# Day 8
Tác phẩm: Sự dịu dàng khó cưỡng
Tác giả: Diệp Lạc Vô Tâm
Thể loại: Truyện dài
Người review: Tonic
- Tác phẩm đã được in sách.
Thực lòng mà nói đây là số lần ích ỏi để tôi review truyện dài mà còn được in sách nữa, vẫn đọc chưa xong, vì thế bài review này chỉ viết đến số chương mà tôi đã đọc chỉ bao gồm đến chương mười hai.
Tác phẩm nói về một tình yêu có thể là đẹp, có sự níu kéo, có chia ly, rồi có đoàn tụ, có tan rồi lại có hợp. Câu chuyện xoay quanh hai nhân vật:
Anh - Âu Dương Y Phàm - người đẹp trai, ga lăng, lãng mạn, giàu có, có học thức,... Và còn có lăng nhăng, số bạn gái của anh khiến anh chẳng thông kê nổi nữa huống chi người khác. Nhưng có người anh thầm yêu, anh bỏ thời gian, công sức, tâm tư, tình cảm để bên cô ấy nhưng rồi chỉ nhận lại được câu nói anh không biết thế nào là tình yêu, một lời từ chối đau lòng nhất.
Cô - Quan Tiểu Úc - con gái nhà giàu có, có nhan sắc, cô sở hữu bên mình một chồng tiểu thuyết ngôn tình, cô đọc để nâng cái thang đánh giá bạn trai của mình lên cao hơn nữa, cô được hứa hôn cho Âu Dương Y Phàm. Đáng tiếc khi nghe anh là cao thủ tình trường, hoa hoa công tử thì cô lại không có thiện cảm gì mấy. Thế nên việc cô bỏ chạy khỏi cuộc mặt anh là điều khó tránh khỏi, nhưng lại đáng tiếc chiếc xe cô chọn để bỏ trốn há chả phải là của vị hôn phu của cô sao, cái tên Ivan che lắp đi Âu Dương Y phàm. Một cuộc gặp gỡ định mệnh như bao quyển ngôn tình, Quan Tiểu Úc cô lại tự mình sa vào loạt ngôn tình hiện đại.
Nội dung và tình tiết quả thật không mới, nhưng tác giả lại có thể thể hiện bằng cách riêng và dàn nhân vật của riêng mình. Không quá nổi trội với nhiều bạn đọc tiểu thuyết ngôn tình, cái hình tượng nhân vật. Dưới ngòi bút, văn phong mang chút trong trẻo, đượm gam màu sáng, đi theo lối mặt phẳng không vật cản thì lại ghi lòng được cái hình tượng nhân vật ấy.
Tiếp túc với phần tình cảm của anh, anh dùng thời gian của Tiểu Úc để giết đi sự lưu luyến nơi cuộc tình cũ đã qua, anh quyết định theo đuổi cô đến lúc cô gục ngã. Cô được chiêu trò theo đuổi đánh động vào tâm lí: Mỗi sáng một bó hoa, anh chờ cô trước cửa, một tối một cuộc gọi, để tâm sự cùng cô. Dưới cái tên Ivan, anh có thể suôn sẻ khiến cô động lòng, nhưng cái tên Y Phàm thì chỉ là hư không, chẳng bao giờ suôn sẻ. Lúc cô hai mươi ba tuổi, cô biết mình bị anh lừa gạt, Ivan là Y Phàm, Y Phàm là Ivan. Dù trước đó cô động chân tình cho anh cơ hội duyên phận ý trời, tìm cô trước mười hai giờ đêm đi chăng nữa, sự thật anh lừa cô cũng không bao giờ đổi. Cô đau, cô sợ mình chỉ là ngôi sao băng trên bầu trời sao xung quanh anh thôi. Còn anh, lòng cũng đổi vời, cuộc tình trước cũng không như anh tưởng, nhận ra cô là người quan trọng hơn người thầm thương kia rất nhiều.
Tác giả có sự diễn tả nội tâm thống nhất và hợp lí. Có cả khối liên kết giữa các phần, các nhân vật, người này thắt nút, người kia mở nút, sự việc này rồi dẫn đến sự việc kia, tạo được sức hút qua lớp nhân vật. Cách đặc tả của tác giả cũng khiến người khác chú ý, chọn được đặc điểm nổi bật để nói sự vật, việc, có thể khiến người khác hình dung rõ nó đang diễn ra như thế nào.
Lại tiếp tục với mạch truyện của anh và cô, anh là người thế nào, anh hạ mình để xin lỗi cô, tìm mọi cách để cô hồi tâm chuyển ý. Dù cô cứng rắn thế nào, bền bỉ ra sao, thì cũng có ngày cô phải suy nghĩ đến anh, huống chi cô đang đau khổ vì anh, rơi lệ vì anh, ngóng trông chiếc điện thoại reo lên mỗi đêm dù cô đã tắt. Cuộc tình của cô và anh có tan rồi có hợp, họ gặp lại nhau vì kế hoạch của anh, cô tha thứ cho anh vì những kỉ niệm xưa cũ, họ lãng mạn bên nhau cho tới khi kết thúc quá trình tôi đọc. Dù vẫn biết là còn nữa, ba chương và hai ngoại truyện nhưng tôi chẳng thể nào có cơ hội đọc sạch chúng chỉ trong chốc lát.
Cho đến chương mười hai, tác giả vẫn truyền đạt mọi thứ một cách nhẹ nhàng đến độc giả, liên tục bám sát mạch truyện, không để lỗ hỏng nào xảy ra cả. Đặc tả nội tâm nhân vật qua hành động, cử chỉ và lời nói. Xuyên suốt tác phẩm không có quá nhiều miêu tả ngoại cảnh, chú trọng vào cảm giác và tình cảm nhân vật. Quan trọng là cảm giác, qua nhiều lối kể nhân vật, tác giả đưa được cảm giác nhân vật vào một cách tự nhiên, không ràng buộc. Vì thế mà từng lớp cảm xúc cũng được bốc ra theo, qua nhiều khía cạnh khiến cho bạn đọc dễ dàng hiểu sâu vào nhân vật. Lần lượt từng mặt về nhân vật được nâng lên, âm thanh không quá vội vã, nhịp điệu từng bậc mà vang phát, hình ảnh không bị lu mờ vẫn sáng rõ đến mức chân thực.
Tác phẩm mang nhiều âm hưởng dịu nhẹ, mặc dù câu nói "sự dịu dàng khó cưỡng" không được nhắc tới đi chăng nữa thì cái lãng mạn, dịu êm đó cũng khiến bất kì ai cũng phải thừa nhận như nó đã từng xuất hiện trong tác phẩm.
Tác phẩm phù hợp với những bạn đọc cần sự lãng mạn trong ngôn từ và trải nghiệm trong những cảm giác.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com