Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 519 - 520

Hoắc Vi Vũ nhìn về phía Cố Cảo Đình, đối diện đôi mắt anh đủ để đóng băng hết thảy.

Anh đảo qua cô, ánh mắt đặt ở trên người Ngụy Ngạn Khang, gợi lên khóe miệng chán nản, "vợ cậu ở bên cạnh, cậu ôm người phụ nữ khác, thích hợp sao?"

Ngụy Ngạn Khang buông tay ôm Hoắc Vi Vũ ra, phòng bị đối với Cố Cảo Đình nói: "Đừng làm khó dễ cô ta."

"Có khó cô ta không, còn chưa tới phiên cậu nói chuyện." Cố Cảo Đình lạnh lùng nói, ánh mắt càng thêm sắc nhọn vài phần.

Anh ung dung đi đến trước mặt Hoắc Vi Vũ, nện bước trầm ổn, trên cao nhìn xuống, không có một chút độ ấm nhìn cô, "Ngụy Ngạn Khang là người đàn ông của Cố Kiều Tuyết, biết chưa? Bọn họ có giấy hôn thú, làm đám cưới, đừng có dây dưa với anh ta, đây là lần cuối cùng tôi cảnh cáo cô, còn có lần sau, chớ có trách tôi không khách khí."

Hoắc Vi Vũ muốn cãi lại, đều không thể nói, chỉ có thể rũ xuống đôi mắt, nắm tay, dần dần nắm chặt.

"anh, hai người bọn họ liên hợp lại khi dễ em." Cố Kiều Tuyết lập tức chạy đến trước mặt Cố Cảo Đình làm nũng nói.

ánh mắt Cố Cảo Đình đỏ hồng nhìn về phía Cố Kiều Tuyết, "Nếu có được, thì phải xem trọng, việc mình tự mình giải quyết, lần sau lại đến tìm anh khóc lóc kể lể, anh chỉ có thể làm cho cậu ta thành oan hồn của Cố gia chúng ta."

Cố Kiều Tuyết bị kinh sợ.

Trong mắt anh, là sát khí, không có một chút uy hiếp và nói giỡn.

"em đã biết, anh Khang, chúng ta đi." Cố Kiều Tuyết lôi kéo Ngụy Ngạn Khang đi.

Ngụy Ngạn Khang quay đầu lại lo lắng nhìn Hoắc Vi Vũ.

Hoắc Vi Vũ vẫn cúi đầu.

con mắt Cố Cảo Đình đều không có liếc nhìn cô một cái, nói với người phục vụ: "Mang tôi đi phòng bao 308."

"vâng." Người phục vụ lập tức gật đầu, dẫn đường.

"Tư lệnh thật ngầu, so với trên TV còn đẹp hơn, tôi yêu anh rồi." Nhân viên Thu ngân nói, hoa si nhìn chằm chằm bóng dáng Cố Cảo Đình.

"cô nghĩ cũng đừng nghĩ, biết khách phòng 308 là ai sao? "Nhân viên Thu ngân viên b đả kích nói.

"Ai?"

"Phùng tiểu thư, biết viện trưởng cô nhi viện Tri Dao, cô nhìn xem diện mạo Phùng tiểu thư, khí chất, dáng người, thân phận, cô có thể so sánh sao? người đàn ông giống như tư lệnh khẳng định cũng chỉ có nữ thần mới có thể tương xứng." Nhân viên thu ngân viên b nói.

"Cái kia Phùng Tri Dao, sẽ là vị hôn thê tư lệnh tuyển chọn......"

Nhân viên thu ngân còn đang tám chuyện.

tâm Hoắc Vi Vũ, bị vạn kiếm đâm trúng.

Quá mức đột nhiên, hô hấp đều loãng, áp lực dần dần trở nên hít thở không thông.

Cô hoảng hốt đi đến hàng hiên.

Bởi vì cô, Phùng Tri Dao bị cấm túc, bây giờ cô thành người phụ nữ Cố Cảo Đình chán ghét nhất, Phùng Tri Dao được tự do.

tiệc chúc mừng lần này, Cố Cảo Đình sẽ chỉ định Phùng Tri Dao làm vị hôn thê?

Vòng đi vòng lại, giống như lại về điểm bắt đầu.

Cô giống như vai hề nhảy nhót, ở trong thế giới cảm tình bọn họ đóng một cái vai hề, đem bọn họ đẩy đến với nhau.

Mà cô, đánh rơi tâm đâu?

Đau quá.

Hoắc Vi Vũ cầm tay vịn, ngồi ở trên thang lầu lạnh băng.

Nước mắt, tầm mắt mờ mịt.

Cô không nghĩ tới Cố Cảo Đình sẽ chọn Phùng Tri Dao.

người phụ nữ kia là muốn giết chết cô.

Cố Cảo Đình đến tột cùng đối với cô có bao nhiêu chán ghét, mới có thể cưới Phùng Tri Dao.

Cô không muốn, không cam lòng, không nghĩ, đố kỵ, điên cuồng ghen ghét, cố tình, thống khổ là do mình lựa chọn, chỉ có thể nuốt vào trong bụng.

"Anh ta đã đi phòng bao 308, bây giờ tôi đi kết thúc anh ta." Giọng một người người đàn ông từ hàng hiên vang lên.

Hoắc Vi Vũ nhìn về phía trên lầu, người đàn ông vừa mở miệng đi ra ngoài.

phòng bao 308, còn không phải là nơi Cố Cảo Đình đi vào sao?

Anh ta nói muốn kết thúc?

Chẳng lẽ là thích khách.

