Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

|12

Trong căn phòng tĩnh mịch của đôi tình nhân vừa tổ chức một đám cưới linh đình xong . Người đàn ông đã ngã lăn đùng ra ngủ vì quá say xỉn , còn người vợ thì thẩn thờ với tờ giấy trên tay .

Đã sau 5 tháng em rời xa cô , không còn là cô gái đôi mươi tươi tắn lẻo đẻo theo cô nữa ...

Đã là một người của gia đình rồi ,  thật ra em chưa thích ứng kịp lắm...

" YunHo "

" YunHo "

Em không thấy động tĩnh gì trên người cậu con trai đó , biết là đã ngủ như chết , em mới chầm chậm xé bao thư ra với từng cử chỉ nhẹ nhàng nhất để không bị YunHo phát hiện.

Chưa gì đã muốn khóc , em cố hít thật sâu

" Chào em!

Cuối cùng thì em cũng đã cưới ... chúc mừng  em ! "

Em nghe từ chúc mừng ấy lọt ra , bỗng trái tim nhoi nhói cảm giác đau xót . Cố giữ bình tĩnh , em đọc dòng tiếp theo

"Em biết không? Bây giờ chị mới nhận ra rằng chị còn yêu em hơn em tưởng tượng nữa, 
Thuở em còn là một cô bé xinh xắn vui tươi kề cạnh chị, trong mọi chuyện chị đều tỏ ra rất lạnh nhạt. Nhưng em không biết là, đó chỉ là ‘ chị tỏ ra ’ mà thôi. Trước giờ chị đây vẫn lạnh nhạt với rất nhiều chuyện, nhiều điều. Chị sợ người khác sẽ nhận ra sự yếu mềm nơi chị, chị càng sợ có một ngày em rời xa chị. Những chị không biết là, cho dù chị đã cố tỏ ra như vậy, thì rốt cuộc em vẫn rời xa chị ...

Có người bảo rằng, không thể ở bên người ta yêu, thật ra chỉ là trạng thái bình thường của cuộc sống. “Cuối cùng, chúng ta trở thành những ‘người bạn’ từng yêu thật lâu. Buồn cười ở chỗ, ta yêu tới khi thương tổn đầy mình, thì tuy nước mắt có thể chữa lành, nhưng những vết sẹo thì mãi lưu lại nơi tim”. Chị từng cho rằng mình sẽ chẳng bao giờ để ý một người đến vậy; chị cũng từng nghĩ rằng chẳng có ai mãi ở bên một người, cũng chẳng có ai không thể xa rời một người. Chị từng chẳng tin lúc em thề non hẹn biển với chị , nhưng sau khi em rời đi, chị lại ngốc nghếch mà cười bảo em là tên lừa đảo. Chắc chắn một điều là chị biết con người ai cũng sẽ thất vọng, sẽ thay đổi. Rõ ràng là biết vậy, tại sao chị lại vẫn đau lòng như thế.

Thao thao bất tuyệt lan man nhiều như vậy, giống như khi ở trước chị, em khi thì luyên thuyên mãi chẳng ngừng, khi lại lặng im. Rồi chị cũng đã quen với vẻ bừng bừng khí thế khi bên cạnh em của chị, cũng chầm chầm quen với sự im lạnh của em về sau. Thật buồn là cuối cùng chúng mình vẫn là chia xa. Thật ra không có ai đúng ai sai, chúng mình không sai, chỉ là nên bỏ qua nhau. Em vẫn luôn là một người rất rất tốt. Dẫu chúng mình xa nhau rồi , vẫn chúc em hạnh phúc, ít nhất là phải hạnh phúc hơn chị. Cuối cùng chị muốn nói với em rằng, tạm biệt, chị chưa từng hối hận vì gặp em. "

Tim em rơi vỡ từng mảnh , em đau đến mức không đủ dũng cảm để lá thư trước mặt mình nữa .

Phải nói như thế nào đây ...

Người ta nói con gái cưới chồng sớm sẽ chịu thiệt nhiều lắm , em cũng chẳng muốn nhưng vì hoàn cảnh ... em buộc phải làm như vậy.

Thật ra trong đêm đó , em rất muốn ôm cô vả bảo rằng thật ra em còn yêu cô rất nhiều .

Nhưng có thể sao ? em đã bị quá khứ , quá khứ chôn vùi mình , từng hành động hay cử chỉ trạng thái của cô lúc chưa thích em ... đối với em , nó rất tàn nhẫn.

Đúng như cô nói ... thật ra không có ai đúng hay ai sai , chỉ là chúng mình nên bỏ qua nhau .

Em nhìn người chồng đang ngủ say sưa trước mặt , chồm dậy ôm anh ta một cái rồi dứt ra

Thứ em nghe bây giờ chỉ toàn mùi nước hoa pha với chút cồn trên người

Nó hoàn toàn xa lạ ...

Trước đó , len lén chạy lại ôm cô , mùi thơm oải hương pha với một chút bạc hà the the cánh mũi nhẹ tâng trên người cô.

