'Nếu hai người định mệnh ở bên nhau, họ sẽ luôn tìm cách quay lại với nhau!'- "21-7-Busan-Hàn Quốc, chúng tôi lại một lần nữa tìm thấy nhau như vậy!"- "Công dân Kim TaeHyung đã quả cảm hi sinh..."Au: iabb2131 (iabb)Thể loại: HE/Đam mĩ/Ngọt sủng/Biến cố/Vụ án/H/Sinh tử văn(mới)...- Longfic - two part -Truyện chỉ được đăng tải tại Wattpad, duy nhất một tài khoản, không reup, không chuyển ver!…
Nghiêm cấm 🚫🚫🚫🚫 mang truyện đi nơi khác : Mình edit chỉ để đọc , đăng lên cũng cho mn cùng thưởng thức . Edit chưa xin phép tác giả . Làm ơn đừng re -up truyện của mình đi chỗ khác . MONG MỌI NGƯỜI HIỂU…
Tên gốc: Trọng sinh chân thiếu gia khai thủy dưỡng sinh dĩ hậuTác giả: Thính NguyênThể loại: Hiện đại, đam mỹ, nhẹ nhàng, học đường, yêu sâu sắcTruyện được đăng duy nhất tại @catky0308Truyện hoàn: 03.08.2024 - 31.10.2024…
Tác giả: Quan Tuyết YếnThể loại: Đam MỹTên gốc: Hữu chủng bài trực ngã_________________________________________Thường thì Hứa Huy hay bị mọi người nói là một nhị thế tổ*, bị nói như vậy nhưng gã cũng không có giận mà cũng chỉ cười cười cho qua, phun một hơi thuốc, nói, nhị thế tổ có cái gì không tốt, này chứng tỏ của cải nhà tôi nhiều.(Nhị thế tổ (二世祖) là một thành ngữ phổ biến trong tiếng Quảng Đông lấy từ tích vua Tần Nhị Thế Doanh Hồ Hợi. Thành ngữ chỉ con cháu những gia đình giàu có, chỉ biết ăn chơi phung phí tiền cha mẹ mà không biết lo lắng cho sự nghiệp, như Tần Nhị Thế đã phá hủy cơ nghiệp nhà Tần chỉ sau 3 năm làm vua.)Còn có cái gì tốt hơn danh hiệu này nữa chứ?Ngô Cảnh An nghĩ gã ta không phải là ngốc, chỉ là rất kiêu ngạo, người ta chửi gã, gã lại cho rằng đó là nịnh hót, thật không phải người bình thường.Hứa Huy thật không tưởng tượng được có ngày mình sẽ thích Ngô Cảnh An, một người tiền đồ sáng lạn lại đi thích một kẻ bình thường vô vị, đây là chuyện gì!Ngô Cảnh An nghĩ Hứa Huy không phải khẩu vị của anh, một thiếu gia ăn chơi trác táng, miếu nhỏ này thật không hầu hạ nổi.Nhưng không biết vị thần tiên nào không vừa mắt bọn họ, liền đem một sợi tơ hồng, buộc hai người lại với nhau.Ai nói người yêu trước nhất định chịu thiệt, kẻ yêu sau kêu to ủy khuất*, dựa vào cái gì người tỏ tình trước là cậu, đuổi theo sau mông cậu lại là tôi? Thiệt thòi nhất phải là tôi có biết không?(ủy khuất: có điều oan uổng tủi thân mà không nói ra được)…
Ban đầu ai là người đã tự mình nhận cô về nuôi, ai là người tự ý lôi cô cuốn vào vòng xoáy tình yêu. Anh là người đã dạy cô nhận thức về tất cả trong cuộc sống này, từ tình yêu đến tình dục. Anh chính là bố cô!Cô đã từng mặc định anh là bố cô, rồi lại mặc định sau đó anh là tình yêu của đời mình. Nhưng anh thì đối xử với cô ra sao chứ? Anh rõ ràng đã tán tỉnh làm cô say mê, sau đó biết cô có tình cảm với mình, lại thẳng chân chà đạp, giam cầm cô trong nhà, ngày ngày ân ái với người phụ nữ khác!Bao nhiêu niềm hạnh phúc trong đời cũng là anh cho cô, bao nhiêu tổn thương cũng vậy. Cuối cùng, sau khi vết thương đã thôi không rướm máu, anh lại đến nói lời yêu thương. Anh luôn bá đạo vì sở nguyện của mình mà phá tan cuộc đời của cô. Mọi tội lỗi đều đổ hết lên đầu cô. Cô vì một người như vậy mà quay lưng lần nữa với cuộc sống mới của mình. Có xứng không??…