Chương 217- 218
🍑 Chương 217:
Cuối cùng, khi Cảnh Thiên bước đến bên cạnh Cảnh Lạc, Cảnh Lạc đã cảm thấy như mình bị đối phương bóp cổ.
Cảnh Thiên cầm lấy lọ kem nền trên tay Cảnh Lạc rồi đặt ngón tay cái lên đầu lọ, khẽ ấn một cái, kem nền liền chảy ra một lượng vừa đủ trên đầu ngón tay trỏ của Cảnh Thiên.
Ánh mắt Cảnh Thiên nhìn Cảnh Lạc vô cùng châm chọc: "Lợn rừng không biết ăn cám tinh thì đừng cố. Không phải mây tầng ấy thì làm tốt những việc thích hợp với thân phận của mình thôi, không thì mất mặt lắm đấy."
Nói xong, Cảnh Thiên đưa ngón tay trỏ dính kem nền về phía tấm gương đối diện Cảnh Lạc, định bôi thứ dính trên tay mình lên đó.
Cảnh Lạc đã khó thở sẵn rồi, sắc mặt càng trở nên khó coi, mặt cô ta trắng bệch trước câu chế giễu của Cảnh Thiên.
Nhưng Cảnh Thiên hoàn toàn không hề ngó ngàng đến cô ta, cô nói tiếp: "Mày xem mày đi, đến dùng như thế nào mà m mày còn không biết, cho dù tao tặng cho mày thì mày nói xem, mày có ấn được nó ra không? Thứ này ấy à, mày có ấn một vạn lần cũng không ra được đâu, bởi vì nó nhận dấu vân tay của tao. Không thể lần nào mày muốn dùng cũng phải tìm tao để nhờ tao ấn hộ mày được, đúng không? Hơn nữa dùng thứ này một lần rồi, có khả năng mày sẽ không muốn dùng đồ dưỡng da khác nữa, nhưng với chút tiến bộ của bạn trai mày, đâu thể chi trả nổi cho thứ đồ dành cho bậc quý cô quý bà này? Thế nên đứa em gái yêu quý của tao à, làm người ấy mà, đừng mơ tưởng xa vời quá, mua cái gì hợp với da của mày và hợp với thân phận của mày là tốt nhất."
Sắc mặt Cảnh Lạc càng thêm khó coi, trong tái xám còn bắt đầu lờ mờ nét xanh tím.
"Nếu mày thực sự muốn dùng Flower thì tao khuyên mày nên dùng Flower Power, loại dược mỹ phẩm cấp này có lẽ sẽ thích hợp với mày hơn. Loại dược mỹ phẩm này cũng toàn hết hàng ngay khi vừa xuất xưởng, thế nên cũng phải giành đấy. Dựa vào lưu lượng của bạn trai mày, hai đứa mày mà không giành được thì có thể bảo fan của anh ta giành hộ."
Trước đó Cảnh Lạc mở miệng ra là anh rể là vì cố ý nói cho Vi Vi nghe.
Cô ta muốn để người ngoài như Vi Vi biết rằng, Cảnh Thiên không những có đại gia bao nuôi mà đến cô em gái của bồ nhí cũng có thể gọi vị đại gia đó là anh rể giữa thanh thiên bạch nhật.
Đằng nào thì nhà họ Chiến cũng không thừa nhận thân phận cháu dâu của Cảnh Thiên, như vậy người khác sẽ tưởng Cảnh Thiên là bồ nhí, không những không có chút liêm sỉ nào mà đến người thân bên cạnh cũng có thể ngang nhiên gọi là anh rể. Như vậy sẽ càng chứng tỏ được sự mạnh bạo ngang ngược của Cảnh Thiên.
Ai ngờ Cảnh Thiên cứ mở miệng là "bạn trai mày".
Bạn trai mà Cảnh Thiên nói là ai, Cảnh Lạc biết rõ trong lòng.
Cô ta vừa mới gia nhập giới giải trí, cô ta đã nói rõ với anh Dịch rồi, khi thích hợp thì họ có thể thỉnh thoảng tạo tin đồn gì đó, không để đảm săn ảnh có chứng cứ, như vậy vừa có thể thu hút sự chú ý, vừa có thể tăng độ nổi tiếng.
Nhưng Cảnh Thiên nói vậy có khác gì xác định rằng cô ta đã có bạn trai rồi đâu?
Hơn nữa người bạn trai này là của cô ta à?
Rõ ràng là của con khốn Cảnh Thiên kia!
Đây không có Tần Dịch, không có bố mẹ, không có ai giúp cô ta, cô ta phát hiện ra rằng mình bị Cảnh Thiên sỉ nhục, bí mật cũng bị Cảnh Thiên bóc trần, nhưng cô ta lại không thể làm gì được Cảnh Thiên.
Ngay sau đó, trong tiếng hô kinh ngạc của Vi Vi, Cảnh Thiên vứt lọ kem nền Flower vào thùng rác.
Trước sắc mặt tím ngắt của Cảnh Lạc, Cảnh Thiên liếc mặt, nói với cô ta: "Tao ghét nhất là dùng chung một thứ đồ với người khác. Đồ đã bị mày sờ vào rồi, tao thà vứt đi cũng không thèm dùng nữa."
"Trang điểm mau đi, xong rồi thì cút."
Nói xong, Cảnh Thiên quay về sofa, tiếp tục làm việc trên máy tính.
