Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 36: mì bột kéo tay

Chuyện này kết thúc, chuyện kia bắt đầu.

Wonjae tung ra các tin tức vớ vẩn, đánh đồng những dự án từng thành công mãn nhãn của Haland từ trước đến nay là ăn cắp chất xám nước ngoài, liệt kê những bằng chứng thuyết phục khiến cổ phiếu tuột dốc.

Sau cuộc họp với hội đồng quản trị, nhiều ý kiến bất bình được nói ra. Taehyung cũng thuận theo mà trả lời, trấn an rằng sẽ tự tay giải quyết cho thỏa đáng.

"Lão già khú đế chỉ biết đâm sau lưng kẻ khác, để tôi xem ông diễn cái trò con nít đó được bao lâu."

cốc, cốc.

"Vào đi." Taehyung dập điếu thuốc trên tay, cất tiếng trả lời.

"Tổng giám đốc, giám đốc Choi cần gặp anh."

Một tên hám tiền, làm Giám đốc của một công ty con. Tuổi đời ba mươi bốn mươi mà cứ như trẻ con mới chập chững bước vào nghề, suốt ngày đi từ nơi nọ đến nơi khác rêu rao những kế hoạch vớ vẩn.

Có kịch hay để xem rồi đây.

"Có chuyện gì quan trọng mà phải khiến Giám đốc Choi lặn lội tìm tôi vậy?" Taehyung lãnh đạm nhìn gã.

"Ngài nói quá không haha... chẳng qua tôi nghe được tin tức trên báo, nói rằng Haland đang chuẩn bị ra mắt hệ thống YS đồng thời cải tiến Eplot nhân ngày kỉ niệm 40 năm thành lập. Choi tôi đánh liều đến đây, mang bản kế hoạch nhỏ này, nghĩ rằng nó có thể giúp ít nhiều cho Haland." Gã ngả ngớn như điều mình nói rất vui.

Taehyung thoáng nhăn mày, tay cầm giấy tờ được đặt trước mặt. Gã là đang nhân thời cơ, muốn tóm lấy cơ hội Haland cần vớt lên, khi Haland cầm được móc câu rồi thì lại thẳng thừng vứt xuống.

"Bản kế hoạch này tôi ấp ủ lâu rồi... nhưng vẫn chưa tìm được nơi gửi gắm. Mong cậu Kim đây cân nhắc chọn lựa nó, đãi ngộ không tồi." Giám đốc Choi mong ngóng câu trả lời từ hắn, mong rằng con mồi sẽ dính bẫy.

"Lợi nhuận từ YS?" Đôi phượng lửa đầy tia lạnh nhìn gã. Hệ thống YS chính là hệ thống nồng cốt giúp tạo thuận lợi cho sự phát triển sau này của Haland, YS Econic vẫn đang trong quá trình tạo dựng, chưa có bất kì thông tin nào công khai đưa hệ thống ra thị trường, ấy vậy mà lão già điên này vẫn cố chấp đem tâm huyết của Kim Taehyung hắn ra để có những đồng tiền bẩn, quả nhiên là điếc không sợ súng mà.

"Ây da, cậu đừng căng thẳng quá. YS và Eplot như đôi bạn, chắc chắn khi lên sàn điện tử sẽ có nhiều lợi nhuận. Tại sao mình không đánh vào điểm yếu này mà tiến tới?"

"Lợi nhuận ngay từ đầu tôi đã không nghĩ tới, tôi không muốn việc kết hợp YS và Eplot lần này sinh ra mối quan hệ lợi ích." Taehyung không hài lòng bỏ thứ nhảm nhí của đối phương xuống.

Vốn Haland lập ra hệ thống YS này chỉ muốn cải tiến hoàn thiện hơn cho Eplot vì sắp tới còn có ngày kỉ niệm nhân 40 năm thành lập tập đoàn, chẳng thể lơ là. Nếu xảy ra những chuyện khác không có trong điều khoản bồi thường bên gã, Haland như tự chui đầu vào chỗ chết rồi sao?

"Cậu Kim, cậu đã kiên quyết ý định này à? Không hối hận chứ?" Gã được nước hỏi ngược lại với ánh mắt có chút ghen ghét.

"Về đi, hết giờ đàm phán rồi."

Con ngươi của hắn sâu thẳm, lướt qua thôi đã thấy sợ. Và bản thân hắn cũng đã chán chường cái cảnh phải giải thích tất cả cho những người cố chấp.

