C22-25
Edit + Beta: Vịt
**** Hời ơi xem live Love By Chance hóng màn lột vỏ tôm bấn quá giờ mới ấn đăng =)))))) xem phim nhìn Tar chỉ muốn mang về nhào nặn =)))))))
Livestream lần này, không chỉ có Thẩm Gia Ngôn bị Thôi Chính Khâm giảm cân dọa sợ, các em gái đến xem livestream rối rít hỏi người hợp tác mới là ai, còn có người nghi ngờ Thôi Chính Khâm phẫu thuật thẩm mĩ, nhưng so sánh khuôn mặt trước kia của y, mặc dù béo gầy không giống, sự thật chứng minh y thật sự chỉ là gầy.
"Trời ạ quả nhiên người béo đều là cỗ tiềm lực."
"Chính Khâm DD lúc nào debut thế Giải Giải chuẩn bị dọn vali xong rồi ~"
(DD là viết tắt của [dì dì] (đệ đệ = em trai))
"Hu hu hu Khâm Ngôn xipi tui chèo"
((西皮) [xipi] hán việt là Tây Bì, xipi là cách phát âm 2 chữ cái tiếng anh CP = couple. Dân mạng TQ thâm thúy vch =)))) tui tra mãi mới ra)
Mọi người ào ào đắm chình trong niềm vui thú chèo CP, lúc này, trong comment đột nhiên xuất hiện một âm thanh lạ.
Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn: Hiên Ngôn mới là chân ái!
Đáng tiếc không có dẫn tới chú ý của mọi người, rất nhanh bị nhất chìm trong nước lũ comment.
Thư ký Hoàng đứng ngoài cửa đang định gõ cửa nghe động tĩnh lộp độp trong phòng làm việc, quyết đoán xoay người rời đi.
Một lần livestream, giống như trúc sau mưa xuân, xuất hiện 1 nhóm lớn fan CP "Khâm Ngôn", những người này sôi nổi ở weibo và diễn đàn, nỗ lực bán Amway. Ngay cả Giải trí Big V cũng mượn nhiệt độ, gõ khẩu hiệu "Người béo đều là cỗ tiềm lực" cọ một lớp rate, không ngừng có người vào hố, mắt thấy "Khâm Ngôn" sắp vượt qua CP Thẩm Gia Ngôn và nam chính trong《Kiếm huyết phong hầu》.
Advertisement / Quảng cáo
Lúc này, một trong những đại fan của Thẩm Gia Ngôn "Ông xã của Thẩm Gia Ngôn" đăng 1 video, còn mang theo topic: #Hiên Ngôn xứng nhất nhân gian#
Hiên Ngôn là cái quỷ gì? Ngôn là Thẩm Gia Ngôn, "Hiên" là vị nào? Đại fan gây chú ý mọi người nháo nhào tò mò mở video ra, vừa nhìn, vậy mà là đệ nhất kim cương vương lão ngũ Tạ Kế Hiên được các gái lựa chọn là người muốn được gả nhất!
"Ông xã của Thẩm Gia Ngôn" thật sự là quá giỏi, cut đoạn ngắn phỏng vấn của Tạ Kế Hiên và video tham gia hoạt động của Thẩm Gia Ngôn ghép lại với nhau, phối với BGM, còn có hiệu ứng ảo diệu, vậy mà cực kỳ hợp.
(BGM: Background Music (nhạc nền))
Một lớp Amway lại thật sự có người ăn, dù sao kiểu tổng tài công này lập ra vĩnh viễn đều sẽ không lỗi thời. Mọi người não bổ ra plot bá đạo ngọt sủng tổng tài đối với diễn viên nhỏ, còn rất happy, nhưng dù thế nào cũng không kích thích bằng "Khâm Ngôn" tại chỗ bán hủ, mặc dù có người chèo, nhưng kém xa "Khâm Ngôn".
Nhưng không nghĩ tới Giải trí Big V thế nhưng bán được Amway "Hiên Ngôn", hơn nữa không chỉ một, mặc dù không có nói rõ ràng CP, chỉ nói sự lợi hại của fan cắt nối biên tập, nhưng mục đích đạt được.
Trong lúc nhất thời vậy mà vẫn rất náo nhiệt, thậm chí Thẩm Gia Ngôn cũng chú ý tới, cậu lúc rảnh mở nick clone ra, xem trang chủ cậu lại có CP mới, còn tò mò là ai, kết quả mở ra vừa nhìn, phun một ngụm.
Là ai não động lớn vậy hả, hai người chưa từng chung khung hình cũng có thể liên quan đến nhau, quả thực có độc! Thẩm Gia Ngôn không còn lời nào để nói.
Kết quả vừa tìm kiếm phát hiện "Kẻ khởi xướng" vậy mà là "Ông xã của Thẩm Gia Ngôn".
Thẩm Gia Ngôn càng không còn lời nào để nói, fan này muốn cậu phải nói cái gì chứ, lúc tốt lúc xấu, thật sự quá kỳ quặc.
Fan lâu năm của cậu, "Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn" nhỏ bé oán hận "Ông xã của Thẩm Gia Ngôn".
Hắn forward nói: Cự tuyệt chở dưa, không có tướng phu phu cám ơn!
Kết quả chỉ chốc lát weibo của hắn đã bị cấm......
Thẩm Gia Ngôn chạy đến nick clone của hắn hỏi: Xảy ra chuyện gì?? Nick thím sao lại bị cấm?
Ngôi sao lấp lánh: Nhất định là tên biến thái kia làm, lúc trước còn kéo đen tui, tui nói với thím, người này có bối cảnh, tùy tiện cấm weibo người ta, cái đó ai cũng có thể làm sao!
Là ngôn không phải muối: Vậy thím làm sao đây?
(Ngôn và muối đọc giống nhau là [yán])
Ngôi sao lấp lánh: Tui khiếu nại rồi, có lẽ qua một tháng là có thể bỏ cấm.
Trời ạ tên tiểu nhân này! Mạnh Vân Tinh suýt chút nữa cắn nát đầu bút, quá ác, nói cấm là cấm, tức chết hắn rồi.
Cao ốc Tân Nguyên, Tạ Kế Hiên ngồi sau bàn làm việc, cười lạnh một tiếng. Thư ký Hoàng từ cạnh cửa lặng lẽ thò đầu, nhìn trong phòng quét dọn xêm xêm, mới ưỡn thẳng sống lưng vào cửa.
"Tạ Tổng, Tạ Hồng Phi Tạ tiên sinh hôm nay gọi điện thoại nhiều lần tới muốn tìm ngài."
Tạ Kế Hiên đầu cũng không ngẩng: "Có chuyện gì sao?"
"Hắn muốn đích thân nói với ngài."
Tạ Kế Hiên ở trên weibo cuồng ngược, tâm tình tốt hơn nhiều, thả Tạ Hồng Phi nghẹn trong điện thoại nội bộ cả buổi sáng ra.
Tạ Hồng Phi là tổng tài tiền nhiệm của Tân Nguyên, là con riêng không được Tạ gia thừa nhận, Tạ lão gia cưng hắn có thừa, hết sức coi trọng năng lực của hắn. Năm năm trước, Tạ Hồng Phi ở Tạ gia còn có mấy phần chỗ trống nhảy nhót, Tạ Kế Hiên cố kỵ Tạ lão gia vẫn luộn chịu đựng, hiện tại, Tạ Kế Hiên tiếp chưởng quyền hành, chuyện đầu tiên lập tức làm chính là đuổi Tạ Hồng Phi ra ngoài cửa.
