Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 173: Bị Tính Kế

Giữa lúc cả nhóm đang tập trung toàn lực theo dõi Duy trong chiến dịch mồi nhử tại khu thương mại, thì ở sâu trong lòng Minh Dạ căn cứ trung tâm tưởng như không thể bị xâm nhập một đợt sóng dữ liệu lạ vừa len lỏi vào hệ thống giám sát, nhẹ đến mức gần như vô hình nếu không có người theo dõi sát sao.

Trong phòng điều khiển nội bộ, Hiếu đang lim dim bên màn hình, một tay còn cầm ly cà phê nguội, đầu gật gù vì thiếu ngủ.

Nhưng chỉ vài giây sau, ánh sáng mờ từ một tab phụ bật lên và cậu khựng lại như bị điện giật.

Trên màn hình là một chuỗi dòng mã lạ đang chạy ngang không hề hiện cảnh báo thông thường chỉ hiện đúng trong bảng ghi thô nhất mà gần như không ai kiểm tra thường xuyên.

Con ngươi Hiếu co lại. Anh quẳng ly cà phê sang một bên, tay lướt nhanh lên bàn phím liên tục chuyển tab mở rộng giao diện phân tích thời gian thực lọc tín hiệu khóa các đầu vào và bật chế độ truy vết nội bộ.

Trong vài giây, giao diện hệ thống chuyển từ trạng thái giám sát sang cảnh báo kỹ thuật cao.

– Cái quái gì…? Ai vừa đụng vào cụm camera tầng hầm vậy…?

Hiếu lẩm bẩm, giọng khô khốc.

Mắt đảo liên tục trên các đoạn mã đang hiện ra như mưa. Một dạng mã hóa không thuộc bất kỳ định dạng tiêu chuẩn nào mà Minh Dạ từng sử dụng.

Dòng truy vết không cho thấy dấu hiệu xâm nhập cưỡng chế không có phá mã, không có tấn công trực diện, không có ghi log truyền thống.

Mà thay vào đó là dấu vết trượt ngang một đoạn thâm nhập ẩn đi kèm các dòng mã gọn gàng, tinh vi, từng bước một quét qua từng nút kiểm soát.

Hiếu nghiến răng, lập tức mở kênh truyền khẩn cấp nội bộ, đoạn mã tự động báo về tai nghe của Quang Anh, kết nối trong chưa đầy hai giây.

– Quang Anh. Chúng ta đang bị đột nhập hệ thống Minh Dạ. Lần này rất sâu và cực kỳ tinh vi.

– Đây chắc chắn không phải tay mơ!!!

Ở khu thương mại, Quang Anh đang đứng cạnh cửa kính của một toà nhà cao tầng, từ vị trí quan sát được toàn cảnh hành trình của Duy ở tầng dưới.

Anh không nói gì trong hai giây đầu tiên nhưng bàn tay siết chặt thanh điều khiển vi sóng trong túi áo đã là câu trả lời rõ ràng.

– Xác định cụ thể vị trí xâm nhập?

Giọng anh sắc lạnh, tốc độ nói rút ngắn rõ rệt.

Hiếu trả lời ngay, tay vẫn không ngừng thao tác:

– Tầng hầm. Hệ thống kiểm soát vũ khí phụ và lưu trữ nội bộ đang bị quét dần.

– Không đánh cắp dữ liệu mà là đang dò bản quyền truy cập.

Ngay lúc đó, Dương đã có mặt trong phòng điều khiển vừa nhận tin vừa cúi người nhìn chằm vào bảng log.

Nét mặt anh cứng lại không cần thêm lời giải thích nào.

– Không phải lấy thông tin… mà đang thử đột nhập vào hệ thống két dự phòng.

Câu nói ấy khiến tai Quang Anh ù đi trong một thoáng ngắn.

Anh hiểu ngay là chiếc nhẫn bạc. Không chỉ là cái đang ở tay Duy lúc này.

Mà còn có bản chính… được cất riêng ở tầng hầm trong két phụ của Minh Dạ chỉ để đề phòng trường hợp mất kiểm soát.

Kẻ đứng sau làm sao biết chuyện đó?

Quang Anh quay phắt người, gần như thì thầm nhưng giọng gằn thành mệnh lệnh:

– Kích hoạt mã phòng thủ tầng hầm.

