Chương 250: 3 ngày (1)
Một con rồng đã chết.
Không, nó đã bị giết.
Một đoạn đối thoại lướt qua tâm trí của Cale khi cậu ấy nghe thấy sự thật đó. Eruhaben nghĩ rằng Cale đã không biết gì về mối quan hệ giữa Kẻ Diệt Rồng và loài Rồng, tuy nhiên, cậu ấy đã biết về nó.
Clopeh Sekka.
Đấy chính là khi cậu hỏi Hiệp sĩ hộ mệnh để biết thêm về thông tin. Cuộc đối thoại mà cậu đã có với Clopeh lại lướt qua tâm trí cậu lần nữa.
‘Khụ, hắn ta được cho là một Kẻ Diệt Rồng giả mạo. Ugh! Theo thông tin của hắn, những người lãnh đạo từ Arm mà hiện đang ở Liên minh Bất Khuất là một pháp sư và một trị liệu sư.’
‘Hắn ta được cho là đã phát triển sau khi ăn một con Rồng cổ đại gần đây nhất đã chết vào khoảng hai trăm năm trước.’
Thông tin rải rác khắp tâm trí Cale nhanh chóng di chuyển và tập hợp lại với nhau.
Con Rồng cổ đại đã chết khoảng hai trăm năm trước.
Cale cho rằng con Rồng đó đã phải đối mặt với một cái chết tự nhiên dựa trên lời nhận xét đó. Đó là bởi Kẻ Diệt Rồng giả đã chỉ ra rằng hắn ta chưa bao giờ tự mình giết một con Rồng cả.
“Ngài Eruhaben.”
Cale chậm rãi xử lý hết tất cả các thông tin và hỏi.
“Có phải vị đã chết đó là con Rồng lớn tuổi nhất ở Đông đại lục không?”
“Đúng vậy. Nó là con Rồng lớn tuổi nhất ở Đông đại lục.”
“… Khoảng chừng bao lâu rồi kể từ lần cuối ngài nhìn thấy vị ấy còn sống?”
“Hmm, cũng không lâu lắm. Có lẽ là khoảng hai hoặc ba trăm năm chăng?”
Đó chắc hẳn là con Rồng đó.
Cale dùng tay vuốt một bên mặt. Cậu cảm thấy như thể số lượng công việc cậu cần phải quan tâm ngày càng tăng lên.
Tuy nhiên, một số vấn đề khác mới là vấn đề cấp bách nhất.
“Có phải Raon đang trải qua giai đoạn trưởng thành đầu tiên của nhóc ấy không?”
Huuuuuuuu,huuuuuuu.
Tiếng thở nặng nề của đứa trẻ tràn ngập khắp căn lều.
Con Rồng đen thở một cách nặng nề, và cơ thể nó trở nên nóng hơn bao giờ hết, khiến cho nhóc ấy mỗi lần đều thở ra khói trắng. Mặc dù vậy, Raon vẫn trông vô cùng lạnh lẽo, kể cả khi khu vực này đang dần ấm hơn khi mặt trời mọc.
Cale nhẹ nhàng chạm vào cái trán nóng hổi của Raon trong khi cậu tiếp tục nói.
“Nhóc ấy đã như vậy kể từ sáng sớm hôm nay và không có sức lực. Cơn sốt dường như ngày càng trở nên nghiêm trọng và nhóc ấy đã bất tỉnh suốt thời gian qua.”
“Nhóc ấy không phải là đang bất tỉnh đâu.”
Cale buộc lòng phải ngừng việc vuốt đầu Raon lại.
‘Nhóc ấy không bất tỉnh sao?’
Cale nhìn qua Raon đang nhắm mắt. Nhóc ấy không thể mở mắt hay nói năng gì, nhưng nhóc ấy có thể nghe mọi thứ? Cale bắt đầu nghiêm túc cau mày.
“Lùi qua một bên đi”
Cale nhìn Eruhaben nâng Raon lên.
Eruhaben vỗ nhẹ vào cơ thể Rồng nhỏ bằng đôi tay được bao phủ bởi ma lực trước khi đặt trán của mình lên vầng trán nhỏ của Rồng Đen.