Ra tay đầu tiên chính là Tân Nguyên.
"Tạ Kế Hiên, làm chuyện trái lương tâm như thế, không dám nhận điện thoại của tôi?"
Tạ Kế Hiên quyết đoán cúp.
Chỉ chốc lát Tạ Hồng Phi lại gọi tới, nổi giận đùng đùng, nhưng không dám miệng tiện nữa. "Chúng ta hòa bình nói chuyện đi, tôi nghe nói cậu cướp nhân vật của Tầm Chi cho bồ của cậu?"
"Có thể cho tôi lý do không?"
Tạ Kế Hiên cho hắn lý do: "Tài nghệ không bằng người trách ai?"
"Cậu có phải tưởng tôi không biết chút chuyện này của cậu hay không?" Tạ Hồng Phi cười lạnh: "Cậu không phải muốn lăng xê Thẩm Gia Ngôn sao? Cậu lăng xê cậu ta, tôi không ý kiến —"
"Anh có thể có ý kiến gì?"
Tạ Hồng Phi nghẹn hơi ở ngực, nghẹn tới khó chịu, hắn hít sâu một cái: "Cậu là quyết tâm muốn chèn ép Tầm Chi?"
"Tầm Chi? Ai?"
"......" Mặc dù bọn họ cùng cha khác mẹ, nhưng tính cách của hai người hoàn toàn khác nhau, không có chỗ nào giống. Vô luận so sánh chỗ nào, Tạ Hồng Phi cũng không cảm thấy được mình kém hơn Tạ Kế Hiên, nhưng duy chỉ có một mặt, hắn chịu thua, đó chính là máu lạnh.
"Tôi biết cậu là đang trả thù tôi, trả thù tôi trước kia chèn ép bồ của cậu, tôi không có lời nào để nói, nhưng khuyên cậu một câu, thỏ dồn ép cũng sẽ cắn người, đừng tưởng tôi không có cách gì."
Advertisement / Quảng cáo
"Đang sỉ nhục thỏ? Anh chỉ là đồ rác rưởi mà thôi."
Điện thoại truyền đến âm thanh cúp, Tạ Hồng Phi tức đến nổ phổi, ném điện thoại chia năm xẻ bảy: "ĐMM, Tạ Kế Hiên con mẹ nó mày chờ đó cho tao!!"
Thẩm Gia Ngôn lập tức phải vào tổ, Mạnh Giản Minh đặc biệt mở họp cho cậu, trợ lý Đổng Hạ Lãng cũng ở đây.
Tân Nguyên hiện tại rõ ràng muốn lăng xê Thẩm Gia Ngôn, đẩy Thẩm Gia Ngôn tới trước mặt khán giả cả nước, sẽ đối với Thẩm Gia Ngôn làm một vỏ bọc toàn bộ phương phướng, lời nói cử chỉ, không thể xảy ra chút sai sót.
Cuộc họp này vừa lúc thảo luận tới vấn đề CP của Thẩm Gia Ngôn, Tạ Kế Hiên đột nhiên tiến vào, mọi người rối rít chào hỏi. Thẩm Gia Ngôn liếc nhìn, may mà không cầm vợ manh tổng tài gì đấy, bằng không mọi người sẽ nghi ngờ nhân sinh.
Tạ Kế Hiên ngồi xuống, ra hiệu mọi người tiếp tục.
Mạnh Giản Minh nói: "Đối với loại vấn đề này, không cần cho đáp án rõ ràng, cậu phải biểu đạt rõ ràng thích fan nhưng không có không gian suy nghĩ, như thật mà giả là tốt nhất."
Tạ Kế Hiên nói: "Các người đang nói cái gì?"
Mạnh Giản Minh nói: "Đang nói về người hợp tác của Gia Ngôn."
"Hợp tác với ai?"
"Ca sĩ solo mới Thôi Chính Khâm." Công ty sắp xếp 2 người này cùng nhóm CP, một là để cho Thẩm Gia Ngôn nâng đỡ Thôi Chính Khâm, làm chăn đệm cho Thôi Chính Khâm debut, về mặt khác, bán hủ cũng có thể hút fan CP cho Thẩm Gia Ngôn, song doanh.
Mạnh Giản Minh chờ Tạ Kế Hiên cho ra ý kiến chỉ đạo, Tạ Kế Hiên ôm cánh tay, ánh mắt lập lòe: "Còn gì nữa không?"
Còn gì nữa không? Mạnh Giản Minh nghĩ, "Trì Bạch Tiêu, phim truyền hình kết thúc, nhiệt độ sẽ hạ, không cần thiết bàn lại cái này nữa." Trì Bạch Tiêu chính là nam chính của《Kiếm huyết phong hầu》.
Tạ Kế Hiên không nao núng: "Còn gì nữa không?"
"......"
"......"
Còn gì nữa không? Mọi người hai mặt nhìn nhau.
Lúc này, Đổng Hạ Lãng vỗ tay: "Còn có CP của anh Thẩm và Tạ tổng ạ!"
Mạnh Giản Minh nghĩ tới, "Có fan chính là thích YY lung tung, không cần để ý."
......
Trầm mặc thời gian rất dài, Tạ Kế Hiên không nói chuyện, Mạnh Giản Minh cảm giác được quanh thân Tạ Kế Hiên bọc một vòng áp suất hấp, có lẽ là bị fan ngốc nghếch nào đó tức: "Tạ tổng không cần để ý mấy não tàn kia, có người chính là nhàn rỗi không có chuyện làm."
"......"
Khí áp càng thấp.
Tạ Kế Hiên lấy di động ra, cho Mạnh Giản Minh xem: "Hơn 3 nghìn forward, Khâm Ngôn cũng mới năm trăm forward thôi."
Mạnh Giản Minh không nghĩ tới Tạ Kế Hiên hiểu rõ cặn kẽ như vậy, xem ra là không thích, muốn hắn áp dụng biện pháp, "Tạ tổng yên tâm, cần thiết thì có thể lựa chọn biện pháp cưỡng chế."
......
Tạ Kế Hiên híp mắt: "Cậu đã làm ở Tân Nguyên bao năm?"
Mạnh Giản Minh nói: "Sắp 10 năm rồi." Đây là muốn tăng lương cho hắn sao? Mạnh Giản Minh âm thầm cao hứng.
Tạ Kế Hiên "hừ" một tiếng nhỏ không thể thấy.
Thẩm Gia Ngôn nói: "Tạ tổng, có phải khiến anh phiền não không ạ?"
Tạ Kế Hiên hất cằm lên, lãnh khốc nói: "Mọi người thích cũng không có cách nào, hiện tại internet phát triển, mắt của netizen sáng như tuyết."
"...... Tôi làm sao cảm thấy là thủy quân?" Đột nhiên nhảy ra nhiều forward như vậy, CP của cậu và Tạ Kế Hiên hot thế sao? Chỉ bằng cái video ngắn kia?
Tạ Kế Hiên mặt không biểu tình nói: "Không phải thủy quân, hiện tại thủy quân forward 100 cái 10 đồng, đắt như vậy, ai rảnh rỗi tốn nhiều tiền cho loại chuyện này như vậy."
"......" Anh hiểu rõ như vậy mà.
"Vậy thì mặc kệ sao?" Thẩm Gia Ngôn ngược lại không sao cả, cậu chính là sợ Tạ Kế Hiên nghĩ không thông.
