Chương 234: Công lược bạn trai cũ ngạo kiều (12)
Edior: Nguyệt Hạ Tử Yên
Trở về nhà, Mẹ Lăng vẫn chưa có đi nghỉ ngơi, mà mặc bộ đồ ngủ ngồi trên ghế sofa vừa xem TV, vừa chờ cô về.
Thấy Lăng Vu Đề trở về, Mẹ Lăng từ trên ghế sofa đứng lên: "Con về rồi! Có đói bụng không? Muốn ăn khuya hay không? Mẹ đi làm cho con."
Lăng Vu Đề cười lắc đầu: "Không cần đâu mẹ, con không đói." Tâm tình không tốt, ăn hàng cũng ăn không vô này kia...
"Đúng rồi mẹ, con không phải kêu mẹ đi nghỉ ngơi sớm chút sao?" Lăng Vu Đề đặt túi xách của mình lên ghế sofa.
Mẹ Lăng khẽ cười, chỉ vào TV nói: "Mẹ đang định đi ngủ, nhưng vô tình thấy phim truyền hình chị con đóng đang chiếu, liền muốn xem một chút rồi mới đi ngủ." Nói xong, Mẹ Lăng lại thở dài.
Lăng Vu Đề biết tại sao Mẹ Lăng lại thở dài. Trương Cầm Cảnh bây giờ càng ngày càng bận rộn hơn. Đôi khi, ngay cả nói chuyện điện thoại, đều là nói chưa được vài phút liền cúp.
Khó có được thời gian nghỉ ngơi, Mẹ Lăng lại cảm thấy thương Trương Cầm Cảnh, kêu cô ấy tắt điện thoại nghỉ ngơi thật tốt.
Nên Mẹ Lăng là nhớ Trương Cầm Cảnh!
Nhìn thấy Mẹ Lăng như vậy, Lăng Vu Đề mỉm cười: "Chị bây giờ sự nghiệp đang đi lên, mẹ liền chờ xem, rất nhanh chị ấy sẽ ôm cúp trở về! Nếu mẹ thực sự nhớ chị mà nói, có thể tới trường quay thăm chị ấy! Vừa vặn mẹ đi qua, nấu canh hay cái gì bồi bổ sức khoẻ cho chị ấy!"
Nghe được lời nói của Lăng Vu Đề, Mẹ Lăng có chút do dự. Đau lòng con gái lớn, lại lo lắng con gái út của mình...
"Vậy, mẹ liền đi thăm Cầm Cầm, qua vài ngày nữa sẽ trở về." Mẹ Lăng nói.
Lăng Vu Đề gật đầu: "Mẹ cũng có thể chơi thêm mấy ngày nữa, cứ coi như một chuyến đi du lịch! Được rồi, mẹ, con có chút mệt, tắm rửa rồi đi ngủ đây. Mẹ cũng đi ngủ sớm một chút nha!"
Mẹ Lăng gật đầu, lúc này phim truyền hình vừa vặn chiếu tới bài hát kết thúc: "Mẹ đi ngủ đây."
Sau khi tắm xong nằm trên giường, Lăng Vu Đề mở mắt ra không thể ngủ được...
Lấy điện thoại ra xem giờ, lúc này, Nhan Tử Hành hẳn là đang liên lạc với Mộng Tuyết...
Trong cốt truyện, Nhan Tử Hành là một nam phụ xuất hiện rất nhiều. Ở giai đoạn đầu, nam chính còn chưa xuất hiện, xuất diễn của hắn nhiều đến mức khiến cho người khác có ảo giác rằng hắn chính là nam chính.
Cho nên, trong thực tế cùng tình tiết cốt truyện miêu tả chênh lệch nhiều như vậy, Lăng Vu Đề thực sự có chút lo lắng.
Đêm, dần dần sâu...
Lăng Vu Đề lắc lắc đầu, xua đi những phiền toái này, xoay người, ôm gối ôm ngủ——
Ngày hôm sau, Lăng Vu Đề không có ý định đi tìm Nhan Tử Hành.
Hôm qua, cô liền xoát độ hảo cảm đến bốn mươi lăm điểm. Nếu hôm nay còn đi tìm hắn mà nói, hẳn là cũng sẽ không thể lại thêm độ hảo cảm.
Hơn nữa, ngày mai hắn liền muốn đi nước M, hôm nay khẳng định phải đi chọn quà cho Mộng Tuyết!
Bất quá, để Lăng Vu Đề ngoài ý muốn là, cô không đi tìm Nhan Tử Hành, Nhan Tử Hành nhưng là chủ động tìm cô.
Nhìn Nhan Tử Hành đứng ở cửa phòng học của cô, Lăng Vu Đề có chút ngoài ý muốn.
Đi ra bên ngoài hỏi: "Cậu là tới tìm tôi sao?"
Nhan Tử Hành gật đầu, giống như có chút do dự, lại giống như có chút ngượng ngùng.
Các học sinh xung quanh đều nhìn Lăng Vu Đề và Nhan Tử Hành với ánh mắt tò mò và bát quái, không ít nữ sinh vụng trộm nhìn Nhan Tử Hành phạm háo sắc, sau đó ghen tỵ Lăng Vu Đề có thể được đến tầm mắt chuyên chú của Nhan Tử Hành.
Lăng Vu Đề tự động bỏ qua những ánh mắt này, Nhan Tử Hành cũng đã quen với việc bị nhìn chằm chằm, nên cũng không để ý.