Ấy vậy mà nó khiến em phải thao thức mấy ngày liền , đi đâu cũng nghe thấy mùi hương ấy.

Nghe tiếng xì xoạt đằng sau đánh tan dòng suy nghĩ của em đi , quay ra thì đã thấy YunHo thức dậy , he hé mắt nhìn em.

" Yu..na "

Nhanh chóng giấu bức thư dưới phía đùi của mình , em đáp lại

" Vâng , em đây "

" Sao không ngủ cùng anh ? "

Em tìm kiếm đại một lí do nào đó

" À , em chưa muốn ngủ cho lắm "

YunHo ngồi bật dậy , kéo em nằm theo, mặt đối mặt với cậu ta , lúc này em rất để ý từng đợt cảm xúc trong lòng em để em cố gắng quên đi hình bóng kia ... nhưng sao em lại không có cảm giác gì .

" Cuối cùng em cũng là của anh "

Yuna cười gượng , không trả lời lại

Đến em còn không biết lí do tại sao lại chấp nhận lời cầu hôn của YunHo

Thế là em lái sang một chuyện khác

" Mai em sẽ tự đến trường "

YunHo đương nhiên không bằng lòng

" Anh đưa em đi "

" Sẽ rất tốn thời gian , ngày mai anh còn phải đi thử việc "

Cậu im lặng một hồi , lại đáp

" Được " - YunHo không kiên nhẫn

Yuna thầm thở dài trong lòng quay ngoắt đầu sang hướng bên tường , nhè nhẹ lấy tay mở tủ ra nhét bức thư vào trong đó.

Em thiếp đi , trong lòng bao nhiêu cảm xúc hỗn độn vây quanh.


" Ryujin "

Đang trong trạng thái ngẩn ngơ , cô nhìn lên người gọi tên mình

Suni bước đến với đồ ăn trên tay , cô không bất ngờ mấy vì lần nào trực ca đêm , em ấy cũng sẽ đến đây với một túi bánh hay chỉ là một cốc cafe cho tỉnh người .

Cô đã luôn không thoải mái với những hành động như vậy.

Thở dài nhìn em , cô nhận lấy nó

" Sau này không cần đem nữa , Suni "

Em ngồi cạnh cô, nhìn khuôn mặt xanh xao hẳn đi , em không quan tâm lời cô nói

" Em làm cà rốt với sốt cà chua bỏ riêng , phần cơm chị ăn với thịt gà  . Trưa mai em sẽ đem đến nữa , ăn đồ ăn ngoài rất mất vệ sinh "

Cô rõ ràng là không muốn tổn thương một ai nữa

" Suni có nghe tôi nói không , sau này không cần ... "

" Mai chị muốn ăn gì , em làm "

Cô tức giận , đập thật mạnh hộp cơm còn nóng nghi ngút khói xuống nền đất lạnh tanh của bệnh viện . Cũng rất may khu A chỉ có một mình cô nên dù cho tiếng ồn lớn cỡ nào cũng không ai nghe .

Suni giật mình , ngước nhìn lên cô đang biến thành một con người khác  ...

" Nó rất đau đớn... "

Cô xoay mặt đi để giấu những giọt nước mắt , nấc lên từng tiếng

" Tôi không muốn nói với em sự thật ... nhưng tôi phải nói ra vì nó giúp rất nhiều thứ ... "

...

" Hằng đêm , tôi có trực ca hay làm gì đi chăng nữa ... từng hình ảnh của em ... của em như đưa đồ ăn đến hay chỉ là đến xem tôi làm việc ... từng hành động đó khiến tôi rất nhớ Yuna ... " - Ryujin mím chặt môi mình , cố nói tiếp tục - " Em thì ở đây .... nhưng em ấy thì không "

Em thấy sự mất bình tĩnh của cô , cố gắng đi lại gần

" Được rồi Ryujin , em biết ... "

" Em ấy đã rời đi ,và nó rất đau đớn ..."

Suni cảm nhận được tim mình rơi vỡ từng mảnh ra , em nhìn cô đang khóc như một đứa trẻ vì người con gái khác ...

Bỗng nhiên thấy ấm ức , em đi qua Mỹ chỉ vì gia đình ép buộc , phải lấy bằng giỏi bên đó mới được cho về đây , mà lí do về lại là cô thế là em cố gắng đâm đầu vào việc học , học tối mắt tối mũi để rồi khi về ... em lại nhận được những thứ như thế này...

" Em ghét cái cách chị nói chuyện với em... em ghét kiểu tóc mà chị cắt ... "

... " Em ... em ghét khi chị luôn đúng, em ghét chị khi chị nói dối ... em ghét chị luôn làm em cười ... nó còn tệ hơn việc chị làm em khóc... "
Giọng của em nghẹn đi , từng giọt từng giọt bật ra thành những dòng cảm xúc đau lòng khó tả được

" Nhưng trên hết , em ghét khi em không thể ghét chị , cho dù là một chút hay là những điều nhỏ nhất "

Em quay mặt rời đi với bao nhiêu đau khổ . theo tình tình chạy , chạy tình tình theo ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com