Tạ Kế Hiên lắc đầu, hết cách nói: "Nếu là sự lựa chọn của mọi người, chúng ta vẫn là không nên ngăn cản, Hiên Ngôn hot hơn Khâm Ngôn, đã là sự thật không thể chối cãi."
"......"
Advertisement / Quảng cáo
Tạ tổng đã hạ kết luận, mọi người cũng không nên nói gì nữa, bất quá vốn là CP cũng không có gì cần thảo luận. Mạnh Giản Minh tuyên bố tan họp.
Lúc này, Thẩm Gia Ngôn vừa lúc tới một cú điện thoại, là số lạ.
"Xin chào."
Đối phương là con gái: "Xin chào, là Thẩm Gia Ngôn sao?"
"Ngài là?"
Cô gái vô cùng cởi mở hào phóng: "Tôi nhớ bạn ngài có đưa danh thiếp của tôi cho ngài nhỉ?"
Á! Thẩm Gia Ngôn nhớ tới, đây không phải đối tượng xem mắt của cậu sao! Cậu hai hôm nay bận rộn, quên mất phải gọi điện với bạn, còn để cho con gái nhà người ta tự mình gọi tới: "A xấu hổ quá, tôi nên sớm gọi điện thoại cho cô, nhưng danh tiếp đưa tôi bị mất rồi, thời gian này tôi lại bận rộn."
Cô gái tỏ vẻ hiểu: "Tôi hiểu, ngài khẳng định rất bận, gần đây lại thử vai nhỉ." Cô gái cười: "Tôi follow weibo của ngài."
"Cô cứ gọi tôi là Gia Ngôn đi, "ngài" quá khách khí."
Cô gái thấy cậu đáp lại hết sức thành tâm, bỏ đi nghi ngờ đáy lòng, cô cũng sợ Thẩm Gia Ngôn không muốn gặp cô, cố ý không gọi điện thoại, nhưng hiện tại xem ra, là cô suy nghĩ nhiều rồi.
"Vậy anh xem, chúng ta......"
Thẩm Gia Ngôn vội vàng nói: "Vậy chúng ta thứ 7 gặp ở quán trà dưỡng sinh Thành Tây nhé, 9h sáng, không biết cô có rảnh không?" Thẩm Gia Ngôn cảm thấy vẫn là ngay mặt nói rõ ràng tốt hơn, trong điện thoại cự tuyệt con gái sẽ thương tâm.
"Được, cứ quyết như vậy."
Thẩm Gia Ngôn cúp điện thoại, dù sao cũng thở phào, lúc này, lại nghe thấy phía sau có một âm thanh u ám nói: "Điện thoại của ai?"
----
Edit + Beta: Vịt
Thẩm Gia Ngôn sợ hết hồn, "Bạn tôi."
"Tôi không tin."
"......" Anh vì sao không muốn tin??
Thẩm Gia Ngôn cho rằng anh vì chuyện trên mạng mà mất hứng, nói: "Anh nếu không muốn nhìn thấy những thứ đó, cho người xóa đi là được." Tạ Kế Hiên có quyền bảo người kia xóa đi, loại chuyện nhỏ nhặt này đối với Tân Nguyên mà nói không phải vấn đề.
"Chân tôi gãy không tiện, chờ sau này lại nói đi."
"......"
Chân anh gãy sao còn có thể ăn cơm.
Tạ Kế Hiên híp mắt: "Cậu mất hứng hai chúng ta có CP?"
Advertisement / Quảng cáo
Cái này cậu có gì mà mất hứng, cậu chính là cảm thấy rất kỳ lạ. "Không có."
Tạ Kế Hiên đè khóe miệng: "Vậy chính là rất vui sao?"
"......" Không mất hứng chính là vui sao?
"Tôi mặc kệ loại chuyện này, với ai chả giống nhau, mọi người vui vẻ là tốt rồi." Nói cho cùng kỳ thực cũng là vì công việc, đương nhiên có quan hệ thật cũng không tệ.
"Mặc kệ? Vậy cậu sẽ kết hôn với người khác sao?" Tạ Kế Hiên ôm cánh tay, nhìn vào mắt Thẩm Gia Ngôn.
"......" Sao đột nhiên lại kéo tới phương diện này chứ, "...... Đương nhiên sẽ không."
Tạ Kế Hiên gật gật đầu, tổng kết: "Nhưng chúng ta đã kết hôn."
Hiên Ngôn thắng, Khâm Ngôn có thể ăn được sao.
"......"
Thẩm Gia Ngôn không theo kịp logic của anh, một lời khó nói hết cười cười. Tạ Kế Hiên nói: "Đỗ Tử Tửu nói, bắt đầu từ bây giờ bảo chúng ta mỗi buổi trưa rút ra chút thời gian, để cho ba ba tôi đây và bảo bảo tiếp xúc nhiều chút, miễn cho sau này bảo bảo sinh ra không nhận ra tôi."
"......" Mới sinh ra có thể nhận ra ai??
"Có thể a, có thời gian là được."
Hai người cùng nhau vào phòng làm việc, Tạ Kế Hiên lật một quyển truyện ra, "Tôi định kể vài câu truyện cho bảo bảo."
Đây chính là cái gọi là dưỡng thai? Thẩm Gia Ngôn nhìn sách truyện bìa ngoài hoa hoét trong tay anh, nghĩ may mà không phải vợ manh tổng tài gì ấy, nếu không thì hay rồi, người ta dưỡng thai là hướng chỗ tốt phát tiển, anh đây là áp dụng đả kích trí tuệ. Thẩm Gia Ngôn thực sự thở phào thay nhóc con.
Thẩm Gia Ngôn ngồi ở trên ghế sa lon nghe anh kể truyện, đừng nói, âm thanh Tạ Kế Hiên thật sự dễ nghe, nhất là lúc chuyên chú nghiêm túc, đối với lỗ tai người nghe là loại hưởng thụ. Thẩm Gia Ngôn nghĩ, đáng tiếc cho giới ca xướng thiếu đi một đại minh tinh, giọng ca này của Tạ Kế Hiên khẳng định dễ nghe.
Có lẽ là âm thanh Tạ Kế Hiên quá dễ nghe, có tác dụng thôi miên, Thẩm Gia Ngôn nghe chút thế nhưng ngủ mất.
Trong giấc mơ cảm giác có người đang sờ bụng mình, cậu không thoải mái giật giật, cái tay đáng ghét kia cuối cùng không cử động nữa, Thẩm Gia Ngôn nhận được yên tĩnh, thoải mái thở dài. Nhưng trên mặt khó chịu, giống như có lông chim đang quét tới quét lui, Thẩm Gia Ngôn quyết định mở mắt ra xem xem, kết quả ngây dại.
Khuôn mặt Tạ Kế Hiên giống như bị phóng đại, cách cậu khoảng cách không tới hai ngón tay, hơi thở nóng rực phun trên mặt cậu, nóng tới cậu khẽ run rẩy.
Thẩm Gia Ngôn không rõ đây là tình huống gì, không phản ứng được, Tạ Kế Hiên cũng cứng đơ, hai người mắt to trừng mắt nhỏ. Một hồi lâu, Tạ Kế Hiên nói: "Trên mặt cậu có muỗi."
"......"
Thẩm Gia Ngôn sờ, "Ở đâu?"
"Chạy rồi." Tạ Kế Hiên nhanh nhẹn đứng dậy, giống như cái gì cũng chưa phát sinh, nhét sách vào giá sách, cố gắng ổn định hô hấp, "Đừng tìm, nó bay rồi."
