chương 4
Chương 4: điều bí mật không được bật mí tại căn cứ bí mật của chúng ta.
“Kẻ thích ngắm bầu trời là những kẻ mộng mơ, kẻ mặc kệ mộng mơ thì lại mơ những thứ không thuộc về mình”.
Căn phòng đầu tiên nằm ở phía tay trái của dãy nhà thứ hai toạ lạc ngay chính giữa căn biệt thự. Đó là căn phòng của một đối tượng đặc biệt mà tôi phải quan sát cả tuần nay, chỉ vì nhà tôi nằm ở một ví trí quá tốt và tôi là bạn thân của người thầm thích đối tượng đó và hơn hết là vì những bữa ăn hết sức tuyệt vời khiến cho tôi không thể từ chối lời đề nghị béo bỡ này – theo dõi và tìm ra những sở thích hay những hoạt động thường ngày của đối tượng đặc biệt, để người bạn thân yêu của tôi có thể dễ dàng tiếp cận mà đưa ra những phương án cưa đổ nàng hồ ly xinh đẹp của nó.
Cứ tưởng mọi thứ sẽ dễ dàng, chỉ cần ngồi quan sát, ghi lại sau đó là báo cáo lại cho Min Joon. Thế nhưng năm ngày vừa qua trong tập giấy hay hồ sơ mật của tôi chỉ vỏn vẹn đôi từ:
“ Sáng: không quan sát được vì tớ và đối tượng học khác lớp.
Trưa: đối tượng đã không đi xe của trường kể từ vụ việc làm rối loạn đội hình thông thường của chiếc xe, thay vào đó là di chuyển bằng phương tiện của riêng của nhà, chắc cậu đã nắm rõ.
Tối: không mở cửa phòng như thông thường kế từ ngày cậu ấy biết được tớ và cậu là bạn, bạn siêu thân là đằng khác, tớ chỉ nghe được loáng thoáng tiếng piano vào ngày thứ hai và thứ tư những ngày còn lại thì đối tượng bật nhạc, đặc biệt là bản Sonata cho dương cầm số 14 hay được biết đến là Sonata Ánh trăng.”
“ Dain à, cậu chưa bao giờ làm tớ thất vọng như thế này, mà cái gì đây Sonata là cái gì, tớ đâu có cần nó.” - tôi chưa bao giờ thấy cái biểu cảm này trên gương mặt khá điển trai của nó, có thể gọi đây là lần đầu.
“ Có thể cậu chưa biết ngoài sách ra thì cậu ấy rất thích âm nhạc và còn chơi được nhiều loại nhạc cụ, theo quan sát của những ngày qua thì cậu ấy đã chơi được hai loại rồi là piano và violin, tớ dám chắc rằng cậu ấy còn biết nhiều hơn nữa”.
“ À cậu ấy rất thích chuông gió vì tớ đã thấy cậu ấy có treo một cái ngay cửa, trước khi biết chuyện và đóng nó vào đúng 6 giờ rưỡi mỗi buổi chiều ”. Tôi dõng dạc nói to trước khi kết thúc phần báo cáo cho sếp mình.
“ Thông tin đó khá có ích đó, nhưng sao cậu chỉ ghi chi tiết có một ngày, mấy ngày còn lại chỉ có như trên là như thế nào hả ? ”.
“ Vì mấy ngày còn lại giống y hệt, tớ đã rất bất ngờ đó, tớ cứ tưởng với cái giao diện đó thì một ngày của cậu ấy sẽ năng động lắm”.
“ Tớ không chắc rằng việc giao cho cậu nhiệm vụ này là đúng đắn hay không nữa” nó kết thúc câu kèm tiếng thở dài ngao ngán và chính điều đó đã kích hoạt quả bom sắp nổ trong tôi.
“Thế cậu tự đi mà làm, vì quan sát cậu ta mà tớ bỏ cả việc đọc sách cả gần cả tuần rồi, ngồi ở chỗ này sướng ha, quá trời là muỗi, còn phải cố gắng banh hai con mắt xa tận tám mét chỉ để nhìn người yêu tương lai của cậu thôi đó, thằng sĩ gái ”.
