Chap 3: One
Jungkook đang cố hoàn thành nốt bài tập Lịch sử, phải ghi nhớ một loạt ngày tháng dài ngoằng của Chiến tranh Thế giới thứ nhất thì một tiếng gõ cửa nhè nhẹ vang lên. Cậu đang nằm sấp trên giường, sách vở bày bừa trước mặt và tập ghi chép gạch xóa lung tung cả. Jungkook nhăn mặt khi nhìn đến chúng, nhận ra rằng rất có thể mình phải viết lại từ đầu mất thôi.
"Vào đi."
Cánh cửa chậm rãi mở ra và Jimin xuất hiện. Anh ấy đang mặc quần áo ở nhà vô cùng thoải mái, một chiếc hoodie trắng rộng đang nuốt chửng cả thân trên, chỉ lộ ra chiếc cổ trăng trắng được buộc chặt bằng hai sợi vòng cổ nhỏ và xương quanh xanh sắc nét. Trông anh ấy có vẻ ngượng ngùng, sự lưỡng lự đang hiện rõ trên mặt Jimin.
"Này," anh ấy nói. "Em có rỗi được chút nào không?"
Không thường xuyên lắm khi Jimin bước vào phòng cậu và yêu cầu được tận hưởng vài phút trong đời Jungkook. Jimin không bao giờ đòi hỏi bất cứ điều gì. Jungkook không thể ngăn mình lập tức vâng lời, gật đầu đồng ý khi ngồi thẳng dậy và khoanh chân trên giường.
"Yeah. Đến đây ngồi xuống đi."
Jungkook gạt đống sách sang một bên, tìm chỗ trống cho Jimin ngồi xuống. Jimin nhận thấy và tuy không hề nhìn thẳng vào mắt Jungkook, anh ấy vẫn nhích đến và ngồi xuống giường. Jimin có vẻ càng muốn mình nhỏ bé hơn khi kéo chân lên sát ngực, đặt cằm lên đầu gối và ngước mắt nhìn Jungkook.
Jimin trông thật phân vân, anh ấy đang vờn quanh chủ đề thật sự muốn nói nhưng chẳng biết phải nói ra thế nào.
Điều ấy khiến Jungkook nhói một phát trong tim và cậu nghiêng người để nhìn được Jimin rõ ràng hơn, cười an ủi anh ấy. Trong một giây, Jungkook đã muốn rướn người tới và đặt tay lên người Jimin, vuốt ve gương mặt nhỏ nhắn của anh ấy, nhưng cậu đã kiềm lại được. Jungkook không hề muốn đạp phải rào chắn vô hình của hai người, không hề muốn vượt khỏi những phạm vi mình không được phép. Cậu chỉ muốn giữ những tình cảm này cho riêng mình mà thôi.
"Có gì quan trọng sao anh?" Jungkook cuối cùng cũng hỏi khi đã vài phút trôi qua và không ai trong hai người mở lời trước, không gian như cũng đắm mình trong sự yên lặng đang chảy tràn qua nó. "Anh có vẻ..." Jungkook cố tìm từ đúng và thất bại, phần còn lại của câu nói vĩnh viễn không được nói ra.
Jimin cuối cùng cũng ngước mắt nhìn về phía Jungkook. Sự không chắc chắn đang tô đậm trong mắt, khiến Jimin trông càng trẻ con hơn trước. Anh ấy trở người trên giường, hít một hơi thật sâu.
"Anh biết anh từng nói là anh không muốn xem lại video hay đọc bình luận gì cả nhưng...nhưng...anh muốn xem mọi người nói gì về những cuốn phim đó."
Jimin nói từng từ chậm rãi như đang cố bày tỏ cho cạn kiệt ý nghĩ của mình, cố hiểu bản thân mình rằng vì sao anh ấy lại muốn như thế. Jungkook nhăn mặt và chờ một nhịp, cẩn thận lọc qua từng từ mình sắp nói. Jungkook hiểu, thời điểm này, Jimin đang đòi hỏi ở cậu một việc mà anh ấy bình thường sẽ không bao giờ làm. Nếu nói bất cứ lời nào không thích hợp, Jimin sẽ quay trở về với vỏ ốc vốn có của mình, thứ mà anh ấy đang cố hết sức để mở lòng với Jungkook.
"Anh chắc chứ?" Jungkook cau mày. Bản thân cậu cũng chưa từng đọc bình luận, không hề muốn tự làm khó bản thân với những suy nghĩ của người khác áp đặt lên mình. "Những thứ trên mạng đôi khi tàn nhẫn lắm."
Jimin nhún vai. "Anh lớn hơn em đấy, anh có thể chịu được mà."