..**..**..**..**..**..**..**..**..**..**..
🍑 Chương 218:
Trên tấm gương đối diện với Cảnh Lạc là con chữ được bôi bằng kem nền Flower chói mắt.
Ngu!
Chữ "ngu" to đùng che hết cả khuôn mặt của Cảnh Lạc.
Cảnh Lạc: "..."
Tuy Vi Vi thực sự thấy lọ kem nền kia rất đáng tiếc, nhưng nhìn vẻ mặt tiểu nhân không được lợi của Cảnh Lạc, cô lại thấy vô cùng hả giận.
Thấy sắp đến giờ khai máy, Vi Vi mới chậm chạp trang điểm xong cho Cảnh Lạc.
Cảnh Lạc tức, cũng không muốn ở lại trong căn phòng trang điểm này thêm nữa, cô ta liếc nhìn khuôn mặt được trang điểm tinh tế, nghĩ bụng quả nhiên không hổ là nhà trang điểm cao cấp.
Cô ta cảm ơn Vi Vi rồi khen Vi Vi trang điểm rất đẹp, sau đó ra ngoài.
Lúc ra ngoài cũng không thèm chào hỏi gì Cảnh Thiên.
Chờ Cảnh Lạc ra ngoài rồi, Cảnh Thiên mới ngồi vào trước bàn trang điểm.
...
Buổi quay bắt đầu, trừ Cảnh Thiên ra, đạo diễn và các diễn viên đều đã đến đủ, bao gồm cả Vân Tiêu "cơ to" nhất.
"Chuyện gì vậy? Cảnh Thiên đâu? Cảnh đầu tiên là cảnh của cô ấy, sao cô ấy vẫn chưa đến?" Phan Duy đưa mắt nhìn một vòng, ông bực mình.
Cho dù là người có quan hệ, có thể diễn không hay những kinh nghiệp là điều bắt buộc, không được phép đến muộn.
Phan Duy vừa cất tiếng hỏi, Cảnh Lạc liền chột dạ ngay. Lúc này cô ta mới hiểu ra vì sao ban nãy Cảnh Thiên lại nhường cô ta trang điểm trước.
"Đạo diễn Phan, tôi đến gần như cùng lúc với Cảnh Thiên, cô ấy đến nơi rồi đi trang điểm ngay, chắc là sắp xong rồi."
Tần Dịch đang chuẩn bị giải thích hộ Cảnh Thiên một câu thì Vân Tiêu đã lên tiếng trước anh ta rồi.
"Đúng đó đạo diễn, lúc đó tôi cũng vừa mới tới, còn gặp Cảnh Thiên ở cổng nữa. Giờ đã hơn một tiếng rồi, chắc cô ấy cũng sắp xong rồi."
Hình Mỹ Kỳ đã làm sai chuyện, muốn cứu vãn hình tượng trước mặt Vân Tiêu nên cũng lên tiếng nói đỡ cho Cảnh Thiên.
Thế là Đạo diễn Phan Duy đành nén cơn tức xuống.
Thế nên ghét nhất là người có quan hệ mà!
Chờ tận mười lăm phút, Đạo diễn Phan không thể nhịn nổi nữa, ông gầm lên: "Trang điểm cái kiểu gì mà lâu thế hả?Tất cả mọi người đều chờ một mình cô ta, còn đạo đức nghề nghiệp nữa không vậy?"
Vân Tiêu đang định lên tiếng thì Đạo diễn Phan Duy nói tiếp: "Vân Tiêu không phải tôi không nể mặt cậu, cậu là Ảnh đế mà cũng đúng giờ giấc, cô ta là người mới mà không đến đúng giờ, tôi không được mắng cô ta à?"
Đạo diễn Phan nói có lý, nhưng mà... Mắng em gái anh ta thì không được thật.
"Mắng thì có thể mắng, nhưng ông không biết chuyện gì xảy ra đã mắng cô ấy, lỡ cô ấy bị oan thì sao? Tôi tin chắc chắn Cảnh Thiên đã bị cản trở vì chuyện gì đó rồi."
Đạo diễn Phan câm nín: "..."
Tần Dịch cảnh giác: "..."
Hình Mỹ Kỳ tỏ vẻ mình phải bình tĩnh: "..."
Cảnh Lạc tỏ vẻ không cam tâm: "..."
Chỉ có La Gia Ni hừ lạnh một tiếng bằng tông giọng chỉ đủ để mình cô ta nghe thấy: "Ha, tôi cũng muốn xem xem rốt cuộc cô ta bị cản trở vì cái gì, xem tôi có oan cho cô ta không."
"Đạo diễn, hay là để em đi xem sao. Chị ấy hơi nóng tính, em đi xem có lẽ sẽ dễ ăn nói hơn." Cảnh Lạc hốt hoảng, vội vàng lên tiếng.
Cô ta cần nhanh chóng tìm cơ hội sang đó nói trước với Cảnh Thiên, để Cảnh Thiên đừng bán đứng cô ta.
Nhưng Cảnh Lạc vừa mới bước được một bước đã bị Vân Tiêu gọi lại: "Cô không thân với chị gái cô, cô chắc chắn là mình đang giúp cô ấy chứ?"
Ánh mắt Vân Tiêu sắc như dao, cắm thẳng vào tim Cảnh Lạc không hề báo trước.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com