“ Chắc cậu làm không công, chắc tớ chả có trả bất cứ cái gì cho cậu ”- nó gương cổ trả lời lại và miệng tôi bỗng cứng đơ vì nó nói quá là đúng, chắc chắn là tôi không bao giờ chịu thua tôi khơi gợi lại vùng kí ức cũ cho nó ngay.
“Toàn bộ kế hoạch đều bị lệch hướng đều không phải là do lời tỏ tình đầy lãng mạn của trưởng làng con đây sao ?”
“Nhưng đâu phải do mỗi tớ, chắc chắn là con mụ Jiwoo đã nói với cậu ấy mấy cái khùng điên của hai đứa mình rồi, nên Asa thân mến của tớ mới lơ đẹp chúng ta như vậy”. Và lời giải thích đó khiến tôi và nó đều hài lòng và chấp nhận bỏ qua cho đối phương sau cuộc tranh cãi nảy lửa đã diễn ra vào hai phút trước.
“Nhưng điều đó không quan trọng, ta vẫn còn hai ngày cuối tuần phải không, tận dụng thật trọn vẹn nhé Dain, xong nhiệm vụ này tớ phần thưởng của cậu chắc chắn sẽ không nhỏ đâu”. Cái cách nhấn nhá, úp mở mà nó học trộm được từ tôi đã có tác dụng, tôi rất tò mò liệu tôi sẽ nhận được cái gì đặc biệt từ nó đây.
“Là cái gì thế?”
“Cậu biết là cuối tuần này tớ sẽ lên Seoul cùng bố mà, nghe nói cậu rất thích cuốn Vũ Trụ Trong Vỏ Hạt Dẻ, chỉ cần cậu hoàn thành tốt và đưa cho tớ cái tớ cần chắc chắn nó sẽ nằm ngay ngắn trên bàn cậu vào thứ hai tuần tới để mặc cậu lăng lê mò tìm thoả thích ” .
“Đương nhiên rồi, cứ tin ở tớ, chắc chắn tớ sẽ đưa cậu cái cậu cần”.
Và cuộc giao kèo chúng tôi kết thúc ngay sau đó khi Min Joon phải về nhà để soạn đồ cho chuyến công tác ngắn hạn ấy. Đúng như mong chờ của cậu ta nhiệm vụ được hoàn thành rất xuất sắc và tôi có phần không tin nó đã diễn ra suôn sẻ đến vậy. Trong nhiệm vụ ấy tôi có hơi sơ xuất đã để lộ một bí mật thế nhưng muốn có cái này chúng ta phải chấp nhận đánh đổi bằng cái khác, nên không sao tôi chấp nhận được. Tôi đã gặt hái được rất nhiều quả ngọt trong nhiệm vụ này.
Ngay trong sáng hôm sau, tôi không cần tìm đối tượng mà là đối tượng tự tìm đến tôi. Khi tôi đang loay hoay giặt phơi bộ đồng phục đi học thì trước tảng đá gần phía bụi cây mơ nhấp nhô một dáng hình nhỏ nhắn.
Một chiếc mũ beret nhung có màu hồng nhạt với những đường may hết sức tinh tế, tôi nghĩ chắc nó cũng kha khá đây. Cùng chiếc váy liền dài gần đến mắt cá chân một chút cũng hồng nốt, chỉ nhiêu đó thôi cũng đã đủ giết chết người rồi và đối tượng đầu tiên sễ là tôi. Với Asa chỉ cần có thế, cậu ấy luôn biết cách làm nổi bật những thứ vốn giản đơn bằng vẻ đẹp thanh mát, trong trẻo của mình.
Nhưng sao cậu ta cứ lọ mọ ở đó suốt thế, mặc dù biết đó có thể là cơ hội ngàn năm có một thế nhưng tôi vẫn gắng gượng làm bộ không quan tâm. Nếu muốn giúp đỡ ít ra cậu ta phải là người mở lời trước. Và không nằm ngoài dự đoán chỉ ít phút sau tai tôi đã nghe được thứ tôi muốn nghe.
