Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

186 + 187

186 - Tự tin có thể là khuyết điểm

Phía trên sương xám, bên trong cung điện được chống đỡ bởi những cột đá.

'Mặt Trời' Derrick nhanh chóng thuật lại chuyện mình vừa gặp cho ngài 'Kẻ Khờ'.

Thiên Sứ Bóng Tối Sasrir... Dường như tên và danh hiệu của những vị Vua Thiên Sứ này đã bị cuốn trôi theo dòng chảy lịch sử rồi. Nếu không được đám người nhóc 'Mặt Trời' ở "Vùng đất bị Thần bỏ rơi" phát hiện, hoặc giả như không phải do mình trực tiếp đụng mặt một ác linh cổ xưa được nghi là Thiên Sứ Đỏ, thì có khi đến một Vua Thiên Sứ mình cũng chẳng biết ấy chứ. Cùng lắm cũng chỉ được nghe qua về gia tộc Amon thôi, chứ đến tầng "Kẻ Nghịch Thần" thì chịu... Vị Thiên Sứ Bóng Tối này đang ở đâu nhỉ? Còn sống hay đã vẫn lạc rồi? Liệu Thần có còn là một trong những thành viên cao tầng nhất của Tường Vi Cứu Rỗi hay không? Klein ngậm ngùi.

Sợ nhóc 'Mặt Trời' sẽ nhân cơ hội hỏi thêm mấy thứ về phương diện này mà mình lại không trả lời được, Klein lập tức ngừng suy tư mà dựa vào thành ghế, thong dong đáp:

"Ngươi đã được giải thoát khỏi tình cảnh nguy hiểm, bạn đồng hành của ngươi sẽ sớm tìm đến."

Dứt lời, hắn không hề cho nhóc 'Mặt Trời' cơ hội dông dài, trực tiếp cắt đứt kết nối.

Còn về việc giải thích cho người khác tại sao nhóc 'Mặt Trời' lại xuất hiện sự dị thường ấy, Klein chẳng buồn nhắc cậu nên bịa lý do kiểu gì.

Nếu đã biến mất một cách kỳ quái rồi xuất hiện trở lại một cách quỷ dị như thế, thì chẳng phải xảy ra các tình huống khó có thể lý giải chính là điều vô cùng bình thường sao?

Bấy giờ, Derrick hết sức cảm kích ngài 'Kẻ Khờ' vì không hỏi thêm gì mình. Bởi cậu sợ sau khi thoát khỏi thị trấn Noon đã biến đổi kia, bản thân sẽ bị phơi bày trước màn đêm chí mạng hay đám quái vật trốn trong bóng tối. Do vậy, cậu tha thiết hy vọng được chiếm lại quyền kiểm soát cơ thể hiện tại càng sớm càng tốt, để nhỡ gặp chuyện còn có thể phản ứng một cách hữu hiệu. Nhưng nếu ngài 'Kẻ Khờ' thật sự muốn hỏi tiếp, cậu vẫn sẽ nghiêm túc và kiên nhẫn giải thích lại tình hình tương ứng.

Khi ý thức quay về với cơ thể, Derrick nhanh chóng hồi phục các giác quan.

Cậu mở to mắt, trông thấy trước mặt là một cây nến cháy gần hết. Đốm lửa nhỏ nhoi bập bùng lay lắt trong gió.

Ngay sau đó, cậu phát hiện rằng Thủ Lĩnh đã đứng bên mình không biết tự bao giờ. Haim cao to và Joshua đeo găng tay đỏ thì cảnh giác đứng sau hai bước.

Họ nhìn thấy mình như thế được bao lâu rồi... Dù đã lựa được lý do khi ở trên sương xám, song Derrick vẫn cảm thấy chột dạ và âu lo.

Gương mặt nhăn nheo của Colin lạnh tanh. Ông nhìn chòng chọc vào Derrick Berg, hỏi bằng tông giọng bình thường:

"Cậu vừa gặp chuyện gì?"

