Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

‹3P› • Xiềng xích (10)


Author: L⩆⩋ Anh.

•Khác với kiếp trước, em không chọn cách đau đớn là hứng chịu đạo thiên lôi nữa.

Nghĩ lại những chuyện đã từng, trái tim em vốn đã nguội lạnh, nay lại có chút giao động. Có lẽ là vì nỗi ám ảnh về kiếp trước quá lớn, khiến sự nao lòng mỏng manh đó bị em hoàn toàn chặt đứt. Chẳng ai biết em đã mưu tính gì, chỉ biết em lê từng bước chân nặng nhọc đi xa khỏi chính điện.

Khi họ quay lại đã không thấy người đâu, Wriothesley hốt hoảng tìm em khắp nơi nhưng không thấy. Thậm chí, hắn còn cưỡng chế sử dụng cấm thuật để tìm mùi linh lực của em, nhưng vẫn không ra. Neuvillette biết tin thì đi nghe ngóng khắp nơi, sử dụng huyết nhãn tra dò khắp tông môn nhưng mãi không ra.

Hệt như bốc hơi khỏi nơi ấy vậy.

Phải đến tận tối muộn, họ mới phát giác ra việc em tới Tru Tiên Đài.

Chỉ mới nghe tới đây, mà lòng họ cồn cào không thôi.

" Sao em ấy lại tới Tru Tiên Đài, rốt cục em định làm gì "

Neuvillette cắn răng ken két, liều mạng chạy tới nơi mà họ cho là có em. Khắp tu chân giới không ai là không biết, Tru Tiên Đài là cấm địa. Nếu không phải người có tu vi cao ngất ngưởng, tuyệt đối sẽ không tới đó. Bởi lẽ, đây là nơi giao nhau giữa tam giới, cũng là nơi chịu sự áp bức cực lớn từ một cỗ ma lực khổng lồ.

Ngay cả những trưởng lão dày dặn kinh nghiệm khi tới đây cũng dè chừng.

Suốt trăm năm qua, những ai tới đó.

Ngoài những bậc tiền bối ra, còn có những kẻ đoản mệnh muốn tự vẫn.

Khi họ tới nơi, đã thấy Aether đứng sừng sững giữa mép đài. Tay còn cầm một viên đan gì đó không rõ, nhét vào miệng rồi nuốt ực xuống.Tay chân em mềm mại như không xương, em cứ đứng vô định giữa nơi nguy hiểm tột cùng đó, với gương mặt hửng dưng.

Em hoàn toàn không nề hà gì tới việc có thể bị ngã xuống đó bất cứ lúc nào.

Wriothesley hét lên:

" Aether, em muốn làm gì "

" Mau xuống đây, còn không xuống thì sẽ chết đấy. Có nghe ta nói không!? "

Aether cười khẩy khi nghe lời này, em khổ sở nói:

" Ngài không cần lo lắng cho ta như vậy đâu, sống chết của ta, vốn dĩ không liên quan tới ngài "

" Em nói thế là có ý gì? Còn không mau xuống, em coi thường mạng sống của mình như vậy từ khi nào vậy. Đang yên đang lành, sao lại chạy tới đây. Mau quay về với bọn ta "

" Nếu ta không quay về thì sao? "

" Đừng đùa nữa Aether, không vui đâu. Tru tiên đài quá nguy hiểm, nếu em có chuyện ấm ức gì thì cũng đừng vội nghĩ tới chuyện tự vẫn, có gì từ từ giải quyết. Bình tĩnh lại đã "

" Chuyện ấm ức ư? "

Aether nhíu mày, cười khổ: " Ta có nhiều lắm "

Thấy chân em hơi nhích về sau, bọn hắn không nhẫn nhịn được nữa. Muốn xông tới nhưng tất cả đã trở nên vô nghĩa. Em quay đầu về phìa sau, chân em mất đi điểm tựa.

Trực tiếp rơi xuống.