Thẩm Gia Ngôn nói: "Sao anh không đập chết nó?"
Ánh mắt Tạ Kế Hiên lóe lên: "Dù gì cũng là một sinh mạng."
"Sinh mạng cái lông, chính là muốn chiếm tiện nghi người ta." Loài sinh vật giống như muỗi dựa vào hút máu người khác mà sống, cậu nhìn thấy là đánh, không cần do dự.
Tạ Kế Hiên nghe vậy mặt dần dần biến đỏ, "Hừ" một tiếng nhỏ không thể nghe thấy.
Để tỏ thành ý, thứ 7, Thẩm Gia Ngôn cố ý đến địa điểm hẹn sớm nửa tiếng, lúc cô gái đến thấy Thẩm Gia Ngôn đã đến, trong lòng cảm thấy vô cùng thoải mái.
Advertisement / Quảng cáo
Hai người bắt tay, Thẩm Gia Ngôn đi thẳng vào vấn đề: "Phùng tiểu thư, cô cũng biết tôi hiện tại thật sự rất bận, yêu đương đối với tôi mà nói quá xa xỉ. Đã không cách nào giao phó thành tâm trọn vẹn, tương lai nhất định sẽ tạo thành tổn thương cho đối phương, cho nên tôi hiện tại không có ý định yêu đương."
Cậu chân thành bổ sung một câu: "Nhưng chuyện danh thiếp tôi không lừa cô, thật sự bị mất."
Phùng Đạo Chi cười cười: "Tôi biết, tôi cũng đoán được ý tứ anh là như vậy."
"Thực không dám giấu, tôi coi như là fan nhỏ của anh, từ chỗ bạn bè hiểu không ít chuyện về anh, cảm thấy cách làm này của anh hết sức không tệ, cho nên cao hứng muốn biết suy nghĩ của anh." Phùng Đạo Chi xấu hổ cười: "Tôi thật sự quá mặt dày."
"Đâu có, vinh hạnh của tôi." Thẩm Gia Ngôn thật sự rất cao hứng, có thể được người khác thích, rất trân quý.
Thẩm Gia Ngôn người thật còn đẹp trai hơn trên TV, tất cả mọi chỗ đều là thuần khiết tự nhiên, không có động chạm, tính khí dễ ở chung, vẻ ngoài càng đẹp. Cộng thêm lễ phép chu đáo, nho nhã lễ độ, sau khi gặp mặt, Phùng Đạo Chi càng thích. Nam nhân tốt đáng để gặp gỡ, cô không muốn từ bỏ như vậy: "Dù sao cũng vẫn có thể làm bạn chứ?"
"Đương nhiên!" Thẩm Gia Ngôn vui vẻ cười: "Bắt đầu từ hôm nay chúng ta sẽ là bạn."
Hai người tâm sự nửa tiếng sau mới đứng dậy rời đi. Thẩm Gia Ngôn thân sĩ làm tới cùng trước tiên đưa Phùng Đạo Chi lên xe, lúc xoay người đang định bắt xe, đột nhiên nhìn thấy cửa hàng đối diện đỗ một chiếc xe Bentley, là Flame Orange chói mắt. Cậu nhớ Tạ Kế Hiên có một Bentley bản màu cam như vậy.
Tạ Kế Hiên cũng ở đây?
Thẩm Gia Ngôn có chút kỳ quái, nơi Thành Tây này không có cao ốc gì, bình thường không có nhân sĩ thương nghiệp nào tới nơi này, trừ phi là tụ tập hưởng thụ, Tạ Kế Hiên trùng hợp như vậy cũng ở đây?
Vô duyên vô cớ cậu cũng không tiện trực tiếp gọi tới, liền gọi cho thư ký Hoàng hỏi xem.
"Tiểu Hoàng." Thẩm Gia Ngôn nói: "Tạ tổng —"
Thư ký Hoàng lập tức nói: "Tạ tổng đang họp."
"Phải không? Tôi hình như ở chỗ này nhìn thấy xe anh ấy."
"Sao có thể!" Thư ký Hoàng phủ nhận: "Tạ tổng mới sẽ không làm loại chuyện theo dõi không đạo đức như vậy."
"......"
"Tôi không phải ý tứ này, tôi chính là tò mò hỏi chút."
"Không tin tôi cho anh nghe."
Không đợi Thẩm Gia Ngôn mở miệng, đầu kia vang lên âm thanh của Tạ Kế Hiên: "Cuộc họp lần này chúng ta phải thảo luận chính là, làm thế nào để Tân Nguyên cường đại......"
Âm thanh có chút cứng ngắc, giống như đang đọc theo bản thảo.
Người ta đã ở Tân Nguyên họp, vậy Bentley ở đây khẳng định không phải là của Tạ Kế Hiên. Thẩm Gia Ngôn cười nói: "Được, tôi kỳ thực chính là tò mò." Dứt lời, đầu kia âm thanh của Tạ Kế Hiên vẫn tiếp tục: "Được rồi chứ, đọc nhiều như vậy hẳn đủ rồi."
"......" Thẩm Gia Ngôn nghe không hiểu: "Tạ tổng nói gì?"
"Không có gì!" Thư ký Hoàng hình như có chút lúng túng: "Anh xem, tôi nói không sai chứ, Tạ tổng đúng là đang họp, sao có thể ở chỗ anh!"
Thẩm Gia Ngôn cười khan hai tiếng, cúp điện thoại.
Lại nhìn chiếc Bentley kia, cảm giác mình quả thật nghĩ nhiều rồi, lắc lắc đầu xoay người bắt xe.
Cậu trực tiếp bắt xe trở về biệt thự bệnh viện, lúc này, vẫn là buổi sáng, Thẩm Gia Ngôn chuẩn bị ngủ thiếp một lát, tối qua làm việc tới 10h, quá thiếu ngủ, sáng sớm lúc thức dậy còn có chút không tỉnh táo.
Lúc vào sân, trước sân đỗ một chiếc xe, Thẩm Gia Ngôn còn tưởng là Đỗ Tử Tửu tới, kết quả vừa vào cửa đã nhìn thấy Tạ phu nhân ngồi trên ghế salon, đối diện với con gấu nhỏ trên ghế salon, mà fan đưa cho cậu ôm gối nhíu chân mày. Phải biết trong nhà Tạ Kế Hiên chưa từng có loại đồ chơi hoạt hình này.
Advertisement / Quảng cáo
Thẩm Gia Ngôn thầm nghĩ hỏng bét, thừa dịp Tạ phu nhân vẫn chưa phát hiện, vội vàng gọi điện thoại cho Tạ Kế Hiên.
"Tạ tổng!"
Trước kia gọi điện thoại cho Tạ Kế Hiên, nhiều nhất vang hai tiếng đối phương đã nhận, nhưng lần này vang bốn năm cái, Tạ Kế Hiên mới nhận: "Tôi đang họp. Thư ký Hoàng, đưa dự án quý tiếp theo cho tôi."
Âm thanh thư ký Hoàng cứng ngắc: "Vâng, tổng tài, ngài đang họp cần một chén cafe hay không?"
"......" Thẩm Gia Ngôn nói: "Tôi biết anh đang họp, anh mau về đi, mẹ anh tới rồi."
Thẩm Gia Ngôn vừa nói xong, liền nghe bên trong nói: "Ai đang ở đó?"
