chap 11
Chap 11.
- Cô có thể ở cạnh trông chừng Siyeon được không? – Chanyeol hạ giọng thuyết phục.
- Tôi có thể làm gì chứ, anh nên thuê vệ sỹ bảo vệ cô ấy.
- Tôi đã làm vậy rồi, và Siyeon nhiều lần trốn khỏi vệ sỹ, cô ấy nói chỉ muốn ở một mình, tôi chỉ muốn biết lịch trình của Siyeon thôi, mà cô ấy cứ lẩn tránh, như kiểu không sợ chết, và cô ấy cứ hay một mình như vậy, nên hôm qua mới bị đánh.
- ……
- Và Han Dong, một vị bác sỹ trong bệnh viện, cho tôi số điện thoại của cô, Han Dong nói rằng nếu là cô, Siyeon sẽ chịu ở bên cạnh.
- ……
- Tôi biết cô là diễn viên nổi tiếng và bận rộn công việc, nhưng cô có thể gác lại một chút để trông Siyeon được không, chỉ khoảng 1 tháng thôi, khi chủ tịch công khai bản di chúc, mọi thứ được giải quyết, Siyeon sẽ an toàn.
---
SuA tựa trên thành giường, nghiêng người nhìn về phía Siyeon, vẫn đang nằm bên cạnh và ngủ li bì, luật sư Park nói rằng nếu ở DCC thì không an toàn nên SuA đã đề xuất đưa Siyeon về căn nhà 1008 này, vốn là căn nhà của cô và Siyeon, và anh ta đã làm giả một phòng bệnh để mọi người tưởng Siyeon vẫn ở DCC. Lịch trình làm việc của SuA dạo gần đây cũng không bận rộn lắm, nên cô đã gọi cho Dami báo rằng gác lại những công việc có thể hoãn được, Dami ban đầu không vừa lòng khi biết cô muốn nghỉ ngơi để chăm Siyeon, nhưng rồi SuA cũng thuyết phục được Dami, vì chuyện này báo động đến mức liên quan đến tính mạng cơ mà.
“Siyeon lợi dụng chị tiếp thì sao, chị nên nhớ cô ấy đã phá hoại mối quan hệ của chị và JiU”
- Không sao đâu, lần này là do luật sư của Siyeon yêu cầu, chỉ một tháng thôi, em giúp chị sắp xếp công việc lại cho hợp lý nhé.
“…….”
- Dami có vẻ ghét tôi nhỉ.
SuA giật mình sau khi cúp máy, Siyeon đã tỉnh dậy.
- Em tỉnh rồi hả, có đau ở đâu không?
- Sao lại đưa tôi về đây, để tôi nằm viện đi.
- Nằm viện toàn mùi sát trùng – SuA yêu chiều vuốt tóc cho Siyeon.
- Nhưng ở đấy dịch vụ tốt.
- Ở đây dịch vụ cũng tốt chứ sao – SuA bật cười vì sự nhõng nhẽo của Siyeon, lấy tay ngắt mũi Siyeon một cái, đầy yêu thương.
- Chanyeol bảo chị trông nom tôi à, nhưng không cần thiết đâu – Siyeon vẫn cố giữ thái độ lạnh nhạt, quay mặt đi.
- Tôi bị JiU đá rồi.
- Thật sao?
- Ý đồ của em có hiệu quả đấy.
- Tôi chỉ định quay rồi lưu giữ cho riêng mình thôi, tại JiU ngất xỉu lại vào đúng DCC chữa, nên tôi tiện tay đưa cho xem.
- Xảo quyệt !
- Giá như tôi ngu ngốc đi một chút, thì sẽ không ai dè sợ tôi cả.
- Vậy mà Han Dong suốt ngày chửi em là ngu ngốc đấy.
- …… - Siyeon ngước mắt nhìn SuA.
- Dong đã kể hết mọi chuyện với tôi rồi, tôi xin lỗi vì thời gian qua đã làm em tổn thương quá nhiều.
- ……
- Tại sao em lại để Han Dong cởi đồ vậy hả, tại sao lại dễ dãi như vậy hả? – SuA bỗng nhiên cao giọng.
- ……. – Siyeon nhếch môi, SuA đang trách cô đấy hả, vô lý kinh khủng.
- Nếu Han Dong là người không tử tế, làm với em đến cùng, thì chắc em cũng chấp nhận đấy nhỉ - SuA mỉa mai.
- Chị ghen đấy hả?
- ……………tại sao tôi phải ghen chứ - SuA im lặng một hồi rồi giả vờ phủ nhận.
- ……..
- Chuyện 3 năm trước, tôi quên rồi, tôi sẽ tha thứ cho em.
- ……
- Từ đêm hôm đó tôi không có di chuyển đi đâu cả, tôi luôn ở đây, và em cũng phải luôn ở đây, ở trong tầm mắt của tôi, được chứ?
- Cho đến khi chị có người yêu mới hả? – Siyeon thả nhẹ một câu dỗi hờn, làm SuA cảm thấy ngớ ngẩn, bật cười.
