Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHAP 16 - CÓ NHỮNG THỨ KHÔNG CẦN ĐƯỢC GỌI TÊN... VẪN TỒN TẠI RÕ RÀNG

---

CHAP 16 – CÓ NHỮNG THỨ KHÔNG CẦN ĐƯỢC GỌI TÊN… VẪN TỒN TẠI RÕ RÀNG

Một chiều cuối tuần, trời mưa nhỏ.

Hạ nhắn tin:

> “Anh có ghé ngang. Mua dư vài cuốn sách về khách sạn.
Không rõ em đọc chưa, nên… để ở quầy lễ tân dưới nhà.”

Phương không trả lời.
Cô vừa từ một buổi họp nội bộ về – đầu còn lẩm nhẩm những con số, tâm trạng đè nặng bởi áp lực nhân sự mới.

Cô xuống nhận sách lúc 7 giờ tối.
Không ngờ… anh vẫn đứng đó.
Dưới mái hiên nhỏ của sảnh, tay đút túi, người hơi ướt mưa.

---

“Anh đợi ai à?” – Cô hỏi, dù biết rõ.

Hạ khẽ cười:

> “Anh không chắc em có xuống.
Nhưng nếu xuống… thì anh muốn đưa em đi ăn gì nóng.”


---

Cô im.
Rồi gật đầu.

---

Họ đến một quán mì nhỏ gần ga xe lửa. Không đông, không ồn, không sang trọng.
Phương gọi mì trộn sate, Hạ gọi mì nước gà xé.

Suốt bữa ăn, họ không nói nhiều.
Cũng không né ánh mắt nhau như trước nữa.

---

Trên đường về, trời vẫn mưa nhẹ.
Vỉa hè ướt, trơn.

Lúc qua khúc cua, Phương suýt trượt chân vì một viên đá nhỏ.
Bàn tay Hạ đưa ra theo phản xạ – nắm lấy cổ tay cô.

Chỉ một thoáng.
Nhưng lần này… anh không rút tay lại.
Và cô cũng không gỡ ra.

---

Cả hai đứng im trong giây lát.
Gió quất nhẹ, mưa rơi đều.
Tay trong tay. Không ai nói.

---

> Trong khoảnh khắc ấy, không ai cần thốt lên điều gì.

> Vì họ đều hiểu –
đây không còn là “vì nợ”, “vì lỗi”, hay “vì quá khứ” nữa.

> Mà là…
vì hiện tại này – đủ thật.


---

Hạ buông tay ra trước.
Chậm rãi, tôn trọng.

> “Anh xin lỗi. Phản xạ.” – Anh nói, khẽ.

Phương lắc đầu.

> “Không cần xin lỗi.”

Rồi quay đi.

Nhưng cô không giấu nụ cười rất nhỏ vừa thoáng qua khóe môi.

---

Tối đó, khi về nhà, Phương đặt cuốn sách anh mang đến lên kệ.

Cô rót ly nước, ngồi xuống ghế, nhìn ra cửa kính đọng mưa.

Trong đầu cô chỉ còn lại một khoảnh khắc:

> Bàn tay. Mưa lạnh. Và không ai rút lại.


---

> Đôi khi, yêu không phải là nắm tay thật chặt –
mà là: khi một người đưa tay ra,
người còn lại… không từ chối.


---

[HẾT CHAP 16]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com