"Em biết anh có thể. Chỉ là anh không cần phải chủ động đặt mình vào những thứ có thể khiến anh đau lòng, hoặc chán nản mà thôi."
Jimin dành một phút để cân nhắc những điều Jungkook nói. Mắt anh ấy mơ màng, phủ đầy bởi suy nghĩ và phân vân trước khi nhìn trở lại Jungkook. Đâu đó một nụ cười đang mờ nhạt trên môi Jimin. Anh ấy rướn người tới vỗ nhẹ lên tóc, như đang cố gắng nói với Jungkook rằng đây là điều Jimin thật sự muốn. Jimin cuối cùng cũng đã đủ can đảm để nói thành lời.
"Đọc bình luận xem nào."
Sự xa cách và thu mình của Jimin đã tan biến. Từ khi hai người cùng nhau quay phim, đã có thứ gì đó biến chuyển trong mối quan hệ giữa hai người. Jungkook đang dần được nhìn thấy một Jimin khác hoàn toàn, mỗi ngày một ít. Họ vẫn còn con đường dài phía trước, vẫn còn có nhiều thứ phải học, nhiều việc phải khám phá nhưng những trở ngại ban đầu đã dần bị xóa sạch.
Jungkook cũng nghe thấy sự cương quyết trong giọng nói của Jimin. Anh ấy thật sự muốn xem. Không có gì có thể ngăn cản được, không có ngập ngừng hay sợ hãi trong lời nói của Jimin.
"Được thôi..." Jungkook đồng ý, cầm lấy laptop đang đặt ở bàn bên cạnh, "Chỉ là...đừng đặt mấy cái bình luận ấy vào tim nhé."
"Anh có thể xử lý được vài ba bình luận mà, Jungkook," Jimin đã có phần hơi giận dỗi.
Jungkook không hỏi thêm gì nữa. Bật trang web khiêu dâm họ đã đăng ký, Jungkook đăng nhập vào tài khoản của mình và bấm vào những video đã đăng tải. Suýt nữa thì Jungkook đã nhăn mặt khi nhìn thấy cơ thể và dương vật hai người ở phần review đầu trang. Nhanh chóng kéo xuống, Jungkook tải phần bình luận.
Jungkook không hề ngại ngùng việc xem lại mấy video này. Cậu đã, rất nhiều lần, tự thủ dâm bằng mấy cảnh chưa được chỉnh sửa trong máy. Chỉ là cậu không muốn Jimin để ý thấy mảng hồng nhạt đang dần lan tỏa trên má mình, một bằng chứng rõ ràng về hiệu quả của những cảnh ấy lên người Jungkook.
Jungkook mở to mắt khi nhìn thấy phản hồi.
95 bình luận.
"J-Jimin."
Jimin xem ra đang vô cùng hồi hộp, mắt ngóng đợi phản ứng từ Jungkook. Jimin nhích người về phía trước khi nghe thấy tên mình, nhướng một bên mày thắc mắc.
"Gì thế? Chuyện gì?"
Jungkook nuốt nước bọt khi đọc bình luận đầu tiên, mắt quét qua những lời tán dương phía dưới.
"This is fucking sexy. Mấy cái phim nghiệp dư như thế này quả thật là số một đó!!! Hai người này là nhà vô địch của tôi mất rồi."
"Em nghĩ là bình luận không tệ lắm đâu."
Jimin thư giãn ngay khi những lời ấy được thốt ra, vai lập tức chùng xuống và căng thẳng đều bị quét sạch. Hai người ngồi im lặng một lúc cho đến khi Jimin cúi người xuống, cầm lấy laptop khỏi tay Jungkook và ngồi lại về chỗ của mình. Jimin chậm rãi đọc hết bình luận, mắt mở to vì ngạc nhiên và gương mặt đỏ ửng vì xấu hổ.
Jungkook đợi đến lượt mình đọc, không thể rời mắt khỏi Jimin và phản ứng của anh ấy. Thật là hấp dẫn khi thấy Jimin tò mò về những thứ này.
"Uhm...rất nhiều bình luận nói rằng anh có vẻ hưởng thụ nó quá nhiều," Jimin chậm rãi thừa nhận khi trao trả laptop về cho Jungkook, vuốt một bàn tay qua tóc. Đùa giỡn đang nhảy múa trong giọng nói của anh ấy, không hề có chút gì là bị xúc phạm. Jimin không hề bận lòng với những thứ như vậy.
