chap 9
Chap 9
June và Enjoy tạm biệt ông bà Varokorn rồi trở về Bangkok, June dừng xe tại trước cổng Bangkok Mahanakhon, rồi bảo Enjoy tự lên nhà, cô đi có việc chút cô về.
- Đi đâu vào giờ này, muộn rồi mà – Enjoy thắc mắc.
- Chuyện này bí mật tôi không nói với em được – June chắc như đinh đóng cột, rồi thấy khuôn mặt Enjoy bị bớt vui, cô chồm lên hôn Enjoy một cái hòa vốn.
- Lên nhà đi, tắm rửa xong ngủ trước đi nha – June hôn rồi nói xong mà Enjoy cũng không hài lòng cho được, cô miễn cưỡng ra khỏi xe rồi lên nhà, trong đầu xuất hiện vài luồng suy nghĩ tiêu cực, đêm muộn mà đi như vậy, có khi nào là đi gặp Pai không…
June lái xe đến COPY A, gặp bác sĩ Mario ở cửa sau, rồi lên phòng bệnh của chủ tịch Pruethong.
- June, lâu lắm mới gặp con – chủ tịch Pruethong cười ôn hòa, cơ thể đã gầy đi rất nhiều.
- Chủ tịch Pruethong, trông ngài ốm quá – June sửng sốt khi thấy vị chủ tịch cao quý, cô biết chủ tịch bị bệnh nặng, nhưng không ngờ thảm hại đến mức này.
- Chưa phải dùng ống thở là may rồi – chủ tịch Pruethong đùa cợt, lưng dựa thành giường, hai tay đan vào nhau, June tiến lại ngồi ghế gần giường bệnh.
- Chủ tịch gọi con đến đây có việc gì ạ?
- Mối quan hệ của con và Enjoy vẫn tốt chứ?
- Dạ vâng.
- Ta biết là con có người khác để thương rồi, nhưng ta luôn mong con để ý Enjoy một chút, con bé hiện chẳng còn ai cả, mà cũng không hứng thú với người khác, ta rất lo cho nó.
- …….
- Con cũng đừng ghét bỏ Enjoy, lỗi lầm của con bé là do Taew hại, ta mới biết điều này thôi khi gặp lại đội công ty Sone ở Mỹ.
- Là sao ạ?
- Enjoy Thidarut sống trong nhà bị các anh chị ghen ghét đố kỵ bấy lâu nay, nên con bé làm cái gì cũng gây chướng mắt cho họ, việc con và Enjoy yêu nhau làm chúng nó không hài lòng, vì thấy Enjoy đang hạnh phúc, nên Taew nhờ Tiffany bên công ty Sone đến chuốc thuốc kích dục cho Enjoy, phá hoại hai đứa.
- ……..
- Ta ban đầu chỉ nghĩ Enjoy nhậu say nên gây lỗi với con, nhưng dù sao chuyện cũng đã qua rồi. June, ta nghĩ mình sẽ không còn sống được bao lâu nữa, vì càng ngày cơn đau càng nhiều, ta lại phải tăng liều lượng thuốc lên rồi.
- ……
- Ta nghĩ ta cũng không có cơ hội để gặp Enjoy nữa, vì Apo dùng áp lực thế giới ngầm đe dọa ta, nên ta không thể mạo hiểm gặp Enjoy, ta chỉ có một điều ước duy nhất, là con hãy ở cạnh Enjoy, đừng rời xa con bé, và đây…. – chủ tịch Pruethong lấy trong ngăn kéo một tập giấy rất dày, đưa cho June.
- …..
- Trong di chúc sắp tới sẽ không có tên Enjoy, ta sẽ không nhượng cổ phần tập đoàn cho con bé, để con bé tránh thị phi trong tương lai, đây là một chút tài sản bên lề của ta, danh sách bất động sản ở nhiều nơi, không ai trong nhà biết đến những giấy tờ này, ta sẽ ủy quyền hết cho con, June, tổng tài sản này sẽ giúp hai đứa sống mà chẳng cần lo nghĩ gì hết đến cuối đời, và con hãy giữ bí mật này cho đến khi mọi thứ xong xuôi, nếu Enjoy biết, thể hiện cảm xúc không tốt, ta sợ chỗ tài sản này sẽ bị sờ đến.
- ……
- Vì chúng nó đều nghĩ con và Enjoy đã thật sự chấm dứt, nên con sẽ không bị liên lụy đâu June, ta biết việc chăm sóc cho Enjoy có lẽ sẽ gây khó khăn cho con, nhưng…..
- Chủ tịch Pruethong, con hiểu rồi, con sẽ làm theo lời ngài – June ngắt lời.
- ……
- Ngài đừng lo, Enjoy là tất cả của con, con sẽ không bao giờ rời xa cô ấy.