Thịch!
Thịch! Thịch!
Cậu có thể cảm nhận được nhịp tim của Rồng.
Cùng lúc đó, cậu ấy có thể nghe thấy giọng nói của Raon.
Ta muốn nhanh lên và mở mắt!
Ta muốn nhanh lên và được ở cùng với họ!
Tiếng hét thầm lặng của nhóc Rồng 6 tuổi vang lên từ bên trong cơ thể nhỏ bé của nó. Raon hiện giờ đang chiến đấu trong một trận chiến dữ dội.
“Nó chắc chắn là giai đoạn trưởng thành đầu tiên của nhóc ấy.”
Rồng trải qua tổng cộng ba giai đoạn trưởng thành trong suốt cuộc đời của chúng.
Nền tảng cho Rồng được thiết lập trong giai đoạn trưởng thành đầu tiên. Đó là lý do tại sao, mặc dù sẽ không có sự thay đổi về mặt thể chất, nhưng nền tảng bên trong Raon sẽ ở một cấp độ hoàn toàn khác.
Cơ thể của Rồng sau đó sẽ phát triển đáng kể trong giai đoạn trưởng thành thứ hai và thứ ba, mang lại cho chúng hào quang của một kẻ thống trị.
Con Rồng cổ đại đã trải qua cả ba giai đoạn trưởng thành nhìn về phía Raon với biểu cảm khác thường.
‘Tại sao đứa nhóc này lại đột nhiên bước vào giai đoạn trưởng thành đầu tiên của nó vậy?’
Giai đoạn trưởng thành đầu tiên là thứ đã không xuất hiện suốt khoảng thời gian qua lại đột nhiên bắt đầu.
Mặc dù Rồng Vàng rất tò mò về lý do tại sao, nhưng nhìn thấy cơn sốt của Rồng nhỏ ngày càng nghiêm trọng khiến ông ấy phải đưa ra một lời bình luận.
“Có vẻ như nhóc ấy sẽ có những cơn đau ngày càng khó khăn hơn đấy.”
Giai đoạn trưởng thành đầu tiên trung bình tốn ít nhất là một tuần.
“Cơn đau của sự phát triển càng lâu và càng mạnh, thì Rồng sẽ càng mạnh mẽ hơn về sau này.”
Dựa trên kinh nghiệm của ông ấy, Eruhaben tin rằng Raon sẽ còn bị ốm trong một khoảng thời gian dài hoặc sẽ vượt qua nó cực kỳ nhanh chóng.
Những sự tồn tại khác biệt với những loài khác thường có xu hướng thể hiện những mặt độc đáo kể cả trong giai đoạn trưởng thành của chúng.
Eruhaben lau mồ hôi trên khuôn mặt Rồng đen. Sau đó ông ấy lại nghe thấy giọng nói của Cale.
“… Thật là một thế giới thối nát. Việc trở nên to lớn hơn thông qua sự đau đớn thì có tác dụng gì cơ chứ?”
Cale có thể hiểu một trong những lí do vì sao loài Rồng đều có tính cách tồi tệ.
Trưởng thành có gì là tốt nếu bạn phải chịu đựng cơn đau để có thể đạt được điều đó cơ chứ?
Cale không thích điều đó chút nào. Không phải tốt nhất là nên phát triển từ từ mà không phải đau đớn sao? Dù sao thì loài rồng cũng sống rất lâu, vậy nên ai mà quan tâm nếu nó diễn ra chậm hơn một chút chứ?
“Hahaha-“
Tiếng cười của Eruhaben vang vọng khắp căn lều. Ông ấy buộc mình phải dừng khi ông đặt Raon trở lại giường.
“Chúng ta không thể làm gì cho nhóc ấy bây giờ mà chỉ có thể ở bên cạnh và đảm bảo rằng nhóc ấy không bị công kích bởi bất cứ nguy hiểm nào. Chúng ta cũng cần tạo một không gian để nhóc ấy có thể yên tâm nghỉ ngơi trong vài ngày sau khi tỉnh dậy. Chà, đứa nhóc này đã có tất cả những thứ đó rồi.”
