Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 133- 134

🍑 Chương 133:

Tốc độ của người đeo mặt nạ nữ quỷ nhanh đến mức khiến những tên tay sai này nghi ngờ nhân sinh.

Không nói tới những kẻ đối mặt trực tiếp với Cảnh Thiên, những kẻ không đối mặt trực tiếp có muốn chạy cũng không thể chạy xa được.

Điều quan trọng nhất 1à, nữ quỷ này không có vũ khí, hai tên kia ngã xuống như thế nào, ngay cả bốn tên lính đánh thuế quốc tế ở đằng xa cũng không hiểu.

Bọn chúng đều há hốc miệng, vẻ mặt mơ hồ.

Không thể ngờ được lại có thể nhìn thấy bản lĩnh kỳ lạ thế này tại nước Z.

Cảnh Thiên đã nhanh chóng giải quyết được mười lăm tên bên trên.

Giải quyết hết xong, bốn người kia cũng không có ý định ra tay, cô đã đoán được bốn người kia đang làm gì.

Nếu chúng không định xuất hiện thì cũng không cần xuất hiện nữa. Dù sao thì cô cũng đeo mặt nạ, chắc chắn đối phương không biết cô là ai.

Sau khi tất cả những tên tay sai đã không cử động được nữa, bọn chúng mới bất giác nhận ra rằng chúng vẫn chưa chết. Nhưng vẫn chưa kịp vui mừng thì nữ quỷ đó bắt đầu sờ mó cơ thể của một tên.

Tên đó sợ đến mức sắp ngất đi, nhưng cả người bị dính chặt một chỗ không thể nhúc nhích được.

Buổi tối mùa đông gió thổi vù vù, mặt nạ nữ quỷ vô cùng đáng sợ. Mặc dù biết rõ rằng cô không phải ma, nhưng khi đối phương chạm vào cơ thể mình, tên tay sai không nhịn được mà tè ra quần.

Cảnh Thiên: "..."

Không thể chịu được, cô chỉ có thể sờ tên khác thôi.

Không ngờ, tay cô còn chưa kịp thò vào túi quần của đối phương thì tên thứ hai cũng tè ra luôn rồi.

Khi tên thứ ba đang chuẩn bị tè ra thì Cảnh Thiên đã giơ tay đập vào trán đối phương làm hắn ngã xuống đất.

"Ai dám tè nữa thì bà đây sẽ thiến kẻ đó!"

Câu nói quả nhiên phát huy tác dụng trấn áp vô cùng tốt.

Cho dù sợ hãi đến mức muốn tè ra quần, nhưng vì suy nghĩ cho của quý của mình, bọn chúng chỉ có thể nhịn.

Sau đó, chúng thấy Cảnh Thiên lấy ra một chiếc điện thoại di động trong túi quần của một tên.

Khi bọn chúng vừa thở phào nhẹ nhõm thì lại nghe thấy Cảnh Thiên nói: "Alo, 110 đấy à? Có kẻ bắt cóc ở đây, hơn nữa còn liên quan đến lực lượng nước ngoài Tổng cộng hơn hai mươi tên đã bắt cóc một phụ nữ và nhốt cô ta ở trong tầng hầm, các anh mau tới đây đi."

Đám tay sai: "..."

Cái đệch, con mẹ nó chứ!!

Còn có đức nghề nghiệp nữa không hả?

Con mẹ nó, đã đánh thắng rồi mà còn gọi cảnh sát?!

Nhưng nghĩ lại, e rằng người phụ nữ này biết phía dưới có bốn tên sát thủ, hơn nữa thực lực của họ cao hơn cô ta nên cô ta mới báo cảnh sát, muốn cho cảnh sát đến rồi xử lý một thể.

Lòng dạ phụ nữ là độc ác nhất!

Cảnh Thiên đã báo cảnh sát xong xuôi. Vứt chiếc điện thoại đi, cô đi thẳng vào tầng hầm của nhà máy bỏ hoang.

Đám tay sai: "..."

Cảnh Thiên hoàn toàn không lo lắng rằng mình sẽ không tìm được Hồng Lục, mở điện thoại ra, cô đi theo hướng của dấu chấm đỏ và nhanh chóng phát hiện ra đường hầm bí mật vào tầng hầm.

Sau đó cô bình tĩnh mở đường hầm bí mật ra và đi thẳng xuống.

..**..**..**..**..**..**..**..**..**..**..
🍑 Chương 134:

Những kẻ bên dưới nghe thấy có người ngông nghênh mở cửa ra, sau đó đóng cửa lại rồi bước xuống bậc cầu thang.