-----
June lái xe về nhà, trên đường đi vô tình nhìn thấy cửa hàng bán thực phẩm 24/7, thiết nghĩ nên mua ít hạt coffee về, ngày mai pha cho Enjoy uống, cô ấy thích đồ uống này mà, tuy là chẳng tốt cho sức khỏe cho lắm nếu uống quá nhiều. Vào trong cửa hàng, June lượn vài vòng rồi lại mua thêm mấy cái hộp thực phẩm chức năng, vitamin, dầu cá, canxi này nọ, cô phải chăm chút cho Enjoy nhiều hơn mới được, cô ấy toàn có những thói quen không lành mạnh thôi, còn chẳng bao giờ tập thể dục nữa, sau này sẽ bị bệnh xương khớp mất, Enjoy Thidarut, làm cô suốt ngày phải lo lắng.
Đang đi mua đồ như vậy mà vô tình gặp lại Pai, June dừng lại một chút, Pai đang đi cùng với một cô gái, họ đang lựa đồ với nhau, cười nói tình tứ, tay họ nắm chặt lấy nhau.
- Oh, June? – Pai đang cười rất tươi bỗng khựng lại, bất ngờ vô cùng.
- Ừm, chào Natty, cậu đi mua đồ hả? – June gắng cười.
- Ai vậy? – cô gái bên cạnh Natty thắc mắc.
---
June và Natty đứng ở vỉa hè ngoài cửa hàng, Natty nhờ cô bạn gái của mình đi lựa đồ tiếp còn cô và June ra ngoài này nói chuyện xíu.
- June, cô gái vừa rồi là người yêu của mình, tên là Piano – Natty cười cười.
- Oh vậy hả? – June lịch sự cười lại.
- Cái người mà mình đã từng kể với cậu ý, mình thích cô ấy từ thời đi học trường Kasetsart nhưng không dám tỏ tình, rồi khi tốt nghiệp cũng quên bẵng đi.
- …….
- Mình vô tình gặp lại cô ấy và mạnh dạn tiếp cận hơn, mình học từ cậu đó. Bây giờ mình đang cảm thấy rất hạnh phúc và mình mong cậu cũng như vậy.
- …….
- Chuyện đợt trước cho mình xin lỗi, mình hơi lớn tiếng với cậu, và giờ vô tình gặp lại cậu tốt quá, mình muốn nói là mình đã quên mọi thứ, không có ghét bỏ gì cậu cả, cậu được tha thứ, và cậu là mối tình đầu chính thức của mình, mình đã có một quãng thời gian rất hạnh phúc, cám ơn cậu.
- ……. – June nhớ lại cái hôm đó, Natty đã rất tức và nói rằng cô là kẻ không ra gì, sẽ không bao giờ được tha thứ, không bao giờ có hạnh phúc.
- Mình mong cậu và Enjoy có thể quay lại với nhau, vì Enjoy rất yêu cậu, Enjoy nói rằng cậu là tất cả của cô ấy, cô ấy vừa nói mà vừa rưng rưng nước mắt.
- …….
- Có thể do cậu là tình đầu của cô ấy, nên cô ấy quỵ lụy đến như vậy, giống như việc cậu là tình đầu của mình, thực sự thì mình có muốn giận cậu lâu cũng không được.
- ……
- Chúng ta ôm nhau làm hòa nhé – Natty đề nghị, làm June mềm lòng, cô ôm lấy Natty, người con gái này, tính cách tốt đẹp, cao cả như thiên sứ vậy.
- June, chúc cậu hạnh phúc nhé, mình quay lại cửa hàng đây.
----
June trở về nhà, sau khi cất đồ xong xuôi, rồi chuẩn bị đi ngủ, thật ngạc nhiên vì Enjoy đã thức chờ cô.
- Không buồn ngủ hả?
- Buồn ngủ lắm nhưng không muốn ngủ.
- ….
- Lại đây – Enjoy dang rộng vòng tay, đưa June vào lòng, cô thở phào nhẹ nhõm, suốt mấy tiếng đồng hồ mải nghĩ tiêu cực, đầu cô muốn nổ tung, dù sao thì June cũng đã về rồi.
- Joy, tôi xin lỗi.
- Xin lỗi vì điều gì?
- Không có gì, tự dưng muốn xin lỗi thôi – June cảm thấy bản thân thật tệ hại, bây giờ xung quanh cô ai cũng khuyên cô tha thứ và ở cạnh Enjoy, từ Orm, chủ tịch Pruethong, rồi đến Natty nữa, những tổn thương, những cô đơn Enjoy phải chịu, phải làm sao để đền bù cho bằng hết bây giờ.
June nói xong ngủ thiếp đi, để lại Enjoy vẫn thổn thức, cô lại suy nghĩ tiêu cực, có khi nào June vừa đi đâu đó gây lỗi với cô xong về nói xin lỗi không.
Y như rằng,sáng ngày hôm sau, Enjoy nhận được một tin nhắn hình ảnh từ một người lạ, trong ảnh là June và Pai đang ôm nhau, ở vỉa hè trời đêm.
End chap 9
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com