-ngoại truyện 1-
Một buổi sáng, khi Y/N cảm thấy mình khác thường, cô quyết định đến bác sĩ. “Hôm nay em cảm thấy mệt mỏi và buồn nôn. Có lẽ em nên đi kiểm tra,” cô nói với Soobin, người đang chăm sóc bữa sáng cho cả hai.
“Anh sẽ đi cùng em. Đừng lo, mọi thứ sẽ ổn thôi,” Soobin trấn an, ánh mắt anh ấm áp và đầy lo lắng. Y/N gật đầu, cảm giác hồi hộp dâng trào khi nghĩ về khả năng mang thai.
Khi bác sĩ thông báo tin vui, Y/N cảm thấy như cả thế giới chao đảo. “Chúc mừng! Cô đã mang thai!” bác sĩ nói, và Y/N không thể kìm được nước mắt.
“Em… em không thể tin được!” cô thốt lên, cảm xúc tràn đầy. Soobin bên cạnh cũng không giấu được sự phấn khích. “Chúng ta sẽ là cha mẹ,” anh thì thầm, nắm chặt tay Y/N.
---
Những tháng đầu tiên của thai kỳ diễn ra khá suôn sẻ, nhưng cũng không thiếu những lo lắng. “Em có cần ăn gì không?” Soobin hỏi mỗi khi Y/N cảm thấy đói.
“Em chỉ muốn ăn kimchi,” cô thừa nhận, miệng cười khi nhìn vào mắt Soobin. Anh không ngần ngại chạy ra cửa hàng để mua món yêu thích của cô.
Tuy nhiên, khi thai kỳ bước vào tháng thứ ba, Y/N bắt đầu cảm thấy mệt mỏi hơn. “Em cảm thấy như mình không thể làm gì cả,” cô thở dài khi ngồi trên sofa, không có sức lực.
“Không sao đâu, em nghỉ ngơi đi,” Soobin an ủi, ngồi xuống bên cạnh cô. “Anh sẽ làm mọi việc trong nhà. Em chỉ cần tập trung vào việc chăm sóc bản thân.”
Y/N cảm thấy được an ủi khi nghe những lời động viên của Soobin. “Cảm ơn anh. Em không biết mình có thể làm được điều gì nếu không có anh.”
---
Với mỗi tháng trôi qua, Y/N và Soobin bắt đầu chuẩn bị cho việc chào đón thành viên mới. “Chúng ta nên mua đồ cho em bé,” Y/N đề xuất, ánh mắt cô tràn đầy háo hức.
“Chắc chắn rồi. Anh đã ghé và cửa hàng để xem thử. Em thích màu gì?” Soobin hỏi, nhiệt tình.
“Em thích màu xanh dương. Nó rất dễ thương,” cô trả lời, tâm trạng phấn chấn khi nghĩ đến việc chuẩn bị cho em bé.
Khi cả hai đến cửa hàng, Y/N cảm thấy như mình đang bước vào một thế giới mới. “Tất cả những thứ này thật đáng yêu!” cô thốt lên khi nhìn thấy những bộ đồ nhỏ xinh xắn.
Soobin cười tươi khi thấy sự hào hứng của Y/N. “Chúng ta sẽ chọn những món đồ tốt nhất cho con,” anh nói, cảm giác hạnh phúc tràn ngập.
---
Dù mọi thứ có vẻ đẹp đẽ, nhưng thực tế không phải lúc nào cũng dễ dàng. “Em cảm thấy như mọi thứ đang trở nên khó khăn hơn,” Y/N thổ lộ một tối nọ, khi cả hai đang ngồi bên nhau.
“Có chuyện gì sao?” Soobin hỏi, lo lắng nhìn cô.
“Em lo lắng về việc làm mẹ. Liệu em có đủ khả năng không?” cô thở dài, cảm thấy áp lực đè nặng.
“Y/N, em sẽ là một người mẹ tuyệt vời. Anh biết điều đó. Chỉ cần em lắng nghe bản thân mình,” Soobin khẳng định, nắm chặt tay cô. “Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua mọi thứ.”
Y/N cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn khi nghe những lời động viên của Soobin. “Cảm ơn anh. Anh luôn biết cách làm em cảm thấy tốt hơn.”
---
Thời gian trôi qua, và khi Y/N bước vào tháng thứ chín, sự hồi hộp và lo lắng đan xen trong lòng cô. “Em không biết mình có thể chờ đợi thêm bao lâu nữa,” cô thốt lên, cảm thấy cơn đau nhẹ ở bụng.