"Được lắm Kim Taehyung! Ngựa non háu đá, cậu chắc chắn sẽ hối hận với quyết định vừa rồi."

"Không tiễn." Taehyung nhàn nhạt trả lời câu nói đanh thép của gã.

Một chút sơ suất của Choi Chin Hae đã để lại lỗ hỏng nặng nề, những nội dung trong bản kế hoạch đều chứa bản quyền tạp nham, chỉ những người tinh ý và hiểu sâu hiểu rộng về nó mới có thể nhận biết sự khác biệt.

Một khi vướng vào lùm xùm bản quyền, cái cộng đồng mạng hay gọi là "tẩy trắng" cũng chẳng thể giúp nổi.

_____________

"Jung... Jungkook." Sarang mấp máy môi, hai mắt to tròn lại.

"Sao thế? Crush em có người yêu à?" Jungkook khẽ cười nhưng vẫn tập trung thiết kế.

"Giỡn hoài, Tổng giám đốc của anh đó." Sarang đưa màn hình điện thoại chắn ngang tầm nhìn đang chăm chú vẽ vời kia.

Cậu nhận lấy điện thoại từ tay Sarang, không khỏi bất ngờ.

Break News.

<Wonjae tung ra bằng chứng Haland gian lận trong các dự án, liệu nó có phải sự thật?>

<Haland rớt "đài", Wonjae có thành công soán ngôi?>

Jungkook sững sờ hồi lâu khi đọc xong những lời bình luận đầy tính công kích này.

"Thật sự nói sẽ nghiệp, nhưng em không thể không nói. Gia đình họ có truyền thống ám tiễn thương nhân hả? Hết đứa con tới ông cha, không biết anh với Tổng giám đốc mắc nợ gì hai người đó nữa."

Wonjae cũng chỉ mới thành lập khoảng mười năm, công ty con công ty mẹ dính vào tin đồn từ cấp trên đã lâu nhưng cũng dùng tiền để bịt miệng. Vốn không cùng đẳng cấp sánh ngang hàng với Haland nhưng luôn ôm ấp ý định có một ngày ngồi lên vị trí cao nhất.

Cậu tắt điện thoại, trầm ngâm một lúc. "Anh nghĩ đã có kế hoạch từ trước hết rồi, chỉ đợi đến gần ngày tổ chức Eplot mới tung quả mù làm mờ mắt truyền thông, ngầm kêu gọi không nên ủng hộ hội nghị thượng đỉnh sắp tới."

Sarang thở dài, Minhyuk bên cạnh nói thêm. "Luminous gian nan lắm mới có được, Haland cũng góp sức hoàn thành vô cùng tốt. Em thử gọi điện Taehyung xem, dù cho có thế nào cũng phải cố gắng vượt qua, để cho họ thấy ánh sáng của chúng ta sẽ luôn rực rỡ như thế."

Sarang vỗ vai trấn an tâm trạng cậu rồi về lại ghế ngồi. Ấn tượng Haland đã để lại trong cô chính là sự tử tế, họ có cách làm việc rất chuyên nghiệp và cố gắng rất nhiều để không ảnh hưởng đến sự trải nghiệm của khách hàng.

Jungkook gật đầu coi như lời cảm ơn đến hai người bạn, liền lấy điện thoại gọi ngay cho hắn.

tút, tút, tút.

"Hyungie, bắt máy em đi mà..."

Lòng Jungkook thấp thỏm, sợ Taehyung lại rơi vào tình thế khó xử. Hắn hao tâm tổn sức ra sao, cậu vốn là người hiểu rõ nhất cơ mà.

<Jungkookie ơi, anh đây.>

"Hyungie... em đọc tin tức rồi, anh có sao hong... đó?"

<Ngoan, anh vẫn ổn.>

"Anh vất vả rồi nên đừng nghĩ nhiều nhé, còn em ở đây."

Taehyung bên đầu dây nở một nụ cười đúng nghĩa hạnh phúc. <Cảm ơn em bé, ngoan nhé anh không sao, tối mình lại gặp ạ.>

"Bai bai." Jungkook 'moah' một tiếng rồi tạm biệt hắn, giọng Taehyung như vậy đã làm lòng cậu phần nào an tâm rồi.

7 giờ tối.

"Tạm biệt nha, mai gặp." Sarang mỉm cười vẫy tay.