"Ừm... muốn nhờ cậu giúp một việc." Nhan Tử Hành nói.
Nhờ cô giúp đỡ? ! Thật đúng là ngoài ý muốn!
Bất quá Lăng Vu Đề rất tình nguyện giúp đỡ, tuy rằng không biết giúp cái gì.
Mỉm cười gật đầu: "Được! Khi nào?"
"Cậu lát nữa còn có tiết không?"
"Lát nữa còn một tiết, sau đó liền không còn nữa." Lăng Vu Đề cúi đầu nhìn đồng hồ trên cổ tay, nói.
"Được rồi, vậy tôi ở cổng phía nam đợi cậu."
"Được ~"
Nhan Tử Hành vừa đi, có người vây lên hỏi Lăng Vu Đề về mối quan hệ của hai người. Lăng Vu Đề giải thích nói hai người chỉ là bạn bình thường, nhưng những người đó vẫn không ngừng hỏi.
May mắn, tiếng chuông vào lớp vang lên, giải cứu Lăng Vu Đề bị bao vây.
Trong giờ học, Lăng Vu Đề vẫn luôn thắc mắc Nhan Tử Hành muốn cô giúp cái gì, bất quá, cũng không khó đoán.
Ngày mai Nhan Tử Hành sẽ đi nước M, đơn giản liền là muốn chọn quà cho Mộng Tuyết. Tìm cô, hẳn là nhờ cô giúp chọn quà cho Mộng Tuyết phải không?
Hmm~ Giúp tình địch chọn quà cái gì, làm sao lại cảm thấy có chút kì quái đâu!
Tan học, Lăng Vu Đề đi đến cổng phía nam. Khi đến cổng phía nam, Nhan Tử Hành đã đợi ở đó.
Chạy chậm đến bên cạnh Nhan Tử Hành: "Đợi lâu chưa?"
Nhan Tử Hành lắc đầu: "Không lâu lắm, chúng ta đi thôi." Nói xong, Nhan Tử Hành cùng Lăng Vu Đề đi đến trạm xe buýt.
Lăng Vu Đề đi theo hắn, có chút tò mò hỏi: "Tử Hành, cậu muốn tôi giúp cậu cái gì?"
Nhan Tử Hành nghiêng đầu nhìn Lăng Vu Đề, nói: "Muốn nhờ cậu giúp tôi chọn quà cho Mộng Tuyết."
Khi nói lời này, hắn vẫn luôn nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Lăng Vu Đề, cẩn thận chú ý đến biểu cảm trên khuôn mặt của cô.
Lăng Vu Đề đã sớm đoán được, nên cô đối với câu trả lời của Nhan Tử Hành cũng không có bất kỳ ngoài ý muốn, hoặc là khác thường.
Sảng khoái gật đầu: "Thì ra là như vậy, không thành vấn đề!"
Nhan Tử Hành ngẩn người, hắn sở dĩ sẽ tìm Lăng Vu Đề giúp đỡ, kỳ thực là có hai cái nguyên nhân.
Một nguyên nhân trong đó đúng là hắn rất muốn nhờ Lăng Vu Đề giúp chọn quà, một nguyên nhân khác là bởi vì tối hôm qua Lang Văn Phong đã nói Lăng Vu Đề thích hắn.
Cho nên, hắn muốn dùng cái này để thử Lăng Vu Đề một chút.
Theo lý mà nói, nếu Lăng Vu Đề còn thích hắn, nghe thấy hắn nhờ cô giúp chọn quà cho bạn gái mà nói, dù có che giấu thế nào, thì cũng sẽ lộ ra một chút sơ hở.
Nhưng biểu cảm trên mặt Lăng Vu Đề phi thường tự nhiên, hắn một chút đều nhìn không ra cô thích hắn!
Điều này làm cho Nhan Tử Hành thở phào nhẹ nhõm một hơi, đồng thời trong lòng lại có chút không vui, về phần vì sao hắn không vui, chính hắn cũng không biết.
Cứ như vậy, Lăng Vu Đề cảm ứng được Nhan Tử Hành đối với cô tăng thêm năm điểm độ hảo cảm, chính là năm mươi điểm độ hảo cảm!
Này so với dự tính của Lăng Vu Đề tốt hơn rất nhiều, vốn liền không có dự tính hôm nay Nhan Tử Hành sẽ tăng thêm độ hảo cảm cho cô!
Xem ra, lát nữa cô phải thật dụng tâm chọn quà cho Mộng Tuyết!
Ngồi lên xe buýt đi tới cửa hàng bách hóa, Lăng Vu Đề thỉnh thoảng sẽ hỏi Nhan Tử Hành một số vấn đề về tây y.
Cô sẽ không nhắc đến những chuyện hồi học cấp hai kia, bởi vì nếu cô làm vậy, khó tránh khỏi sẽ khiến Nhan Tử Hành nhớ lại hai người đã từng hẹn hò.
Bây giờ không phải là lúc dựa vào đoạn mối tình đầu đó để xoát độ hảo cảm!
Cửa hàng bách hóa cách khu vực trường đại học không xa, phải mất nửa tiếng, xe lắc lư một chút, đêm qua Lăng Vu Đề ngủ thật sự rất muộn không khỏi ngủ gật.
Cô vốn tựa người vào cửa kính ngủ, lần thứ mười Nhan Tử Hành nghe thấy tiếng đầu cô bị gõ cho cộp cộp...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com