Chương 251: 3 ngày (2)
‘Có manh mối.’
Những từ đó làm Cale không muốn lãng phí thêm thời gian nữa.
Chỉ có 3 ngày.
Một khoảng thời gian không dài cũng không ngắn.
“Tôi sẽ nghe ngài giải thích trên đường đi.”
“Được.”
Cale quấn Raon lại vào chăn và ôm nhóc vào lòng. Vì có Eruhaben ở đây nên họ có thể dịch chuyển đến lục địa phía Đông ngay lập tức. Eruhaben nhìn về phía cửa lều và lên tiếng.
“Tên thế tử đang ở đây.”
Cale sớm đã nghe thấy tiếng ai đó sột soạt bên ngoài lều. Giờ nghĩ lại, mặc dù Choi Han và những người khác không biết gì về tình hình của Cale, nhưng thế tử Alberu sẽ thấy nghi ngờ nếu cậu đột nhiên không đi cùng họ.
“Ta có thể vào không?”
Cậu có thể nghe thấy giọng nói của Alberu bên ngoài lều. Cale giữ Raon và nhìn Eruhaben đi đến lối vào và mở cửa lều.
Alberu bối rối sau khi nhìn thấy Eruhaben.
Đó là hiệp sĩ với mái tóc vàng kim đã đến với tư cách là cận vệ của Cale vào lần đầu tiên bốn vương quốc và một tộc Người Thú củng cố liên minh. Anh không khỏi ngạc nhiên vì không hề nghe tin rằng người này đã đến đây.
Đúng lúc đó, Alberu nghe thấy giọng nói của Cale phát ra từ trong lều, anh tránh khỏi Eruhaben.
“Thưa điện hạ, tôi hy vọng rằng chỉ có một mình ngài vào đây.”
“Vốn là vậy mà.”
Alberu bước vào lều một mình. Anh biết nếu sự việc nghiêm trọng đến mức Cale phải gấp rút thay đổi kế hoạch của mình thì việc giữ bí mật là một việc quan trọng.
“Chuyện gì đang xảy ra vậy?”
Alberu vào thẳng việc chính. Cale cũng thích như thế.
‘Mình đoán đã đến lúc nói với anh ta.’
Cale nhanh chóng tiến đến chỗ Alberu.
“Cậu đang làm gì đấy?”
Alberu do dự sau khi nhìn thấy Cale vô cảm bước nhanh qua căn lều tối trong tình trạng người bê bết máu.
Tuy nhiên, hành động tiếp theo của Cale lại khiến anh hoàn toàn bị sốc.
“… Hả?”
Alberu không còn vẻ oai nghiêm thường thấy khi thốt ra tiếng động đó.
Đồng tử của anh ta rung lên.
Anh trông thấy khuôn mặt của sinh vật thò ra khỏi bọc chăn. Khuôn mặt tròn trịa khá dễ thương dù có đang nhắm mắt.
Nhưng đó không phải là trọng điểm.
Alberu chạm mắt với Cale khi một giọng nói điềm tĩnh cất lên từ phía sau anh.
“Đó là một con Rồng. Hiện nó đang trải qua giai đoạn trưởng thành đầu tiên của mình.”
“… Hả?”
“Nhóc ấy sáu tuổi. Tên nhóc là Raon Miru. Một cái tên tuyệt vời mà tôi đã đặt cho.”
“… Cái gì?”
Cale vẫn chưa nói xong. Cậu bế Raon bằng một tay trong khi tay kia chỉ về phía Eruhaben.
“Còn người với hiểu biết sâu rộng này là Rồng cổ đại. Ngài ấy là con Rồng lớn tuổi nhất ở lục địa phía Tây.”
Alberu chớp mắt vài lần vì kinh ngạc.
Sau đó anh lại lắc nhẹ đầu.
‘Có phải do mình mệt quá không?
Mấy ngày nay mình ngủ không ngon à?’
Thế tử Alberu đã nghe nói về trận chiến trong lúc bố trí đội hình cho quân lính.
Anh nghĩ rằng tốt nhất nên nghe một trong những người của nhóm Cale thuật lại và đã cho gọi người rảnh rỗi nhất trong nhóm của Cale.
‘Người rảnh rỗi nhất’ đó, không ai khác chính là Hilsman, Phó đội trưởng của Đội Hiệp sĩ thuộc lãnh địa Henituse.