Derrick không trả lời ngay vì như thế trông rất giống như cậu đã bịa đặt sẵn một lời bao biện. Học theo mấy mánh lới mà ngài 'Người Treo Ngược' dạy cho, cậu cố tình dừng một chút, vừa hồi tưởng vừa kể lại một cách thiếu rành mạch:

"Sau khi bước vào phòng hầm, tôi nhìn thấy tế đàn, tôi nghi đó là một tế đàn, nên định thử phân biệt các từ ngữ và ký hiệu còn sót lại trên đó. Tôi nhận ra có ba danh tự, một trong số đó là Thiên Sứ Vận Mệnh Ouroboros... Ngay khi ấy, ánh sáng từ đèn lồng tắt ngúm. Đúng lúc tôi quay đầu lại, Haim và Joshua đã biến mất. Tôi tạo ra một nguồn sáng, bước ra khỏi hầm nhà để xem xét, lại phát hiện bên ngoài vẫn là...vẫn là thị trấn Noon, nhưng nhà nhà cùng nhau thắp nến sáng trưng, cứ...cứ như vẫn còn nhân loại sinh hoạt trong ấy vậy.

Tôi không dám rời khỏi ngôi nhà này nữa, lại quay trở vào hầm, thử làm lại những gì mình vừa làm. À, Thủ Lĩnh, trong thị trấn Noon nọ, các văn tự trên tế đàn rất hoàn chỉnh. Có tất cả ba ngôn ngữ, một là tiếng Cự Nhân, một là tiếng Cự Long, còn một loại tôi không biết. Nhưng hai thứ tiếng trước đều biểu đạt cùng một ý nghĩa, chính là danh xưng và danh hiệu của ba vị Thiên Sứ, cùng với Tường Vi Cứu Rỗi...

Thế rồi, tôi phát hiện ra mình đã quay về đây."

Toàn bộ những gì cậu nói đều là sự thật, thậm chí còn rất hoàn chỉnh, chẳng qua là đã che giấu chi tiết cậu trở về ra sao.

Derrick cũng chẳng ôm hy vọng xa vời có thể qua được mắt Thủ Lĩnh. Cậu tính sẽ tỏ vẻ mơ hồ trong lúc bị ép hỏi cung, rồi đổ hết cho nguyên nhân khiến bản thân xảy ra sự dị thường mà mình không biết.

Nhất định điều này sẽ khiến Thủ Lĩnh nghi ngờ, nhưng cả ngài 'Người Treo Ngược' lẫn tiểu thư 'Chính Nghĩa' thuộc con đường 'Khán Giả' đều chắc nịch rằng ngài ấy sẽ không hỏi quá nhiều về khía cạnh này. Mình càng bộc lộ ra điểm khác thường bao nhiêu, ngài ấy sẽ càng đặt nặng trọng tâm vào mình bấy nhiêu, coi mình là quân cờ đối trọng với trưởng lão Lovia... Thế giới bên ngoài sao mà phức tạp quá vậy, mãi gần đây mình mới hoàn toàn lĩnh hội được mạch suy nghĩ của họ... Derrick không khỏi thầm thở dài.

Tồn tại dưới hoàn cảnh khốc liệt như vậy, trong quá khứ hiếm khi nào Thành Bạch Ngân gặp phải tình trạng chỉ mất một phần sức mạnh cũng sẽ bị đẩy thêm một bước tới mối nguy hiểm. Dù tình cảnh ấy xảy ra thì chủ yếu cũng chỉ gói gọn trong nội bộ Đoàn nghị sự 6 người. Còn đối với những Người Phi Phàm khác, thứ đầu tiên họ học được từ các cuộc tuần tra và thám hiểm chính là sự hợp tác.

Colin khẽ gật đầu, bước tới trước tế đàn. Ông thử lại toàn bộ những gì Derrick vừa mô tả, nhưng không hề biến mất mà vẫn đứng tại chỗ.

"Xem ra phần sức mạnh còn sót lại đã hoàn thành sứ mệnh của nó." Vị "Kẻ Săn Ma" này trầm giọng lẩm bẩm.

Mình còn chẳng cần tự bịa lý do luôn... Derrick xấu hổ mà nghĩ thầm.

Colin ngẫm nghĩ gì đó rồi quay đầu về phía Derrick:

"Danh hiệu tương ứng của Medici và Sasrir là gì?"

"Thiên Sứ Đỏ và Thiên Sứ Bóng Tối ạ." Derrick thành thật đáp.

