Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

mười bốn

từ hôm đó, đức duy cắt đứt liên lạc với quang anh. không một tin nhắn, không một lời chào. em chuyển giờ học ôn, tránh mọi lớp học chung, thậm chí còn xin nghỉ nhóm ôn tập – cái nhóm mà chính em là người khởi xướng
em không nói với ai lý do. cũng không giải thích. chỉ im lặng.
sự im lặng ấy không phải là giận dỗi trẻ con, mà là lớp vỏ tự vệ cuối cùng duy còn sót lại.

đêm ấy, duy ngồi ở bàn học tới gần hai giờ sáng. đề văn nằm lặng trên bàn, câu hỏi phân tích nhân vật Chí Phèo bị bỏ dở.

em không thể tập trung.
từng câu chữ của quang anh cứ lặp lại trong đầu.

"bọn mày lo mà hùng tiền trả kèo tao đi nhé."

duy bật cười – tiếng cười khô khốc vang lên giữa căn phòng tối om. không ai biết, không ai nghe. em gục xuống bàn, tay siết chặt cây bút, nước mắt chảy ướt cả trang giấy.

trái tim em đã từng vì một ánh nhìn của quang anh mà loạn nhịp. giờ cũng vì người ấy mà nứt vỡ đến nỗi không dám tin vào bất cứ ai.
tiếng chuông thông báo liên hồi thúc giục duy phải trả lời.

nhóm: những con bot mạnh nhất lịch sử
@thanh pháp
duy bé làm sao đấy
s lại xin nghỉ nhóm ôn tập rồi

@thành an
ờ đấy thấy mấy hôm im lặng
m lmsao đấy
hay quỷ tú chi lại gây gì với m

@hoàng hùng
có chuyện gì nói với ae đi
thấy m thất thần suốt

@đức duy
đâu ga tui bth mà
học nhiều nên hơi áp lực xíu hoi

@thanh pháp
con khco giấu mẹ nhe
nói cho rõ ra mẹ mới cho đi ngủ

@đức duy
nói xong khco chửi duy nha
thật ra là bữa t lên lấy quyển vở để quên trên lớp
t thấy việt khôi đang nch với quang anh
xong bọn nó nói kiểu cược tán được t ch ý
cái t sốc quá làm rơi đồ
quang anh phát hiện ra t đứng đấy xong chạy theo
t ức quá nói luôn là t thích nó
xong nó cũng sốc
thế mà t khóc vẫn kiểu nín đi t xót này kia
huhu cái đồ tồi đẹp trai😭
nma h duy move on gòi

@thanh pháp
đụ má tk quỷ quang anh
v mà lôi duy ra làm trò
t mà gặp chắc đục vô mặt

@hoàng hùng
dcm quang anh
nma m lmsao mà move on được
dm mấy ngày nay
mai e duy đợi a đón đi chơi

@thành an
thật tội cho e quá
chỉ vì gã săn cá

@thanh pháp
chán o tập trung chuyên môn

@thành an
quang anh lồn dm
dám làm v với em yêu của t
mai e duy đi xả với a
còn chánh quang o với khồi việt lôn baoh gặp là t chửi cho ùm đầu.

@đức duy
th mng
em move on rồi
kệ thằng kia đii
nma mai vẫn giữ kèo đi ăn đó nha

@thanh pháp
th được rồi
sắp thi rồi cố gắng giữ tinh thần ổn định
kh được snghi linh tinh đến thằng đấy biết chưa

@đức duy
t biết òiii
mà đi ngủ đây nha muộn goi
chúc cả nhà ngủ ngonnn

đã xem

______________
sau ngày hôm đó, quang anh tìm cách tiếp cận duy vài lần. gọi điện – duy không bắt máy. nhắn tin – em không trả lời. hết cách, anh đành gửi tin nhắn cho thanh pháp.

@quang anh
ê kiều

@thanh pháp
?