Alberu tự hỏi tại sao anh ta lại cảm thấy mệt mỏi sau khi nghe Hilsman kể về trận chiến.
‘Cậu chủ đã sử dụng khiên bạc của mình ạ. Cậu ấy cũng cho nổ Long Nộ để tạo ra một bức tường lửa.’
‘Cậu ấy còn tạo ra bức tường nước để Cá voi có thể cuồng hóa nữa.’
‘Sau đó tấm khiên bị vỡ. Tôi nghĩ rằng chúng tôi đã gặp rắc rối nghiêm trọng và thiếu gia sẽ ngất đi, nhưng mà ngay khoảnh khắc đó, cậu chủ lại tung ra sức mạnh cổ đại mà cậu ấy đã giấu với mọi người. Sau khiên và nước, cậu ấy đã bắn hàng trăm ngọn giáo đá lên không trung!’
Anh cũng đã nghe về những gì Choi Han và những người khác đã làm. Tuy nhiên, Alberu tự hỏi tai của mình có vấn đề không khi nghe rằng Cale đã sử dụng khiên, nước, và sau đó lại là giáo đá.
‘Vậy nên nó khiến tôi nhận ra rằng cuối cùng thì tấm khiên vẫn sẽ không vỡ! Xin hết, thưa điện hạ!’
Hilsman phấn khích hét lớn đến mức gân cổ nổi hết cả lên. Thông thường thì Alberu sẽ đặt câu hỏi với một bản tóm tắt như vậy, nhưng khi nhìn thấy đội trưởng hiệp sĩ từ Quân đoàn Hiệp sĩ thứ nhất đang sụt sịt vì xúc động và đội trưởng tạm thời của Đội pháp sư liên tục gật gù, anh lại câm nín.
‘Nhưng một con Rồng?
Và không phải chỉ một, mà là hai?’
Alberu quay về phía Rồng cổ đại. Rồng cổ đại nhún vai với vẻ mặt nghiêm túc.
“Hân hạnh được gặp cậu.”
Rồng cổ đại đang nói như thể vị thế của Alberu thấp kém hơn ông.
Anh đã nghĩ rằng người đàn ông này là cận vệ, nhưng hóa ra ông ấy lại là một con Rồng.
Alberu không thể tin nổi.
Thế nhưng Cale vẫn tiếp tục lên tiếng.
Cậu vẫn còn rất nhiều thứ để nói.
“À, tôi có thể sẽ nổ tung và chết sau ba ngày nếu mọi chuyện không suôn sẻ.”
“Gì? Cậu bị điên-”
“Ồ.”
Eruhaben thốt lên, ‘ồ,’ như thể ông không mong đợi một phản ứng như vậy từ Alberu, người đã ngừng nói và dùng cả hai tay vuốt mặt.
Cale bình tĩnh tiếp lời.
“Có vấn đề với sức mạnh cổ đại của tôi. Hiện tại nó đã được xử lý tạm thời nhưng có vẻ tôi chỉ còn 3 ngày nữa thôi.”
Alberu nghẹn lời sau khi thấy Cale bình tĩnh như thế nào vào lúc này. Có vẻ như Cale không nói dối, thậm chí ngay cả khi anh biết rằng Cale không phải là loại người sẽ nói dối về những việc như thế này.
Và nếu anh nghĩ kỹ, thì rất có thể những gì Cale nói là sự thật.
‘Cậu chủ ho ra máu nhiều đến nỗi tôi lo lắng sẽ có điều gì đó tồi tệ xảy ra, song cậu ấy đã kiểm soát chiến trường với một phong thái điềm tĩnh vô cùng.’
Giọng nói của phó đội trưởng Hilsman vang vọng trong tâm trí của Alberu.
Anh biết rằng Cale luôn bị thương hoặc cần hồi phục sau khi sử dụng sức mạnh cổ đại của mình.
Một người như vậy đã sử dụng ba sức mạnh cổ xưa mà cậu đã để dành cho trường hợp khẩn cấp. Liệu rằng sau tất cả những việc đó, cơ thể của cậu ấy có ổn không?
“Thế nên chắc là tôi sẽ phải tự hành động trong 3 ngày tới.”
‘Tên đần này.’
Alberu rất muốn chửi thề vào mặt Cale nhưng lại kiềm chế bản thân.
