Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

i01 ; mở đầu diễn biến



      Tình yêu giấu kín mang nhiều rủi ro về việc sứt mẻ tình cảm giữa hai người, khi một bên muốn công khai, bên còn lại thì chỉ muốn tình yêu trở thành bí mật của cả hai. Khó khăn là thế, nhưng Rin Itoshi và Isagi Yoichi đã và đang yêu nhau "thầm kín" được gần 1 năm thanh xuân vườn trường rồi. 

         Isagi hiện đang là đàn anh năm hai cao trung, cậu Itoshi thì chỉ năm nhất, bỡ gỡ vì mới vào trường, cậu chẳng thể biết danh tiếng của "cáo ranh ma" Isagi Yoichi.

        Cuộc gặp mặt với đàn anh cũng hết sức kì quái, dẫu như định mệnh, nhưng chỉ là "bước đầu" làm quen.

        Rin Itoshi chẳng hiểu, chiếc ô cậu luôn mang theo phòng trường hợp trời đổi tính khí mà mưa, nhưng nó lại không cánh mà bay.

"đàn em, đứng đó làm gì thế. Em không định về hả?" Cáo già đến rồi, mang trên tay là chiếc ô quen mắt. 

     Rin sửng sốt đôi chút, cậu tò mò chỉ tay vào chiếc ô Isagi đang cầm. Cậu lắp bắp, giọng run nhẹ mà hỏi : "Đàn anh, cái đó.. ý em là ô, của anh hả?". Vẻ mặt của Isagi ngạc nhiên nhìn vào chiếc ô, sự vui vẻ vì đạt được mục đích, Isagi nhanh chóng phủ nhận rằng đó không phải ô của anh, chỉ "vô tình" nhặt được của người khác. 

      " có lẽ đó là ô của em đấy, dù sao em cũng để quên ô ở chỗ nào rồi." 

        Ồ lên một tiếng, Isagi không thắc mắc mà liền đưa cho cậu. Mưa ngoài trời càng nặng hạt, bầu không khí của cả hai ngày càng trở nên kì quái, dù chỉ từng giây từng phút, dẫu cho tiếng mưa ào ạt, hơi thở nóng của Isagi rơi vào tầm ngắm của cậu, thoáng đỏ mặt, Rin liền mở lời bắt chuyện. 

"À mà, ô của đàn anh đâu rồi?" liếc nhìn Isagi, cậu không biết vì sao mình lại để ý người này, nhưng con tim mách bảo rằng cậu đã gặp được định mệnh rồi.

       Tròn mắt nhìn cậu, anh trả lời lạnh tanh "không mang" , cùng gương mặt "tôi không có ô, cho tôi đi cùng nha" làm Rin Itoshi có trận cười giòn tan, cậu không nói gì mà liền mở ô,  bước chân kéo gần khoảng cách với anh. Mỉm cười nhẹ, nhưng trái với bộ dạng ngoài mặt, cậu lại mở lời "cho phép đàn anh đi cùng tôi, nhưng chỉ một lần thôi đấy nhé!!". 

   Anh nín cười, vỗ vai cậu thuận miệng đáp trả: " Đàn anh biết rồi, nhưng liệu có cơ hội đi cùng cậu suốt như này không?". Rin nhanh chóng ngại ngùng trước sự trêu chọc dễ thương đến đáng ghét của đàn anh, cậu quay mặt đi chỗ khác để lộ đôi tai đỏ lên:" Đàn anh.. đàn anh nói nhiều quá rồi !! mau đi thôi..". 

Bật cười trước sự ngoài lạnh trong nóng dởm của cậu, không khí của hai người hòa thuận đến lạ.

     Trên đường ra khỏi trường, Rin bất ngờ vì đường về nhà của mình và anh giống nhau, nhưng chỉ riêng cậu bất ngờ, vì isagi vốn đã tìm hiểu trước rồi. 

    Vui vẻ một hồi, Isagi vẫy tạm biệt cậu đàn em mà về nhà. 