“Chúng ta sẽ sớm gặp được con . Hãy giữ bình tĩnh,” Soobin an ủi, ôm chặt Y/N vào lòng. “Anh sẽ ở bên cạnh em trong suốt quá trình đau đớn đó.”
“Cảm ơn anh. Em thực sự rất cần sự đồng hành của anh,” cô nói, lòng tràn đầy biết ơn.
---
Khi cơn đau trở nên mạnh mẽ hơn, Y/N cảm thấy sợ hãi. “Soobin, em không chắc mình có thể làm được,” cô nói, nước mắt chực trào.
“Y/N, em đã chuẩn bị cho khoảnh khắc này cả đời. Anh tin tưởng em,” Soobin nói, giọng kiên định. “Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua.”
Khi đến bệnh viện, cảm giác hồi hộp dâng trào. Y/N cảm nhận được sự hỗ trợ từ Soobin bên cạnh mình. “Em không bao giờ cô đơn, vì anh sẽ không rời xa em,” anh nói, ôm chặt tay cô.
Giây phút lâm bồn thật đau đớn, nhưng Y/N cảm thấy như có Soobin bên cạnh, mọi thứ trở nên dễ chịu hơn. “Em không thể làm được,” cô gào lên, nhưng Soobin chỉ nhìn cô với ánh mắt tràn đầy yêu thương.
“Em có thể, Y/N. Hãy hít thở và tập trung,” anh động viên.
---
Cuối cùng, sau nhiều giờ đồng hồ căng thẳng, tiếng khóc của em bé vang lên trong phòng. “Chúc mừng, là một bé trai,” bác sĩ thông báo, và Y/N không thể kìm nén được những giọt nước mắt hạnh phúc.
“Con của chúng ta…” cô nói trong nước mắt, nhìn Soobin với lòng đầy cảm xúc.
“Anh tự hào về em, Y/N. Em đã làm rất tốt!” Soobin nói, giọng anh cũng rưng rưng. “Chúng ta đã có một gia đình nhỏ như mong ước.”
---
Những ngày đầu làm cha mẹ không hề dễ dàng. Y/N và Soobin thường xuyên phải thức dậy giữa đêm để chăm sóc em bé. “Tại sao em bé lại khóc nhiều vậy?” Y/N thở dài, cảm thấy mệt mỏi.
“Có thể con đói hoặc cần thay bỉm. Để anh làm cho,” Soobin nói, luôn bên cạnh Y/N trong những lúc khó khăn.
“Cảm ơn vì đã ở đây với em. Nếu không có anh, em không biết mình sẽ ra sao,” cô nói, cảm giác mệt mỏi nhưng cũng đầy hạnh phúc.
“Chúng ta là một gia đình. Anh sẽ luôn ở đây để hỗ trợ em,” Soobin đáp, nhìn Y/N bằng ánh mắt yêu thương.
---
Khi thời gian trôi qua, Y/N và Soobin dần quen với cuộc sống mới. Họ bắt đầu ghi lại những khoảnh khắc đáng nhớ bên con trai. “Nhìn xem, Odi của chúng ta đang cười!” Y/N vui mừng, giơ điện thoại lên chụp hình.
“Appa sẽ tạo nên một album tuyệt đẹp cho Odi,” Soobin nói, nụ cười rạng rỡ trên môi. “Những ký ức này sẽ mãi mãi ở lại với gia đình mình.”
Y/N cảm thấy hạnh phúc khi nghĩ về tương lai, nơi mà gia đình cô sẽ cùng nhau trải qua những khoảnh khắc đẹp. “Chúng ta sẽ cùng nhau nuôi dạy Odi thật tốt,” cô nói, lòng tràn đầy hy vọng.
---
Y/N và Soobin tiếp tục hành trình làm cha mẹ, đối mặt với những thử thách và niềm vui. “Anh yêu cách mà em chăm sóc cho con,” Soobin nói trong một buổi tối ấm cúng.
“Em cũng yêu cách anh luôn hỗ trợ em. Chúng ta thật sự là một gia đình tuyệt vời,” Y/N đáp, nắm chặt tay Soobin.
“Và chúng ta sẽ luôn bên nhau, bất kể có chuyện gì xảy ra,” Soobin hứa, ánh mắt anh kiên định.
Y/N gật đầu, trong lòng tràn đầy tình yêu và hy vọng. Họ biết rằng, với tình yêu và sự ủng hộ lẫn nhau, họ sẽ vượt qua mọi khó khăn và xây dựng một tương lai tươi sáng cho gia đình mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com