Lạc trong suy nghĩ, Colin tiếp tục gật đầu:

"Vẫn có một số lượng nhỏ sách vở ghi chép về "Thiên Sứ Đỏ", nhưng không có danh xưng cụ thể. Còn "Thiên Sứ Bóng Tối" thì đã hoàn toàn biến mất trong lịch sử dài đằng đẵng."

Derrick đang muốn chớp thời cơ hỏi xem còn vị Vua Thiên Sứ nào nữa, chợt nhận ra ánh nến trong căn hầm trở nên ảm đạm hẳn, như thể bóng tối đang tràn từ ngoài vào.

"Giờ phải rời khỏi đây đã." "Kẻ Săn Ma" Colin cũng nhận ra, cẩn thận nói.

Cầm Rìu Gió Lốc, Derrick lập tức đi gần Haim và Joshua để lập đội hình chiến đấu với họ.

Tuy nhiên, chỉ mới tiến một bước, cậu đã phát hiện Haim bỗng lùi sang bên cạnh hai mét, trong khi Joshua giơ sẵn bàn tay trái đeo găng đỏ lên. Họ không che giấu vẻ mặt đề phòng, mang theo ánh mắt hằn rõ nét dò xét.

Derrick biết phản ứng ấy là chuyện cực kỳ bình thường. Khóa học liên quan tới công cuộc thăm dò đã chỉ dạy một điều tương ứng: đối với bạn đồng hành vừa thoát khỏi tình cảnh quỷ quái, tiếp xúc ít, quan sát nhiều!

Mà mình còn không thể giải thích rõ mình thoát khỏi cái thị trấn Noon kỳ dị ấy thế nào... Đang định cất tiếng biện minh, Derrick bỗng lẳng lặng ngậm miệng.

Vừa xấu hổ lại vừa uất ức, cậu đành phải mím chặt môi, cầm chắc Rìu Gió Lốc, quay người theo chân Thủ Lĩnh đi từng bước một rời khỏi căn hầm.

Nhóm bốn người vừa có mặt ở lối ra và chuẩn bị rời khỏi, lại bất ngờ trông thấy thị trấn Noon như bị bóng đêm bao vây, chôn kín những dãy kiến trúc trùng điệp vào trong màn đêm tăm tối.

Gần như chỉ trong tích tắc, trên những khung cửa sổ khác nhau của các ngôi nhà khác nhau, lần lượt từng ánh nến sáng lên. Những đốm vàng mờ nhạt nối liền thành dải hoặc đứng riêng một nơi, toát lên bầu không khí tĩnh mịch và nặng nề.

...

Klein không ở trên sương xám lâu. Hắn nhanh chóng quay lại phòng tắm, thu dọn các vật phẩm tương ứng.

"Hy vọng bên nhóc 'Mặt Trời' không còn phát sinh sự kiện nào nữa, chứ cứ đi ra đi vào nhà vệ sinh hoài thế này thì gay go lắm. Người có đầu óc sẽ hiểu ra mình đang che giấu bí mật, nhưng phải ai mà thiếu hiểu biết, không chừng họ còn tưởng Gehrman Sparrow có vấn đề về tuyến tiền liệt ấy chứ, thế này thì phá tan tành hình tượng rồi còn gì!

Dù mình đã hoàn toàn tiêu hóa ma dược "Người Không Mặt", nhưng "Bậc Thầy Múa Rối" Rosago cũng thăng cấp lần lượt từ thấp lên, nên đặc tính phi phàm mà gã để lại rõ ràng cũng chứa đựng ma dược "Người Không Mặt"... Dùng đặc tính phi phàm này làm vật liệu chính đồng nghĩa với việc mình đã uống thêm một phần ma dược "Người Không Mặt", "Ảo Thuật Gia", "Tên Hề" và "Thầy Bói", thậm chí còn nhiều hơn...

Hầy, vẫn phải tuân thủ nghiêm ngặt các quy tắc đã tổng kết trước đó thôi, để còn tiêu hóa hết mấy phần ma dược dư thừa này." Tạo ra dòng nước sạch, Klein rửa mặt rồi rời phòng vệ sinh.

Lúc hắn vừa tự hỏi đã cận thời gian dùng bữa tối chưa và định móc đồng hồ bỏ túi mạ vàng ra để xem, cảnh tượng trước mắt hắn bỗng tối sầm xuống, đến mức năm ngón tay cũng không thấy rõ.