"Tạm biệt." Jungkook cũng vẫy tay.

Thường ngày vẫn tan ca lúc năm giờ, nhưng vì anh Minhyuk đi công tác nên cậu và Sarang đã gánh luôn phần của anh đến tận bây giờ mới được về.

Jungkook uể oải vươn vai. Cậu không gọi hắn đến đón vì hiện giờ khá trễ, cậu đã kịp nhắn tin báo cho Taehyung trước khi điện thoại hết pin, tính rằng sẽ bắt xe taxi hoặc xe buýt về nhà.

Cậu khóa cửa kỹ càng, nhìn sơ lược một hồi mới rời đi. Dự định của Jungkook là thế, nhưng Taehyung không đồng tình thì phải.

Tiếng bíp vang lên, Jungkook quay đầu, chiếc xe quen thuộc lọt vào tầm mắt, Jungkook tươi cười chạy lại. "Anh không về nhà trước sao? Đợi em làm gì chứ."

"Anh cũng định về, nhưng nhớ lại bản thân vẫn còn một em bé cần được đón." Taehyung dịu dàng trả lời, đôi mắt ôn hòa dán lên người em bé nhỏ của hắn.

Jungkook an tọa trên ghế ngồi, hắn nắm tay cậu sau nhiều giờ nhớ nhung.

"Anh mệt lắm không?" Jungkook hỏi han, ngón cái mân mê tay mu bàn tay hắn.

"Có một chút nhưng ổn hơn rồi, những điều trên mạng em đừng tin, đều do tay sai bên Wonjae vẽ vời ra thôi." Taehyung vừa nói, vừa nhìn biểu hiện của cậu.

Jungkook mỉm cười, cậu định hỏi thêm về chuyện vừa rồi nhưng chợt nghĩ không cần thiết, lấy hai tay giãn hai hàng chân mày đang nhăn lại vì bối rối. "Em tin anh hơn, vậy bây giờ mình đi ăn mì đi."

"Em đói rồi hửm?" Taehyung cong môi, lấy bàn tay bao trọn năm ngón nhỏ của Jungkook.

"Hong có đói lắm, nhưng mỗi lúc em không vui thì sẽ ra tiệm ăn một bát mì nóng hổi, trong lòng liền cảm thấy ấm áp hẳn!"

Jungkook giở giọng thỏ con, đôi mắt long lanh vào buổi tối lại đẹp hơn nữa.

Hắn cười cười, xoa đầu nhỏ yêu thương nói. "Được rồi, chiều em hết."

Jungkook thích thú hoan hô. Cậu luôn kiếm đủ chuyện từ thời đi học, từ thuở nhỏ kể cho hắn nghe, mong rằng những điều nhỏ nhặt đó sẽ giúp Taehyung vui vẻ hơn.

____________

Giữa lòng thành phố nhộn nhịp lại tồn tại một quán mì bột kéo tay hay còn gọi là Sujebi bình dân, ấm cúng đến lạ thường.

Không có bệnh sạch sẽ nhưng đối với việc đi ăn ở hẻm cụt có phần bừa bộn thì đương nhiên không phải sở trường của hắn.

Hắn đưa tay che mũi khi vài chú chuột từ cống chạy lên. Jungkook xuýt xoa bật cười. "Chỗ... chỗ này có hơi... bừa một tí. Nhưng đổi lại mì và thịt cực ngon, sẽ không sao đâu. Đi với em nè.

Cậu nhanh chóng kéo hắn vào trong, nói là tiệm mì thế thôi nhưng món cậu thích nhất ở đây là thịt nướng. Không gian cực kì giản dị, tông chủ đạo là màu vàng, vài chậu hoa hướng dương là điểm nhấn cho tiệm. Cậu cho hắn ngồi đại một góc rồi ra quầy gọi món.

"Jungkookie, lâu quá mới đến quán chị đấy nha." Chủ tiệm mì Yan Yan nửa cười nửa đùa khi người đang đeo tạp dề, bề ngoài có hơi rườm rà nhưng gương mặt nhân hậu.

"Hì, em xin lỗi nhé chị Yan Yan. Bây giờ mới có thời gian đi, cho em hai phần, như cũ ạ."

"Sao nào? Có người yêu rồi à? Hèn gì bỏ bê tiệm mì này." Yan Yan liếc mắt qua tổng tài đang ngồi lau đũa và chén.

