Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 7 - MÀY THUỘC VỀ TAO

Cửa mở.

Không phải Rin.

Một kẻ khác – cao gầy, mái tóc xám tro, dáng điệu nhẹ nhàng, bưng theo khay đồ ăn.

"Yoichi Isagi, đúng không? Tôi—"

"Ai cho mày gọi tên nó?"

Rin.

Xuất hiện như một cơn lốc.

Chỉ một cú đấm, kẻ kia đổ rầm xuống sàn.

"CÚT. Trước khi tao bóp chết mày."

Tên đó lê lết ra khỏi phòng, không dám quay đầu lại.
Cửa đóng sầm.

Im lặng.

Isagi chưa kịp nói gì, đã bị Rin chộp lấy cổ áo, kéo sát vào tường.

"Mày vừa nhìn hắn kiểu gì vậy, hả?"
"Tao để mày lại vài tiếng thôi mà mắt mày đã long lanh lên vì một thằng khác?"

Isagi mở miệng, định phản kháng – nhưng không thành tiếng.

"Rin..."
"Em không có ý đó. Em chỉ bất ngờ..."

"Câm miệng."

Rin áp sát.
Một tay giữ cằm, tay còn lại bóp nhẹ cổ cậu – không đến mức nghẹt, nhưng đủ để tim đập thình thịch.

"Mày đang nghiện cảm giác được tao đối xử đặc biệt."
"Và giờ mày dám nhìn ai khác?"

Nụ hôn đến như một cú đánh.

Thô bạo. Mạnh mẽ. Không cho kháng cự.

Rin đẩy cậu sát vào tường, hôn như thể để lại dấu răng trên môi.

Lưỡi ép vào, cạy mở.
Cằm bị giữ chặt, Isagi không thể quay đầu – nhưng... cũng không đẩy ra.

Hơi thở va đập.
Tay Rin trượt lên cổ, rồi ôm siết sau gáy.
Cơ thể hai người ép sát, đến mức Isagi phải bật ra tiếng rên khe khẽ.

Rin nghe thấy.
Siết mạnh hơn.

Khi rời môi, Rin liếm nhẹ vết máu vừa rướm trên khóe miệng cậu.

"Mày thấy chưa?"
"Chỉ cần là tao – mày không hề đẩy ra."

"Mày không sợ. Mày chỉ khát."

Isagi thở hổn hển.

Cậu muốn nói "không". Muốn phủ nhận.
Nhưng toàn thân nóng bừng, tim đập hỗn loạn – và môi vẫn còn tê dại.

"...Tại sao mình lại... run lên như vậy?"

"Tại sao... chỉ khi Rin tức giận... mình mới thấy thở được?"

Rin gác trán lên trán cậu, thì thầm.

"Mày là của tao."
"Chỉ mình tao."

 Isagi nhìn xuống đôi môi bầm nhẹ của mình.

"Không phải yêu. Không phải thích."
"Nhưng em đã bắt đầu... chờ đợi Rin xuất hiện."

"...Và khi không thấy anh ấy... em thấy nghẹt thở."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com