31 • Ngủ... bụi
Bữa tiệc nho nhỏ với đại diện khách hàng của CR diễn ra vô cùng ấm cúng. Phía khách hàng có khoảng bốn người, đều là người Ý, bọn họ không ngừng tán thưởng vẻ đẹp của Park Chaeyoung, và tài hoa của Jungkook.
Kết thúc bữa tiệc, Jungkook mang tâm trạng vui vẻ chở Park Chaeyoung về ký túc xá.
- Cảm ơn em, hôm nay em làm tốt lắm! - Jungkook nhìn Chaeyoung rồi mỉm cười, phút chốc lại khiến Chaeyoung ngơ ngẩn.
- Dạ không có gì ạ... - Chaeyoung lúng túng đáp lời.
Park Chaeyoung đã thấy portfolio của CR, nghe nói đều là thiết kế của Jungkook. Mỗi một đường nét, mỗi một hình khối đều khiến Chaeyoung ngắm nghía không rời mắt. Nghĩ ngợi một lát, cô quay sang nói với anh:
- Em... muốn học vẽ, và muốn ứng tuyển vào Đội văn nghệ.
Jungkook lúc đầu rất ngạc nhiên đối với đề nghị của Park Chaeyoung, nhưng rất nhanh, anh lại bật cười. Con cáo nhỏ trông có vẻ ngây ngô, đơn thuần, thực chất là người rất cầu tiến, cũng rắt hiếu thăng.
- Chuyện này đơn giản mà. Nếu em muốn học vẽ, anh có thể dạy cho em. Còn Đội văn nghệ thì... hai tháng nữa anh sẽ tổ chức tuyển thêm một đợt, lúc đó em có thể đăng ký.
Park Chaeyoung khẽ gật đầu, lí nhí cảm ơn. Đội văn nghệ mỗi năm chỉ tuyển một lần, Jungkook vì ý muốn của cô mà phá lệ, thế mà con cáo nhỏ vẫn không hề hay biết gì.
- Tối nay trông em lạ quái - Nhìn một nửa gương mặt thanh tú với chiếc mũi cao và thẳng tắp của Park Chaeyoung, khi cô đang lim dim ngả người trên lưng ghế phụ lái, Jungkook buột miệng hỏi.
Park Chaeyoung hơi giật mình, tâm trạng cô thực sự không tốt, vì hôm nay, Jungkook công khai nói rằng anh có người trong lòng. Cô đang cố giấu đi sự hụt hãng và buồn bã của mình, ấy thế mà Jungkook vẫn nhận ra. Park Chaeyoung không nhìn thẳng Jungkook, cười gượng gạo rồi đáp:
- Có gì đâu ạ, chắc là em căng thẳng quá thôi.
- Thật không? - Jungkook nhướn nhướn đôi lông mày, anh chưa bao giờ thấy con cáo nhỏ của anh suy tư như thế - Có chuyện gì không vui thì có thể tìm anh tâm sự nhé!
Park Chaeyoung vâng dạ vài tiếng cho có lệ, rồi lại suy nghĩ miên man. Không hiểu vì sao, nghe thấy những lời này, Park Chaeyoung ại cảm thấy chua xót. Anh đã có người trong lòng, nhưng vẫn dịu dàng mà cư xử với cô, khiến Park Chaeyoung không khỏi nghĩ ngợi, có lẽ Jungkook chỉ xem cô như một đứa em gái.
Hai người về đến cổng ký túc xá, lúc này đã là mười một giờ đêm. Park Chaeyoung liếc nhìn cánh cổng đóng im ỉm và chốt bảo vệ tối đen như mực, chợt than vãn:
- Thôi chết rồi, ký túc xá nữ sinh mười giờ ba mươi đã đóng cửa, mà bây giờ đã mười một giờ rồi... Làm sao đây?
Jungkook cũng nhìn thấy ký túc xá không còn sáng đèn, trong lòng chợt áy náy. Tối nay con cáo nhỏ không về nhà được, phải làm sao đây?
Park Chaeyoung cuống quít lôi điện thoại từ trong túi xách ra, phát hiện điện thoại mình đã hết pin từ lâu. Jungkook họp với khách hàng, nên đã để chế độ im lặng... Hèn gì, Park Chaeyoung không nhận được bất cứ cuộc gọi nào từ Jennie.
- Nhà anh cách đây không xa lắm. Nếu em không ngại... thì có thể đến nhà anh ngủ một đêm.
Park Chaeyoung trố mắt nhìn Jungkook, trong khi anh vô cùng bình thản mà nói ra lời đề nghị kia. Nghe anh nói sẽ cho cô tá túc một đêm, Park Chaeyoung hồi hộp không tả được, tim cứ đập thình thịch như muốn văng ra khỏi lông ngực. Cô đã tưởng tượng đến chuyện được đến thăm nhà anh từ lâu rồi, với tư cách là bạn gái của anh, không ngờ cô lại đạt được ý nguyện sớm như vậy.
Có điều, đây đơn thuần chỉ là sự giúp đỡ, mà có khi anh chỉ lịch sự đề nghị như vậy mà thôi.
- Em... sợ sẽ n anh...
- Không sao! - Jungkook bật cười - Nhà anh có hai phòng ngủ.
