Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

24. Đính chính

Khi đã dọn dẹp xong xuôi sau bữa ăn, Quang Anh tiến tới chỗ em đang ngồi khoanh chân nằm ngửa cổ ra sau lướt điện thoại. Càng lướt, mặt em nhỏ càng buồn hơn, Quang Anh biết em đang lướt gì, là mấy cái bài up trong trang trường học chứ còn gì nữa.

Bình thường là lướt điện thoại, chân em đung đưa qua lại, còn vu vơ hát mấy câu, thế mà nay em cứ trầm hẳn xuống, chẳng còn hát ngân nga mấy câu, ánh mắt cũng thay đổi theo từng nhịp lướt, chân chẳng còn đung đưa mà toàn thấy em buồn không à, có vui vẻ chút nào như khi em lướt mấy bài vô tri đâu. Duy đang rất buồn, rất khó chịu, mà thấy Duy như thế, anh lại càng muốn tìm ra ai là người viết mấy bài linh tinh như này xong còn đăng lên trang trường.

Thấy em càng buồn, Quang Anh lại càng muốn nói rõ với em, rằng anh không bao giờ lợi dụng những bài đó để lấy danh tiếng cho mình, càng không bao giờ làm những điều đó để khiến em buồn. Quang Anh chỉ muốn em được cười tươi vui vẻ thôi.

- Duy à, anh có chuyện muốn nói.

- Dạ anh nói đi, em nghe nè.

- Anh biết em đang đọc mấy bài linh tinh trong trang của trường, anh không cấm em đọc, nhưng mà em đọc những bài vô căn cứ ấy sẽ chỉ làm em cảm thấy buồn hơn thôi. Và còn một điều nữa, nếu em cảm thấy buồn thì cứ nói thẳng với anh, cả ngày hôm nay em toàn cố giả vờ vui vẻ thôi, anh không muốn nhìn thấy Duy cứ phải giả vờ vui như vậy. Còn nữa, nếu em muốn biết chính xác điều gì liên quan tới anh, thì hãy hỏi thẳng anh, đừng vì lời của người ngoài nói mà suy nghĩ tiêu cực rồi rước buồn phiền vào lòng em, nghe chưa hả?

Duy nghe xong hơi ngơ ngác. Thì ra anh đang hiểu lầm rằng mình đọc mấy tin đó xong buồn, mà thực ra Duy có buồn gì đâu trời. Em ôm bả vai anh dụi dụi nhẹ vào làm nũng, xong thấy người anh chỗ nào cũng mềm, thế là gối đầu nằm hẳn lên người anh. Quang Anh cũng thuận thế xích người lại gần em rồi tranh thủ vuốt vuốt chiếc bụng đang no căng vì bữa ăn lúc nãy.

- Em biết rồi mà. Chỉ là em thấy mấy bài đó tin lá cải, xong còn có mấy bạn dựng lên để viết truyện về anh với chị đó nữa. Kiểu em bị nhập tâm vào cốt truyện nên... em thấy buồn khi đọc được cái kết buồn thôi, chứ em không có thấy buồn vì cái tin đóoo.

Ủa khoan, từ từ, có gì đó sai sai ở đây.

Tức là, Duy không hề buồn hay nghĩ gì về cái tin đồn đó? Tức là ngay đầu em đã nhận ra mục đích chính anh lên sân khấu hỗ trợ đệm nhạc là vì em?

- Theo ý em nói, anh có thể hiểu là em đã biết trước lý do anh lên sân khấu đệm nhạc?

- Đúng vậy đó. Quang Anh nghĩ em ngốc tới mức dễ bị dắt mũi vậy hả?

Duy nằm trong lòng anh, chun mũi chu mỏ biểu lộ sự không hài lòng với cái sự hiểu lầm buồn cười của người kia. Quang Anh nghĩ em dễ bị lừa vậy hả? Không hề nhé, em rất tỉnh và híp hốp nữa là đằng khác.

Có lẽ là Quang Anh đã quá lo xa, hoặc có lẽ là Duy rất tinh ý nhận ra tin đồn kia chỉ mãi là một tin đồn chẳng có gì xác thực. Hay chỉ đơn giản, là em tin tưởng Quang Anh,  tin anh một cách vô điều kiện. Nhưng nếu sau này, Quang Anh bảo hết tình cảm với em, thì em sẽ không tin đâu.
.
Hôm nay là một ngày cuối tuần của bé Duy lười biếng và Quang Anh bám em. Sau cuộc trò chuyện tối hôm qua tới muộn, hai người đã hiểu nhau hơn. Em tin tưởng anh, còn anh sẽ luôn bảo vệ em.