Lại đêm rồi... Thời gian chẳng theo quy luật nào cả... Nhỡ gặp phải quái vật, hai bên đang đánh một trận chiến kịch liệt mà trời ập tối thì biết làm sao? Quái vật cũng là một sinh linh, chắc cũng cần ngủ chứ nhỉ, không thì sẽ mất tăm trong đêm luôn còn gì... Haha, hai bên đang đánh nhau lập tức cùng nằm xuống ngủ một giấc, dậy rồi lại đánh tiếp... Đúng chóc kiểu kể chuyện "nhân sinh gian nan, có một số việc đừng vạch trần" mà? Vừa mới thành công thăng cấp, Klein vừa thư thái vừa chế giễu trong lúc trở lại giường.

Mới nằm xuống, hắn lập tức nảy ra một ý nghĩ:

Đêm tối ở đây hết sức nguy hiểm. Nếu sinh linh nào không ngủ thì sẽ hoàn toàn biến mất.

Bóng đêm ở "Vùng đất bị Thần bỏ rơi" nói chung và Thành Bạch Ngân nói riêng cũng nguy hiểm khôn lường. Nếu không có nguồn sáng để xua đuổi bóng đêm, thì chỉ cần quá năm giây, nhân loại đã hoàn toàn mất tăm mất tích rồi.

Giống thật... Liệu có sự liên quan nhất định nào không nhỉ?

Lắc lắc đầu, Klein dùng suy tưởng tiến vào cảnh mơ.

Giữa giấc mơ, vừa lấy được sự tỉnh táo, hắn đã phát hiện ra vị trí của mình lại thay đổi!

Lần cuối hắn rời khỏi cảnh mơ chính là khi đứng bên 'Thượng Tướng Ánh Sao' Cattleya đang ngồi ôm gối trên một tảng đá. Giờ thì hắn đứng trước một cầu thang xoắn ốc.

Ánh hoàng hôn chiếu xuyên qua khung thủy tinh sặc sỡ trên cao, khiến cho từng bậc thang màu đen được tô điểm thêm bởi những bức bích họa rực rỡ, trông vô cùng mỹ lệ.

Klein vô thức ngước nhìn bên cạnh, trông thấy 'Nữ Vương Thần Bí' đang đứng trên đỉnh thang.

Quý cô sở hữu mái tóc nâu dài này không còn mặc chiếc váy thả lửng vạt lần trước. Thân trên là một cái áo sơ mi trắng thêu viền ren và gấm hoa phối với áo bành tô màu xanh biển sẫm đơn giản. Thân dưới vẫn là chiếc quần dài nhạt màu cùng đôi ủng đen. Song Klein tin chắc, 'Nữ Vương Thần Bí' có cả một tủ đồ, hay thậm chí là cả một phòng chứa hàng loạt những cái quần và các đôi ủng cùng một kiểu dáng.

"Có chuyện gì sao?" Klein hỏi trước.

'Nữ Vương Thần Bí' đưa tay vân vê lan can thang xoắn, chậm rãi bước xuống:

"Đôi khi tự tin có thể là khuyết điểm.

Anh quá dựa dẫm vào còi đồng và hạc giấy kia, có lẽ một ngày nào đó nguy hiểm sẽ kéo tới."

Klein hơi bứt rứt trong người nhưng không bộc lộ ra:

"Tôi không hiểu cô muốn nói gì."

"Đôi khi tự tin có thể là khuyết điểm." 'Nữ Vương Thần Bí' lặp lại lần nữa, "Cattleya quá tin tưởng vào món Vật Phong Ấn đã giao cho Heath Doyle. Nếu ta không lên thuyền, Nina sẽ chết, Frank Lee sẽ chết, cả Cattleya cũng không tránh khỏi. May ra chỉ có anh là sống sót."

"Món Vật Phong Ấn kia không thực sự ngăn cách được tiếng lẩm bẩm tràn ngập khắp vùng biển này sao? Nên Heath Doyle sẽ bị biến dị à?" Klein nhạy bén hiểu ra từ câu chữ của đối phương.

'Nữ Vương Thần Bí' khẽ gật đầu:

"Dưới tình huống thông thường thì nó có thể. Thế nhưng, anh biết tiếng lẩm bẩm tràn ngập khắp vùng biển này đến từ đâu không?"

