Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHAP 25 - "EM GHEN NHẸ THÔI... NHƯNG CẢM ƠN VÌ ANH NẮM TAY TRƯỚC KHI EM RÚT VỀ."


---

CHAP 25 – “EM GHEN NHẸ THÔI… NHƯNG CẢM ƠN VÌ ANH NẮM TAY TRƯỚC KHI EM RÚT VỀ.”

Một tối giữa tuần, trời dịu và gió nhẹ.
Hạ gửi tin nhắn:

> “Có một triển lãm ảnh nghệ thuật ở quận 3 – đi xem không?
Chủ đề: Khoảng cách.”

Phương trả lời sau 10 phút:

> “Đi.”


---

Không có gì đặc biệt.
Anh mặc sơ mi đen, quần xám.
Cô vẫn áo sơ mi trắng, váy dài – vẻ ngoài lạnh, gọn gàng như mọi ngày.

Triển lãm nằm trong một không gian nhỏ, ánh sáng vừa đủ, tranh được treo rải rác theo từng cụm chủ đề.
Rất ít người. Chỉ có tiếng bước chân, tiếng gió điều hòa, và… im lặng.

---

Bức ảnh đầu tiên họ dừng lại có tên:

> “Chúng ta cùng ở một nơi – nhưng không còn bên nhau.”

Phương nhìn rất lâu.
Không hỏi gì.

---

Rồi một cô gái tiến lại gần Hạ.
Tóc cắt ngắn, đeo máy ảnh, đôi mắt sắc sảo:

> “Anh Hạ?”

Hạ quay lại, ngạc nhiên:

> “Trang? Em cũng ở đây à?”

> “Em là người phụ trách concept bộ ảnh ‘khoảng cách’ nè.
Không ngờ gặp anh. Dạo này anh sống ổn chứ?”


---

Họ nói vài câu – không quá thân, nhưng rõ ràng từng quen.
Phương đứng kế bên, yên lặng.
Không chen vào, cũng không tỏ thái độ.
Chỉ… bắt đầu bước chậm lại. Cách anh nửa bước.

---

Sau khi Trang rời đi, Hạ quay sang.
Phương đang nhìn một bức tranh đen trắng.
Yên lặng hơn thường ngày.

Anh không hỏi.
Chỉ bước lại gần.
Và lần đầu tiên, chủ động đưa tay nắm lấy tay cô.

---

Không đan tay. Không siết.
Chỉ nhẹ nhàng giữ lấy mu bàn tay đang thả lỏng của cô.

Phương hơi khựng lại.
Rồi không rút ra.

---

> “Em ghen à?” – Hạ hỏi, giọng nhỏ, gần như thì thầm.

> “Không. Chỉ là…
Em ghét cảm giác mình đang đứng đó – nhưng không rõ mình là ai.” – cô đáp.


---

Hạ siết nhẹ tay hơn một chút.
Vẫn không nhìn cô.
Chỉ nhìn bức tranh có tên:

> “Khoảng cách là khi một người biết rất rõ mình yêu – nhưng không chắc mình được yêu.”


---

> “Anh nắm tay em, không phải để chứng minh.
Chỉ là… anh muốn em biết, em đang đứng cạnh anh – rõ ràng.” – Hạ nói.


---

Khi ra khỏi triển lãm, trời đã tối.
Họ đi bộ dọc vỉa hè, không nói nhiều.
Nhưng tay vẫn trong tay.

---

Trước khi chia tay, Phương ngước nhìn anh, khẽ:

> “Cảm ơn vì đã nắm tay em…
trước khi em lùi lại quá xa.”


---

> Vì đôi khi, người như em –
nếu lùi một bước, sẽ không quay lại nữa.


---

[HẾT CHAP 25]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com