Park Chaeyoung im lặng, đầu óc suy nghĩ đến loạn xạ cả lên. Trong lúc cô còn chần chừ, chưa đưa ra quyết định, chiếc xe của Jungkook đã lăn bánh rồi.
Trước sự ngạc nhiên của Park Chaeyoung, anh đưa cô đến một cửa hàng tiện lợi 24/7, nơi đó có bán một số thứ tiện dụng. Park Chaeyoung đỏ bừng mặt mày, nhưng cũng phải thừa nhận, Jungkook rất tâm lý.
Bước chân vào nhà Jungkook, Park Chaeyoung thực sự lóa mắt trước cách bài trí tinh tế và đầy tính nghệ thuật trong căn nhà anh. Nội thất của Jungkook đều là loại thông minh và đa năng, quầy bar nhỏ nhản bày biện vô số loại cà phê, ngay cả đảo bếp cũng được chăm chút tỈ mỉ, khiến không gian từ phòng bếp, bản ăn đến phòng khách đều vô cùng nhã nhặn.
Trên tường, Jungkook treo những bức tranh lập thể, một người không am hiểu về hội họa và kiến trúc như Park Chaeyoung cũng có thể nhận ra sự hòa hợp hoàn mỹ giữa tranh treo tường, các chùm đèn hình khối đa diện, và cách bài trí nội thất hiện đại, sang trọng trong căn nhà.
Đưa Park Chaeyoung đến một phòng ngủ nhỏ, Jungkook mỉm cười giải thích:
- Thỉnh thoảng bố mẹ anh sẽ đến đây ở lại, nên anh cũng thường xuyên dọn đẹp.
Nói rồi, Jungkook đưa cho Park Chaeyoung một bộ pijama còn mới toanh.
- Em mặc tạm cái này đi, anh mới mua nhưng chưa mặc.
Nghĩ đến chuyện mặc đồ ngủ của Jungkook, Park Chaeyoung đỏ bừng mặt mày, cúi thấp đầu. Jungkook ngây ngất ngắm nhin làn da trắng mịn dần trở nên phiếm hồng của con cảo nhỏ, tận lực kiềm chế bản thân.
Biết rằng đưa cô vê đây, anh sẽ khó mà giữ được mình, thế nhưng ma xui quỷ khiến, Jungkook lại không muốn để cô ngủ ngoài khách sạn một mình. Vả lại, không sớm thì muộn, anh cũng sẽ giữ cô ở bên mình, cứ xem như là chuyện giữa bọn họ tiến thêm một bước vậy.
Park Chaeyoung vào phòng ngủ, thay chiếc váy hở vai lộng lẫy kia ra, rồi nhanh chân vào phòng tăm. Ban nãy, khi cô đang mải mê ngắm nhìn nội thất, Jungkook đã bật sẵn nước nóng, điều chỉnh nhiệt độ vừa phải, còn chuẩn bị cả bàn chải đánh răng và khăn lau. Thật chu đáo! Cô gái nào đó được anh yêu thương có lẽ là người hạnh phúc nhất thế gian này.
Tắm xong, Park Chaeyoung mặc đồ ngủ của Jungkook, nằm úp sấp trên giường đọc cuốn sách mà cô vừa "thó" được ở ngoài phòng khách. Jungkook vừa chuẩn bị một ít đồ ăn khuya, thấy cửa phòng Chaeyoung hé mở, anh tiến lại gần, gõ tay lên cửa rồi hỏi:
- Chaeyoung, có một ít bánh ngọt và sữa, anh vào nhé!
- Dạ, anh vào đi ạI
Park Chaeyoung đang mải dán mắt vào trang sách hấp dẫn kia, nên cứ vô tư mà đồng ý, quên mất là mình còn chưa mặc... quần.
Jungkook bước vào phòng, đập vào mắt anh là hình ảnh con cáo nhỏ vừa mới tắm xong, tóc còn ướt, da trơn mịn, mặc mỗi chiếc áo pijama, nằm úp sấp trên giường, chân trần thon dài và trắng mịn còn đong đưa. Chaeyoung thấp hơn Jungkook gần một cái đầu, cơ thể so với anh cũng rất nhỏ nhản, nên chiếc áo kia vừa đủ che đậy cặp mông tròn trịa, vểnh cao...
Jungkook bắt đầu cảm thấy không ổn lắm, cả người nóng bừng lên, phản ứng cơ thể rất mãnh liệt. Park Chaeyoung đưa mắt về phía anh, ngạc nhiên khi thấy anh đứng như trời trông mà nhìn mình, ánh mắt như có lửa.
- Anh Jungkook, anh... ÁI
Lúc này, con cáo nhỏ mới phát hiện ra tình trạng đáng xấu hổ của bản thân, cô chui vội vào chăn, mếu máo như sắp khóc. Quá xấu hổ đi!
Jeon Jungkook hít vào một hơi, vô thức nuốt nước bọt, rồi tự mình trấn tỉnh bản thân. Ấy thế mà, đọc đi đọc lại mấy lần bảng cửu chương rồi, Jungkook vẫn vô thức đi lại bên giường Park Chaeyoung.
lâu lâu mới viết lại tên công ty của Jungkook, nhớ nhớ quên quên lục lại từng chương thấy bà luôn á chèn =)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com