_________
Bentley Continental màu Flame Orange phiên bản 2018. Chắc anh Hiên sở hữu con xe này. Giá khoảng 11 tỷ. Giá ở VN chắc phải khoảng 20 tỷ
------
Edit + Beta: Vịt
Thẩm Gia Ngôn trước mắt cũng không tiện đi, nếu không nhìn cực kỳ khả nghi.
Cứ như vậy kiên trì đi vào, "Xin chào Tạ phu nhân."
Tạ phu nhân ngẩng mắt nhìn thấy cậu, có chút nhìn quen mắt, nhưng bà không nhớ ra: "Cậu là?" Bà cảnh giác, chàng trai này lớn lên đẹp như vậy, dáng vẻ này vừa nhìn đã không phải người bình thường.
"Chúng ta từng gặp mặt rồi, Tạ phu nhân, tôi là nghệ sĩ của Tân Nguyên, Thẩm Gia Ngôn."
Tạ phu nhân có chút ấn tượng, "Sao cậu lại ở đây?"
"Chân Tạ tổng gãy tôi không thể trốn tránh trách nhiệm, để tỏ lòng áy náy, tôi ở đây chăm sóc anh ấy."
Ơ hơ. Gan lớn thật, còn biết tự nổ phải không, bà nói mà, tại sao Tạ Kế Hiên khoảng thời gian này không về nhà, hóa ra là ở bên ngoài bao dưỡng tiểu minh tinh, còn ăn cỏ dại, tìm tới nghệ sĩ nam công ty mình.
Tạ phu nhân tức không biết đánh đâu, "Tạ Kế Hiên đâu?"
"Anh ấy lập tức tới đây ạ."
Advertisement / Quảng cáo
"Cám ơn cậu chăm sóc nó, sau này nơi này nhân viên chăm sóc và bảo mẫu chăm sóc nó là được, cậu có thể về nhà."
Thật sao? Thẩm Gia Ngôn vui vẻ suýt chút nữa bật cười, cậu không thích ở nhà người ta, rất bị gò bó. Không thể để trần chân giẫm sofa, cũng không thể mặc quần cộc áo lót đi tới đi lui, miễn bàn bao khó chịu. Tạ Kế Hiên cũng sắp khỏi rồi, có người tới chăm sóc anh ta, vậy cậu có thể yên tâm rời đi.
Cậu nhịn xuống vẻ mặt vui vẻ. "Tôi hiện tại liền đi sao?"
Còn cố gắng trấn định, bị ngay mặt đuổi đi cũng không tức giận, có thể giữ được tâm tình mình, tâm cơ rất sâu a, cũng không thể xem thường.
Tạ phu nhân gật đầu.
Thẩm Gia Ngôn vào phòng thu dọn đồ, rất nhanh đã thu dọn xong, đóng cửa lại đang định đi, Tạ Kế Hiên trở về, nhíu mày nhìn cậu: "Cậu làm gì?"
Không đợi Thẩm Gia Ngôn mở miệng, Tạ phu nhân nói: "Mẹ gọi bảo mẫu tới đây cho con, sau này không cần phiền phức người khác nữa."
"Mẹ tới đây có chuyện gì sao?" Tạ Kế Hiên chống gậy, cũng không để Thẩm Gia Ngôn đi.
"Không có việc thì không thể tới thăm con hả, con ngồi xuống, mẹ mang canh xương cho con, con nhanh chóng nhân lúc còn nóng uống đi." Hôm nay bà chính là phải giúp đánh dã uyên ương, ai can cũng không được. Khí thế cao như vậy không thể thua, lập tức lấy dáng vẻ của Tạ phu nhân ra, uy nghiêm 10 phần chỉ huy.
Thẩm Gia Ngôn nhớ tới canh xương hồi đó Tạ phu nhân đưa, Tạ Kế Hiên sau khi uống xong toàn thân đỏ ửng giống như trứng tôm, trong lòng cảm thấy buồn cười, suýt chút nữa bật cười, vội vàng cúi đầu, che giấu biểu tình.
Yo, còn ủy khuất nữa, bắt đầu bán đáng thương rồi, Tạ phu nhân âm thầm hừ một tiếng.
Nhìn dáng vẻ Thẩm Gia Ngôn như thế, ánh mắt Tạ Kế Hiên sâu mấy phần, ôn nhu nói với Thẩm Gia Ngôn: "Cậu yên tâm, tôi sẽ không để cho cậu chịu ủy khuất."
"......" Không ủy khuất nhá, vui vẻ lắm đấy.
"Con muốn làm gì, muốn đối nghịch với mẹ sao?" Âm điệu Tạ phu nhân cất cao, tỏ rõ không dễ chọc.
Nhìn dáng vẻ gươm súng sẵn sàng này, Thẩm Gia Ngôn cảm giác mình vẫn là đi trước thì tốt hơn, cũng không biết hai mẹ con này tức giận cái gì nữa, vừa thấy mặt đã đối chọi, cậu người ngoài đứng ở đây quá lúng túng.
"Cái kia —"
Tạ Kế Hiên nói: "Tôi sẽ bảo vệ cậu tốt."
"......" Có thể để người ta nói hết lời không hả.
"Con đây là coi mẹ thành hổ đói sài lang, mẹ có thể ăn người ta hay là thế nào, đáng thương mẹ còn vất vả ninh canh cho con, lòng tốt lại bị tức đầy bụng."
"Tôi đi trước nha." Thật sự không ở thêm được nữa, Thẩm Gia Ngôn nhấc hành lý lên liền định chuồn.
"Muốn đi chúng ta cùng đi." Tạ Kế Hiên nhấc chân liền đuổi theo cậu, mắt thấy sắp tức chết Tạ phu nhân, Thẩm Gia Ngôn ở bên ngoài ngăn anh lại, ôn tồn nói: "Tạ tổng, giữa mẹ con có cái gì không thể cẩn thận nói, anh kích động như vậy không tốt lắm đâu."
Tạ Kế Hiên từ nhỏ đã trải qua rất nhiều phương pháp giáo dục của Tạ phu nhân, sớm đã có phương án ứng phó của mình, lúc này, không cần nói nhiều, dựa theo mình nghĩ mà làm là được. Bạn ầm ĩ với bà ấy, ngược lại làm cho bà ấy càng tức giận, không bằng dùng sự thật nói chuyện.
Nhìn dáng vẻ Thẩm Gia Ngôn đau khổ khuyên giải, Tạ Kế Hiên thở dài: "Tôi biết cậu quan tâm tôi."
"......"
Kỳ thực tôi chỉ là muốn đi nhanh chút.
"Anh mau trở lại đi, đều là người một nhà, tôi tin anh cẩn thận nói mẹ anh nhất định sẽ thông cảm." Thẩm Gia Ngôn chân tâm thật ý.
"Được." Tạ Kế Hiên đáp ứng: "Vì cậu và bảo bảo, tôi sẽ cố gắng."
"......" Thẩm Gia Ngôn thật sự không theo kịp tiết tấu của anh, xoay người lên xe rời đi.
Hồ ly tinh bị thành công đuổi đi, Tạ phu nhân tâm tình sảng khoái, rót canh: "Nào, mẹ thêm táo đỏ và cẩu kỷ, canh này, bổ huyết dưỡng nhan, lại khỏe xương, con uống nhiều chút."
Advertisement / Quảng cáo
"Mẹ, con ở cùng với ai là tự do của con, xin mẹ đừng can thiệp nhiều thêm."
"Với cậu ta thì không được."
"Tại sao?"
