Quote 168
Tôi không chắc về việc ở bên một người bao lâu thì gọi là đủ dài. Tận tâm yêu thương họ bao nhiêu thì gọi là đủ nhiều. Lúc chán chường, tổn thương, mỏi mệt đến mức nào thì đủ để buông tay.
Chỉ biết những mối lương duyên chân thành sẽ đưa người ta về ở cạnh nhau như một cách nào đấy. Bất chấp bão giông, bất chấp thế giới, bất chấp thủ đoạn. Thương yêu chân thành tuyệt nhiên phải là một thứ tình cảm có trách nhiệm. Như kiểu trong đau khổ bạn vẫn phải biết điều gì còn cần để giữ gìn, trong u tối phải biết điều gì còn lại và quan trọng nhất, trong sóng gió vẫn tin rồi mình sẽ vượt qua.
Một mối quan hệ không kết thúc khi một người yêu ít đi. Mà kết thúc khi một người thiếu trách nhiệm đi. Đừng nghĩ trách nhiệm chỉ là chuyện của người lớn, người trưởng thành, là thứ gì đó quá to tát. Biết trách nhiệm, thì mới biết lớn khôn. Đôi khi nó chỉ là việc bạn còn thành tâm cho mối quan hệ này hay không. Một mối quan hệ tốt, là mối quan hệ bạn trưởng thành lên mỗi ngày từ nó.
Đã thương yêu, đừng để nó thành gánh nặng. Như bạn tôi nói, một sợi chỉ lạc níu hờ tay nhau vẫn thoải mái gấp trăm lần một cái cồng tay bằng vàng nhưng nặng nề và khó chịu.
Chỉ cần sau sóng gió, bạn biết trái tim vẫn cần một ủi an và hàn gắn chân thành. Khi đó, ta biết mình đã bắt đầu biết yêu thương một người.
– An Nhiên –
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com