" KHÔNG - KHÔNG - KHÔNG "

Đoàng *

Tiếng sấm sét váng trời, cơn mưa như trút nước lại đổ xuống. Neuvillette bừng tỉnh khỏi cơn ác mộng, suốt 18 năm qua, hắn vẫn không thoát khỏi ám ảnh ấy. Trán hắn vã đầy mồ hôi, hắn thở dốc đầy khó nhóc. Hắn quơ tay kiếm tìm gì đó, không ngờ va phải người đang nằm bên cạnh.

Mái tóc người đó vàng kim, rất mềm mượt.

Hắn vừa tỉnh giấc, đầu óc quá mức hồ đồ. Tưởng bở đó là em.

" Aether! Aether, là em có phải không!? "

Neuvillette sờ lên người bên cạnh, động tác quá bất ngờ. Làm người ấy cũng tỉnh dậy, nhưng đó không phải em. Đó là sư tỷ mà bọn hắn vẫn luôn " yêu " , nàng mơ hồ ngồi dậy. Nhìn thấy hắn đang điên cuồng gọi tên em, trong lòng sớm hiểu chuyện. Đêm nào cũng vậy, nàng quen rồi.

" Thiếp không phải Aether, thiếp là Lumine "

Hắn lúc này bừng tỉnh, cuối cùng cũng nhìn rõ người trước mắt.

Bất lực thật.

Hắn rơi vào kinh nghi bất định, chẳng nói gì thêm. Nàng xuống giường, ân cần lấy cho hắn một cốc nước ấm. Lumine tính đưa tới cho hắn thì thấy hắn quay ra nhìn cô, bằng một con mắt quái lạ. Nàng chợt cảm thấy có gì đó không ổn, nhưng vẫn gan lì hỏi:

" Chàng thấy không khỏe sao? Để thiếp gọi thái y tới... nhé? "

" Không cần "

Lumine nghe được hắn nói, xác định hắn vẫn tỉnh táo. Mới dám đi tới bên, đưa cốc nước cho hắn. Cứ ngỡ hắn sẽ uống hết, nào ngờ hắn hất văng đi. Hất đi đâu không hất, lại trúng ngay người nàng. Cứ thế, áo nàng dần hình thành một mảng ướt đẫm. Nàng không biết nên làm sao với phu quân của mình.

Bỗng hắn lên tiếng: " Lại đây "

Nàng cũng ngoan ngoãn đi tới bên, hắn nhìn lên gương mặt nàng. Lumine khó hiểu, nàng chẳng biết phu quân mình đang nghĩ gì. Chỉ biết, hắn cứ nhìn lên mặt nàng chằm chằm, lâu quá khiến nàng gượng gạo vô cùng.

" Phu quân, ta - "

Nàng định nói gì đó nhưng bị hắn cắt lời.

" Cười lên cho ta xem "

" Hả? "

Lumine kinh ngạc, nàng không hiểu ý của hắn. Neuvillette cũng kiên nhẫn vô cùng, hắn cứ chờ nàng mỉm cười nhưng thấy nàng bất động. Hắn liền trở nên cáu gắt, nhắc lại:

" Ta bảo ngươi cười lên "

Lumine bị làm cho giật nảy mình, cứ nghĩ hắn giỡn. Nhưng trông thấy cặp mắt tựa như muốn đoạt mạng của hắn, thì nàng mới biết hắn đang nghiêm túc. Nàng tuy gượng gạo nhưng vẫn ráng nặn ra một nụ cười, không tự nhiên nhưng cũng đáng xem.

Đáng xem vì nàng vốn rất xinh đẹp.

" Không giống "

" Hả? "

Lumine khó hiểu lần hai. Lại bị hắn ép cười lại một lần nữa, nàng lại cố cười. Nhưng hắn hết lần này đến lần khác bảo nàng cười đi cười lại, nàng cảm giác như mình bị hắn làm cho điên rồi. Nửa đêm nửa hôm, bảo cười liền cười.

Nhưng nàng không thể kháng cự, vì mạng sống của gia tộc nàng đang trong tay hắn.

Để rồi khi hắn thấy nàng cười " Không giống " liền trở nên cáu giận.

" Cút ra ngoài "

Đêm khuya thanh vắng, nàng bị phu quân đuổi ra ngoài.

Nàng bất lực xen với tuyệt vọng.