"Trêu em rồi đó nha!"

"Thôi vào ngồi với người ta đi, kẻo người ta nhớ."

Jungkook hừ mũi với chị Yan, tính chị là thế, thích chọc cậu và làm cậu cười.

"Hyungie, anh đói chưa?" Jungkook để tay lên bàn hỏi hắn.

"Anh không đói lắm, đợi được."

Jungkook mỉm cười. "Vậy anh ráng đợi tí nha, đồ ăn sắp có rồi."

Taehyung gật gù với cậu, tay rảnh liền đưa muỗng đũa cho Jungkook. Hai bát mì và một dĩa thịt mang đến, Jungkook theo thói quen gắp thịt bỏ vào vỉ nướng trước mặt, Taehyung cũng theo đó mà làm giống cậu để cả hai mau chóng có đồ ăn.

Thịt chín, Jungkook để lá vừng lên tay, sau đó là thịt béo ngậy và vài món phụ rồi đưa trước miệng hắn.

"A." Jungkook há miệng theo hắn. Thấy hắn đang nhai có vẻ ngon, mong chờ cảm nhận. "Hyungie thấy sao? Ngon đúng hong?"

Taehyung cảm thán không nói nên lời, hai mắt mở to liên hồi gật đầu.

"Ây ây em biết mà, Hyungie chắc chắn sẽ thích thôi."

Cậu cười xòa, cả hai luân phiên cuốn lá và thịt cho nhau ăn rất ngon lành.

Có vẻ... thứ khiến hắn ấm áp như em nói không phải là bát mì một rồi.

Jungkook và Taehyung tạm biệt Yan Yan rồi cùng nhau trở về biệt thự. Ông bà Kim và Daehee sau khoảng 2 tuần cậu về lại Seoul liền bay sang Mỹ giải quyết một số vấn đề ở công ty, phần cũng muốn Daehee gặp lại mẹ.

Jungkook mặc áo thun và quần đùi đơn giản, thuận tay ôm eo hắn mà ngủ trong khi hắn vẫn đang nhâm nhi ly rượu vang và làm nốt công việc của mình.

Cậu chép miệng, ngủ rất ngon. Hắn nhìn lên đồng hồ cũng đã gần mười hai giờ. Liền gập máy tính lại dẹp sang một bên, hôn lên trán cậu một cái và đánh một giấc tới sáng.

____________

"Chỉ mỗi việc khiến nó xấu xa hơn trong mắt người khác cũng không làm được, con từ đó đến giờ giỏi chơi xấu lắm mà?"

Ông chỉ tay trừng mắt, gằn giọng với đứa con gái làm hỏng chuyện của mình.

"Con cũng cố gắng rồi, tại... tại con nhỏ đó chứ bộ, mẹ kiếp!"

Hanjun quăng đồ, tức giận dậm chân.

"Ba suốt mấy ngày qua xử lý những bài báo về mày mệt lắm rồi, thấy nhục mặt chưa? Dọn dẹp không gọn gàng còn để nó nắm thóp, bây giờ khỏi mơ mộng cái gì nữa."

"Ba! Không lẽ ba bỏ con sao, không được chuyện này sẽ được chuyện khác mà."

Hanjun ôm cánh tay ba mình mè nheo.

"Hai hôm nay ba tung tin, thêm con tạo rắc rối nội bộ, chắc nó cũng điêu đứng lắm rồi. Hội nghị Eplot, thứ mà nó giành từ tay ba, ba sẽ lấy lại. Một khi nó mất tất cả, chỉ có ba mới cứu được nó."

"Lúc đó con sẽ nhân cơ hội Taehyung gục ngã mà bước đến, đá văng thằng oắt kia ra khỏi cuộc đời anh ấy. Ba biết đó, chỉ có con mới xứng đáng."

Xoa đầu đứa con gái, lão đắc ý rời đi.

"Giám đốc Choi, có việc quan trọng hay sao mà tìm tôi gấp thế?"

"Chủ tịch Won, tên Taehyung không để bản kế hoạch của tôi tham gia vào Hội nghị ra mắt Eplot, tôi mong Ngài có thể xem qua nó." Gã đẩy một tập tài liệu trước mặt lão ta.

"Giám đốc Choi, cậu liều lĩnh thật. Dám đến đối mặt với Kim Taehyung chỉ để đưa cho cho nó bản kế hoạch này." Lão vắt chân, tay nhâm nhi tách trà.

