Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 74

Cả hai trở về Jin gia liên biết việc mình trốn ra ngoài chơi đã bị phát hiện. Nhìn cha mình ánh mắt lạnh như băng đang nhìn cả hai cảm  nhận được bàn tay nhỏ kia đang run rẩy Syeol nắm chặt lấy bàn tay nhỏ kia mỉm cười an ủi Irene đang sợ hãi cha mình.

" Hai đứa đã đi đâu?". Jin lão lúc này âm trầm nhìn con gái mình rồi lại nhìn cháu gái mình lạnh giọng hỏi.

" Cha là con đã nhờ Rene dắt mình ra bên ngoài ngắm nhìn mọi thứ xung quanh, cha không cần trách phạt em ấy đây là lỗi của con ". Syeol nhìn thẳng Jin lão gia bình tĩnh nói Irene bên kia đang kinh ngạc vì lời nối dối của cô vì bảo vệ mình khỏi bị trách phạt.

" Chẳng phải ta đã nói với con không được bước ra khỏi Jin gia nữa bước. Con đây là không xem lời nói của ta ra gì? ". Ông tức giận nhìn cô nói, cũng vì lời nguyền năm xưa ông không muốn con gái mình gặp nguy hiểm chỉ cần bảo toàn tính mạng cho con gái mình ông liền tuyệt cấm Syeol rời khỏi nhà.

" Không ạ...đây là lỗi của con, xin cha trách phạt ". Syeol đột nhiên quỳ xuống mắt vẫn bình thản nhìn vị cha đáng kính của mình. Cô biết cha cùng mẫu thân đều muốn tốt cho mình nhưng đó không phải điều cô muốn, cô không muốn trở thành một con bù nhìn không biết gì về thế giới ngoài kia. Nhiều lần nghe Irene kể về những điều mới lại cô liền rất muốn được chính mắt nhìn thấy nhưng họ lại ngăn cản cô kiềm hãm sự tự do của cô khiến cô lớn lên trở nên ít nói và ngày càng trầm tính.

" Được... Irene cháu về trước đi còn 3 tháng này đừng đến tìm Syeol. Còn con hãy trở về phòng tự kiểm điểm bản thân mình ". Ông nói rồi phất tay rời đi. Để lại hai đứa trẻ một lớn một nhỏ nhìn nhau.

" Chị.... Rene không muốn đâu ". Irene nước mắt từng đợt tuôn ra nức nở nói nắm chặt lấy tay cô.

" Ngoan, 3 tháng rất nhanh đấy tin chị đi Rene về nhà nhé. Chúng ta sẽ gặp lại sau ". Mỉm cười xoa đầu Syeol ôn nhu nói. Nhìn Irene được vệ sĩ đưa về bản thân cô cũng tự mình đi thẳng về phòng chốt cửa lại.

Vào ban đêm Syeol đang ngủ bản  thân không tự chủ run nhẹ rút người  vào chiếc chăn cả người đổ mồ hôi thấm ướt cả chiếc áo. Cô gặp phải một ác mộng trong giấc mơ ấy cô nhin thấy một nữ nhân đứng quay lưng về phía mình.  Nữa nhân kia mặc y phục cổ xưa từ từ quay lại nhìn cô mỉm cười nụ cười ấy chứa đầy bi thương.


Bản thân mình không tự chủ bước đến gần bên nữ nhân có đôi con ngươi màu đỏ kia ánh mắt ấy vẫn tĩnh lặng và lạnh lẽo vô cùng. Không biết từ lúc nào nữ nhân kia đã ôm lấy cô nhẹ giọng thì thầm vào tai cô.

" Sẽ có một ngày chúng ta gặp nhau...  người nên nhớ kĩ ta là người còn người là ta chúng ta là một ". Nói xong con người màu đỏ kia khẽ chuyển sang màu lam  vẫn một mực mỉm cười nụ cười mang lực sát thương rất cao.

Giật mình tỉnh khỏi giấc mộng cơ thể nhỏ nhắn của cô vẫn còn đang run rẩy  cảm giác trái tim rất đau vô cùng đau nàng ôm ngực trái ngã xuống đất cô gắng di chuyển đến gần cửa dùng sức gọi người nhưng trong một không gian tĩnh mịch khiến cô cảm giác sợ hãi sợ tất cả mọi thứ xung quanh bao gồm nơi này.

" Syeol.... Syeol con sao vậy.... đừng làm mẫu thân sợ ". Đến lúc cô tỉnh dậy  liền thấy mình nằm trong lòng mẫu thân mà mẫu thân nàng đang khóc nước mắt của người chảy xuống má mình, bàn tay nhỏ nhắn đưa lên khẽ lau đi giọt nước mắt trên mi người kia

" Mẫu thân con rất sợ..... con đã rất sợ người kia rất đáng sợ, cô ấy sẽ đưa con đi thật sao? ". Ôm lấy mẫu thân mình cô  khóc òa lên nói lên hết những gì mình đã chịu đừng cho mãu thân mình chỉ bênh cạnh mẫu thân cô mới có cảm giác an toàn. Trong căn phòng chỉ có hai mẹ con, cô biết mẫu thân thân thể không khỏe sẽ không ở bệnh cạnh mình mãi được nhưng cô hiện tại chỉ cần ở cạnh mẫu thân.

