Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 326: Công lược thiên sư bắt quỷ (14)

Edior: Nguyệt Hạ Tử Yên





Cho đến khi Lăng Vu Đề bỏ đũa xuống...

"Vu Đề ngươi ăn xong?"

Lăng Vu Đề đã không muốn mở miệng nói chuyện, cô bây giờ thầm nghĩ muốn tránh Mạnh Hân Đồng thật xa! Làm cho lỗ tai của cô nghỉ ngơi nghỉ ngơi!

Kêu điếm tiểu nhị thanh toán tiền xong, thừa dịp điếm tiểu nhị cầm tiền rời đi, Lăng Vu Đề vội vàng hư hoá thân thể, sau đó muốn lắc mình rời đi...

"Vu Đề, ngươi không được phép lại chạy nữa! Nói xong muốn cùng ta trở về tìm sư phụ xem cho ngươi nha!" Mạnh Hân Đồng kéo cánh tay Lăng Vu Đề, không chịu để cô rời đi.

Lăng Vu Đề: ... Nữ chính, luân gia cũng không phải nam chính! Ngươi tội gì đối với luân gia chấp nhất như thế? !

"Cái kia, ta..."

"Ngày mai ta liền cùng sư huynh trở về Dịch Dương Sơn, ngươi trước cùng ta trở về Ngự Kiếm Sơn Trang, sau đó ngày mai liền cùng nhau về Dịch Dương Sơn!" Mạnh Hân Đồng vừa nói vừa lôi kéo Lăng Vu Đề ra khỏi phòng riêng!

Bởi vì Lăng Vu Đề đã hư hoá, nên người khác chỉ có thể nhìn thấy tay của Mạnh Hân Đồng duỗi ra phía sau, gióng như túm cái gì. Hơn nữa nàng còn thỉnh thoảng quay đầu cùng 'không khí' phía sau nói chuyện.

Mạnh Hân Đồng chủ động phớt lờ những ánh mắt kỳ quái kia, thẳng kéo Lăng Vu Đề ra khỏi tửu lâu.

Để phòng ngừa Lăng Vu Đề rời đi lần nữa, Mạnh Hân Đồng vẫn luôn kéo tay Lăng Vu Đề không chịu buông ra.

Lăng Vu Đề là muốn chạy! Dù sao cũng đã lên xong phương án công lược thật tốt, kết quả lúc này Mạnh Hân Đồng nhảy ra cứng rắn muốn lôi kéo cô cùng mình trở lại Dịch Dương Sơn!

Aizzz......

Kỳ thật lại nói đến Mạnh Hân Đồng cũng là có ý tốt, mới có thể muốn đưa cô về Dịch Dương Sơn tìm sư phụ của mình! Nhưng Mạnh thiên sư kia, liền tính lại lợi hại, cũng không có khả năng nhìn ra cô là một cái hệ thống đi? !

Nhiều nhất, chỉ có thể nhìn ra cô không phải yêu ma quỷ quái!

Quên đi, nữ chính đã nhất quyết muốn lôi kéo cô đi tìm Mạnh Phất Sinh mà nói, vậy thì đi thôi!

Kế hoạch thường thường là cản không nổi biến hoá, cô liền tính lên kế hoạch tốt đến đâu, cũng có khả năng xuất hiện chuyện xấu! Cho nên hiện tại tạm thời vẫn là đi một bước nhìn một bước đi——

Thời điểm Mạnh Phất Sinh lại nhìn thấy Lăng Vu Đề, cũng không có gì ngạc nhiên hay kinh ngạc.

Lăng Vu Đề là đã nhìn ra, trong ánh mắt hắn mang theo một loại hàm xúc ý tứ quả nhiên như ta sở liệu.

Bất mãn bĩu môi, cái gì nha? ! Cô thực sự không phải cố ý muốn đi lại triền hắn nha! Còn dùng loại ánh mắt này nhìn cô!

"Sư huynh, ta đã cùng Vu Đề nói xong rồi, ngày mai lúc trở về sẽ mang nàng theo. Trở lại trên núi tìm sư phụ xem cho nàng!"

Mạnh Phất Sinh gật gật đầu, ánh mắt dịu dàng một chút: "Được, đều nghe ngươi."

Mạnh Hân Đồng gật gật đầu, sau đó nói muốn mang Lăng Vu Đề đi dạo một vòng...

"Này, Vu Đề..."

"Ngừng!" Lăng Vu Đề có chút nhịn không được ngắt lời Mạnh Hân Đồng.

Nguyên một tiếng đồng hồ, từ lúc cô ăn cơm, đến trên đường trở về phủ Ngự Kiếm Sơn Trang, lại đến đi vào phủ Ngự Kiếm Sơn Trang, Mạnh Hân Đồng thật sự nói với cô rất nhiều rất nhiều!

Mặc dù cốt truyện nói tính cách của Mạnh Hân Đồng chính là một người nói nhiều, nhưng Lăng Vu Đề thực sự không biết, nàng đã nói nhiều đến mức có thể vẫn luôn nói mấy tiếng đồng hồ cũng không ngừng miệng!

Không khát nước sao? Nước miếng làm sao nhiều như vậy? Cổ họng cũng hoàn toàn không có việc gì! Nàng hẳn là đến hiện đại làm ca sĩ hoặc là MC nha!

Mạnh Hân Đồng chớp chớp mắt: "Sao vậy? Vu Đề..."

Lăng Vu Đề ôm trán, một mặt bất đắc dĩ: "Không có gì, ta chỉ là..." Muốn lỗ tai thanh tĩnh một lát... mà thôi!

"Mạnh cô nương, làm sao đã trễ thế này còn dạo một mình trong hoa viên?"

