Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 255: Hội trưởng phản công lược (06)

Edior: Nguyệt Hạ Tử Yên



Đây là một câu dài nhất, kể từ khi Tịch Tử Thu đến thế giới này. Nói xong, hắn hơi vươn tay về phía trước, đỡ lấy chiếc gối Lăng Vu Đề ném tới.

"Tôi sẽ không gả cho anh! Tuyệt đối." Lăng Vu Đề hung hăng nói.

Tịch Tử Thu không nói gì, kêu người đem hết những thứ có thể dùng làm vũ khí sắc bén trong phòng đi, sau đó hắn liền ngồi trên ghế sofa canh Lăng Vu Đề đang ngồi trên giường.

Đến giờ cơm tối, nếu không phải cha của khối thân thể này của hắn trở về, hắn còn tính lưu lại ở trong phòng canh giữ Lăng Vu Đề.

Kêu người mang bữa tối cho Lăng Vu Đề xong, Tịch Tử Thu liền đi xuống phòng ăn.

Trong phòng ăn, Tổng thống quốc gia này, cha của hắn, Tịch Chí Cường, đang ngồi ở đầu bàn, bên cạnh là Tịch phu nhân. Tịch Tử Hạ ngồi ở một bên kia, khó được cúi đầu không nói gì, cũng chủ yếu là sợ Tịch Chí Cường mắng mình.

Tịch Tử Thu đứng trước bàn ăn, làm một cái quân lễ với Tịch Chí Cường: "Chào Tổng thống."

Tịch Chí Cường khẽ gật đầu, trên mặt không biểu cảm lộ ra vẻ uy nghiêm: "Ừm."

Đợi Tịch Tử Thu ngồi vào chỗ, Tịch Chí Cường nói một tiếng: "Ăn cơm." Sau đó, một nhà bốn người bắt đầu yên tĩnh ăn cơm.

Trong phòng ăn ngay cả tiếng bát đũa chạm vào nhau cũng đều thật nhẹ, thật sự yên tĩnh.

Mãi đến sau bữa ăn, Tịch Chí Cường mới uống một ngụm trà nói: "Nghe nói, con mang một vũ nữ về."

Tịch Chí Cường là Tổng thống một nước, liền tính có bao nhiêu không thích nói chuyện, cũng không có khả năng không nói chuyện.

Tịch Tử Thu gật đầu: "Vâng."

"Nghe nói, cô ta buổi chiều còn chĩa súng vào con."

"Vâng."

"Con muốn giữ cô ta ở lại?"

"Con muốn cưới cô ấy." Lần này Tịch Tử Thu cũng không nói 'vâng' nữa.

Lời vừa nói ra, ngay cả Tịch Chí Cường cũng sửng sốt.

"Con nói cái gì?" Tịch phu nhân trợn mắt nhìn Tịch Tử Thu, quả thực không thể tin được, người nói ra lời này lại là con trai mình.

"Khụ khụ khụ——" Tịch Tử Hạ đang uống một ngụm trà, nếu không phải nhanh chóng nuốt xuống, có lẽ đã phun trà ra ngoài.

Tịch Chí Cường cau mày, có chút bất mãn nhìn nhìn hai người thất thố.

Sau đó mới nhìn Tịch Tử Thu: "Nếu con thích, có thể cho cô ta làm di thái thái (*vợ lẽ), chờ đến khi con kết hôn."

Tuy rằng chính ông không có di thái thái, nhưng cũng sẽ không yêu cầu con trai của mình không cần di thái thái.

Vốn Tịch Chí Cường cho rằng đây đã là sự khoan dung lớn nhất của mình, nhưng Tịch Tử Thu lại nói: "Cô ấy chỉ có thể là người vợ duy nhất của con." Hắn bây giờ không nghĩ tới ngoài Lăng Vu Đề hắn còn có thể cưới người khác, cho dù là ở trong thế giới tiểu thuyết.

"Thu Nhi, con điên rồi sao? Buổi chiều để cái vũ nữ kia cầm súng chĩa vào con, bây giờ vậy mà còn nói muốn cùng cô ta kết hôn! Cô ta sớm muộn gì có một ngày sẽ lấy mạng của con cũng không chừng!" Tịch phu nhân đứng lên, kích động đến không có cách nào duy trì dáng vẻ phu nhân Tổng thống của bà.

Tịch Tử Hạ cũng kinh ngạc nhìn em trai sinh đôi của mình. Mặc dù anh cũng cảm thấy nữ nhân tên Lăng Vu Đề kia khác với những nữ nhân khác, nhưng không cảm thấy cô có chỗ nào đáng em trai có một trái tim vững như tảng đá của mình, vậy mà không phải cô không cưới? !

"Con xác định?" Tịch Chí Cường hỏi.

Tịch Tử Thu gật đầu, kiên định trong mắt là người đều nhìn ra được.

"Tùy con đi." Không biết nói gì thở dài một hơi, ông cũng hiểu biết con trai út là giống ông nhất. Đã quyết định chuyện gì, đừng nói chín con trâu, chính là một chiếc xe lửa đến đây, cũng chưa chắc đã kéo trở về!

"Chồng!" Tịch phu nhân trừng mắt nhìn Tịch Chí Cường, sau đó bị ánh mắt của Tịch Chí Cường trấn áp.