Ông ấy có thể thấy rằng Cale đang có một biểu hiện bất mãn trên khuôn mặt của cậu ấy.
Tuy nhiên, Eruhaben không nói với Cale bất cứ điều gì khác.
Giai đoạn trưởng thành của Rồng là một cuộc chiến với chính nó. Nhiều cuộc đụng độ có lẽ đang diễn ra bên trong cơ thể nhỏ bé này ngay bây giờ.
‘Những cơn đau của sự trưởng thành của một con Rồng xoay quanh những người mà nó sẽ phải hỗ trợ.’
Tại sao Rồng lại thường có xu hướng tự cho mình là trung tâm?
Đó có thể là một cách để chúng có thể bảo vệ bản thân khỏi nỗi đau.
Việc hỗ trợ bản thân chính là cách để cảm thấy ít đau đớn nhất.
Tuy nhiên, đứa nhóc này là một con Rồng kỳ lạ với nhiều mối quan hệ khác nhau với những người khác. Điều đó có thể trở thành gánh nặng hoặc là lợi thế. Ông sẽ có thể nhận ra dựa trên sự phát triển của con Rồng này.
“… Dù sao thì, bây giờ đó không phải là vấn đề.”
“Mm.”
Cale lầm bầm một tiếng.
Đôi mắt của Eruhaben chứa đựng sự dịu dàng như thường lệ, tuy nhiên, cùng lúc đó chúng trông thật tăm tối.
Kẻ Diệt Rồng.
Chắc hẳn là do ngài ấy cảm thấy tức giận với người đó.
Tâm trí của Cale trở nên phức tạp, nhưng cậu nhanh chóng đứng dậy.
Cả Cale và Rồng cổ đại đồng thanh nói.
“Chúng ta nên đi chứ?”
“Làm sao mà cậu vẫn còn sống?”
‘Hmm?’
“…Gì cơ?”
Cale hoàn toàn bối rối. Eruhaben nhìn chằm chằm về phía Raon, thứ vẫn có thể nghe thấy tất cả những gì họ đang nói, trước khi bước tới chỗ Cale. Sau đó, ông ấy kéo cánh tay của Cale.
“Tại sao cậu vẫn còn sống?”
“…Tôi không nên còn sống sao?”
Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?
Cale bắt đầu cau mày khi Rồng cổ đại thể hiện một cái nhìn kinh ngạc trong mắt ông ấy. Tuy nhiên, Cale không thể không lên tiếng trước những gì Rồng cổ đại làm tiếp theo.
“Cái g…!”
Một thanh kiếm nhỏ làm bằng ma lực xuất hiện ở đầu ngón tay của Eruhaben.
Sau đó ông ấy chém vào cánh tay của Cale bằng thanh kiếm mana đó.
Xoẹt-
Bộ đồng phục đen và áo sơ mi bên trong đều bị rách bởi thanh kiếm. Cale chứng kiến điều này và hét lên trong sự kinh ngạc.
“Ngài điên rồi sao – huh?”
Keng!
Cậu nghe thấy âm thanh của hai vật cứng va vào nhau.
Cale nhìn đi nhìn lại thanh kiếm ma lực và cánh tay của mình. Cánh tay của cậu ấy vẫn ổn. Cánh tay của Cale đã tạo ra những tiếng động đó khi nó khiến thanh kiếm mana bị bật ra.
‘Chuyện gì đang diễn ra vậy?’
Đồng tử của Cale lay động.
‘Từ khi nào mà cơ thể mình trở nên như này?
Mình thậm chí còn không cảm thấy gì cả.
Mình tưởng là mình vẫn ổn chứ?’
Cale đã không nhận ra rằng da của cậu ấy đã trở nên cứng cáp như vậy. Cũng không ai khác có thể nhận ra điều đó. Raon có lẽ đã nhận ra, tuy nhiên, nhóc ấy không có đủ khả năng để làm điều đó ngay bây giờ.