- Tôi chán việc chạy loanh quanh rồi.
- …….
- Giờ tôi chỉ yêu em thôi, có được không?
SuA tiến mặt lại gần hơn để tỏ tình, làm Siyeon xúc động, khóc luôn, cô quay mặt đi, đã từ rất lâu rồi, cô mới nghe thấy từ yêu của SuA.
- Cái đồ mít ướt – SuA thương vô cùng nhưng vẫn không quên trêu đùa. Lee Siyeon thật kỳ lạ, lúc nào cũng khóc, khổ cũng khóc, vui cũng khóc.
- Kệ tôi.
- Nào quay lại đây – SuA xoay đầu Siyeon lại, lau đi những giọt nước mắt hạnh phúc, SuA hôn nhẹ một cái vào môi Siyeon, giữ nguyên thật lâu, rồi rời ra.
- Chị làm mấy điều này….không phải là vì thương hại tôi đấy chứ? – Siyeon lại nói nhảm, làm SuA muốn đấm cho một cái, cô nghiêm mặt.
- Bớt nói xàm lại, tôi không có rảnh để đi thương hại ai đó đâu, tôi phải gác lại toàn việc quan trọng, chụp tạp chí, phỏng vấn, fanmeeting, dự lễ trao giải, vân vân, nhà bao việc đó biết chưa?
- Mấy cái hợp đồng đấy bao nhiêu tiền, tôi sẽ trả cho chị, coi như công chăm sóc đi – Siyeon trả giá.
- Đừng có cậy mình nhiều tiền tiểu thư Siyeon à – SuA sờ lên tai Siyeon véo một cái làm Siyeon kêu lên, rồi hai người cùng bật cười, Siyeon chợt nhận ra, lâu lắm rồi cô mới cười được như vậy.
SuA tựa trán mình vào Siyeon, nhắm mắt lại, cô có cảm giác lạ lùng, một cảm xúc vốn tồn tại bên trong cô, đã bị cô quên lãng đi một thời gian, giờ nó đang trỗi dậy mãnh liệt. Cô đã tự hỏi bản thân mình rất nhiều lần rằng liệu cô có còn yêu Siyeon hay không, cô không thể trả lời nổi cho đến khi bị Han Dong nói thẳng vào mặt, nhưng chắc chắn một điều là, cô chưa bao giờ muốn rời xa Siyeon cả. SuA đã có rất nhiều cơ hội để rời khỏi căn nhà này, thoát khỏi Siyeon hoàn toàn, nhưng cô lại không chọn thế, cô vẫn ở lại, thậm chí dù bận rộn,dù bất tiện như nào, cô vẫn phải lo bữa sáng cho Siyeon bằng được.
- Em có đói không?
- Có.
- Ramen nấm hay tokbokki?
- Tokbokki…
- Tôi sẽ đi nấu, chờ nhé – SuA xoa má Siyeon, rồi rời khỏi phòng ngủ.
-----
Chủ tịch Lee nằm trong phòng bệnh VIP nhất của DCC, tay lật lật một cuốn album ảnh, trong ảnh có ông và Siyeon hồi bé tí, mẹ Siyeon đã mất sớm ngay sau khi con bé được sinh ra, Siyeon sinh ra đã thiếu tình thương của người mẹ, rồi khi vào Lee gia ở, chịu sự ganh ghét đố kỵ dè bỉu của các anh chị trong nhà, con bé đã sống cực kỳ cô đơn trong những tháng năm tuổi thơ, chủ tịch Lee dù yêu thương đến mấy,vẫn không thể có thêm thời gian để ở cạnh Siyeon hơn được, vì ông quá bận rộn gây dựng sự nghiệp.
Bây giờ đến khi ốm bệnh, ông và Siyeon lại bị chia cắt, Lee Siyeon đủ trình độ để trở thành bác sỹ riêng cho ông, nhưng vì mọi người trong nhà phản đối quá kịch liệt, ông tuổi già sức yếu, không thể làm gì được, ông mỗi ngày luôn cố gắng thật sự tỉnh táo, để làm sao vừa giữ được tập đoàn, vừa giữ được sự công bằng trong việc thừa kế khi ông ra đi.
- Chủ tịch Lee, Siyeon hôm qua bị đánh.
- Con bé giờ đang ở đâu?
- Ở cạnh Kim SuA.
- Có Kim SuA ở bên là ta yên tâm rồi, nhưng ta chỉ sợ SuA sẽ bị liên lụy.
- Lee Chaeyoung chính là tên đầu sỏ việc tra tấn tinh thần Siyeon.
- Sống chết cũng không được để Chaeyoung biết Siyeon đang ở cạnh SuA, không thì nó lại làm trò nữa đó.
- Vâng ạ.
- Với cả, gọi SuA đến đây đi, ta muốn gặp nó một lúc, một cách bí mật, đừng để ai biết, kể cả Siyeon.
End chap 11.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com