Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

15

Duy và Quang Anh đứng bên nhau trong căn phòng tối, ánh sáng yếu ớt từ chiếc đèn bàn chiếu lên khuôn mặt nghiêm nghị của cả hai. Bản đồ trải dài trước mắt, từng chấm nhỏ màu đỏ tượng trưng cho các điểm nóng của thế lực đen tối mới nổi lên. Gió lạnh thổi qua cửa sổ, mang theo mùi lá ẩm của rừng thông bên ngoài, nhưng trong lòng họ, một cơn bão còn dữ dội hơn đang chuẩn bị nổi lên.

Quang Anh nghiến chặt hàm, nhìn từng con số, từng vị trí, từng thông tin thu thập được trong vòng vài ngày qua. Từng manh mối nhỏ đều được phân tích, tổng hợp để tìm ra bộ khung của kẻ thù mới.

"Chúng không đơn giản chỉ là một băng nhóm," Quang Anh nói, giọng khàn đặc, "đây là một tổ chức có cấu trúc cực kỳ tinh vi. Chúng hoạt động trong bóng tối, có sự liên kết với nhiều tay trong chính quyền và giới thượng lưu."

Duy gật đầu, đôi mắt cậu lấp lánh một ánh sáng quyết tâm. "Em đã cho người theo dõi các đầu mối tình báo mới. Họ di chuyển rất khéo léo, nhưng không thể hoàn toàn tránh khỏi sơ hở. Chúng ta sẽ bám sát từng bước chân của chúng."

Quang Anh quay sang nhìn Duy, cảm nhận được sức mạnh, sự bình tĩnh và kiên định của cậu – những điều mà đôi khi anh tưởng đã mất đi trong thế giới ngầm lạnh lùng này.

"Anh biết, em sẽ không để anh một mình," anh thì thầm, như một lời hứa gửi vào trong đêm.

Cuộc điều tra bắt đầu

Những ngày sau đó, họ lập ra kế hoạch chi tiết. Duy phụ trách liên hệ với các đầu mối, sử dụng mạng lưới trong xã hội đen để thu thập thông tin. Quang Anh đứng đầu đội tình báo đặc biệt, với nhiệm vụ phân tích và đưa ra quyết định chiến lược.

Mỗi đêm, họ họp bàn trong căn phòng nhỏ, ánh đèn không đủ sáng, nhưng đầy đủ để nhìn thấy quyết tâm không bao giờ phai của hai người.

"Chúng ta sẽ phải chọc sâu vào tổ chức này, nhưng cũng phải rất cẩn trọng," Quang Anh nhấn mạnh. "Một sai lầm nhỏ có thể khiến cả đội lâm nguy."

Duy gật đầu, mắt nhìn thẳng vào người anh: "Em đã chuẩn bị sẵn sàng cho điều đó."

Ác mộng không nguôi

Nhưng trong những phút giây yên bình hiếm hoi, những ác mộng vẫn trở về với Quang Anh. Mỗi lần nhắm mắt, hình ảnh bàn tay đẫm máu giơ lên, tiếng súng vang rền và những tiếng hét thất thanh vẫn ám ảnh không rời.

Có lần, Duy tỉnh giấc giữa đêm vì nghe tiếng thở dốc của Quang Anh. Cậu quay lại thấy anh toát mồ hôi lạnh, khuôn mặt tái mét trong bóng tối.

Duy không hỏi, chỉ ngồi bên, lấy tay ấm áp nắm lấy tay anh, truyền chút hơi ấm cho người đàn anh kiên cường nhưng cũng mang trong mình quá nhiều vết thương.

"Thế giới này không cho phép ai yếu đuối," Quang Anh thì thầm, "nhưng ít ra, em cho anh một chốn để được tạm gục ngã."

Duy siết chặt tay anh, "Anh không cô đơn đâu."

Đòn trả thù không khoan nhượng

Một đêm, Duy nhận được thông tin rằng nhóm Mars đang lên kế hoạch phục thù, sẽ tấn công vào những người thân cận nhất của Quang Anh.

Không thể ngồi yên, Duy lập tức triệu tập những người thân tín, chuẩn bị đòn phủ đầu.

Họ chia làm nhiều nhóm nhỏ, len lỏi vào các điểm tập trung của Mars, tấn công nhanh, mạnh và dứt khoát.

Tiếng súng vang dội xuyên qua những con phố vắng vẻ, ánh đèn đường lờ mờ phản chiếu máu và sự hỗn loạn.

Khi mọi thứ kết thúc, chỉ còn lại những xác chết lạnh ngắt và bóng tối dày đặc bao phủ.

Khi trở về, Duy đứng bên cạnh Quang Anh, ánh mắt cứng rắn và đầy lạnh lùng.

"Em đã dọn sạch lũ đó," cậu nói, "không ai được phép đụng tới anh hay những người xung quanh nữa."

Quang Anh nhìn Duy, cảm nhận trong lòng một sự yên tâm lạ thường – dù thế giới vẫn còn quá nhiều đe dọa.

Khoảng lặng giữa giông bão

Sau trận trả thù dữ dội, Đà Lạt dường như bình yên hơn trong vài tuần.

Quang Anh và Duy dành nhiều thời gian bên nhau hơn, như một cách để hàn gắn vết thương không chỉ của thể xác mà còn của tâm hồn.

Họ ngồi bên hồ trong những buổi chiều dịu dàng, nắm tay nhau trong im lặng, thưởng thức những bữa tối giản đơn mà ấm áp.

Duy thầm thì: "Em muốn anh biết, dù thế giới này có lạnh lùng thế nào, em sẽ luôn là chỗ dựa của anh."

Quang Anh mỉm cười, ánh mắt sáng lên lần đầu tiên sau nhiều ngày dài: "Anh sẽ không để em phải cô đơn."

Điện thoại báo động

Một đêm, khi mọi thứ tưởng chừng yên bình, điện thoại Quang Anh bỗng rung lên.

Một giọng nói cũ kỹ, nặng nề từ đầu dây bên kia vang lên:

"Anh tưởng mình đã kết thúc rồi sao? Odin chỉ là bước đầu. Những thế lực khác đã bắt đầu dịch chuyển. Đừng để bị bất ngờ."

Quang Anh siết chặt điện thoại, tim đập nhanh như muốn nhảy khỏi lồng ngực.

Duy nhìn anh, ánh mắt sắc lạnh hơn bao giờ hết:

"Chúng ta vừa bước vào một vòng xoáy lớn hơn nhiều."

Chuẩn bị cho trận chiến mới

Quang Anh đứng trước bản đồ, đôi tay siết chặt, ánh mắt sắc như thép.

"Không thể chần chừ thêm nữa, lần này là mạng sống của nhiều người, không chỉ riêng chúng ta."

Duy bên cạnh, nắm chặt tay anh: "Em sẽ không rời anh một bước nào."

Cả hai trao nhau một ánh nhìn kiên quyết, sẵn sàng bước vào cuộc chiến mà họ biết rõ, có thể không ai sẽ trở về nguyên vẹn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com