Không đợi Klein đáp, cô đã tự trả lời:

"Chúa Sáng Thế Chân Thực."

187 - Trao đổi thông tin
Chúa Sáng Thế Chân Thực? Tiếng lẩm bẩm tràn ngập vùng biển này đến từ Chúa Sáng Thế Chân Thực? Nghe thấy câu trả lời của 'Nữ Vương Thần Bí', Klein vừa kinh ngạc, vừa mừng thầm.

Nguyên nhân hắn cảm thấy mừng là vì đúng như 'Nữ Vương Thần Bí' vừa nói, nếu cô không lên thuyền, thì kể cả có Vật Phong Ấn giúp làm giảm thính giác đến một mức độ nhất định, Heath Doyle vẫn có khả năng cao bị biến dị.

Đối với Người Phi Phàm Danh sách trung và thấp của con đường khác, nếu nghe thấy tiếng thì thầm của Chúa Sáng Thế Chân Thực thì cùng lắm chỉ cảm thấy bức bối, khó chịu, hoặc thỉnh thoảng bị ác mộng, chứ không chịu tổn thương gì rõ ràng. Nhưng với "Giám Mục Tường Vi" thuộc con đường có Danh sách 0 chính là Chúa Sáng Thế Chân Thực thì khác. Cứ liên tục chìm đắm trong tiếng lầm bầm của vị Tà Thần này, sớm muộn gì cũng sẽ gặp vấn đề.

Một khi Heath Doyle lên cơn điên hoặc mất khống chế, kết hợp với đặc thù của vùng biển này, những người trên thuyền sẽ khó lòng lành lặn thoát khỏi. Tuy nhiên, Klein tin chắc chỉ cần có thể sống sót qua cuộc tập kích bất ngờ, mình sẽ có cơ hội cầu nguyện "Kẻ Khờ", dùng Quyền Trượng Hải Thần phía trên sương xám đáp lại rồi giải quyết được vấn đề.

Nguyên nhân hắn cảm thấy kinh ngạc là vì chủ nhân tiếng rì rầm này trái ngược hoàn toàn với phỏng đoán của bản thân. Hắn vốn tưởng vùng biển này là chiến trường giữa các vị Cổ Thần với vị Chúa Sáng Thế được Thành Bạch Ngân tôn thờ ở Kỷ thứ Hai. Hắn còn nghi ngờ rằng các vị tòng thần – nói cách khác là các Thiên Sứ tương ứng – cũng tham gia vào trận chiến ấy. Nào ngờ, mọi thứ có vẻ đã sai ngay từ khi bắt đầu, vì thời điểm Chúa Sáng Thế Chân Thực xuất hiện sớm nhất cũng phải sau Đại Tai Biến của Kỷ thứ Ba!

Không thể loại trừ khả năng là mãi sau này mới có tiếng lẩm bẩm... Klein không mù quáng đoán mò nữa. Hắn nhìn 'Nữ Vương Thần Bí' bước qua mình, thấy cô vừa vuốt ve pho tượng trên lan can cầu thang, vừa khoan thai đi xuống.

Vóc dáng quý cô này rất cao, song chẳng gầy hay mập mà cực kỳ cân đối. Mái tóc nâu dài của cô được xõa ra tự do.

Quan sát cảnh này, Klein bỗng cảm thấy quen mắt làm sao. Hồi tưởng một chút sự kiện liên quan đến 'Nữ Vương Thần Bí' rồi, cuối cùng hắn mới nhớ ra nguồn gốc của sự quen thuộc này:

Lúc còn đang tìm kiếm Lá Bài Khinh Nhờn ở Triển lãm Kỷ niệm Roselle, hắn đã nhìn thấy một bóng lưng từa tựa vậy. Khi đó, bóng dáng người ấy ăn mặc rất kỳ cục, rõ ràng là mặc một chiếc váy chữ A màu vàng trẻ trung, nhưng trên đầu lại đội một cái mũ bê-rê cổ lỗ sĩ.

Chắc 'Nữ Vương Thần Bí' rồi. Trước đó cô ta đã đi tham quan Triển lãm Kỷ niệm Roselle... Hồi đó, cô ta đang ngắm nhìn sách giáo khoa giáo dục cơ bản mà Đại Đế cải tiến cho con mình cùng bàn cờ tướng và chỗ khối gỗ xếp hình... Cô ta chắc như đinh đóng cột rằng mình đã lấy đi Thẻ bài "Hắc Hoàng Đế"...