Gã cười hắt, đưa gương mặt chiêu trò nhìn lão. "Tôi học từ Ngài đấy thôi, ai cũng phải có một lần liều lĩnh chứ. Cũng chả hiểu vì điều gì mà lão Kim lại đưa nó lên làm người điều hành Haland, một thẳng oắt con vắt mũi chưa sạch, tôi chẳng có lý do gì để sợ sệt nó cả."

"Thằng con trai của lão Kim không phải là loại người dễ đụng vào, nó đầy tâm cơ và xảo huyệt y hệt ba nó. Tôi đã từng tiếp xúc, khí chất cứng rắn đó chắc chắn ba nó từng tốn rất nhiều công sức để rèn dũa. Một con ngựa non hiền lành cũng có thể trở thành một con ngựa điên mà sẵn sàng làm tất cả, hãy cẩn thận trước khi mọi chuyện chỉ mới con số không."

"Điệu hổ ly sơn với một con ngựa điên, dù nó cố chấp đến mức nào thì có lẽ cũng phải dè chừng trước người nó thương mà thôi. Tôi điều tra được vài manh mối của người yêu nó rồi, là một cậu sinh viên tầm thường, không đáng để chúng ta bận tâm. Nếu Ngài đồng ý với kế hoạch của tôi, tôi chắc chắn nó sẽ xuất hiện trong Hội nghị Eplot lần tới, giúp Ngài giành lại ánh hào quang của mình."

____________

Hôm nay studio sửa chữa nên Jungkook được nghỉ một hôm, cũng không hẳn là được giải lao vì dù gì cậu cũng chuyển hết thiết kế qua máy riêng để làm.

Em nhỏ xoa hai bên thái dương, có hơi nhớ Hyungie một xíu.

Vừa nhắc đã về, Hyungie đã về.

"Hyungie!!"

Hắn ôm eo Jungkook, vừa nói chuyện vừa lên lầu. "Ăn gì chưa bé? Bụng đói mà đợi anh về là không được đâu đó."

"Hôm nay dì Wang làm cháo bào ngư cho em ăn, mẹ thì gọt trái cây cho em, mấy dì còn làm một bàn hải sản. Em ăn không hết nhưng sợ mọi người buồn nên cũng ráng ăn, no căng cả bụng."

Thú thật, cả dinh thự Euphoria đều bị đáng yêu của Jungkook len lỏi vào tâm trí. Bà Kim cưng chiều đã đành, mấy cô mấy chú người làm cũng yêu thương hết mực.

"Có chừa phần cho anh không đấy? Cảm giác bị ra rìa thật."

"Hì hì, Jungkook có chừa cho anh á, lát xuống ăn nha."

Jungkook lê đôi dép bông quả cà rốt cất tài liệu và áo vest cho người yêu, lăng xăng lấy đồ cho Taehyung.

Hắn dựa cửa nhìn một lượt, căn phòng ngăn nắp, quần áo thẳng thớm, kể từ khi có Jungkook thì người làm cũng đỡ một phần vì cậu dành dọn dẹp phòng riêng này mất rồi.

"Em chuẩn bị trong phòng tắm rồi, Hyungie đi tắm đi, em xuống lột tôm cho anh ăn."

"Em lại đây."

Jungkook ngây thơ tiến gần, hắn liền ôm eo cậu. "Vừa ngoan vừa giỏi, xứng đáng được thưởng."

"Thưởng--"

Bốn phiến môi chạm nhau, từ từ tách ra mà luồn lách.

Hắn đẩy Jungkook ngã lưng xuống giường, bản thân chống hai tay hai bên.

Giọng nhỏ xíu. "Anh không đi tắm đi..."

"Kêu anh đi tắm, nhưng lại câu cổ anh, Jungkookie em là đang muốn sao đây hửm?"

"Em còn phải đi lột tôm!"

"Em ở đây... cũng lột được mà."

khoảng... ba tiếng, jungkook với taehyung mới ra khỏi phòng, làm gì cũng không rõ... chỉ thấy jungkook đầy dấu.

mấy dì cũng hết dám để jungkook ăn hải sản, lỡ bị dị ứng như lúc này nữa thì nguy.

chắc là... bị dị ứng thôi.

fwairyteguk

☻️☻️☻️ nhìn sau lưng mấy bà đi, chứ tui một bầy rồi đó ☻️☻️☻️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com