Nhiều lúc anh cảm thấy Cale và mình rất giống nhau. Có đôi lần họ sử dụng những kế hoạch mưu mẹo để thu lợi. Đồng thời, họ hành động khác nhau nhưng mục tiêu của họ đều là vì những điều cao cả hơn.
Những điều cao cả hơn.
Thế tử Alberu là người luôn bước đi với sức nặng của những điều cao cả hơn trên vai.
Một hồi lâu sau, cuối cùng anh cũng cất tiếng.
“Cậu được nghỉ 3 ngày. Hãy đảm bảo rằng cậu sẽ quay trở lại sau đó.”
Anh muốn cho Cale nghỉ ngơi lâu hơn, nhưng anh cần Cale trở lại.
“Tôi hiểu. Tôi sẽ nghe theo lời ngài vì đó là mệnh lệnh từ mặt trời của Vương quốc Roan, thưa điện hạ. Tôi sẽ trở về sau chiến tranh để hủy bỏ danh hiệu Tư lệnh của mình. Và sau đó tôi sẽ nhận được rất nhiều tiền thưởng, nhưng xin đừng nghĩ đến việc trao huy chương cho tôi.”
“… Cậu luôn có thứ để nói nhỉ. Làm sao mà tên vô lại như vậy có thể trở thành thiếu gia Khiên Bạc nổi tiếng được thế?”
“Tôi cũng ghét danh hiệu đó.”
Nhìn thấy Cale có vẻ thật lòng ghét bỏ danh hiệu đó khiến Alberu phớt lờ Cale, Raon và Eruhaben khi ra khỏi lều. Anh đã quyết định, giả vờ không biết gì về hai người họ là tốt nhất.
Soạt.
Cửa lều mở ra rồi đóng lại. Cale xoay người khỏi lối vào và tiến về phía Eruhaben, người đã tạo ra một vòng tròn ma thuật dịch chuyển trên mặt đất trong căn lều.
Vòng tròn ma thuật dưới chân Eruhaben phát sáng rực rỡ. Ông kích hoạt nó ngay khi Cale bước lên trên.
Ooooooong-
Cale nhắm mắt lại khi xung quanh bắt đầu mờ đi.
Cậu cảm thấy cơ thể mình dịch chuyển trước khi lại nghe thấy giọng nói của Rồng cổ đại.
“Chúng ta sẽ dịch chuyển đến chỗ con Rồng đó, hang ổ của Olienne.”
Trước đây là con Rồng già nhất ở lục địa phía Đông. Cale đã dịch chuyển đến hang ổ của ông ta.
* * *
Cale trông thấy một cái hang lộn xộn ngay khi cậu mở mắt.
Hang ổ này có lẽ đã từng có rất nhiều tác phẩm điêu khắc đẹp đẽ, nhưng giờ đây phủ đầy bụi bẩn và bị tàn phá nhiều nơi.
Không ai có thể nghĩ rằng đây từng là hang ổ của Rồng.
Vậy nhưng ngay khi Cale đến, cậu vẫn có thể nhận ra đây đúng là tổ của Rồng. Giọng nói cay đắng của Eruhaben vang lên.
“Đây là những gì xảy ra với một con Rồng không chết một cách tự nhiên.”
Một con Rồng không chết một cách tự nhiên.
Cho dù là do tự sát hay bị giết, một con Rồng chết khi không sống hết tuổi thọ của nó trông khác với những con Rồng sống đủ nghìn năm của chúng.
Cale thấy xác Rồng đang thối rữa ở bên cạnh.
Một con Rồng sống hết cuộc đời ngàn năm của mình sẽ tỏa sáng rực rỡ và biến thành cát bụi, rồi chúng sẽ trở thành một phần của thiên nhiên.
Song, cũng giống như bộ xương rồng trong đầm lầy đen ở Dạ Lâm, một con Rồng không sống trọn vẹn cuộc đời cũng sẽ bị thối rữa, như bất kỳ dạng sống nào khác trên đời.
Nó mục rữa trong mặt đất cực kỳ chậm.
“Sự thối rữa thường hoàn thành trong vòng một trăm năm, nhưng tên này…”
Eruhaben ngừng thở dài trước khi nói tiếp.
“Nó đã bị trì hoãn vì cậu ta đã chết trong chính hang ổ của mình. Cái xác đang ở trong một môi trường cực kỳ tốt, vì vậy tốc độ thối rữa bị chậm lại. Nên giờ cậu ta mới trông như thế đấy.”