Con gái lớn của Đại Đế, Bernadette là người thành lập Yếu Tố Bình Minh để đối kháng với Hội Khổ Tu Moses. Đọc từ nhật ký, quý cô này rất thích câu châm ngôn "Muốn làm gì thì làm, nhưng chớ làm hại". Từ hai điểm này, có thể suy đoán rằng cô ta là Bán Thần thuộc con đường 'Kẻ Dòm Ngó Bí Ẩn'...

Danh sách 4 của con đường 'Kẻ Dòm Ngó Bí Ẩn' tên là "Nhà Thần Bí Học"... 'Nữ Vương Thần Bí'... Đương nhiên, tiếng tăm của 'Nữ Vương Thần Bí' đã vang dội khắp đại dương cả trăm năm nay rồi, chắc chắn cô ta không còn dừng tại Danh sách 4 nữa. Ừm, sau khi rời khỏi 'Nữ Vương Thần Bí' thì Cattleya mới gia nhập Hội Khổ Tu Moses...

Vị nữ vương này có vẻ rất muốn tìm cách giải đọc nhật ký Roselle...

Đan dệt đủ loại manh mối thông tin rời rạc lại, Klein bỗng nảy ra một giả thuyết:

Chẳng lẽ 'Nữ Vương Thần Bí' chính là con gái lớn của Đại Đế Roselle, Bernadette Gustav?

Điều này có thể giải thích tại sao vị nữ vương này ăn mặc theo phong cách như ở Trái Đất nhưng lại kỳ cục đến thế. Cô ta bị ảnh hưởng sâu sắc bởi sở thích của Đại Đế, song cũng không thể hoàn toàn thoát li khỏi xu hướng thời trang hiện đại, thành thử mới tổng hợp ra cho mình một kiểu ăn mặc vừa độc đáo vừa lạ lùng ấy... Còn trông có tính thẩm mỹ hay không lại là chuyện khác. Người đẹp thì khoác bao tải vẫn đẹp, vẫn hợp mốt mà... Klein thầm châm chọc trong đầu, song bên ngoài vẫn duy trì vẻ kín đáo, vẫn thư thả theo sau 'Nữ Vương Thần Bí' bước xuống cầu thang tinh xảo.

'Nữ Vương Thần Bí' không quay đầu lại, vừa đi vừa hỏi:

"Thế giới mơ này cũng chẳng mênh mông lắm, chỉ gồm hai phần. Một là hình chiếu của Vương đình Cự Nhân trên ngọn núi đối diện, còn lại là tu viện đen bên này."

Vương đình Cự Nhân? Trong đầu Klein lập tức hiện hữu hình ảnh khu kiến trúc hùng vĩ dường như vĩnh viễn đông cứng trong ánh hoàng hôn.

Hóa ra đó chính là hình chiếu của Vương đình Cự Nhân!

Mà đám người nhóc 'Mặt Trời' lại có mặt ở ngay thị trấn Noon, lối vào Vương đình Cự Nhân thật!

'Nữ Vương Thần Bí' cất tiếng với tông giọng nhẹ nhàng nhưng vô cảm:

"Đây chỉ là giả thuyết của ta, vì nó rất giống với Đại Điện Hoàng Hôn ở Feysac.

Mà vào Kỷ thứ Tư, vẫn luôn có tin đồn Chiến Thần chính là một Cự Nhân cổ đại đã sống sót qua Đại Tai Biến."

Con đường của Chiến Thần là con đường 'Cự Nhân'... Klein ngầm đồng ý với suy đoán của 'Nữ Vương Thần Bí'.

Bấy giờ, nhớ lại tư liệu về thần thoại do nhóc 'Mặt Trời' cung cấp, hắn nhận ra trong mô tả về Vương đình Cự Nhân có câu "vĩnh viễn dừng lại tại hoàng hôn" ăn khớp với đặc điểm của ngọn núi đối diện nọ.