Nghe vậy, Mạnh Hân Đồng quay đầu lại, cười toe toét nói: "Ta không phải đi một mình nha! Ta đi cùng với Vu Đề đâu!"

Nghe được Lăng Vu Đề cũng ở đây, Lãnh Dã ngây ra một lúc, nhìn về hướng ngón tay của Mạnh Hân Đồng. Nơi đó, hắn ta cũng không nhìn thấy thân ảnh của Lăng Vu Đề.

Bất quá Mạnh Hân Đồng đã nói Lăng Vu Đề ở đây, như vậy cô hẳn là ở đây.

Gật gật đầu với không khí: "Lăng cô nương cũng tới rồi sao?" Hắn ta nhớ rằng ngày hôm qua, Lăng Vu Đề nhưng là đã rời đi! Cô tới đây làm gì?

Lãnh Dã cũng không muốn trong phủ của mình có quỷ thường lui tới!

Lãnh Dã tâm tư ẩn sâu, nhưng ánh mắt chợt loé lên kia, Lăng Vu Đề vẫn là thành công bắt giữ đến.

Vốn liền đối với nam chính này không có hảo cảm gì, hắn ta không muốn cô ở đây, cô cũng không muốn ở lại đây đâu! Nếu không phải là Mạnh Hân Đồng cứng rắn muốn kéo cô tới đây mà nói!

Không để ý tới Lãnh Dã, Lăng Vu Đề quay đầu nhìn Mạnh Hân Đồng: "Thời gian không còn sớm, ta muốn đi ngủ!"

"A? Vu Đề, ngươi cũng cần đi ngủ sao? Vậy được rồi, ta đưa ngươi về phòng ta ngủ!" Nói xong, Mạnh Hân Đồng cười với Lãnh Dã: "Nàng mệt rồi, chúng ta về nghỉ ngơi trước. Lãnh trang chủ cũng nghỉ ngơi sớm một chút!"

Lãnh Dã gật gật đầu: "Được, Mạnh cô nương nghỉ ngơi sớm một chút!"

Hắn ta không nhìn thấy Lăng Vu Đề, tự nhiên cũng không thấy được Lăng Vu Đề cười lạnh. Mà Mạnh Hân Đồng lại là người không có nhãn lực, đương nhiên cũng không nhìn ra Lăng Vu Đề cười lạnh.

Đi theo Mạnh Hân Đồng trở lại sân nơi nàng ở tạm thời, Lăng Vu Đề trực tiếp đi thẳng vào một căn phòng trống.

Cũng may trong phòng chăn bông cái gì đều có, ngủ một đêm không thành vấn đề! Cô mới không muốn ngủ cùng Mạnh Hân Đồng đâu, lại nghe nàng nói tiếp, liền thực sự muốn phát điên!

Cũng may, mục tiêu của cô là Mạnh Phất Sinh, mà Mạnh Phất Sinh sẽ không vẫn luôn ở bên cạnh Mạnh Hân Đồng.

Nếu cốt truyện không thay đổi mà nói, lần này sau khi trở lại Dịch Dương Sơn, Mạnh Phất Sinh sẽ xuống núi trước!

Đến lúc đó, cô mới có thể thực sự bên tai thanh tĩnh!

Ôm chăn lật người một cái, nhắm mắt thở dài một tiếng: "Trời ơi ~ thời điểm lỗ tai yên tĩnh, thật là một loại hưởng thụ nha!"

"Cốc cốc cốc—— Vu Đề, vậy ngươi nghỉ ngơi sớm một chút ~ sáng mai ta đến gọi ngươi rời giường nha ~"

Lăng Vu Đề kéo chăn che đầu, không muốn đáp lại...

Cũng may Mạnh Hân Đồng không cần cô đáp lại, nói xong, liền nhảy trở về phòng ngủ của mình——

Muốn về Dịch Dương Sơn còn có chút khoảng cách, cũng may Lãnh Dã đã sắp xếp xe ngựa thay đi bộ. Vốn Lãnh Dã còn muốn sắp xếp người đánh xe ngựa đưa mấy người Mạnh Hân Đồng trở về Dịch Dương Sơn, nhưng Mạnh Phất Sinh từ chối.

Nhận lấy một khoản tiền phí lớn, Mạnh Phất Sinh trở thành người đánh xe, còn Mạnh Hân Đồng cùng Lăng Vu Đề ngồi ở bên trong xe ngựa.

Để tránh cho Mạnh Phất Sinh đối với cô càng thêm phòng bị cùng nghi ngờ, dọc đường đi, Lăng Vu Đề là có thể tránh hắn liền tránh hắn.

Bất quá cứ việc như thế, mỗi lần Mạnh Phất Sinh nhìn cô, trong mắt đều mang theo tìm tòi nghiên cứu. Phảng phất muốn nhìn xuyên qua cô vậy, nhưng hắn liền sẽ không nói chuyện với Lăng Vu Đề! Hai người giống như người xa lạ!

Thời điểm ăn cơm mỗi ngày, Lăng Vu Đề sẽ thực thể hoá, bởi vì ăn cơm cơ bản đều là khoảng tầm một giờ, một ngày ba bữa, ba giờ một ngày, vừa đủ!

Nữ chính ồn ào là đặc điểm của nàng, Lăng Vu Đề căn bản không có biện pháp ngăn cản. Trở lại Dịch Dương Sơn mất lộ trình nửa tháng, Lăng Vu Đề dần dần hình thành thói quen.

Chính là trong lời nói của Mạnh Hân Đồng chỉ chọn ra một số thông tin tương đối hữu ích tới nghe, về phần cái khác, liền tự động trở thành gió bên tai, thổi qua liền qua ——

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com