"Suốt ngày phóng đãng với nghệ sĩ giống cái thứ gì, con cảm thấy cậu ta yêu con sao? Mẹ nói cậu ta chính là yêu tiền của con yêu quyền lợi của con mà thôi, các con không có kết quả tốt, mẹ là vì tốt cho con."
"Mẹ cái gì cũng không biết, Gia Ngôn hiện tại nhất định thương tâm chết rồi."
Thẩm Gia Ngôn nằm chổng vó trên ghế sofa, ngủ trưa ngon lành, sau khi tỉnh dậy, chân trần giẫm trên thảm trên mặt đất xem TV. Buổi tối ăn cơm xong đi ra ngoài tới quảng trường lượn vài vòng, ăn thêm một bát miến chua cay, trở về nằm ngủ một giấc. Một tuần trôi qua, cũng không nhìn thấy Tạ Kế Hiên, giống như một con chim nhỏ tự do.
Thứ 2,《Thập lý hồng nhan》chụp ảnh tạo hình, Thẩm Gia Ngôn là nam chính, chụp mấy bộ, bận rộn cả ngày, buổi sáng 7h đã bắt đầu, bận thẳng tới 8h tối. Trong mấy bộ này, hình tượng chủ yếu của nam chính mà Thẩm Gia Ngôn diễn là nhung y khải giáp chinh chiến sa trường thời trung hậu, bộ trang phục này mặc lên người, nhất thời tôn lên Thẩm Gia Ngôn càng thêm tư thế oai hùng tràn trề.
Cực kỳ đẹp trai, nam chính lúc này, đã trải qua quá nhiều, khí chất tang thương, vừa nhìn chính là người có cố sự.
Đạo diễn còn lo lắng Thẩm Gia Ngôn quá non, diễn đạt không ổn, nhưng lúc Thẩm Gia Ngôn một thân chiến y xuất hiện dưới ống kính,lập tức có cảm giác chấn động, khiến người ta không khỏi ngây dại. Bản thân đạo diễn thật sự chọn đúng rồi, quá đúng, hắn không chút keo kiệt nào là kêu một tiếng "Tốt".
Tang thương, nặng nề, nhưng lại kiên nghị, quyết chí tiến lên, tất cả thứ hắn cần Thẩm Gia Ngôn đều cho hắn, thậm chí ưu tú hơn tưởng tượng của hắn.
Có thể thấy được Thẩm Gia Ngôn tự bỏ ra bao nhiêu công phu, làm bao nhiêu nghiên cứu, cậu nhìn thấu, nắm giữ nhân vật này, mới có thể xuất hiện không chút sai sót như hôm nay.
Bảo bối này hắn làm sao không phát hiện sớm chút chứ!
Chụp xong không đến mấy ngày, weibo chính thức đã đăng ra, nữ chính đi đầu, tiếp theo là nam chính nam phụ và nữ phụ.
《Kiếm huyết phong hầu》mọi người nhìn thấy chính là Thẩm Gia Ngôn của hai năm trước, fan kỳ thực càng muốn hiểu rõ Thẩm Gia Ngôn của hiện tại. Bộ ảnh tạo hình này fan mong ngóng đã lâu, một khi tung ra liền nghênh đón lượng lớn lượt view forward.
Thần tượng không để cho bọn họ thất vọng, chỉ là ảnh tạo hình diễn tả nhân vật này sống động như thật.《Kiếm huyết phong hầu》nhận được khen ngợi thể hiện chỗ này như thật, like forward của Thẩm Gia Ngôn thế nhưng cao hơn nữ chính.
Đạo diễn trộm vui mừng, nam chính không chỉ có kỹ thuật diễn tốt còn là người đảm nhiệm rate, chuyện tốt như vậy đi đâu tìm, may mắn gặp được cậu ấy, quá có lợi.
Chuyện lớn như vậy, sao có thể thiếu được 2 fan đáng tin của Thẩm Gia Ngôn, "Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn" dưới khích lệ của mọi người lập nick clone mới, tên là "Cô gái thêm muối không chịu thua", trước tiên mở hình thức forward khen ngợi. Thẩm Gia Ngôn còn nhìn thấy fan "Ông xã" kỳ quặc kia, đổi avatar, cậu suýt chút nữa không nhận ra.
(Giải thích tên bạn Ngôn tý nhe. Từ "Gia Ngôn" (嘉言) và từ "thêm muối" (加盐) có cách đọc giống y sì nhau là [jiāyán]. Vì vậy ẻm còn có cái tên đầy muối là Thẩm Gia Diêm hay Thẩm Thêm Muối =))))))
Nhìn kỹ, thằng cha này vận dụng kỹ thuật PS ghép ảnh Tạ Kế Hiên và cậu làm avatar, rõ là, chèo CP chèo tới quá chân tình thực cảm.
Còn lập tag cho "Hiên Ngôn" nữa chứ.
Thẩm Gia Ngôn cạn lời rút lui khỏi weibo, hai hôm nữa cậu đã phải vào tổ, hai hôm nay vừa lúc nghỉ ngơi, lúc thay quần áo phát hiện lưng eo nhỏ. Nhóc con sắp 5 tháng rồi, cậu ít nhiều có "Bụng nhỏ", nhưng bác sĩ Đỗ nói, đàn ông bụng nhỏ hơn chút, cuối cùng cũng sẽ không to bằng bụng phụ nữ.
Hơn nữa cũng rất cứng, khá "khỏe mạnh", bình thường sẽ không dễ sinh non.
Thẩm Gia Ngôn suy nghĩ một chút, cảnh kịch liệt nhất của cậu hẳn là đánh võ và cưỡi ngựa, mấy cái này vẫn ổn. Cộng thêm cậu trước kia từng học võ, biết làm thế nào có thể giảm bớt lực chịu, càng không cần lo lắng.
Cậu sờ sờ bụng nhỏ, bất đắc dĩ cười cười, may mà hậu kỳ mặc khá dày, "Mập chút" cũng không nhìn ra, bằng không, fan sẽ rơi lệ thương tâm.
Lúc này, đã gần đến 9h, Thẩm Gia Ngôn đang định rửa mặt lên giường, nghe thấy chuông cửa vang lên.
Cậu ghé tới nhìn, chỉ thấy Tạ Kế Hiên đứng ở bên ngoài, trong tay xách một cái vali. Thẩm Gia Ngôn cho rằng mình nhìn lầm, lại nhìn một cái, mới nghi ngờ mở cửa.
"Tạ tổng, sao anh lại tới đây?"
Tạ Kế Hiên tâm sự đầy lòng: "Tôi có thể đi vào chứ?"
"Có thể có thể." Thẩm Gia Ngôn vội vàng để anh đi vào, cầm một đôi dép mới.
Advertisement / Quảng cáo
"Tôi bị mẹ đuổi ra ngoài, biệt thự không về được."
Thẩm Gia Ngôn rất giật mình, cậu nói: "Anh hẳn vẫn có bất động sản khác chứ?" Đường đường làm người Tạ gia, sao có thể chỉ có một cái ổ.
Tạ Kế Hiên rũ mắt: "Không có cái khác."
...... Nghiêm trọng vậy hả.
Thẩm Gia Ngôn nghĩ phải an ủi anh thế nào, nghĩ kế cho anh: "Bác sĩ Đỗ đâu, không thể giúp sao?"
"Tôi không thích phiền toái người khác."
"......" Phải không?
"Vậy làm sao đây." Thẩm Gia Ngôn cũng không có cách, dù sao cậu cũng không biết bạn bè của Tạ Kế Hiên, cũng chỉ có thể nghĩ đến bác sĩ Đỗ và thư ký Hoàng. "Nếu không, anh trước ở đây một tối?"
