếu em không thể sống cùng anh, thì hãy sống vì anh. 
> Và hãy kể lại… rằng chúng ta đã yêu.”

---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com