Cale nghẹn lời.
Cậu có thể hiểu tại sao Eruhaben lại tức giận.
Một phần cơ thể cùng trái tim của con Rồng đã bị moi ra. Không sai nếu nói rằng ai đó đã ăn thịt ông ta, à, ai đó đã lấy mất một vài miếng thịt của ông ta, vì trái tim và phần thịt xung quanh đã biến mất.
“Olienne là một con Rồng Xanh. Cậu ta là tên khốn luôn tranh cãi với người khác, nhưng cậu ta vẫn rất tử tế, giống như đứa nhóc kia.”
Eruhaben không chia sẻ thêm về quá khứ của mình khi tiếp tục di chuyển.
“Theo ta. Ta sẽ cho cậu thấy dấu vết của nước.”
Môi ông ấy giật một chút trước khi ông nói thêm.
“Ta sẽ lo liệu cho cậu ta khi sự thật được tiết lộ và khi ta tìm ra tất cả các thông tin cần thiết. Ta sẽ trả cậu ta về với tự nhiên. Chắc chắn.”
Eruhaben thấy Cale đang sải bước bên cạnh mình.
“Vậy thì chúng ta hãy hành động nhanh lên thôi.”
Ông bật cười khi nhìn thấy Cale, chàng trai đang làm nhiều hơn nói đi trước mặt ông. Eruhaben bước tới trước mặt Cale đang không biết sẽ đi đâu, và dẫn cậu đến một khu vực bí mật.
Cale vừa quan sát xung quanh vừa nhìn hang ổ rộng lớn đang tỏa ra hào quang uy nghi dù nó đã bị phá hủy và chất đầy bụi.
Một khu vực bí mật trong hang ổ của Rồng.
Đó có thể là đâu?
Cậu thực sự rất tò mò.
Cậu cũng tò mò về gợi ý tới sức mạnh cổ đại của nước.
Hành lang, văn phòng, phòng làm việc và phòng ngủ. Cale lưỡng lự mỗi khi họ đi ngang qua các phòng.
“… Nó ở trong phòng vệ sinh hả?”
“Cụ thể là cái bồn tắm. Cậu ta thực sự rất thích ngâm nửa người.”
“Vậy à.”
Khu vực bí mật của Rồng nằm trong phòng vệ sinh.
Eruhaben đặt tay lên bồn tắm khi Cale nhìn quanh với vẻ mặt kinh ngạc.
Ngay tại thời điểm đó.
– Cậu đang định hy sinh bản thân sao?
‘Gì?’
Đá tảng Vĩ đại lên tiếng.
– Chúng ta lại ăn nữa à?
Nữ tu sĩ háu ăn cũng hỏi.
‘Sao hai người họ lại thế này?’
Cale nhăn mày sau khi nhìn thấy một luồng sáng trong khi tâm trí cậu trở nên phức tạp.
Ooooooong-
Mana vàng kim thoát ra từ tay Eruhaben.
Chiếc bồn tắm sáng lên và tạo ra một vòng tròn ma thuật màu xanh lá cây khi mana chạm vào. Vòng tròn ma thuật đó đã bao phủ toàn bộ phòng vệ sinh.
Cale há hốc mồm vì sửng sốt.
“… Ồ”
Một khu rừng xuất hiện.
Nhà vệ sinh trông có vẻ bình thường bên trong hang động đã hóa thành một khu rừng.
“Thuộc tính của Olienne là gỗ. Cậu ta đã tạo ra một khu rừng trong khu vực của mình.”
Một cái cây xuất hiện ở nơi từng là bồn tắm. Một cái cây lớn với một con mương tròn được đào bên dưới.
Bên trong con mương là một cuốn nhật ký. Cuốn nhật ký được bọc bằng da thường, tuy vậy, bên trong cũng có một số mảnh giấy da nhỏ. Eruhaben nhặt cuốn nhật ký lên.
“Kho báu quan trọng nhất đối với Rồng là những ghi chép của nó. Đó là thứ chứng minh rằng nó đã tồn tại trên thế giới này. Nên thứ đầu tiên họ đặt vào các khu vực bí mật của mình là sổ ghi chép.”
Ông cảm thấy hình như ông đã nói điều gì đó vô ích với Raon và Cale trong lúc nhanh chóng mở cuốn nhật ký. Ông dừng lại trên một trang giấy da được sử dụng làm dấu trang.