Tuy nhiên, tiếng bước chân lại nghe như tiếng giày cao gót.

Mặc dù tiếng bước chân nghe như dạo chơi giữa sân vắng, ngay cả Liêu Khoa đang thẩm vấn và gã đàn ông mặc vest l cũng hoàn toàn không ý thức được rằng nguy hiểm đang đến gần, nhưng bốn tên sát thủ lại lập tức cảm thấy người đang đến không ổn.

Vì vậy, khi Cảnh Thiên đi xuống nhà tù dưới tầng hầm, bốn tên sát thủ đã đồng loạt đối mặt với cô, ánh mắt chúng đầy cảnh giác và thâm sâu.

Không giống như những tên ở trên, chúng là lính đánh thuế quốc tế, có sự nhạy bén trời sinh với việc nguy hiểm.

Hơn nữa, người phụ nữ này có thể quang minh chính đại đi xuống đủ để nói lên rằng cô ta đã giải quyết mười lăm
tên bên trên rồi.

Giải quyết được mười lăm người và không để người nào trong số bọn chúng có cơ hội thông báo cho họ biết, có thể thấy rằng, hoặc là cô ta có đồng bọn giúp xử lý thiết bị quấy nhiễu, hoặc là...

Nếu người phụ nữ này một mình hoàn thành mọi việc, thì cô ta không phải là người bình thường.

Hồng Lục cũng đã nhanh chóng nhìn thấy Cảnh Thiên.

Khi nhìn thấy dáng đi xuống cầu thang của cô, đồng tử cô ta đột nhiên co lại, trong mắt hiện lên một tia vui mừng.

Nhưng sau khi nhìn kỹ chiều cao của đối phương, sự thất vọng lại dâng lên trong mắt.

Chiều cao của đại ca là 1m73, mà người phụ nữ đeo mặt nạ trước mặt ước chừng chỉ cao 1m68.

Bốn tên lính đánh thuê không cho Cảnh Thiên có cơ hội đến gần, khi cô đi đến bậc cầu thang cuối cùng là tấn công ngay.

Năm người đánh nhau không hề có tiếng động gì, cho đến khi năm người đã đứng gần nhau, Liêu Khoa và gã đàn ông mặc vest đứng sau lưng Cảnh Thiên mới quay người lại, nhìn thấy một tên lính đánh thuê bị đá bay.

Cơ thể hắn ta đập mạnh vào nhà tù sắt đen, âm thanh chói tai ghê rợn vang lên.

Chỉ sau một cú đá, tên sát thủ đã ngã lăn ra đất.

Ba tên lính đánh thuế còn lại nheo mắt lại, tấn công toàn bộ cơ thể Cảnh Thiên.

Cửa bên trên đã bị Cảnh Thiên đóng lại rồi, lúc này chia nhau ra chạy thì kết cục cuối cùng chỉ là từng người bị đánh bại mà thôi. Nếu lúc này có thể phối hợp với nhau thì không chừng còn có một con đường sống.

Liêu Khoa chưa từng gặp phải tình hình như vậy, hắn ta kinh hãi nhanh chóng lui sang một bên.

Còn gã đàn ông mặc vest với tư cách là luật sư của Đổng Duyệt Đồng vừa nhìn đã biết bốn tên lính đánh thuê của chúng hoàn toàn không phải là đối thủ của người phụ nữ đeo mặt nạ.

Gã ta đứng khá xa Cảnh Thiên nên đã nhanh chóng bỏ chạy.

Cảnh Thiên đang bị ba tên lính đánh thuê bao vây thì bất chợt thoát ra dễ dàng như một con rắn nước, đá vào cột sống của gã đàn ông mặc vest bằng chỗ nhọn nhất của đôi giày cao gót 10 cm.

Một tiếng "rắc" vang lên, sau khi gã đàn ông mặc vest kêu lên thảm thiết thì ngã vật xuống đất.

Ba tên lính đánh thuê đã nhận ra chênh lệch thực lực giữa mình và người phụ nữ đeo mặt nạ, trong sự sợ hãi cực lớn, một tên trong số chúng đã từ bỏ ý định cùng nhau chiến đấu, nhân cơ hội nhanh chóng lao lên phía trên.

Đang định lao về phía cầu thang thì lại cảm thấy có thứ gì đó lạnh lẽo bay tới.

Hắn muốn tránh nhưng tốc độ của thứ đó quá nhanh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com