Vào lúc đó cậu nghe thấy giọng nói của Eruhaben
“Đó là sức mạnh của Tảng đá”
‘Tảng đá?’
Cale nghĩ về Đá Tảng vĩ đại. Bản chứa của Cale đã được mở rộng sau sử dụng sức mạnh của Đá Tảng vĩ đại. Nó đạt đến mức mà cậu cũng có thể cảm nhận được.
Đó là lý do tại sao cậu ấy nghĩ rằng cơ thể của mình đã ổn định hơn.
Nhưng điều đó có vẻ không đúng lắm?
“Cale Henituse, cậu đã sử dụng quá nhiều sức mạnh cổ đại của nước.”
Biểu cảm và giọng điệu không tự nhiên của Eruhaben khiến Cale không thể nói được gì.
Nước Thống trị.
Cậu chắc hẳn đã sử dụng một lượng lớn thứ sức mạnh bất ổn định đó.
“Sức mạnh của sự phục hồi bên trong cơ thể cậu đã ngăn chặn thứ nước bất ổn định này gây ra sự tàn phá.”
Ánh mắt của Eruhaben hướng về cổ Cale. Ông ấy có thể ngửi thấy mùi máu.
Trước khi có được sức mạnh của Đá Tảng vĩ đại, Sinh lực Trái tim đã ngăn cản những sức mạnh khác của cậu khỏi sự xung đột.
Nhưng lần này thì khác.
Sự cân bằng đã bị phá hủy khi sức mạnh của nước đột nhiên biến mất.
“Có vẻ như sức mạnh của Tảng đá đang bảo vệ cơ thể cậu bây giờ. Cậu vẫn chưa cảm thấy bất kỳ sự suy giảm nào khi sử dụng sức mạnh của Tảng đá, phải không? “
Sự im lặng của Cale cho ông ta biết ông đã đúng.
Cậu đã ho ra máu khi sử dụng đòn Sấm sét rực lửa và chiếc khiên.
Tuy nhiên, không có gì xảy ra khi anh ta sử dụng sức mạnh của Tảng đá. Cale đã nghĩ rằng đó là bởi vì tảng đá nói rằng nó sẽ bảo vệ cậu.
‘…Bảo vệ?’
Cale nhớ lại những gì Đá Tảng vĩ đại đã nói.
‘Ta sẽ phá hủy nó để bảo vệ cậu. Ta sẽ đứng lên phía trước để bảo vệ cậu.’
Sức mạnh để phá hủy là những ngọn giáo đá.
Vậy thì sức mạnh nào đang đứng trước cậu ấy?
Ánh mắt của Cale hướng về phía Eruhaben. Rồng cổ đại nhìn Cale, người mà bình thường trông có vẻ yếu đuối nhưng lại có một cơ thể có thể chống lại mọi loại nguy hiểm.
“Sức mạnh của Tảng đá vẫn đang bảo vệ cậu. Lý do mà cơ thể cậu vẫn chưa bùng nổ là bởi vì sức mạnh cổ đại của Tảng đá.”
Eruhaben nở nụ cười. Một trong số những câu hỏi của ông ấy đã được giải đáp.
“Ta đã tự hỏi rằng làm thế nào mà một con người có thể đi qua con đường có cột đá đó. Điều đó khả thi bởi vì hắn ta có thể ngăn cản ngoại lực và nội lực xung đột lẫn nhau.”
Con đường có cột đá nằm tại Biệt thự Tảng đá vĩ đại. Eruhaben đã tự hỏi làm thế nào mà Đá Tảng vĩ đại có thể xoay sở để đi vào con đường này khi là một con người.
Câu trả lời chính là lớp da giống như tảng đá này.
Tuy nhiên, giờ Eruhaben có một câu hỏi mới.
‘…Tảng đá khổng lồ đáng sợ. Ai là chủ nhân của sức mạnh đó?’
Ai có thể có được khả năng tấn công và phòng thủ mạnh mẽ như vậy?
“Liệu hắn ta có thực sự là con người?”