@quang anh
duy dạo này có vấn đề gì à?
t nhắn tin kh thấy trả lời
ý là duy có khoẻ kh

@thanh pháp
m còn mặt mũi mà hỏi duy bị s à?
lôi nó ra làm trò cá cược
mất dạy vcl

@quang anh
tao thề là t không có ý đó
giờ m coi t là thằng tồi cũng được
nhuư mà duy hiện tại có ổn kh?

@thanh pháp
duy ổn
ổn khi khco m
duy còn chính tai nghe được mà m bảo k có ý đó
suy nghĩ lại đi
thứ tình cảm m dành cho duy là cái gì?
nếu mà m thích duy thì thể hiện bằng cái chân thành của m
còn kh thì đừng làm khổ nó nữa
nó đủ mệt rồi

đã xem

________
quang anh vắt tay lên chán suy nghĩ về câu nói của thanh pháp. liệu bản thân có tình cảm với duy không? với tay lấy điện thoại.

21:32

anh quyết định rồi, không bây giờ thì không còn cơ hội nào nữa, khoác vội áo gió, anh chạy thẳng đến căn nhà cùng phố quen thuộc.

đứng trước cửa nhà, anh bấm chuông liên hồi, hét lớn gọi tên đức duy, mong mỏi em xuống mở cửa. gọi đến khan giọng cũng không ai hồi đáp, chỉ có tiếng gió thổi mạnh cùng vài hạt mưa phùn rơi xuống vai anh. quang anh thật sự bất lực, ngồi sụp xuống trước cổng nhà, cố gắng gọi cho duy những cuộc gọi vô vọng.

tại sao duy cự tuyệt với anh như vậy?

mưa phùn. đường ướt.
đến cả ông trời cũng khóc thương cho anh.
bên trong nhà, đức duy biết rõ quang anh đang đứng đội mưa bên ngoài. mẹ hà nhìn ra cửa sổ thấy người con trai co ro trước cổng nhà mình liền thở dài thườn thượt.

"con không ra gặp thằng bé thật à? nó đứng đây nãy giờ rồi. hay con ra bảo nó về đi, trời mưa to mà để nó lủi thủi nhìn khổ gớm."

"mẹ cứ kệ anh ta! trời mưa, đêm hôm còn vác xác đến đây."

"thế làm sao, con với nó có chuyện gì khó xử lắm à?'

"chuyện cá nhân của con thôi, con kể với mẹ sau. con lên phòng nhé!"

"ơ kìa cái thằng này..."

duy đóng sập cửa phòng, em ngồi thụp xuống nức nở khóc. không phải vì em muốn tàn nhẫn. mà vì... nếu ra, duy sợ mình sẽ yếu lòng. sợ mình sẽ mềm xuống ngay khi thấy gương mặt đó – gương mặt đã từng khiến duy nghĩ rằng cả thế giới này thật ra cũng có thể dịu dàng với mình. vơ vội lấy điện thoại, nhấn vào cái tên quen thuộc đang liên tục gửi tin nhắn cho em.

21:43

@quang anh
duy xuống gặp tao đi
t xin lỗi

22:08

@quang anh
trả lời t đi mà
t xin lỗi
đừng im lặng nữa

bạn đã bỏ nhỡ cuộc gọi từ quang anh
bạn đã bỏ nhỡ cuộc gọi từ quang anh
bạn đã bỏ nhỡ cuộc gọi từ quang anh

22:35

@quang anh
mọi chuyện không phải như m nghĩ
xuống gặp t đi mà...

bạn đã bỏ nhỡ cuộc gọi từ quang anh
bạn đã bỏ nhỡ cuộc gọi từ quang anh
bạn đã bỏ nhỡ cuộc gọi từ quang anh
bạn đã bỏ nhỡ cuộc gọi từ quang anh
bạn đã bỏ nhỡ cuộc gọi từ quang anh

@đức duy
về đi
trời mưa to rồi
đừng để bị cảm

@quang anh
đức duy
tao nhớ mày
xuống gặp tao chút thôi
xin mày...

đã xem

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com