     Cậu ngập ngừng một chút, bằng tất cả lòng dũng cảm ( dũng khí ) của mình: " Đàn anh.. anh có thể, à ý em là.. mai anh có thể đến trường cùng em.. chỉ là đi bộ cùng nhau thôi!! Anh từ chối thì em sẽ không phiền.." Điệu bộ cún con của cậu làm Isagi cảm giác khá thú vị, cậu định trêu đùa một chút nhưng nghĩ đến biểu cảm buồn thúi mặt của cậu thì lại không nỡ. Vẫn là chiều theo ý của đàn em, đàn anh đáng quý sẽ cùng đàn em đáng yêu của mình đi cùng nhau đến trường.. 

   Khỏi phải nói, cậu vui vẻ tung tăng về nhà, cả hai đều mong chờ ngày mai sẽ đến.


          Trải qua hàng tá niềm vui cùng đàn anh khóa trên, Rin Itoshi đã rơi vào lưới tình của Isagi Yoichi. 

        Lần đầu yêu, cậu có tâm trạng vui khi thấy anh, buồn khi nghĩ anh không có tình cảm với mình, hạnh phúc khi được ngắm nhìn nụ cười của anh,. Cuộc sống hiện tại của Rin Itoshi như sang trang mới, mọi thứ về Isagi cậu đều muốn tìm hiểu, tình cảm cũng theo đó mà tăng thêm. Tâm trí của cậu cũng như trên mây, bay bổng khi cạnh anh, bối rối khi bị anh trêu chọc. 

      Biết rõ tình cảm của cậu, Isagi vẫn vui vẻ tận hưởng sự "mập mờ" thú vị này. Dường như anh cũng có chút tình cảm với đàn em, nhưng anh lại chưa sẵn sàng bước vào mối quan hệ ràng buộc với cậu.

       "Rin đáng yêu lắm, anh cũng là lần đầu gặp người như em." 

  Thành công tạo cảm giác cho cậu Itoshi rằng, cậu chính là người đặc biệt duy nhất trong mắt Isagi. Nở nụ cười được các "tình yêu cũ" cho là thương hiệu, Isagi đang dần đưa cậu nhóc mới nếm mùi tình yêu vào tầm tay. 

     Rin thoáng ngại ngùng, cậu lí nhí trách mắng đàn anh vì lại dở thói trêu chọc mình. Hai người cứ thế mập mờ. Trường đang rầm rộ tin đồn về mối quan hệ của cả hai, cậu Itoshi thì rất chú ý điều đó, còn Isagi thì chẳng mấy bận tâm. 

        Một ngày đẹp trời trên trường học, cậu bất chợt tia thấy đàn anh, ngắm nhìn anh trong tầm mắt của mình. Đột nhiên nhăn mặt, Rin Itoshi bực bội trong lòng vì chứng kiến cảnh tượng một tên được cho là cực kì thân thiết với đàn anh Isagi, ôm ấp, đụng chạm chân tay với anh.

       Cậu đâu có biết, vì sự ghen tức của cậu mà mối quan hệ của cả hai thay đổi chốc lát. 

     Không thể kìm nén giận dỗi, mỗi khi Isagi có ý định tiếp cận với đàn em, cậu lại lẩn trốn, né tránh anh. Khó hiểu trước hành động của cậu, anh chợt cảm nhận cú lườm nguýt của đàn em về phía cậu bạn thân. Chà, nói không hiểu là nói dối, cậu đây là đang ghen rồi.

      Anh tiến tới gần cậu, phát giác ra đàn anh, Rin liền chạy đi chỗ khác. Biết trước điều này, Isagi liền lên tiếng:" Đàn em, cậu ghen à?".

     Đứng bất động, thấy cậu lạ nên anh liền tiến tới hỏi thăm thì liền bị cậu ôm vào lòng. 

Tiếng thút thít đánh tan bầu không khí yên tĩnh, cậu khóc, nức nở. Mếu máo hồi lâu, cậu mãi mới mở lời:"Đàn anh Isagi Yoichi.. em thích anh.. Em không nhịn nổi nữa đâu anh à.." Ngắt lời, cậu ôm chặt Isagi, đầu dụi vào hõm cổ của anh mà che đi tâm trạng hỗn loạn của cậu. 