"Con lên lầu trước." Nói xong, Tịch Tử Thu lại làm một cái quân lễ chào Tịch Chí Cường, sau đó xoay người rời đi.

Tịch Tử Hạ vội vàng đi theo, đặt tay lên vai Tịch Tử Thu. Tịch Tử Thu nhìn anh một cái, cũng không có đẩy anh ra.

"Hắc lão đệ, em lợi hại nha! Vừa xuất mã ngay cả Tổng thống đại nhân cũng không thể làm gì được em. Nếu đổi là anh muốn kết hôn với một vũ nữ, phỏng chừng lão ba sẽ nổ sung bắn chết anh." Tịch Tử Hạ cà lơ phất phơ nói.

Thấy Tịch Tử Thu không để ý tới mình, Tịch Tử Hạ nói tiếp: "Nghe nói buổi chiều em đã giết anh trai của Lăng tiểu thư? Anh trai nhưng là mạng sống của cô ấy đâu, trách không được cô ấy muốn chĩa súng vào em. Nói, em có thể xử lý được cô ấy không?"

Tịch Tử Thu nhìn anh, không nói gì, trong lòng lại đang suy nghĩ, nam nhân như vậy, làm sao có thể làm nam chính? ! Lăng Vu Đề rốt cục thích Tịch Tử Hạ ở điểm nào?

Một cái lắc mình, Tịch Tử Hạ còn không kịp phản ứng, suýt nữa ngã xuống đất. Cũng may anh tuy rằng thân thủ không bằng Tịch Tử Thu, nhưng cũng không phải là cặn bã, nên trước khi ngã xuống liền đã ổn định được thân mình.

"Ôi, em..."

Tịch Tử Thu không để ý tới anh, thẳng trở về phòng mình ——

Lăng Vu Đề đói bụng, cô không có biện pháp gây khó dễ cùng bụng của mình, cho dù chết, cô cũng không thể làm quỷ đói.

Ăn tối xong, cô nằm trên chiếc giường mang theo mùi trên người Tịch Tử Thu. Có lẽ bởi vì hôm nay cảm xúc dao động quá lớn, cô nằm năm, liền ngủ quên.

Vì vậy, khi Tịch Tử Thu trở về phòng liền nhìn thấy Lăng Vu Đề nằm trên giường yên tĩnh nhắm mắt lại, hắn liền phát hoảng, vội vàng đi cảm nhận hơi thở của cô, hô hấp ấm áp phả vào trên ngón tay, Tịch Tử Thu mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Ngồi ở mép giường yên tĩnh nhìn Lăng Vu Đề một lát, khối thân thể bây giờ của cô cùng thân thể thực tế ảo đại khái tương tự tám chín phần.

Chỉ là, lại giống, khối thân thể này cũng không phải của cô. Hắn rất mong đợi, thân thể thuộc về chính Lăng Vu Đề

Một lúc sau, Tịch Tử Thu mới bắt đầu liên hệ Hạ Luân.

Hạ Luân lần này không đổi giọng, dùng chính giọng nói của mình: "Hội trưởng..."

Anh đương nhiên biết, Hội trưởng đại nhân vĩ đại vừa đến thế giới nhiệm vụ, đã đem độ hảo cảm xoát giảm xuống âm năm mươi điểm.

Đây là anh gặp qua nhiều người công lược như vậy, ngưu bức nhất, xưa nay chưa từng có.

"Làm sao đây?" Tịch Tử Thu hỏi.

Ba chữ, lại khiến Hạ Luân cảm thấy thụ sủng nhược kinh! Trời ơi~ anh có đức hạnh gì lại có thể may mắn nghe được Hội trưởng đại nhân vĩ đại hỏi anh "Làm sao đây?"

Tịch Tử Thu chỉ nghe thấy bên kia thoáng có chút hơi thở dồn dập, nhưng Hạ Luân không có trả lời, sắc mặt hắn có chút không vui: "Hạ Luân, cậu không cần thưởng chuyên cần sao?"

"Không, không, không ~ Hội trưởng tôi muốn!"

"Đừng nói nhảm." Hắn chỉ muốn một phương pháp.

Hạ Luân mím mím môi, sau đó nói: "Hội trưởng đại nhân, ngài vừa mới đến thế giới nhiệm vụ đã giết chết anh trai nguyên chủ của 0051, độ hảo cảm không giảm mới là lạ! Hơn nữa, sát thân chi cừu nha, làm sao có thể dễ dàng đem độ hảo cảm xoát tăng lên! Tôi thấy có thể đem độ hảo cảm xoát đến không, đều là cái độ khó rất cao."

"Hạ Luân!" Ngữ khí của Tịch Tử Thu thật không tốt, chẳng lẽ hắn không biết tình huống này sao? Bằng không hắn tìm Hạ Luân làm cái gì! ?

Hạ Luân nuốt nuốt nước miếng, cuối cùng nói: "Cái kia, Hội trưởng có thể làm thế này, xóa sạch trí nhớ của 0051, như vậy độ hảo cảm của cô ấy đối với anh tuy rằng vẫn là số âm, nhưng cũng có khả năng tăng thêm..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com