Từ Chúa Sáng Thế Chân Thực cho đến Vương đình Cự Nhân, cô ta đã tiết lộ hai thông tin hết sức giá trị rồi... Cô ta đang muốn tỏ thiện ý trước mặt mình, không—trước mặt người chống lưng cho mình à. Haha, chống lưng cho mình chỉ có mình thôi... Klein bình thản đáp lời:

"Vương đình Cự Nhân thật nằm tại "Vùng đất bị Thần bỏ rơi"."

Hắn nói với điệu bộ vô tư, như thể tỏ rõ giá trị của bản thân, tỏ rõ địa vị của người đứng sau hắn.

'Nữ Vương Thần Bí' dừng tại chỗ. Cô ấn tay phải lên lan can đặt đầy các pho tượng hoa lệ, xoay nửa người lại đối mặt với Gehrman Sparrow và nhàn nhã đáp:

"Tương truyền rằng lối vào dẫn đến "Vùng đất bị Thần bỏ rơi" ẩn sâu trong ngọn núi đối diện, ẩn sâu trong hình chiếu của Vương đình Cự Nhân."

Thế nên đám người nhóc 'Mặt Trời' mới bắt đầu thăm dò thị trấn Noon à? Nhưng chẳng phải nhóc Jack đã nói mình đến từ bờ biển sao? Hẳn Vương đình Cự Nhân và hình chiếu của Vương đình Cự Nhân đều có công tắc nào đó, phải cùng mở ra thì hai vùng biển mới liên kết với nhau?

Nơi này tràn ngập tiếng lẩm nhẩm của Chúa Sáng Thế Chân Thực, lại chôn giấu bí mật của "Vùng đất bị Thần bỏ rơi", sót lại sức mạnh của đường tắt 'Đêm Tối', 'Mặt Trời', 'Bão Táp', 'Mặt Đất' và 'Khán Giả', trông có vẻ rất tương ứng với Đại Tai Biến!

Sau Đại Tai Biến, "Vùng đất bị Thần bỏ rơi" bị ngăn cách khỏi thế giới bên ngoài. Nữ Thần Đêm Tối, Mặt Trời Rực Chói Vĩnh Hằng, Chúa Tể Bão Táp, Mẫu Thần Đại Địa và các Thần đồng minh cứu rỗi thế giới, cùng lúc Chúa Sáng Thế Chân Thực xuất hiện... Chỉ có sự hiện thực hóa của con đường 'Khán Giả' là lạc loài... Dựa vào các tình báo hiện giờ, Klein đưa ra phỏng đoán.

'Nữ Vương Thần Bí' tiếp tục đi xuống:

"Tu viện đen bên này cũng không lớn, nhưng mỗi tầng và mỗi căn phòng đều tượng trưng cho các phần khác biệt của vùng biển này. Đằng sau mỗi cánh cửa có thể cất giấu giấc mơ của một sinh linh."

Ra là thế... Klein quan sát tay vịn cầu thang, nhận ra các pho tượng chủ yếu làm từ đầu lâu, nhìn lướt qua thì rất hoa mỹ, nhưng để ý kỹ thì rợn tóc gáy. Hắn thuận miệng hỏi:

"Chiếc thang này thuộc về giấc mơ của ai?"

"Một "Kẻ Bất Tử" thuộc Linh Giáo Đoàn. Gã đến đây tìm kiếm dấu vết mà Tử Thần để lại—chính là một trong các nguyên tố thiết yếu để làm nên Tử Thần nhân tạo. Song tiếng rì rầm đã làm gã mất khống chế và vĩnh viễn phải quanh quẩn trong một di tích dưới nước. Bất cứ nhà thám hiểm nào đặt chân vào đây đều bị biến thành xác sống của gã." 'Nữ Vương Thần Bí' thản nhiên giải thích.

Chiến tranh giữa các vị thần nổ ra cũng có sự góp mặt của Tử Thần ư? Bảo sao thỉnh thoảng 'Thượng Tướng Địa Ngục' vẫn mạo hiểm tiến vào vùng biển này... Klein bừng tỉnh.

Hắn cũng không quá ngạc nhiên về chuyện liên quan tới Tử Thần nhân tạo, vì trước đó hắn đã nghe ma nữ "Bất Lão" Katarina Pelle đề cập qua. Hơn nữa có vẻ Linh Giáo Đoàn còn xa mới thành công.