“ Dain, cậu có biết nhà của Jiwoo đi như thế nào không ? ” .
“ Tôi không nghe rõ, cậu nói to lên!! ” – tai tôi cực kì thính và tôi nói như vậy vì chỉ muốn cậu ấy bước vào trong mà thôi.
Lúc ấy tôi đã nhận ra một điều rằng Asa rất dễ đoán và điều đó lại là sở trường của một kẻ kì lạ như tôi. Cậu ấy bước vào trong thật kìa, quá là hoàn hảo.
“Cậu có biết đường đến nhà của Jiwoo không, tớ đã đi theo như chỉ nhưng nó kì lạ lắm”.
“ Đâu, đưa đây tôi xem”- tôi cố gắng ngầu hết sức có thể, việc giữ được bình tĩnh để trò chuyện với cậu ấy mà không hú hét lên với tôi ngay lúc này là một điều cực kì quan trọng.
“Chỉ dẫn đúng mà, cậu đã đi như nào mà không đến được nhà của Jiwoo mặc dù chỗ đó là nơi dễ tìm thấy nhất vậy, học bá Asa ?” – không khích đểu thì không phải là Dain tôi đây.
“Tớ đã đi y hệt, nhưng nó dẫn tớ đến phía vách đá và sau đó là mênh mông toàn nước. Lúc đầu tớ đã tưởng nhà cậu ấy cũng ở gần đó nên tớ đã gọi mãi mà chẳng có ai trả lời” – một lời thú nhận hết sức dễ thương.
“Ra đây” , cậu ấy lẽo đẽo theo phía sau tôi.
“Từ đây nhé, cậu đi thẳng nhưng đến đây thì cậu rẽ phải biết chưa, cái chỗ cong nhất ấy, nếu đi hướng này thì sai, cậu rõ chưa”.
“Tớ đã đi giống hệt lời cậu nói và rồi tớ phải về đây để nhờ sự trợ giúp của cậu còn gì”- còn cãi cùn lại tôi cơ á!!!! Tôi còn nhận ra một điều nữa -Enami- cậu ta bướng bỉnh vô cùng tận.
“Thế cậu ở đây lâu hơn hay tôi ở đây lâu hơn”- một sự khó chịu bắt đầu trỗi dậy trong tôi.
“Thì là cậu nhưng đôi khi cũng có sai sót mà, huống chi, hôm bữa tớ có thấy cậu ngã cầu thang chảy cả máu đầu cơ mà ” .
“Cậu nói lần nữa xem tôi…..” – chưa dứt câu thì cậu ta đã nhanh nhảu tiếp lời: “Nếu mà sai nữa thì sao, tớ sắp trế hẹn với Jiwoo rồi”- cậu ta nói với cái tông giọng hờn dỗi đó là sao, tôi làm cậu trễ hẹn à ?????
“Thì kệ cậu chứ làm sao, có liên quan gì đến tôi à”. Càng ngày càng quá đáng, chỉ chút nữa thôi con thú trong tôi đã trỗi dậy nhưng vì sứ mệnh cao cả mà tôi cần hoàn thành, tôi phải tiết chế nó lại.
“Cứ đi đi, sai thì quay lại đây. TÔI CÕNG CẬU ĐẾN ĐÓ”. Đó là một lời thách thức ấy Enami Asa.
“Tớ cảm ơn cậu, đi đây”, dứt khoát quay ngoắt xe đi mà không hề liếc mắt nhìn tôi cơ à!!!
Nhưng chỉ tầm năm phút sau, cái thái độ đó đã khiến cậu ấy bẽ mặt, tôi dường như đã thấy tai cậu ấy đỏ hẳn cả lên và đây cũng là một thói quen hết sức dễ thương khi cậu ấy ngại ngùng.
Lần nay không chờ đợi gì cả, cậu ấy xông thẳng vào nhà tôi.