Tạ Kế Hiên bất đắc dĩ nói: "Cũng chỉ có thể như vậy, trước tiên ở tạm một năm rưỡi rồi tính sau."
"......"
___________
Tui luôn tưởng tưởng tới gia đình tương lai ngập tràn muối của Hiên Ngôn =)))))) Cục cưng sau này sẽ thừa kế tập đoàn muối của 2 ba ba và mở rộng nó buôn muối xuyên lục địa =)))))))
-----
Edit + Beta: Vịt
May mà trong nhà Thẩm Gia Ngôn còn có một phòng ngủ, trước kia cậu và bạn cùng phòng thuê chung, sau đó bạn cùng phòng dọn đi, phòng liền để trống.
Thay drap giường là có thể ngủ, Tạ Kế Hiên xách hành lý chuyển vào, phòng đương nhiên không lớn bằng phòng ngủ ở biệt thự lớn của anh, nhưng một người ở không gian đủ rồi.
Thẩm Gia Ngôn ở nội thành, không giống môi trường an tĩnh như trong nhà Tạ Kế Hiên, lầu dưới có cửa hàng siêu thị, lúc gần tối cực kỳ náo nhiệt, nếu muốn tuyệt đối an tĩnh là không được. Thẩm Gia Ngôn cẩn thận nói với Tạ Kế Hiên, Tạ Kế Hiên nói: "Không sao, tôi thích náo nhiệt."
"Chỗ tôi cũng không có phòng gym, anh muốn tập, thì phải tới chỗ công ty mới được."
Thẩm Gia Ngôn nói: "Đúng rồi, hai chúng ta còn phải dùng chung phòng vệ sinh." Ở trong biệt thự, Tạ Kế Hiên có phòng vệ sinh riêng của mình, anh ở mặt vệ sinh này hình như rất chú ý, không biết có thể thích ứng hay không.
Nơi này phòng vệ sinh ít hơn một nửa so với trong biệt thự, nhưng chỗ coi như rộng rãi, có bồn cầu bồn tắm, bệ rửa mặt, sàn nhà sạch sẽ, bởi vì nguyên nhân không thường dùng đồ thoạt nhìn còn rất mới.
Tạ Kế Hiên nhìn bồn tắm, không biết nghĩ đến cái gì, ánh mắt lóe lên, Thẩm Gia Ngôn nhìn dáng vẻ anh không được tự nhiên, chẳng lẽ là không thích: "Tạ tổng, có thể chứ?"
Tạ Kế Hiên gật gật đầu, mặc không biểu tình nói: "Cậu chịu chứa tôi đã tốt lắm rồi, tôi không có nhà để về không có tư cách xoi mói."
Advertisement / Quảng cáo
"......" Được rồi.
Sáng sớm thức dậy, Thẩm Gia Ngôn quên mất chuyện Tạ Kế Hiên vào ở, mở cửa phòng ngủ ra nhìn thấy trong phòng bếp có người, sợ hết hồn, sửng sốt hồi lâu mới nhớ tới Tạ Kế Hiên ở đây. Vào bếp vừa nhìn, Tạ Kế Hiên đang tráng trứng, còn biết thêm hành băm, thoạt nhìn món ăn rất không tệ.
"Tạ tổng, anh đói hả? Phía dưới có quán ăn sáng."
Trong nhà chỉ có một hộp trứng gà và mấy túi canh rong biển ăn liền, Thẩm Gia Ngôn bình thường cũng không ở nhà nấu cơm, không có nguyên liệu, bình thường đều đi ra ngoài ăn.
"Đồ bên ngoài không vệ sinh, cậu hiện tại không thể so với người bình thường vẫn là ăn chút đồ có dinh dưỡng mới tốt."
Rất nhanh trứng gà tráng xong, Thẩm Gia Ngôn không có cách nào rót hai bát canh rong biển, lại cắt ít bánh chiên hôm qua chưa ăn hết, thêm một đĩa dưa chuột muối ăn kèm.
Thẩm Gia Ngôn ăn một miếng trứng gà, Tạ Kế Hiên nhìn chằm chằm cậu: "Ăn ngon không?"
Hơi cháy còn không có mùi vị, may mà kỹ thuật diễn của Thẩm Gia Ngôn online, cười nói: "Ăn ngon." Tạ đại tổng tài tự mình làm điểm tâm, cậu phải cho mặt mũi a, dù sao cũng không khó ăn, ăn cũng không chết người.
Tạ Kế Hiên thấy cậu nói ăn ngon nhịn không không được lộ ra vẻ mặt thỏa mãn đắc ý, tự mình cũng bắt đầu ăn, một miếng ăn vào, lập tức cứng lại, biểu tình hết sức khó nói lên lời. Thật lâu, mới khó khăn nuốt xuống, sắc mặt đỏ lên không nói tiếng nào đứng lên rời đi. Chỉ chốc lát cầm ví tiền trở lại: "Chúng ta ra ngoài ăn đi."
"......"
Hai người ở quán trà bên ngoài ăn sáng, Thẩm Gia Ngôn trước khi đi, giao chìa khóa cho Tạ Kế Hiên. Cậu còn có chút không yên lòng, cũng không biết chỗ ở nhỏ của mình Tạ Kế Hiên ở quen không.
"Nếu như có chuyện thì phải đi tìm quản lý khu, không được gọi điện thoại cho tôi."
Tạ Kế Hiên nhận lấy chìa khóa, Thẩm Gia Ngôn nhìn anh mặc một thân tây trang nổi tiếng, khí chất trời sinh cao cao tại thượng một chút cũng thích hợp ở "chỗ nhỏ" như thế này. Tạ Kế Hiên ngược lại ngoan ngoãn gật đầu, Thẩm Gia Ngôn nghĩ, đây chẳng lẽ chính là cái gọi là người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu? Hóa ra Tạ Kế Hiên cũng có loại cảm giác này sao?
Cậu đột nhiên cảm thấy có chút vui, nhìn Tạ đại tổng tài ở trước mặt cậu "Ủy khúc cầu toàn", cảm giác này có chút sướng a.
Tạ Kế Hiên trịnh trọng nói: "Tôi sẽ trông nhà cẩn thận."
Thẩm Gia Ngôn đột nhiên có loại thị cảm chồng đi ra ngoài, vợ nhỏ ngoan ngoãn trông nhà. Cậu khích lệ: "Làm tốt lắm, tôi đi đây."
Lúc xế chiều, Thẩm Gia Ngôn mang theo trợ lý Đổng Hạ Lãng đến trụ sở phim ảnh, sau khi ở khách sạn đăng ký vào ở, lập tức tới địa điểm quay. Mọi người đều đã đến, nữ chính Trương Thiệu Nhiên đã sớm quay phim. Thẩm Gia Ngôn makeup, tạo hình trên người, thử trước một chút vị trí đi, tới buổi tối mới quay cảnh đầu tiên.
Bắt đầu chính là cảnh đối diễn với nữ chính.
Thẩm Gia Ngôn có chút khẩn trương, đứng trước mắt cậu nhưng là ảnh hậu hai lần, phái kỹ thuật diễn được công nhận, đợi lát nữa vạn nhất mất mặt quá mức, sau này đều sẽ bị chèn ép.
