Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chờ em lớn nhé !được không?- DLVT


1."Có lẽ chẳng nên cưỡng cầu, có lẽ không nên vương vấn, nhưng lại chẳng muốn buông tay...
Biết rằng chẳng nên nhung nhớ, biết rằng không nên chờ đợi, nhưng lại chẳng muốn ra đi..."

2.Anh ấy chưa bao giờ nói với em về chị...
Anh ấy luôn thích để những người mình quan tâm trong lòng, người anh ấy chưa bao giờ nhắc đến, chính là người anh ấy yêu nhất!

3."Khi còn bé, lúc nào cũng ngóng trông lớn lên.

Chờ đến một ngày thật sự trưởng thành, mới phát hiện ra bản thân càng hoài niệm thời còn thơ bé.

Vô tri cũng là một loại đặc quyền, yêu có thể lớn tiếng nói ra, đau lòng có thể khóc to, không cần quan tâm đến cảm nhận của người khác, lại càng không biết dùng nụ cười giả tạo duy trì sự kiên cường đang lung lay sắp sụp vỡ.

Không biết gì thật tốt!"

4.Không nhìn thấy anh, nhớ thật nhiều. Gặp được rồi.. còn không bằng không gặp!
Yêu một người đau đớn như thế đấy, buông tay so với "yêu" lại càng thêm đau.

5.
"Yêu, chính là việc muốn ở cùng một chỗ với một người, dù là một giây cũng không nguyện chia lìa!"

6."Năm em 7 tuổi, anh đã hứa rằng sẽ lấy em.
Năm em 10 tuổi, vì em mà anh buộc phải chia tay với người anh yêu mến.
Năm em 14 tuổi, anh đính hôn với em nhưng vẫn còn vấn vương một bóng hình bên Anh quốc
Có phải em quá ích kỷ không, ích kỷ làm xiềng xích cuốn lấy chân anh, khiến anh không có được thế giới riêng của mình... Vậy thì em sẽ buông tay... em sẽ trưởng thành... Và anh phải hạnh phúc nhé."

7."Có lẽ chẳng nên cưỡng cầu, có lẽ không nên vương vấn, nhưng lại chẳng muốn buông tay...
Biết rằng chẳng nên nhung nhớ, biết rằng không nên chờ đợi, nhưng lại chẳng muốn ra đi..."

8."Lần đầu tiên cô cảm thấy hạnh phúc vốn tưởng rất xa nay đã rất gần. Yêu có đôi khi thật sực rất khổ, giữa cái khổ lại muốn kiên trì thêm một chút, cuối cũng sẽ nếm được mùi vị hạnh phúc sau những lúc đắng cay. Nhưng nào có ai biết, tình yêu ngọt ngào như thế liệu có thể duy trì được bao lâu?"

9."Chuyện xưa là như vậy.
Đã từng có một người đàn ông rất yêu một cô gái, nhưng cô gái này lại hận anh ta đến thấu xương, một lòng muốn giết anh. Có một ngày, người đàn ông mang cô đi đến một nơi, nơi đấy nở rộ một vùng hoa bỉ ngạn, diễm lệ tuyệt vọng như máu.
Người đàn ông nói với cô gái: Em biết không? Đây là hoa bỉ ngạn, còn có tên là hoa mạn châu sa, là một đoạn tình yêu bị nguyền rủa.
Cô gái lắc đầu.
Người đàn ông kể cho cô gái nghe về một đoạn truyền thuyết đó: "Ngày xửa ngày xưa, Hoa Thần và Diệp Thần yêu nhau, họ đứng tại hai bờ đối diện mong nhớ đối phương, cuối cùng cũng có một ngày, họ làm trái với ý Thần, lén lút gặp mặt. Sau khi Thần biết được đã cực kỳ giận dữ, để nghiêm trị bọn họ, đã biến họ thành hoa bỉ ngạn này. Có hoa mà không thấy lá, lá mọc mà chẳng thấy hoa, đời đời kiếp kiếp, hoa lá bỏ qua nhau, đời đời kiếp kiếp cùng gốc mà chẳng thể nào gặp mặt.
Về sau có một tên quỷ tướng mạo xấu xí không gì sánh được yêu phải một thiếu nữ xinh đẹp lương thiện, tên quỷ giam người thiếu nữ lại, chỉ vì để mỗi ngày có thể thấy nàng. Có một ngày, một vị dũng sĩ tới, anh ta dùng kiếm chém chết tên quỷ, cứu thiếu nữ ra... Máu của tên quỷ bắn đầy trên đất, một vùng hoa bỉ ngạn rực rỡ lại nở ra, chốn ấy chính là "Vong Xuyên" của địa ngục, là nơi sau khi người ta chết đi sẽ quên mất tình duyên kiếp này để đầu thai sang kiếp khác.
Vì vậy hoa bỉ ngạn trở thành sứ giả tình yêu đến từ chốn địa ngục mênh mông. Từ nay về sau bên cạnh dòng Vong Xuyên có một vùng hoa bỉ ngạn đỏ rực diễm lệ như máu, trường tồn bất diệt.
Sau khi người ta chết đi, trên đường đi sẽ đi qua vùng hoa đấy để đến bên cầu Nại Hà, nếu ngửi thấy mùi hoa sẽ nhớ kỹ người vợ kiếp trước của người ấy..."
Người đàn ông kể xong chuyện xưa, lại quay lại nói với cô gái: "Tôi là một tên ma quỷ giết người không chớp mắt, sớm muộn gì cũng có một ngày tôi chết đi, sẽ phải dùng máu để trả lại những nợ nần mà tôi nợ người khác... Em có thể hứa với tôi, ngày tôi chết đi em hãy dẫn tôi đến nơi này, để tôi ngửi được mùi hoa bỉ ngạn, kiếp sau sẽ không quên em... kiếp sau tôi muốn làm một người tốt, tôi muốn làm một cảnh sát..."
Cô gái khóc, cô nói với người đàn ông: "Anh yên tâm, em sẽ không rời khỏi anh, em muốn đi cùng anh qua cầu Nại Hà, cùng nhau ngửi mùi hoa bỉ ngạn, kiếp sau em muốn gả cho anh, em muốn yêu anh thật tốt... Bởi vì yêu thì có kiếp sau... nhưng hận thì không có!"
Tình yêu, là như vậy đấy. Yêu lầm người, sẽ phải chấp nhận khổ đau, không ai có thể cứu chuộc người."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com