– Tất cả khu nội bộ PHONG TOẢ lập tức.

Hiếu nuốt khan. Không dám chần chừ.

Bàn tay anh lướt trên cụm bàn phím như thể vừa mới tỉnh ngủ sau cơn mộng du giờ trở lại là một kỹ sư chiến đấu thực thụ.

– Đang chuyển hệ thống về chế độ BLACKSEAL. Toàn bộ cổng an ninh tầng hầm đang hạ xuống.

– Đang kích hoạt vách phụ tầng hầm số hai và ba. Khu lưu trữ đang khóa cứng.

– Đèn cảnh báo chuyển đỏ, ưu tiên cấp S.

Trên màn hình, các cửa trượt bằng hợp kim đặc biệt bắt đầu khép lại từng lớp.

Hệ thống cảm ứng vi sóng nội bộ báo động từng dòng dữ liệu nhỏ nhất.

Không còn nghi ngờ gì nữa.

Mặt Nạ không chỉ muốn giành chiến thắng ở ngoài.

Hắn… đang giật dây cả hai mặt trận.

Hắn biết đây chỉ là mồi nhử mà thôi.

Giữa căn phòng điều khiển ngập ánh sáng xanh nhấp nháy từ các dãy màn hình, tiếng gõ phím của Hiếu vang lên dồn dập, khô khốc.

Từng dòng lệnh cuộn qua như nước lũ, nhưng điều khiến cậu đổ mồ hôi lạnh là… đoạn mã không rõ nguồn gốc vẫn tiếp tục len sâu, nó giống một thực thể có tri giác không bị bẫy honeypot làm chậm lại dù chỉ một giây.

Bên cạnh, Dương đã mở hẳn hệ thống vũ khí phòng thủ cấp hai thứ vốn chỉ dùng trong tình huống xâm nhập vật lý cấp A nhưng lần này chúng đang đối mặt với một cuộc xâm nhập mềm tinh vi đến rợn người.

Không có tấn công trực tiếp, không có mã độc phá hoại, chỉ có sự dò tìm từng lớp một vào đúng vị trí trọng yếu.

– Nó không vào kho dữ liệu thường. Nó đang lục hệ thống kho bảo mật tầng sâu.

Dương báo, giọng trầm xuống.

Hiếu liếc nhìn lại log kiểm soát, môi cắn chặt.

– Không chỉ kho… mà còn đúng vị trí cụ thể là khu két sắt dự phòng.

– Vùng chứa vật phẩm hạng M.

Cả hai đều hiểu ý. Két sắt sắt lưu trữ các bản sao tài liệu trong đó có chiếc nhẫn bạc bản chính mà chỉ Quang Anh với Dut và hệ thống cấp cao nhất mới biết đến.

Ngay lập tức, Hiếu chuyển sang hệ lập trình nội bộ, tay gõ đoạn mã kích hoạt BLACKSEAL một cơ chế phong tỏa tự động được cài sâu nhất trong hệ điều hành nội bộ của Minh Dạ.

Trên màn hình, biểu tượng hình bốn chốt thép chồng lên nhau sáng đỏ rực. Toàn bộ hệ thống tầng hầm bắt đầu thay đổi trạng thái.

Một loạt tín hiệu nội bộ được đẩy đến tất cả bộ điều khiển cửa. Các tấm thép tự động trượt xuống từ trần, chặn kín mọi lối ra vào tầng hầm.

Vách tường phụ vốn được ngụy trang bằng lớp cách âm hạ xuống, tạo thành một lớp lõi kép bao phủ khu két.

Hiếu siết chặt bàn phím:

– Chốt khóa cơ đã hạ. Toàn bộ tầng hầm nội bộ chuyển sang chế độ cách ly cấp đặc biệt. Kẻ xâm nhập nếu còn ở trong, sẽ bị cắt hoàn toàn với thế giới ngoài.

Dương kiểm tra lại trên bản đồ điện tử.

– Chưa thấy dấu hiệu ai lọt vào vật lý, nghĩa là đây chỉ mới là thăm dò qua hệ thống.

Quang Anh từ đầu dây bên kia, giọng đã trầm xuống đến mức nguy hiểm.