(Note: mình giải thích một chút, thật ra ở đây mình bị bất lực vì từ ngữ, Jimin nói "Um... a lot of the comments are about me being a slut for it," dịch ra có nghĩa là "nhiều bình luận nói anh giống như đi*m vậy". Tớ không dịch được thứ gì hay hơn, chỉ muốn dẫn ở đây để các bạn hiểu là vì sao Jungkook lại nói không hề có chút gì là xúc phạm trong giọng Jimin mà thôi.)
Có quá nhiều thứ Jungkook muốn phản bác lại nhưng thay vào đó cậu chỉ nuốt xuống cục nghẹn nơi cổ họng.
"Em không nghĩ mấy bình luận đó được nhiều người quan tâm đâu," Jungkook nói khi im lặng đã thiết lập lại trật tự của nó lần nữa. "Em không nghĩ có ai đồng tình với nó cả."
Jimin uh huh trước lời Jungkook nói, im lặng gật gù.
"Ừ thì, chắc chắn là không."
"Thật là điên rồ? Chúng ta có hơn ngàn lượt xem rồi."
"Chúng ta sẽ ổn thôi." Jimin nhún vai và cười nhẹ. "Rõ ràng là thế rồi."
Những cuộc mây mưa của họ thật tuyệt vời. Hai lần Jungkook được làm tình với Jimin đều trên cả mức mong đợi. Đó là những thứ không bao giờ có thể quên được, những thứ mà khi chúng ta lên giường với người khác, đầu óc lại lập tức so sánh với nó. Có gì đó ở thái độ chán nản bình thường của Jimin đã trượt đi, để lại một Jimin phục tùng những thứ Jungkook ham muốn một cách tuyệt đối. Chỉ những suy nghĩ ấy thôi đã làm Jungkook cảm thấy khó thở mất rồi.
Rõ ràng là mọi người khác đều thừa nhận điều đó giống cậu. Nếu xem bình luận là cách thể hiện suy nghĩ của họ, thì chẳng phải là vậy sao.
"Nếu chúng ta được like nhiều, có thể sẽ thắng thật đấy," Jungkook tuyên bố quả quyết. "Họ sẽ bình chọn cho chúng ta và giúp chúng ta hoàn thành cuộc thi. Tới giờ thì chúng ta đã ở trong top năm và em chưa nhận được bất cứ email nào thông báo phạm quy, nên chúng ta sẽ ổn thôi."
Jimin cười lớn, gật đầu và ngả về phía đầu giường, dựa vào gối của Jungkook và ngẫm nghĩ một lát.
Cuộc đối thoại này có vẻ đã kết thúc vì không ai trong hai người nhắc đến chuyện video lần nữa. Thứ năm đang sắp đến, chỉ còn hai ngày nữa và họ sẽ phải quay video thứ ba. Mặc dù, có lẽ video này cậu sẽ không được thưởng thức cặp mông tuyệt vời của Jimin, Jungkook vẫn vô cùng háo hức.
"Không phải em có buổi tiệc vào hôm nay sao?" Jimin đột nhiên hỏi, "Với Taehyung ấy."
Mắt Jungkook mở to. Suýt nữa cậu đã quên mất. Từ khi hai người bắt đầu cuộc thi khiêu dâm này hai tuần trước, Jungkook hầu như không ra ngoài nữa. Cậu quay cuồng cân bằng mớ thời gian ít ỏi của mình giữa học, nhảy và Jimin. Mọi nỗ lực hai tuần vừa qua nhằm khiến hai người không trở nên quá ngại ngùng với nhau vì những video đó của Jungkook khiến quan hệ của họ được bền chặt, mở lòng và thoải mái với nhau hơn.
Nó có vẻ hợp lý vì Jimin không còn ngượng ngùng hay tự giấu kín bản thân như trước nữa. Tuy vẫn mang theo vẻ mặt xa cách và lạnh lùng, vẫn nấu ăn và thỉnh thoảng nướng bánh và vẫn tránh mặt Jungkook khi cả hai thấy nhau ở sân trường. Không có gì thay đổi quá rõ rệt ngoại trừ sự thật là cả hai đã làm tình và sẽ còn tiếp tục làm nhiều lần nữa.
Jungkook hấp tấp với lấy điện thoại và ấn vào nút home, mới chỉ có chín giờ tối.
"Em có thể đến đúng giờ mà," Jungkook chắc chắn khi trượt nhanh khỏi giường, mở toang tủ quần áo và chọn lấy thứ đầu tiên đập vào mắt. "Em quên béng mất."
Jimin đảo mắt, thận trọng nhìn về phía Jungkook.
"Anh vẫn không hiểu được sao em còn có thể làm nổi mấy chuyện này nhỉ."
"Ý anh là sao?"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com