Rồng cổ đại nghĩ về thời xa xưa mà thậm chí còn lâu đời hơn cả ông ấy trước khi buông xuôi vấn đề. Kẻ Diệt Rồng, Rồng lai, và Raon. Mặc dù Rồng cổ đại vì ba người đó mà đã nhanh chóng quay trở lại, nhưng lúc này còn có chuyện gấp hơn nữa.
“Cale Henituse. Cậu cần phải tìm một sức mạnh cổ đại của nước nếu cậu muốn sống.”
‘Nước Phán xét.’
Tên của sức mạnh cổ xưa đó tràn ngập tâm trí Cale. Tất cả những gì cậu biết về nó là nó nằm ở Đông đại lục.
Cậu nhận ra rằng đã đến lúc phải tìm ra sức mạnh đó.
Tuy nhiên, những gì Eruhaben nói sau đó lại vô cùng tàn nhẫn và lạnh lùng.
“Cậu có 3 ngày.”
Cơ thể cậu chỉ có thể tồn tại như vậy trong ba ngày.
Đó là ý của Eruhaben khi ông ấy nói vậy.
Vặn vẹo, vặn vẹo.
Một trong những ngón chân nhỏ xíu của Rồng nhỏ bắt đầu vặn vẹo. Rồng Đen cau mày. Nhóc ấy dường như đang sử dụng hết sức lực của mình khi khuôn mặt nhóc ấy lộ rõ vẻ khẩn trương, điều này khiến cho nhiệt độ của Raon tiếp tục tăng lên.
Eruhaben và Cale đang nhìn nhau, vậy nên họ không để ý đến hành động của Raon.
Những cơn đau của sự trưởng thành thật khó khăn đối với một con Rồng có nhiều người để giúp đỡ.
Tuy nhiên, nhóc Rồng đã học được cách làm việc chung với những người khác.
Cơ thể của Rồng nhỏ ngừng chuyển động như thể nó chưa bao giờ vặn vẹo từ ban đầu, tuy nhiên, có một trận chiến khốc liệt đang diễn ra bên trong cơ thể của nhóc ấy.
Eruhaben tiếp tục sau khi thấy Cale vẫn giữ được sự bình tĩnh.
“Đó là giới hạn của cơ thể cậu.”
“Điều gì xảy ra khi tôi chạm đến giới hạn đó?”
Rồng cổ đại dừng nói chuyện lại một lúc.
Ông ấy chưa giờ thấy người nào tập hợp được nhiều sức mạnh cổ đại như vậy, tuy nhiên, ông ấy biết rằng người có nhiều hơn 2 sức mạnh đã chết trong quá khứ.
Có một điều mà Rồng cổ đại đã học được trong những ngày tháng cuối của cuộc đời ông ấy.
Mọi sinh vật sau cùng đều phải chết.
Đồng thời, có một thứ gì đó, gần như là một bản năng, mà ông ấy đã phát triển khi cuộc đời ông ấy sắp kết thúc. Nó không phải là thứ mà ông ấy đã phát triển khi là một con Rồng, mà chỉ là một dạng sự sống đang sống trên thế giới này.
Ông ấy lan tỏa bản năng đó.
“Ta không định để cậu chết”
Con Rồng cổ đại nhìn thấy Cale mỉm cười khi ông ấy nói điều đó.
“Vậy nên, có một phương pháp.”
“Ha.”
Eruhaben nhanh chóng há hốc mồm vì không thể tin được.
“Tên khốn xui xẻo này thực sự khác biệt mà.”
Cale biết ngài ấy quá rõ.
Một con Rồng tự cao tự đại sẽ không bao giờ nói điều gì mà nó cảm thấy là không thực tế.
Eruhaben cười khúc khích trước phong thái tự tin của Cale và gật đầu.
“Con Rồng đã chết để lại một số dấu vết.”
Đôi mắt của Cale bắt đầu sáng lên.
Cậu ấy có một dự cảm tốt.
Eruhaben chắc hẳn đã tìm thấy một số manh mối.
Bản năng của Cale nói với cậu rằng họ đã tìm thấy một vài đầu mối về Nước Phán Xét.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com