“Đây là trang duy nhất trong cuốn nhật ký nói về lục địa phía Tây thay vì lục địa phía Đông.”
Trang duy nhất có thông tin về lục địa phía Tây. Eruhaben nhặt mảnh giấy da trên trang đó.
“Đây là một tờ giấy da cũ đã được phù phép để có thể tồn tại lâu dài. Nó đã bị bỏ lại từ rất lâu trước đây. Ta nghĩ có thể đây là manh mối- hửm? Sao cậu lại bày ra cái biểu cảm như thế kia?”
Biểu cảm của Cale trông như là sự pha trộn giữa cười và nhăn mặt.
Cậu thấy được những dòng chữ được viết trên giấy da.
Cậu đã từng nhìn thấy thứ gì đó tương tự trước đây. Cậu nhớ lại tấm bảng gỗ liên quan đến Nước Phán xét mà cậu nhận được từ nữ tư tế Elf ở Làng Elf cùng với Cây Thế giới.
Nó cũng có dòng chữ, ‘thư từ chức’, được viết trên đó.
Nhưng nội dung có một chút khác biệt.
Đây là những gì được viết trên tấm bảng gỗ.
<Đồ Cây Thế Giới ngu ngốc! Ta tự do rồi!>
<Nước Phán Xét ư? Giờ ta là một linh hồn tự do!>
Giọng điệu khiến Cale chắc chắn rằng sức mạnh cổ đại này cũng không bình thường.
Dù thế, có một thứ khác được viết trên cái này.
<Đồ khốn nạn ác độc! Dám đuổi ta đi sao? Lũ rắn trắng khốn kiếp chết tiệt. Ta sẽ phóng vòi rồng vào lũ chúng mi!>
<Ta tự do! Cứ phán xét cái xác của ta đi! Ta đi chơi đây!>
Những lời nói ngày càng dồn dập khiến tâm trí Cale trở thành một mớ hỗn độn.
Hồ nước cạn ở Vương quốc Paerun.
Người ta nói rằng họ đã đuổi đứa trẻ của vị thần đã ban tặng hồ nước, nên đã làm cho vị thần giận dữ lấy đi nguồn nước.
Những người đẩy đứa trẻ đó đi là các thành viên của gia đình Sekka với gia huy bạch xà.
‘Chẳng lẽ?
Đứa trẻ được vị thần ưu ái đó là chủ nhân của sức mạnh cổ đại?’
Cale đọc lời tuyên bố cuối cùng trên tờ giấy da.
<Ta sẽ đi gây rắc rối như sấm sét rực lửa! Cứ chờ đấy!>
‘Sấm sét rực lửa’ hay Ngọn lửa Hủy diệt.
Cậu nhớ lại một trong những việc mà chủ nhân của sức mạnh cổ đại mê tiền đã từng làm.
Khi ghé thăm Cây Thế Giới, cậu đã nghe câu chuyện về việc Ngọn lửa Hủy diệt đã biến toàn bộ phía bắc thành biển lửa, khiến Cây Thế giới cảm thấy tính mạng của mình đang gặp nguy hiểm.
Cale đột nhiên nảy ra một câu hỏi trong đầu.
‘Vậy ai đã dập tắt ngọn lửa đó?’
Cale đang nghĩ rằng người dập tắt ngọn lửa đó có thể là chủ nhân của thứ này, ‘Nước Phán xét’.
“Trong nhật ký có viết về nơi cậu ta tìm thấy tấm giấy da. Ta nghĩ sức mạnh cổ đại có thể nằm ở đó.”
Ánh mắt của Cale hướng về cuốn nhật ký.
Đá tảng Vĩ đại bắt đầu nói trong tâm trí Cale.
– Kẻ háu ăn, kẻ hám tiền, kẻ trộm, kẻ mít ướt, và bây giờ-
Khiên Bất hoại, Ngọn lửa Hủy diệt, Âm Thanh của Gió, và Sinh lực Trái tim.
Ông ta đang liệt kê tên của những chủ nhân cũ của sức mạnh cổ đại.
– Và lần này, đứa nhóc điên.
‘Nhóc nào?’
– Cậu đang cố hy sinh bản thân sao?
Cale không nói nên lời sau khi nghe Đá tảng Vĩ đại tỏ vẻ lo lắng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com