– Không còn nghi ngờ gì nữa. Hắn biết chúng ta đang làm gì. Và hắn biết nó ở đâu.

Một khoảng lặng bao trùm tất cả.

Không ai nói, không khí căng như mặt trống trước giờ nổ súng.

Hiếu ngẩng lên, nuốt khan:

– Mình đã vào thế cờ lùi. Và lần này, hắn đi trước một nước.

Sau khi toàn bộ cơ chế phong toả được kích hoạt, tín hiệu an toàn báo về tạm thời kiểm soát được quyền truy cập.

Trong vài giây, hệ thống tưởng đã lấy lại thế chủ động.

Nhưng rồi...

Một chuyển động bất thường xuất hiện. Đèn cảnh báo không còn giữ nguyên sắc đỏ. Mà chuyển sang một tông màu lạ hơn xanh tím nhạt màu của xung đột dữ liệu mức thấp nhưng cực kỳ nguy hiểm, thường xảy ra khi có can thiệp từ công cụ nội bộ... hoặc một thực thể thông minh ẩn danh.

Tất cả các bảng điều khiển rung nhẹ.

Dòng chữ "OVERRIDE PROCESS PENDING" nhấp nháy mờ ảo như bóng ma.

Hiếu hoảng hốt bật lên, mắt trừng trừng:

– Khoan đã! Có... có một AI phụ đang đính kèm vào hệ thống!

– Nó không dùng đường xâm nhập truyền thống mà là chạy lồng trong tập tin dự phòng, giả mạo là một bản vá phần mềm an ninh!

Tay anh gõ liên tục như bị thôi thúc bởi bản năng. Cửa sổ hệ thống mở ra hàng loạt dòng mã tự động đang chạy xóa vết không phải phá huỷ dữ liệu, mà là tẩy dấu thu dọn xóa sạch mọi log truy cập của chính nó.

Dương nheo mắt, nhìn bảng điều khiển chính rồi gằn giọng như thể vừa phát hiện ra một điều nghiêm trọng hơn cả.

– Chết tiệt... Đây không phải hành động thăm dò. Là một phần trong kế hoạch đã chuẩn bị sẵn.

– Mặt Nạ... hắn đang chơi một ván dài.

– Nước đi thông minh và cực kì gian xảo

Toàn bộ không khí trong phòng điều khiển chùng xuống. Cảm giác bị động hoàn toàn len vào tâm trí từng người có mặt.

----

Ở một nơi khác, sâu trong lòng màn đêm, cách xa mọi tiếng còi cảnh báo hay ánh đèn giám sát, trong một căn phòng không xác định vị trí ánh sáng nhạt màu xanh bao phủ toàn bộ trần và sàn, không gian phản chiếu như mặt nước lặng.

Trước một bàn điều khiển hình tròn, màn hình hologram khổng lồ đang vận hành trong im lặng.

Một bóng người đứng lặng trước lớp ánh sáng đó khoác áo đen, khuôn mặt ẩn sau chiếc mặt nạ bạc sáng bóng. Không một lời, không một cử động dư thừa, chỉ có một cánh tay chậm rãi giơ lên.

Ả đưa ngón tay chạm vào hình ảnh mô phỏng 3D của một chiếc nhẫn bạc đang xoay tròn và ngay giữa mặt nhẫn, là biểu tượng B có tia chớp sắc nét, khắc sâu bằng đường cắt laser vi mô.

Đôi mắt sau lớp mặt nạ ánh lên tia nhìn lạnh lẽo.

Giọng ả vang lên, thấp và nhẹ như hơi thở vừa thoát ra khỏi bức màn sương:

– Trò chơi… bắt đầu nào.

---

Tui thiết lập Mặt Nạ là nữ nên sẽ dùng từ "ả" nhưng nhóm của Minh Dạ thì chưa biết giới tính nam nữ nên sẽ tạm gọi là "hắn" nhé!

Nên bạn sẽ thấy lúc dùng từ "ả" khi đang ở phe phản diện, lúc thì dùng từ "hắn" khi ở phe Minh Dạ.

Đó không phải là lỗi đâu nhé!

Mà là do các bạn đang ở góc nhìn "thượng đế" á ^^

Tui suy nghĩ lại rồi thui vẫn đăng từ từ mỗi ngày vậy 🥰

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com