Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 331: Công lược thiên sư bắt quỷ (19)

Edior: Nguyệt Hạ Tử Yên





Sau đó lại tràn đầy chúc phúc nhìn nàng: "Đã thích, liền muốn dũng cảm theo đuổi, đừng sợ gặp phải trắc trở, ngươi nhất định hạnh phúc!"

Đây là lời thật, bởi vì chính Mạnh Hân Đồng theo đuổi Lãnh Dã.

Ở giai đoạn đầu, Lãnh Dã quả thực không thích Mạnh Hân Đồng mà là thích nữ phụ. Cho nên ở giai đoạn đầu vẫn là ngược Mạnh Hân Đồng thật lâu!

Động viên đến từ bạn tốt của mình, sự tự tin của Mạnh Hân Đồng tăng lên rất nhiều! Nàng gật đầu thật mạnh: "Ân, ta nhất định sẽ! Cảm ơn Vu Đề!"

Ách ...cảm ơn thì cảm ơn... Có thể đừng ôm cô được không? Còn, ôm chặt như vậy ——

Chờ Lăng Vu Đề cùng Mạnh Hân Đồng đến nhà ăn, Mạnh thiên sư, Mạnh sư mẫu cùng với Mạnh Phất Sinh đã ngồi vào chỗ.

Mạnh sư mẫu thấy Mạnh Hân Đồng là tự 'một mình' đi vào, nghiêng đầu nhìn ra ngoài: "Ôi~ Đồng nha đầu, ngươi không phải đi kêu Vu Đề ăn cơm sao? Làm sao chỉ có một mình ngươi?"

"Vu Đề đến rồi, ngay bên cạnh ta, chỉ là sư mẫu ngài nhìn không thấy mà thôi."

Lúc này Lăng Vu Đề mới nhớ ra mình đã quên thực thể hoá, sau đó Mạnh sư mẫu liền nhìn thấy Lăng Vu Đề chậm rãi 'hiện hình'.

Bởi vì khi Lăng Vu Đề đến, Mạnh sư mẫu vẫn luôn la hét để Lăng Vu Đề làm nàng dâu của đệ tử nhà mình, sau này Mạnh thiên sư cũng nói với Mạnh sư mẫu chuyện Lăng Vu Đề không phải là người sống.

Tuy có chút đáng tiếc, nhưng cũng không ngăn cản Mạnh sư mẫu thích Lăng Vu Đề.

Lúc thật sự kiến thức đến Lăng Vu Đề từ không nhìn thấy đến nhìn thấy, Mạnh sư mẫu vẫn là có chút ngạc nhiên.

Bà ngơ ngác chớp chớp mắt, miệng mở thật to: "Vu Đề, ngươi... thật, thần kỳ rồi! Ta chưa bao giờ nhìn thấy quỷ nào có thể giống như ngươi!"

Có một vài con quỷ cứ việc có thể hiện hình, nhưng đều là kiểu rất doạ người. Giống Lăng Vu Đề làm cho người ta không thể phân biệt được có phải là người hay không như vậy? Thật đúng là chưa thấy qua!

Lăng Vu Đề cười cười, không để ý đến bị Mạnh sư mẫu xếp cùng với quỷ.

Bất quá cô không để ý, nhưng Mạnh Hân Đồng lại để ý: "Sư mẫu! Vu Đề mới không phải là quỷ đâu!"

"Không sao, kỳ thực ta cùng quỷ cũng không khác mấy, dù sao đều không phải là người sống." Lăng Vu Đề nói sự thật, cô cũng không có cảm thấy tự coi mình thành quỷ có cái gì.

"Được rồi, ăn cơm trước đi."

Mạnh thiên sư lên tiếng, Lăng Vu Đề cùng Mạnh Hân Đồng cũng ngồi xuống bên chiếc bàn tre hình vuông ——

Mạnh Hân Đồng có tính cách thật... nói như thế nào đâu, chính là cũng không biết nàng là đãng trí hay rất cởi mở. Rõ ràng thời điểm buổi chiều khi biết được hôn sự của bản thân cùng Mạnh Phất Sinh liền kích động như vậy, bây giờ lại giống như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra, vẫn ồn ào như cũ!

Mạnh thiên sư là người ít nói, Mạnh Phất Sinh cũng giống như vậy. Lăng Vu Đề đã quen với việc ăn không nói ngủ không nói, nên trên bàn cơm, chính là Mạnh Hân Đồng cùng Mạnh sư mẫu vẫn luôn ở đó nói nói nói nói nói ...

Ăn xong một bữa cơm, Lăng Vu Đề cảm thấy lỗ tai mình lại xuất hiện mỏi. Ăn cơm xong, Lăng Vu Đề tranh rửa bát, hy vọng có thể thoát khỏi hai người đang nói chuyện phiếm.

Nhưng là cũng không thành công, bởi vì Mạnh sư mẫu cùng Mạnh Hân Đồng cũng muốn cùng nhau rửa bát ...

Thật vất vả mới yên tĩnh, vẫn là cô vụng trộm tìm cơ hội chuồn đâu...

Hôm nay là trăng tròn, mặt trăng màu trắng bạc cùng với đầy sao trên bầu trời. Thật đẹp!

Ánh trăng trắng bạc chiếu lên khoảng sân bãi bên ngoài viện làm bằng tre, Lăng Vu Đề nghiêng đầu nhìn nam tử hơi ngửa đầu lên nhìn lên bầu trời.

Kỳ thực nam phụ đều rất đáng thương, bởi vì bọn họ đều yêu mà không có được! Lăng Vu Đề hy vọng rằng bản thân công lược mỗi một cái nam phụ, đều có thể mang lại cho họ nhiều hạnh phúc nhất có thể!