" Syeol, người kia là ai vì sao lại muốn đưa con đi ?". Mẫu thân cô dịu dàng vuốt lấy mái tóc đang rối nhẹ nhàng hỏi.

" Con không biết....cô ấy nói cô ấy là con và con là cô ấy chúng con là một con không hiểu cô ấy nói gì, mẫu thân người biết không?". Syeol ngây thơ hỏi mẫu thân mình.

" Thế cô ấy có xinh đẹp không ? ". Mẫu thân nàng nhẹ nhàng hỏi.

" Rất xinh với  đôi mắt đỏ của cô ấy cũng rất đẹp ". Cô gật đầu đáp

" Mẫu thân nghĩ cô ấy nói thế thì sau này Syeol của chúng ta lớn lên cũng sẽ rất xinh đẹp giống như cô ấy ". Nụ cười ấm áp của mẫu thân khiến cô yên tâm hơn không còn sợ hãi như lúc đầu. Nhưng cô biết những điều mà mẫu thân mình đang suy nghĩ vì sự việc này. Bà ấy nghĩ nhất định đây là điềm báo ảnh hưởng đến tương lai sau này của con gái mình.

Không bao lâu mẫu thân Syeol bệnh nặng qua đời để lại nỗi đau cực lớn đối với một đứa trẻ. Cứ như vậy lớn lên dưới sự chỉ đạo của Jin lão gia Syeol dần trở nên mạnh mẽ lạnh lùng và vô tình hơn. Jin lão gia trao quyền lại cho cô thừa kế nối nghiệp trở thành lãnh đạo cấp cao. Cô vô tình có tàn nhẫn có thủ đoạn vô biên là người ai cũng phải kiên nể cho đến khi cô gặp nàng từ một Jin Syeol máu lạnh trở nên biết yêu thương và mỉm cười nhiều hơn.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Sau khi kể xong tất cả mọi thứ về quá khứ của Syeol Irene thở dài tất nhiên cô ấy không nghĩ nàng sẽ tin vào những điều phi lí nàng nói nhưng đó là sự thật. Bí mật này trừ tất cả người nhà Jin gia tất cả đều không một ai biết được.

" Cô có thể không tin nhưng đây chính  là sự thật... nếu cô sợ hãi chị ấy thì tốt nhất bây giờ cô đừng bao giờ đến gặp chị ấy nữa ". Irene ánh mắt nhìn xem phản ứng của nàng. Vẫn thấy người kia bất động liền lên tiếng nói.

" Tôi tin... tôi đã từng nhìn thấy con người khác của chị ấy ". Nàng gật đầu nói, đúng như Irene kể vào ngày 23 nhân cách kia sẽ xuất hiện tuy nhiên trước đó nàng không biết nhưng đã có một lần nhìn thấy cô có những hành động khác thường. Sở thích của cô nàng vẫn luôn biết rõ cô rất thích ăn thịt nhưng có lần nàng nhìn thấy ngay cả đứng gần món kia cô đã hai mắt nhắm chặt nhíu mày rồi rời đi.

" Chị sẽ sợ chị ấy sao ?". Irene dò hỏi.

" Chị ấy dù có như thế nào tôi vẫn sẽ yêu...tôi chỉ hi vọng chị ấy khỏe mạnh không mong cầu gì hơn khác". Nàng chống người đứng dậy mỉm cười nói.


Một tuần lặng lẽ trôi qua nàng vẫn chưa thể sắp xếp công việc đến gặp cô. Còn cô bên cạnh Taeyeon nhàm chán nhìn tấm ảnh chụp chung của mình cùng nàng lần đầu gặp nhau.

" Các hình ảnh cùng video đã được gửi đi. Chị chắc cách này sẽ khiến em ấy nổi giận sao?". Nhìn người lười nhát nằm trên sopha Taeyeon thở dài nói.

" Em ấy sẽ không nổi giận...sẽ chẳng thú vị nếu như em ấy nhìn thấy thông tin này sao ". Cô nhếch môi cười quyến rũ cầm điều khiến ấn về phía TV trên đó liền xuất hiện tin hot chủ tịch JS Ent sẽ kết hôn với Kim.

" Chị thật ranh mãnh lại để một chữ Kim không lo em ấy sẽ nghĩ người đó là em sao". Taeyeon bất lực với người kia nói.

" Tôi và em cùng cá cược xem khi nao Jinie sẽ đến đây ". Miệng vẫn giữ mãi nụ cười kia cô lên tiếng nói.

" Chị nghĩ sao?". Taeyeon khó hỉu nhìn cô.

" Tôi nghĩ khuya nay em ấy sẽ đến, đến đó em hãy để tôi một mình". Nụ cười càng rạng thêm cô lại tiếp tục nhìn tấm ảnh nhỏ trên tay mình.



Lưu ý chap sau có H........

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com