Nhớ về năm đó.

Cái năm mà nàng quay về, là năm mà người tên " Aether " qua đời. Tuy nàng không yêu bọn hắn, nhưng ở cùng bọn hắn từng đó năm, sao nàng không nắm bắt được cảm xúc của bọn hắn chứ. Chỉ là sau khi quay về, nói đúng hơn là sau khi người ấy quyên sinh.

Hai người bọn hắn dường như trở thành người khác vậy.

Nàng còn tưởng mình bị điên rồi.

Sau hai năm, nàng nghe người ta nói tân giáo chủ Wriothesley khi tu luyện bị tẩu hỏa nhập ma, bị tâm ma chiếm hữu mà hóa điên. Nhưng nàng không tin, nàng không thể tin một kẻ có thực lực cao siêu như hắn có thể bị tà ma vấy bẩy.

Càng không tin vào chuyện hắn hắc hóa và trở thành kẻ đứng đầu ma giới.

Nhưng rồi nàng bắt đầu tin vào cái thứ mà nàng cho là không thể.

Ba năm sau, thế lực thủy tộc của nàng dần suy yếu do sự thống trị tàn độc của thú nhân. Nàng không còn cách nào, để cứu lấy thủy tộc, nàng phải gả cho Neuvillette. Đồng thời đưa hắn lên làm tân giáo chủ của tông môn.

Neuvillette, người mà nàng cho là vô cùng đáng sợ vô cùng lý trí. Cũng trở nên điên dại, ngoài mặt nhìn hắn vẫn cứ băng lãnh như vậy. Nhưng chỉ có nàng mới biết, chỉ có giáo chủ phu nhân như nàng mới biết.

Hắn là một gã điên!

Neuvillette mang tâm bệnh. Đêm nào cũng cưỡng ép nàng cười đến độ rách mép miệng, không hài lòng liền đuổi cổ nàng khỏi phòng. Lâu lâu hắn phát bệnh, hắn ảo tưởng nàng là Aether, cứ thế ép chính thất như nàng thành thế thân cho một người vốn dĩ đã không còn trên đời.

Nàng không yêu hắn.

Nên sẽ không bị dày vò vì cảm giác yêu ấy.

Nhưng nàng hận, hận vì nàng đối xử với nàng chẳng khác gì rác rưởi. Sau cùng, nàng vẫn cam chịu, vì nàng biết. Chỉ có cái đầu và năng lực của hắn mới cứu được gia tộc của nàng, nàng không cam tâm nhưng phải cam chịu.

Ở một góc khuất mà nàng không biết. Còn có một bí mật khủng khiếp hơn nữa, mà chắc chắn sẽ chẳng ai trên đời này có thể chấp nhận nổi.

Hậu cái chết của em, bọn hắn ra sức tìm kiếm linh hồn của em nơi cửu tuyền nhưng dù có cố gắng thế nào cũng không tra ra. Bọn hắn sinh nghi ngờ, cuối cùng đưa ra một khẳng định chắc nịch rằng em chưa hề chết mà chỉ lưu lạc ở đâu đó.

Nỗi nhớ người thương cứ day dứt và dày vò họ như thế mãi.

Neuvillette sinh ảo tưởng, mang tâm bệnh. 

Vì để có đủ thế lực chống lưng, hắn cắn răng kết hôn với người hắn không yêu.

Tuy hắn đứng đầu tu chân giới, nhưng vẫn tìm em khắp ba giới.

Truy thê suốt 18 năm.

Wriothesley vì đau khổ mà hóa điên, cưỡng chế ác linh hợp nhất với mình.

Hắn cứ thế hắc hóa, trở thành kẻ đứng đầu ma giới. 

Suốt 18 năm, dùng chính máu thịt của mình để dệt lên quỷ tra hồn, hòng tìm lấy em.

Miệt mài kiếm tìm một người trong vô vọng.

...










⋄ Ngược luyến tàn tâm, ngược công ngược thụ. Ngược cả người đọc ♡

Đoán xem, vì sao fic tên Xiềng xích đi nào? Au muốn nghe.

Cmt và vote để ủng hộ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com