“Này bộ cậu bị mù đường hả, chỉ có đạp xe theo chỉ dẫn thôi đó, tôi thậm chí đã chỉ cậu rất rõ ràng rồi mà”- phút giây ấy tôi đã rất sợ, sợ rằng tôi sẽ phải cõng cậu ấy trong cái thời tiết như này.
“Đi theo tôi. Tôi chỉ nói một lần nữa thôi đấy!!!” – nắm lấy đôi tay ấy mà kéo đi. Thú thật đó là lần đầu tiên tôi nắm lấy tay cậu ấy mà lại chẳng thể cảm nhận được gì chỉ vì sự vụng về dễ thương của cậu ta chen mất hết.
“Không…. Không phải vậy đâu. Tớ biết đường rồi, cậu đã chỉ đúng nhưng vấn đề mới phát sinh ở đây là xe của tớ”
Sau một hồi quan sát tôi phát hiện: “Bị thủng lốp và cậu đã đạp xe từ chỗ nào về đây thế ? ”- tôi thực sự rất thắc mắc về chuyến du ngoạn của cậu ta.
“Chỉ mới gần đây thôi, từ ngay chỗ cái biển báo kia ấy, tớ đã không định làm thế rồi nhưng tớ thấy hơi quê với cậu nên tớ đã bắt đầu đạp xe từ chỗ đó về đến đây”- lại thêm một lời thú nhận dễ thương vô cùng đến từ vị trí của Enami Asa. Hình như tôi đã đánh gia sai về cậu ta, một con người cực kì thú vị.
“Thế bây giờ cậu định làm như nào ? ” - tôi hỏi.
“ Hay là cậu chở tớ đến đó nhé!!!”
“Tại sao lại là tôi, sao cậu không cố đi bộ về chút nữa và nhớ tài xế riêng của cậu đưa đến đó, ngay trong phút mốt ý mà”, tôi thắc mắc ngay lập tức.
“Mọi người ai cũng bận cả với lại về thì mất nhiều thời gian lắm, tớ đang rất gấp rồi ” – cái khuôn miệng xinh xắn đó nhanh nhảu đáp lời.
“Con mắt nào của cậu thấy tôi rảnh thế, cậu không thấy bốn tấm lưới đang nằm đây cần chờ tôi gỡ rối à ? ”.
“Làm ơn, Dain, tớ cầu xin cậu đấy!!!”- ai lại nỡ từ chối, thật sự là không thể từ chối được cái khuôn mặt dễ thương này, trong đầu tôi đã nhanh nhẹn nhảy số và vẽ ra một kế hoạch tuyệt đỉnh.
“ Vậy được thôi, tớ sẽ đưa cậu đến đó và đón cậu bất cứ khi nào cậu cần với một điều kiện hết sức giản đơn ”.
“Tớ không đồng ý hẹn hò với Min Joon đâu đấy”. ừ tớ đã biết, đã rõ thưa cô nương.
“Yên lặng nào tớ có nói thế đâu, tớ bảo là giản đơn thôi mà. Cậu đi sẽ đi riêng với tớ chứ, chỉ có riêng hai ta ”.
“Nhưng sao tự nhiên lại đổi thành cậu - tớ thế. Tớ trao niềm tin cho cậu được không đấy, không có bạn thân cậu trong đó đâu nhé ”.
“ Xin hãy yên tâm, tớ đây chưa từng lừa dối ai một lần nào cả”- với nụ cười nửa miệng kế hoạch của tôi đã thành công được một phần tư.
ừ giỏi lắm Dain cậu đã lừa người ta rất rất nhiều lần.
Cái câu stt đầu chương là tui lấy trên gg nm nó không có ghi tác giả nên ai biết cái đó là của ai thì hãy nói cho tui bít nha, thenk kiu 😘.
Có sai sót gì mong mọi người góp ý để tui có thể chỉnh sửa và làm tốt hơn.
Cảm ơn mọi người đã ủng hộ tui, iu thưn nhìu 🫶🫶🫶😘😘😘.
Gửi cho ai đọc ngay trong đêm: "gút nai, mơ đẹp nhé 💓🫶💓🫶".
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com