Trương Thiệu Nhiên trước mặt công chúng là hình tượng chị đại, nhưng cá nhân thì rất bình dị gần gũi, cô nhìn ra Thẩm Gia Ngôn khẩn trương, khích lệ nói: "Nghe đạo diễn nói cậu đã rất quen thuộc kịch bản, không sao đâu, dựa theo cảm giác của cậu làm là được, không cần áp lực."
Thẩm Gia Ngôn nghe vậy bình tĩnh không ít, chuẩn bị kỹ càng.
Bọn họ quay bắt đầu từ giai đoạn sau của câu truyện. Cảnh đầu tiên, nam nữ chính sau nhiều năm gặp lại. Nam chính nông dân vào thành, tìm việc khắp nơi vấp phải trắc trở, người đói không có xu nào, lúc đang chán nản thất vọng, gặp được nữ chính. Bởi vì xấu hổ gặp người, nam chính cầm lấy mặt nạ che mặt mình lại.
Chỗ này nhìn như đơn giản, nhưng càng thêm khó khăn, dưới tình huống không nhìn thấy mặt, toàn dựa vào tứ chi động thủ thể hiện cảm giác nội tâm.
Thẩm Gia Ngôn cầm mặt nạ, cao hứng lại xấu hổ, hắn hèn mọn, ôm một giấc mơ mà tới nhưng lại không thể gặp nhau, dưới sự khắc chế, ngón tay cầm mặt nạ đều trắng bệch.
Âm thanh cũng run tới không ra hình dạng, sau khi nữ chính rời đi, mới dám để mặt nạ xuống, xoay người nhìn lại.
Advertisement / Quảng cáo
"Tốt lắm!" Đạo diễn vỗ tay, "Cứ dựa vào cảm giác này đi."
Trương Thiệu Nhiên cũng khích lệ: "Không tồi nha, vào cảnh rất nhanh, tâm tình cũng rất đúng chỗ."
Thẩm Gia Ngôn ngượng ngùng cười: "Nhờ có chị Trương chỉ dẫn."
Cậu thở phào, cũng không dám lơ là, buổi tối sau khi trở về, lại xem kịch bản, Đổng Hạ Lãng gõ cửa đưa bữa khuya cho cậu, một bát bánh trôi nhỏ, hai miếng bánh ngọt, còn có một cốc sữa tươi.
Thẩm Gia Ngôn nói: "Tôi không muốn uống sữa tươi."
Đổng Hạ Lãng cười: "Không được để em đau lòng anh Thẩm ha, vẫn nóng, nhanh uống đi."
Thời gian Thẩm Gia Ngôn ăn, Đổng Hạ Lãng ngồi ở bên cạnh nghịch điện thoại, một lát sau nói: "Anh Thẩm, Chu Tầm Chi nhận phim mới, nam chính, cùng với tiểu hoa đang hot cùng gánh vai chính hot IP nào đấy."
"Vậy sao." Thẩm Gia Ngôn cũng không ngẩng đầu lên, cậu không quá quan tâm tình huống Chu Tầm Chi, cho dù diễn phim Hollywood, đó cũng là bản lĩnh của hắn. Cậu hiện tại muốn hoàn thành thập toàn thập mỹ vai diễn của mình.
Đổng Hạ Lãng đưa di động cho cậu xem: "Anh xem, Weibo bàn tán khí thế ngất trời nè."
Thẩm Gia Ngôn nhìn một cái, quả nhiên tư thái rất lớn. Ngoại trừ tuyên truyền phim truyền hình, còn có người vạch trần vốn là nam chính không phải Chu Tầm Chi, là người mới nào đấy, căn bản ảnh tạo hình đều chụp xong rồi, kết quả lâm thời bị thay, bị Chu Tầm Chi thay thế. Fan hai phe bên nào cũng cho là mình phải, cấu xé túi bụi.
Đổng Hạ Lãng hầm hừ nói: "Các anh đồng thời quay, hắn đây là cố ý muốn giương oai với anh, thấy anh nhận được nhân vật nam chính này, ấm ức quá, còn cướp nhân vật của người khác, thật là tiểu nhân."
Thẩm Gia Ngôn cười: "Giương thì giương chứ sao." Cậu thật sự không sợ.
"Anh Thẩm cố lên, để cho hắn thua tâm phục khẩu phục."
Hai người đang trò chuyện, điện thoại của Thẩm Gia Ngôn vang lên, là Tạ Kế Hiên gửi trò chuyện video tới, Đổng Hạ Lãng rướn cổ nhìn, vội vàng đứng lên nói: "Anh Thẩm, em đi trước nha."
Đêm hôm khuya khoắt, Tạ Kế Hiên ấn nhầm sao? Thẩm Gia Ngôn đầy mặt không giải thích được nhận, cầm lấy đĩa gọi Đổng Hạ Lãng: "Tiểu Hạ, phiền mang cái đĩa này đi."
Đổng Hạ Lãng lui về cầm lấy cái đĩa chạy chậm đi.
Điện thoại vừa nhận, không có khuôn mặt của Tạ Kế Hiên theo dự đoán, trong màn hình một mảnh đen kịt, nhìn không ra là tình huống gì.
"Cậu nói chuyện với ai?" Không nhìn thấy người, âm thanh Tạ Kế Hiên ngược lại nghe rất rõ ràng.
Thẩm Gia Ngôn nói: "Trợ lý của tôi."
"Đổng Hạ Lãng sao?"
"Vâng." Thẩm Gia Ngôn nhìn chung quanh: "Tạ tổng, anh có chuyện gì sao?"
Thật lâu không có âm thanh, một lát sau, vang lên tiếng vang rầm rầm, theo ống kính một trận dao động, rốt cục nhìn thấy mặt Tạ Kế Hiên.
Thẩm Gia Ngôn vẫn là lần đâu tiên ở trong camera điện thoại nhìn thấy mặt Tạ Kế Hiên, Tạ Kế Hiên hiển nhiên rất không thuần thục, camera ngửa lên, nhưng cho dù góc độ như vậy sẽ quay người xấu, anh thoạt nhìn vẫn đẹp trai tỏa bong bóng như cũ.
"Ngăn kéo đầu giường hỏng."
"Anh để đó là được, không cần để ý đến." Chỉ chút chuyện này sao......
Advertisement / Quảng cáo
Tạ Kế Hiên nói xong cũng không cúp, "Tổ phim thế nào?"
"Tốt lắm."
Hai người trò chuyện nhạt nhẽo. Tạ Kế Hiên kiên nhẫn: "Ăn thế nào?"
Sao giống mẹ già vậy, Thẩm Gia Ngôn kiên nhẫn trả lời: "Tốt lắm."
"......"
"......"
Tạ Kế Hiên bất mãn: "Cậu chỉ biết nói 3 chữ (*) kia sao?"
((*) tốt lắm (挺好的))
"...... Bánh ngọt ăn rất ngon, sữa tươi cũng uống ngon." Bánh ngọt của khách sạn này quả thực rất ngon, ngọt mà không ngấy, Thẩm Gia Ngôn vừa nói, xiên lên một miếng nhét vào trong miệng, khóe miệng dính chút bơ, đầu lưỡi uốn một cái một cách tự nhiên liếm vào trong miệng, Tạ Kế Hiên nhìn, yên lặng dời đi tầm mắt.
Anh cử động camera cũng động theo, Thẩm Gia Ngôn đang ăn, đột nhiên phát hiện drap dưới thân Tạ Kế Hiên rất quen mắt, đây không phải drap giường trong phòng ngủ của cậu sao! Hồi đó lúc thuê nhà từ trong nhà mang ra, là mẹ cậu mua cho cậu.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com