Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 19

Sáng thứ Bảy – Truyền hình trực tiếp toàn quốc
Duy được mời làm khách mời chính trong buổi diễn đàn quốc gia:

"Omega Không Thuộc Về Alpha Nào, Ngoài Chính Mình."

Cậu mặc vest trắng.
Gắn micro gài áo.
Ngồi giữa sân khấu rộng lớn – ánh đèn chiếu rọi.
100.000 lượt xem online. Gần 500 khách mời AOB tham dự.

Bên ngoài studio – Quang Anh ngồi trong xe
Mắt dán vào màn hình livestream.

Tay siết chặt vô lăng.

"Em nói giỏi quá... nhưng mặt em bắt đầu đỏ rồi, Duy ơi..."

"Em sắp vào kỳ rồi đúng không...?"

Trên sân khấu – 27 phút sau
MC hỏi:

"Duy, nếu có một điều duy nhất bạn được gửi đến thế hệ Omega tiếp theo, bạn sẽ nói gì?"

Duy nhìn vào ống kính.
Mắt lấp lánh.
Mùi vanilla dần bốc lên.

"Rằng:
Dù bạn yếu ớt đến đâu, bạn vẫn có quyền chọn.
Dù bạn là Omega, bạn không sinh ra để làm 'phụ thuộc'.
Bạn có thể là... chính bạn."

Vừa dứt câu – cả khán phòng bỗng chao đảo.
Mùi pheromone Omega lan ra như bão.

Trực tiếp: livestream rung, khán giả hoảng
Duy ôm ngực.
MC hoảng hốt:

"Chúng ta... có vẻ đang gặp sự cố... xin ê-kíp hỗ trợ kỹ thuật!"

Máy quay vẫn đang chạy.

Duy thì thào:

"Xin lỗi...
Tôi sắp vào kỳ rồi...
Tôi không kiểm soát nổi pheromone—"

BÙMMMM! CỬA TRƯỜNG QUAY BẬT TUNG!
Quang Anh xông vào, không ai cản được.

Vest đen. Mắt đỏ.
Cả người toát ra mùi trầm Alpha cấp S nặng như sấm sét.

MC đứng dậy. Máy quay vẫn chạy.

Quang Anh lao đến, ôm lấy Duy, che mặt cậu bằng tay áo khoác.

"Anh đây. Em nhìn anh đi."

"Không sao. Cứ để anh giữ pheromone giúp em."

Ống kính zoom cực đại
Cả nước chứng kiến:

Một Omega phát heat.
Một Alpha giữ chặt, không đánh dấu, không ép.
Chỉ... bảo vệ.

Cảnh cắt – vài tiếng sau, phòng y tế riêng sau hậu trường
Duy thiếp đi trên vai Quang Anh.

Một người trong ê-kíp bước vào:

"Xin lỗi... nhưng cậu Quang Anh đã phá cửa trường quay, ảnh hưởng chương trình."

Hắn không quay đầu.
Giọng khàn:

"Tôi chịu toàn bộ trách nhiệm.
Nhưng nếu tôi không vào lúc đó, thì ai giữ em ấy?"

"Đừng chạm vào Omega tôi yêu – nhất là khi em ấy đang phát heat giữa ống kính toàn quốc."

Cùng lúc đó – trường Royal Crown, tại ký túc xá
💬 Dương Domic × Pháp Kiều
Pháp Kiều đang xem livestream bằng laptop, vừa khóc vừa bấm chuột:

"Trời ơi... Quang Anh ôm Duy kìa!! Lãnh quá trời ơi!!"

Dương nằm trên giường, gối ôm đầu:

"Ừ, lãnh. Mà tui thấy cưng giống em Duy phết đó."

"Hả? Sao?" – Kiều ngẩn.

Dương bật dậy, ghé sát tai:

"Vì em cũng phát pheromone mà không báo anh, mỗi lần em trúng mùa giảm giá đó."

Pháp Kiều đỏ mặt đấm:

"Anh đi chết đi!!"

💬 Hùng × An
An cầm điện thoại, mặt ửng hồng:

"Nếu mai em phát heat bất ngờ như vậy... anh có chạy vào lớp em không?"

Hùng gãi đầu, lúng túng:

"Anh không biết chạy có kịp không... nhưng anh sẽ mang theo ôm gấu với khăn ấm."
"Với cả... đồ ăn mềm. Cho dễ nuốt."

An cười ngặt:

"Yêu anh ghê!"

—————————————

"Yêu là khi bạn dám xông vào giữa ống kính, giữa áp lực, giữa cấm kỵ –
chỉ để giữ người bạn thương không phải sợ hãi."

Và đôi khi...

Pheromone là thứ bị phát tán.
Nhưng trái tim – là thứ được giữ lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com