Hoắc Vi Vũ nghĩ đều không có nghĩ đứng lên, đuổi theo thích khách.

Cô chạy tới đại sảnh, hoàn toàn không nhìn thấy bóng lưng của người đàn ông kia.

Hoắc Vi Vũ sốt ruột chạy tới quầy thu ngân, "Dẫn tôi đến phòng 308, tôi có việc gấp."

Nhân viên thu ngân kỳ lạ nhìn thoáng qua Hoắc Vi Vũ, có chút chán ghét, "Xin lỗi, phòng 308 là phòng VIP cao cấp của chúng ta, không phải hội viên bình thường có thể đi, tôi cần phải tra thẻ hội viên của cô."

Cô không có thẻ hội viên ở đây.

Hoắc Vi Vũ mặc kệ bọn họ, trực tiếp chạy vào.

Nhưng số phòng của bọn họ thật loạn, không có theo thứ tự.

Hoắc Vi Vũ lo lắng tìm kiếm.

"Nhanh bắt cô ta lại, không chừng là người háo sắc đó." Nhân viên thu ngân A nói với nhân viên B.

"Được, cũng trách tư lệnh có quá nhiều phụ nữ thích." Nhân viên A đuổi theo Hoắc Vi Vũ.

"Xin lỗi, cô không thể vào đây, cô ơi." Nhân viên thu ngân giữ chặt cánh tay Hoắc Vi Vũ.

Hoắc Vi Vũ thấy bóng lưng người đàn ông từ trước mặt của cô bước qua, hình như là tên thích khách kia.

"Đứng lại." Hoắc Vi Vũ lớn tiếng la lên.

Người đàn ông dừng bước.

"Anh là thợ hớt tóc ở đây sao?" Hoắc Vi Vũ nghi hoặc hỏi.

Người đàn ông kia nhìn về phía Hoắc Vi Vũ, thấp giọng nói: "Tôi là khách ở đây."

"Xin anh lấy thẻ hội viên của mình ra." Hoắc Vi Vũ hùng hổ dọa người nói.

Người đàn ông kia trầm mặc.

Nhân viên thu ngân kinh ngạc nhìn người đàn ông trước mắt này, phát hiện manh mối, hỏi: "Nơi này của chúng tôi cần có thẻ hội viên mới có thể vào, anh thật sự là hội viên ở đây sao?"

"Bạn gái của tôi, tôi đi theo cô ấy." Người đàn ông giải thích nói.

"Bây giờ bạn gái của anh đang ở phòng số mấy? 308 phải không, tôi đưa anh qua đó." Hoắc Vi Vũ sắc bén nhìn anh ta.

Người đàn ông không vui nhìn Hoắc Vi Vũ, "Đi theo tôi."

Anh ta đi về phía trước, nhìn vào biển số phòng.

"Tiên sinh, bạn gái của ngài ở phòng nào, tôi dẫn ngài đi, số phòng ở đây rất loạn." Nhân viên thu ngân mở miệng nói.

Người đàn ông kia nhíu mày.

Không trách được anh ta lạc đường.

"Là phòng 308. Phùng Tri Dao là bạn gái của tôi." Người đàn ông kia lạnh giọng nói ra, ánh mắt cảnh cáo chống lại mắt Hoắc Vi Vũ.

Trong lòng Hoắc Vi Vũ trầm xuống, có chút sợ hãi, chẳng lẽ Phùng Tri Dao và anh ta cùng một một phe?

Đi tới, đi tới.

Cô nhìn thấy phía trước có vệ sĩ của Duật Nghị, dấy lên hi vọng, chờ bọn họ sắp đi qua, lớn tiếng la: "Bắt lấy anh ta, anh ta là thích khách, muốn ám sát Duật Nghị."

"A..." Nhân viên thu ngân thét chói tai chạy đi.

Vệ sĩ cảnh giác, lập tức tiến lên bắt người đàn ông kia.

Thân thủ người đàn ông kia rất tốt, linh hoạt tránh thoát, quét chân, đá ngã một tên vệ sĩ.

Vệ sĩ mạnh mẽ đập lên cửa.

Duật Nghị bị đánh thức, nhìn Hoắc Vi Vũ không có ở đây, bên ngoài lộn xộn, mở cửa.

Ánh mắt người đàn ông kia hung ác nhìn về phía Duật Nghị.

"Hoàng tử, mau đi vào, đây là sát thủ." Vệ sĩ nói xong, sau đó gọi điện thoại giúp đỡ, rồi cùng một vệ sĩ khác nhào tới bắt thích khách.

Thân thủ thích khách vô cùng tốt, ra tay rất độc ác, từng chiêu đều đánh vào chỗ hiểm của người khác.

Hai tên vệ sĩ đều không phải đối thủ của anh ta, từng bước từng bước gục xuống.

Duật Nghị bị dọa sợ, vội vàng đóng cửa lại, khóa.

Hoắc Vi Vũ nhìn vệ sĩ không ngăn thích khách, sốt ruột la lên: "Bắn súng đi, không đánh lại, không biết nổ súng sao? Súng của mấy người là giả phải không?"

Vệ sĩ được nhắc nhở, nhớ trực lại, một người trong đó cầm lấy súng, bắn về phía thích khách.

Anh ta nhảy lên cao tránh thoát, ánh mắt độc ác nhìn về phía Hoắc Vi Vũ, lấy ra dao găm, đâm tới ngực Hoắc Vi Vũ, tốc độ rất nhanh, như là dã báo thoăn thoắt trong đêm tối...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #dhtn