Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 22 - Bản Thể Gương: Khi Mùi Biết Nhìn Lại Ta

Bối cảnh: Ngoại vi Vịnh Không Mùi – 02:47 sáng

Sương mù dày đặc.
Không ai ngủ được.

Một mùi mỏng – không gắt, không nồng, chỉ như lớp sương đầu đông – len vào Vịnh.

Cảm giác đầu tiên không phải là đau...
Mà là quen.

💢 Trí bước ra đầu tiên

Trước mặt anh là một sinh thể mờ nhạt, không rõ mặt.
Nhưng dáng đi... giống hệt thảo.
Tay cầm một lọ thuốc... giống lọ Thảo hay dùng.

"Ngươi là ai?" – Trí gằn giọng.

"Ta không có tên.
Nhưng ta biết các ngươi."
"Vì ta được sinh ra từ người các ngươi từng gọi là bạn."

💥 Trí siết nắm tay.
Anh biết: nếu không ra tay, mùi này sẽ lan vào Vịnh.
Nhưng nếu đánh sai...
Anh sẽ tự tay phá vỡ mùi cuối cùng còn sót lại của Hà và Thảo.

🔥 Cả đội tập hợp – bắt đầu trận đầu tiên với Bản Thể Gương📌 Cơ chế chiến đấu của nó:

Không tấn công trực tiếp.

Khi bị nhìn thẳng – nó sẽ phản chiếu hình ảnh "người bạn cảm thấy có lỗi nhất".

Từ đó, tạo ra "Mùi Gương" – mùi đó tấn công trực tiếp vào tâm trí, không thể né.

⚔️ Diễn biến:Hân đối mặt – Gương phản chiếu Thảo

Hình ảnh: Thảo đang quỳ giữa phòng khí, không thể cứu ai, miệng chỉ thì thầm "xin lỗi".

Hân run rẩy.
Mùi xung quanh trở nên chua, ẩm, giống mồ hôi tội lỗi.
Cô không thể dựng vòng hương vì tay mất nhịp.

💥 Hân bị trúng "Tầng Mùi Cắn Lại" – vòng hương phản tác dụng, cắt vào tay.

Nhân đối mặt – Gương phản chiếu người yêu cũ

Hình ảnh: Cô ấy ngồi trên giường bệnh, tay cầm chiếc quạt gió anh tặng.

**Không có lời trách.
Chỉ một ánh nhìn.
Và một mùi hương nhẹ – mùi của chiều chia tay.
Nhân ngã xuống, tay che mũi – nghẹt thở vì tự ghét mình.

Lâm phản ứng bằng bản năng

Anh bật ánh sáng – nhưng ánh sáng phản lại, soi đúng hình ảnh cũ của anh: người đã khiến một đội khí hy sinh.

"Mày là người chỉ đường.
Nhưng mày luôn chỉ tới lối chết."

💥 Lâm mất kiểm soát đường ánh sáng – chiếu lạc vào vòng của Hân, làm cô trượt khí.

☁️ Trong khi cả đội rối loạn – Trí đứng lại

Anh không tiến, không lùi.
Anh nhắm mắt.

"Mày có thể phản chiếu người khác.
Nhưng mày không có hơi thở thật.
Và mày không có chọn lựa."

**Trí không đánh.
Anh *ngồi xuống – hít một hơi dài – và phát ra mùi của chính mình.

Lần đầu tiên trong nhiều ngày...
Mùi Trí trở lại – không gốc, không gồng, không sức ép.
Chỉ là mùi của người đã đi qua quá nhiều lần ngửi sai người.

💥 Kết quả:

**Bản Thể Gương không tan.
Nhưng ngừng phản chiếu.
Nó không biết đối phó với người chấp nhận được lỗi của chính mình.

Hân đứng dậy – tay vẫn run, nhưng vòng hương ổn định lại.
Nhân gượng dậy – khí vẫn rối, nhưng mắt tỉnh.
Lâm ngẩng lên – ánh sáng lần đầu không soi ai, chỉ soi mặt đất.
Thứ mà ai cũng đang đứng trên.

📌 Cảnh kết Chap 22:

Bản Thể Gương lùi lại – mùi tan dần –
Nhưng không rời đi.

"Các ngươi mạnh...
Nhưng chưa bao giờ tha thứ hoàn toàn cho bản thân.
Một ngày nào đó...
Ta sẽ còn phản chiếu mạnh hơn."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #gfg