    Chẳng hiểu nổi cảm xúc bản thân, cậu thấy ngại ngùng, cũng giận hờn đàn anh nữa. Thế đàn anh có giống mình không nhỉ.. 

      Isagi ôm cậu vào lòng, vỗ lưng an ủi. Cậu vì thế càng ôm chặt đàn anh hơn. 

       "Anh cũng thích Rin lắm, chúng ta hẹn hò nhé." 

         Ríu rít vì vui sướng, dẫu cho mắt mũi tèm lem khuôn mặt, cậu vẫn nở nụ cười tươi trên môi. Isagi đưa tay lau nước mắt cho cậu, cả hai chính thức bước vào mối quan hệ yêu đương.

        Dù đã đạt được tình yêu với người mà cậu luôn mong muốn bao ngày, nhưng vẫn có một câu hỏi lớn trong mối quan hệ của cậu và anh. 

      Sao đàn anh không muốn công khai quen mình nhỉ.. 

      Sao đàn anh lại khó chịu khi mình muốn công khai thế nhỉ..

    Đàn anh hết yêu mình rồi à..

       Rin Itoshi thất tình. ( vì không được công khai )

          

                  Rin đã định bỏ qua chuyện này ( dù nó vô lí ), nhưng cậu chẳng thể nhịn sự ghen tuông của mình khi có vô số "ong bướm" lại gần tình yêu của cậu. 

          Vì lí do đó, cậu và anh liên tiếp cãi nhau trong suốt 1 tháng cuối của cuộc tình. Dẫu cho Rin có hỏi bao nhiêu lần, anh cũng chẳng thể đưa ra câu trả lời hợp lí để không công khai mối quan hệ của hai người họ. 

Liệu sẽ có thần tình yêu cứ vớt hai người họ chứ, cứu lấy tình yêu chớm nở vụt tắt.

         Đau đầu vì độ dai dẳng nhiều lời của Rin, anh chẳng nói lời nào mà trực tiếp bơ cậu trong 2 ngày liên tiếp. 

      "Isagi, anh đừng tệ với em nữa được không.." , Rin ngưng đòi hỏi, dẫu cho việc đó xứng đáng. Cậu nghĩ rằng đây chính là nỗi khổ khó nói của anh người yêu, dù không ngừng tin đồn xấu về Isagi đến tai cậu.

       Cả hai lại quay về dáng vẻ tình cảm mặn nồng, cậu và anh quyết định bỏ quên mà tiếp tục cùng nhau yêu đương thầm kín.

         Tưởng chừng đã yên ổn, đàn anh bất ngờ đưa lời dừng lại:"Rin, anh nghĩ chúng ta nên có một buổi cuối, chấm dứt toàn bộ câu chuyện.", "Rin à, em đừng tự trách bản thân nhé, chỉ là anh cảm thấy không hợp.." 

       Như vết dao chí mạng vào tim, cậu bàng hoàng. Khi họ đã bước đến cuộc đời mình như phép màu, mình coi họ là báu vật thượng đế. Ở đây, cậu cũng vậy. 

     Chẳng biết những lúc anh gieo hi vọng, cậu mong manh nghĩ là tình yêu.

Im lặng trước lời ngỏ chia tay, cậu đồng ý lời đề nghị một buổi đi chơi cuối của cả hai đứa. Như cảm thấy sự ngại ngùng, Isagi nhanh chóng tìm cớ chạy thoát, mặc cho Rin thẫn thờ một mình.

         Cắn rứt trong lòng, anh cũng chẳng hiểu nổi cảm xúc bản thân. Hai người, ai cũng có tơ rối trong lòng, dẫu biết cách bỏ nút thắt là .. không gì.

       Người thì đêm ngủ ướt gối, người kia thì lạc trong mê cung không lối thoát, tựa như lồng sắt của "cảm xúc" bản thân.


___________________________________

mình nghĩ sẽ end ở i03, nhưng đâu thể dự đoán được phải không.

mình muốn biết cảm xúc của độc giả, đừng ngại cho mình lời khen, chê, hay góp ý nhé.

mình viết ngay trong buổi chiều chủ nhật 10/1, vừa viết vừa nghe nhạc VSTRA, nên cảm xúc khi viết sẽ chập chờn lắm..

      

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com