Đương nhiên, cũng có một số nhân vật nam phụ khác biệt...

Mím mím môi, bay đến bên cạnh Mạnh Phất Sinh. Cô không nói gì, chỉ là học bộ dáng của Mạnh Phất Sinh ngẩng đầu lên nhìn bầu trời.

"Sư muội nói nàng thích Lãnh Dã, ngươi biết đi?" Mạnh Phất Sinh ở bên cạnh thanh âm rất nhẹ, nhẹ đến giống như là nói thầm.

"Ân, mới biết." Lăng Vu Đề trả lời.

"Lãnh Dã không thích nàng." Hắn đã thấy cách Lãnh Dã nhìn Mạnh Hân Đồng, nếu thích, sẽ không phải kiểu xa lạ mà khách khí như vậy.

Tầm mắt từ những ngôi sao trên bầu trời chuyển đến trên khuôn mặt của Mạnh Phất Sinh, sườn mặt của hắn rất đẹp trai!

Ngũ quan của Mạnh Phất Sinh tuy rằng không tinh xảo tuấn mỹ như Lãnh Dã, lại rất cương nghị ngay thẳng. Ở trên khí chất, Lăng Vu Đề cho rằng hắn là hoàn toàn không hề thua kém Lãnh Dã!

Trên thực tế, kỳ thực rất nhiều nam phụ đều là không thua kém nam chính. Thua chỉ là, họ không phải nam chính mà thôi!

"Nga, phải không?" Lăng Vu Đề giả vờ không biết.

Mạnh Phất Sinh nghiêng đầu lại, rũ mắt đối diện với mắt cô: "Ta biết ngươi là biết."

[Chớp mắt] Đây là đang chơi vòng chữ sao? Còn ta biết ngươi biết? Ngươi là con giun trong bụng ta sao? !

"Ngươi cảm thấy Lãnh Dã sẽ thích sư muội sao?"

[Bĩu môi] Hỏi ta làm gì? ! Ta là thầy bói sao? Mặc dù ta quả thật là biết!

Thấy Mạnh Phất Sinh vẫn còn đang nhìn cô, chờ đợi câu trả lời, Lăng Vu Đề hỏi: "Tại sao lại hỏi ta?"

Mạnh Phất Sinh do dự một chút, lắc đầu: "Không biết."

Lăng Vu Đề:......

"Sẽ sao?"

"... Sẽ! Lãnh Dã một ngày nào đó sẽ yêu Hân Đồng!" Liền tính bây giờ hắn ta là thích người khác!

Không biết vì sao, Mạnh Phất Sinh tin.

Không, có lẽ, hắn chỉ là cần một người tới cho hắn một 'câu trả lời' mà thôi.

Nếu Lăng Vu Đề nói Lãnh Dã sẽ không thích Mạnh Hân Đồng mà nói, hắn có lẽ là có đủ dũng khí để ngăn cản Mạnh Hân Đồng theo đuổi Lãnh Dã!

Nhưng Lăng Vu Đề nói Lãnh Dã một ngày nào đó sẽ yêu Mạnh Hân Đồng, vậy nếu hắn lại đi ngăn cản, sẽ làm trái tim Mạnh Hân Đồng bị thương, phải không?

Không biết có phải ảo giác hay không, Lăng Vu Đề nghe được Mạnh Phất Sinh cười tự giễu một tiếng, sau đó hắn nhẹ giọng nói: "Mặc kệ mục đích của ngươi là gì, cảm ơn ngươi."

Sau đó, Mạnh Phất Sinh liền xoay người rời đi. Cùng lúc đó, Lăng Vu Đề cảm ứng được độ hảo cảm của Mạnh Phất Sinh đối với cô đã tăng thêm mười điểm!

Nói cách khác... nga ha ha ~ bốn mươi điểm độ hảo cảm! Thật tuyệt vời!

————

Những ngày trên Dịch Dương Sơn coi như nhẹ nhàng, vì trốn tránh hai người nói nhiều là Mạnh sư mẫu cùng Mạnh Hân Đồng, lại có Mạnh thiên sư cho phép, Lăng Vu Đề có thể đến tàng thư các đọc sách!

Vốn dĩ Lăng Vu Đề là muốn học pháp thuật trảm yêu trừ ma này, đáng tiếc bản chất của cô không thích những thứ này, nhìn thấy những thứ này liền ngủ gà ngủ gật!

Cũng may sau đó cô tìm được một cuốn sách tương tự như sách viết về ma quỷ, mới rốt cuộc cũng có thứ gì đó để giết thời gian!

Vốn Lăng Vu Đề nghĩ rằng bọn họ ít nhất cũng muốn ở trên Dịch Dương Sơn một hoặc hai tháng đi? Dù sao trong nội dung cốt truyện là như vậy!

Kết quả không nghĩ tới mới trở về năm ngày! Mạnh Hân Đồng liền muốn xuống núi tìm Lãnh Dã!

"Vu Đề, ngươi thật sự không cùng ta xuống núi sao?" Mạnh Hân Đồng đáng thương hề hề nhìn Lăng Vu Đề.

Lăng Vu Đề lắc đầu: "Không, ta muốn ở lại Dịch Dương Sơn." Cô mới không muốn đi theo nữ chính! Muốn đi theo cũng là đi theo nam phụ nha!

Vừa nghĩ đến về sau lỗ tai rốt cục cũng có thể yên tĩnh, Lăng Vu Đề liền cảm thấy ngay cả không khí cũng trở nên thật trong lành nha~~

"Vậy... vậy được rồi! Vậy ngươi phải chăm sóc bản thân thật tốt nha~"

"Ân, ân, ta sẽ!" Ngươi đi nhanh đi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com