Bấy giờ, vừa đúng lúc 'Nữ Vương Thần Bí' đặt chân tới bậc thang cuối cùng. Cô quay đầu nhìn Klein.

Ngay sau đó, quý cô này rẽ vào một hành lang, bước vào tầng nhà.

Klein quét mắt khắp toàn bộ khu vực, phát hiện ra không còn bậc thang nào hướng xuống nữa, như thể đây đã là tầng trệt.

'Nữ Vương Thần Bí' đứng lại trước một cánh cửa gỗ đen phủ kín họa tiết kỳ dị, nắm lấy tay cửa, nói:

"Ta đã luôn nghi ngờ rằng giấc mơ trong đây chính là yếu tố then chốt để chống đỡ nơi này. Phần sức mạnh đêm tối còn sót lại chỉ cung cấp thêm chút xác suất cho tiến triển ấy thôi."

Vừa nói, cô vừa vặn tay nắm và đẩy cửa ra.

Cánh cửa đen chầm chậm hé mở. Đằng sau nó không phải một căn phòng như Klein tưởng mà là một vùng biển lớn.

Hải dương được ánh mặt trời chiếu rọi, sóng nước lóng lánh như chứa đựng vô vàn hạt vàng dày đặc.

Khi cánh cửa hoàn toàn mở ra, Klein cảm nhận có một luồng không khí khó mà tưởng tượng toát ra từ bên trong. Cả tòa nhà bắt đầu rung chuyển thấy rõ, tro bụi và gạch đá trên vách tường thi nhau trút xuống.

Klein ngấm ngầm cảm thấy giấc mơ đang trên bờ vực sụp đổ.

Ngay khoảnh khắc này, 'Nữ Vương Thần Bí' đưa tay phải ra đóng sập cánh cửa gỗ đen lại. Theo đó, mọi thứ cũng khôi phục về vẻ bình thường.

"Đến cả ta cũng không dám bước vào đó." Vị nhân vật quyền quý trong thế giới thần bí nói.

"Nơi này chứa đựng giấc mơ của một số thần linh còn sót lại." Klein ung dung tiếp lời, giả bộ như thể người chống lưng cho hắn đã nắm rõ tình hình từ lâu rồi.

'Nữ Vương Thần Bí' quay lại, dùng đôi mắt xanh thẳm nhìn chằm chằm vào gương mặt của Gehrman Sparrow:

"Cả vùng biển này lẫn tu viện đen đều ẩn giấu rất nhiều bí mật, mức độ hiểu biết của ta còn chưa tới một phần trăm."

Cô không nói tiếp, chỉ lẳng lặng quan sát Gehrman Sparrow như thể đang chờ đợi điều gì.

Áp lực quá đi thôi... Klein suy nghĩ như bay, đặt câu hỏi thăm dò:

"Cô có biết câu thần chú kích hoạt tấm Thẻ bài "Hắc Hoàng Đế" kia là gì không?"

'Nữ Vương Thần Bí' trầm ngâm vài giây rồi lắc đầu.

Klein nhìn thẳng vào mắt cô, trả lời:

"Bernadette."

Toàn bộ hành lang trở nên yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy cả tiếng thở. Bờ môi 'Nữ Vương Thần Bí' mấp máy mấy lần, cuối cùng khép lại.

Đôi con ngươi xanh thẳm của cô mất đi vẻ ngời sáng, nhưng chẳng mấy chốc đã sâu sắc trở lại.

'Nữ Vương Thần Bí' chậm rãi xoay người lại, bước lên bậc thang đen, nói với giọng không thay đổi:

"Giấc mơ kết thúc rồi."

Klein trông theo bóng lưng cô càng lúc càng leo cao trên cầu thang xoắn, mãi cho tới khi luồng hào quang chói mắt che phủ toàn bộ mọi thứ.

...

Thị trấn Noon.

Thấy những ánh nến thắp sáng trong các tòa nhà bên ngoài, thấy cả một thị trấn hiu quạnh bỗng tràn đầy sức sống, đám người Derrick cảm tưởng như mình vừa rơi vào ác mộng, tinh thần lập tức căng như dây cung.

"Kẻ Săn Ma" Colin quan sát vài lần, nghiêm giọng:

"Chúng ta đang ở thế giới hiện thực.

Sức mạnh của tế đàn rò rỉ ra ngoài rồi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #fantasy