- Nếu sau này có chuyện gì xảy ra, thì Duy phải tìm anh ngay nhé?
- Ừm, em sẽ tìm anh, và tin anh.

Anh yêu em. Đó là ba chữ mà sau này khi anh có chỗ đứng vững, anh sẽ nói với cả thế giới, rằng Nguyễn Quang Anh yêu Hoàng Đức Duy.  Nhưng mà, đó là chuyện sau này.

Chuyện bây giờ, anh chỉ muốn ôm Duy, và hôn Duy một cái thôi. Nhưng tiếc là em nhỏ còn quá ngại ngùng, mới ôm eo em xoa xoa nhẹ mà em đã đỏ mặt chui vào lòng anh, thì việc hôn em một cái vẫn còn là vấn đề thời gian.
.
Chuyện tin đồn đó thật ra cũng chẳng có gì đáng lo ngại, nhưng mà nó vẫn cứ trồi lên dù anh đã liên hệ với admin trường xóa hết các bài đăng có thông tin liên quan. Cứ hễ xóa bài này, lại có bài khác hiện lên. Có lẽ anh phải tự mình nói thì mới dẹp yên chuyện này được. Nghĩ xong, Quang Anh liền mượn laptop của em nhỏ, viết một bài đính chính rồi đăng lên trang cá nhân.

"Xin chào mọi người, tớ là Nguyễn Quang Anh. Hẳn là có người đã và đang đọc được vài bài về tớ và các mối quan hệ xung quanh tớ.
Tớ biết là có người tin, và cũng có người không tin, nhưng các cậu đã rất cố gắng để giúp tớ giải thích hay thanh minh nhưng điều đó chẳng có hiệu quả, tớ trân trọng tình cảm này của các cậu rất rất nhiều ạ. Tớ xin giải thích lần đầu và cũng là lần cuối về vấn đề này.
Tớ và bạn nữ tên là An Nhiên trong video được đăng tải không có mối quan hệ tình cảm gì cả, chúng tớ chỉ đơn thuần là bạn cùng khóa, chúng tớ có học chung vài lần do cùng môn học, nhưng điều đó không có nghĩa là chúng tớ nảy sinh tình cảm nam nữ. Tớ rất thích làm việc với An Nhiên, với tư cách bạn bè, người hỗ trợ, đồng nghiệp với cậu ấy trong hiện tại và tương lai sau này.
Tớ khẳng định thêm một lần nữa, mối quan hệ giữa tớ và cậu ấy là bạn bè trong sáng, không phát sinh bất kỳ tình cảm nào. Tớ cũng không muốn điều đó làm cho những người quan tâm tớ và những người tớ coi là quan trọng phải buồn phiền vì những tin đồn không đáng có này. Nếu như còn có lần sau, tớ sẽ dùng hết khả năng mình có để tìm cho ra người đã tung tin này và phải chịu trách nhiệm với những gì người đó làm.
Tớ cảm ơn mọi người đã đọc."

Bài viết nhận được nhiều lượt quan tâm và chia sẻ. Hầu hết mọi người đều tin tưởng Quang Anh, vì trước giờ anh là một người biết phép tắc quy củ, sẽ không vì lợi dụng những tin đồn để trở nên tai tiếng. Anh chỉ muốn xây dựng sự nghiệp bằng chính mình.

Có em nhỏ sau khi đọc xong bài viết, lò dò qua chỗ anh , sà vào ôm anh rồi cười toe toét.

- Quang Anh có nhắc tới những người quan trọng với anh, vậy em cũng nằm trong đó đúng honggg?

- Duy vừa đoán đúng, mà cũng vừa không đúng.

Quang Anh tỏ vẻ úp mở, ánh mắt anh nhìn em nhỏ trước mặt vừa dịu dàng vừa trêu chọc.

- Quang Anh nói úp mở hoài, em không có hiểuuuuu.

Quang Anh lại chọc emmmmm.
Duy dỗiiiii.

Duy không thèm ôm anh nữa, nhưng ai đó nào có cho em được quyền buông anh như thế. Vào tay Quang Anh, thì là người của Quang Anh.

- Duy là người quan trọng, là duy nhất, và là ngoại lệ của Quang Anh.

P/s: thích cái cách anh ta gia trưởng =]]]

P/s: Quả ảnh này toai ghép đó, thấy nó hợp điên đảooooo🤭🤭

Mấy hôm rồi tớ bận nên là ra bù cho mọi người 2 chương liên tiếp nha, cảm ơn mọi người vì đã ủng hộ tớ suốt thời gian vừa qua. Luv all ❤️

Nhớ đọc rồi nhận xét cho tớ vớiiiiii🙏

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com