Chap 36
Suốt một tháng nay , cô cũng thường xuyên đến thăm Li Yelan . Bà rất niềm nở lại vui vẻ đón tiếp cô. Hai người thực sự rất hợp nhau , cùng nhau làm rất nhiều chuyện. Cùng vẽ tranh , đi mua sách , trồng cây vườn .
Chiều chủ nhật ,Li Syaoran quyết định đi thăm mẹ mình. Cũng may , hắn vừa được bãi bỏ lệnh cấm túc , nếu không lâu như vậy rồi mà hắn vẫn không được gặp mẹ.Vừa bước vào nhà , hắn đã nghe tiếng khúc khích cười đùa của phụ nữ. Syaoran nghe tiếng cười mà đi lên gác xếp . Là mẹ hắn và Sakura. Hai người đang chơi trò gì đó mà hắn không hiểu cho lắm. Trên bức tường đã phai sơn treo một tấm vải màu trắng lớn , trên tấm vải lại có treo những quả bong bóng thổi nhỏ. Sakura trên tay cầm một cái phi tiêu nhỏ phóng trúng vào một quả bong bóng . Quả bóng liền lập tức vỡ ra toàn là sơn màu thấm lên tấm vải màu trắng.
Tiếp đến Li Yelan cũng phóng, liền trúng một quả khác. Cả hai cứ thi nhau phóng, lại nói chuyện cười đùa. Li Syaoran không muốn phá vỡ bầu không khí của hai người nên chỉ đứng dựa vào cửa quan sát. Hắn muốn nhìn vẻ mặt hạnh phúc hiếm có của mẹ mình, lại muốn ngắm kĩ gương mặt xinh đẹp vui vẻ của cô. Thì ra khi cười cô lại đẹp đến như vậy, ánh dương rạng rỡ cũng không sáng ngời bằng nụ cười của cô. Syaoran chỉ có thể say mê mà ngắm nhìn . Cảnh tượng trước mắt khiến hắn tâm tư bị cuốn theo , một cảm giác rất vui vẻ .
Chơi xong thì Li Yelan mới phát hiện con trai mình đang đứng ngoài cửa từ lúc nào - " Tiểu Lang, con đến lúc nào vậy ? Sao không lên tiếng ? "
" Con cũng chỉ là mới đến thôi. Thấy hai người vui vẻ như vậy con làm sao dám phá hỏng bầu không khí " - Hắn thích thú trả lời. Ánh mắt hướng về người con gái đang đứng phía sau.
" Mẹ cùng Sakura cũng chỉ là nhất thời có hứng nên chơi cho vui thôi " - Bà cười cười nói.
" Mẹ, tối nay chúng ta ra ngoài ăn một bữa đi. Lâu như vậy rồi con chưa được cùng mẹ ăn cơm " - Li Syaoran nêu ý kiến.
Li Yelan đang vui vẻ định đồng ý nhưng bà đột nhiên im lặng , giọng điệu không được tự nhiên - " Hay là không cần đâu. Mẹ sẽ đi mua đồ về nấu cơm cho con ăn "
Thấy được sự biến hoá trong mắt mẹ , hắn liền sinh ra nghi hoặc nhưng vẫn giả vờ cười - " Vậy được , con cũng muốn ăn thử món mẹ nấu "
" Cháu đi cùng bác " - Sakura tiến lên ân cần nói.
" Được " - Li Yelan cười .
" Vậy Tiểu Lang ngoan con trông nhà giúp mẹ. Mẹ cùng Sakura đến siêu thị mua đồ ăn. Gần đây thôi , ngay đầu đường , sẽ về rất nhanh " - Bà vui vẻ dặn dò con trai. Syaoran gật đầu một cái.
______________________________________________
" Nhìn người đó kìa , trông rất quen , bà nói đó có phải là Á hậu Li Yelan nổi tiếng một thời không ? "
" Hình như đúng là cô ta. Thì ra là đã ra tù rồi "
Sakura đang cùng cô lựa rau củ thì đột nhiên nghe tiếng xì xầm của hai người phụ nữ trung niên đang đẩy xe qua lựa đồ ăn.Họ chăm chăm nhìn vào Li Yelan rồi thì thầm to nhỏ với nhau . Không biết được rằng cô và cả người bên cạnh đều nghe thấy. Li Yelan đang lựa rau thì tay bỗng dưng khựng lại . Cả người cứng ngắc. Tay của bà bắt đầu run run. Sakura thấy vậy ngay lập tức cầm lấy búp rau trong tay bà đồng thời cũng nắm lấy tay bà. Bà giật mình , ngước mắt nhìn cô nhưng Sakura chỉ nở nụ cười giúp bà bình tĩnh lại.
" Để cháu cầm cho "
Li Yelan cảm động nhìn cô. Hai người tiếp tục đẩy xe sang gian khác mua đồ. Trên đường đi bộ về nhà , hai người trở nên im lặng. Lúc sau, Yelan đột ngột mở miệng.
" Hồi còn trẻ, bác đã từng tham gia một cuộc thi sắc đẹp và đạt được giải Á hậu. Sau đó bác đã trở nên nổi tiếng, được báo chí biết đến. Nhưng trong thế giới hào nhoáng đó, bác đã từng bước từng bước bị cám dỗ, cuối cùng bác đã sa ngã vào con đường tội lỗi. Bác đã từng làm tình nhân của Li Hiroshi trong vài tháng vì muốn có được ánh hào quang kia "
Sakura lẳng lặng nghe bà kể. Tuy rằng cô đã nói mình không muốn biết nhưng lúc này người phụ nữ lại muốn kể ra cho thỏa lòng thì cô sao có thể tàn nhẫn ngăn lại. Bà Yelan với giọng điệu đau xót hồi tưởng - " Sau này bác còn dính vào cả ma tuý. Không những sử dụng, bác còn dính líu vào đường dây buôn bán "
Nói đến đây, cô bỗng ngạc nhiên nhìn người phụ nữ. Bà liền dừng bước - " Có phải cháu cảm thấy rất khinh thường bác ? "
Cô liền lắc đầu - " Con người ai cũng có quá khứ , cũng có góc tối của riêng mình. Bác cũng vậy , ngay cả cháu cũng vậy. Không ai có thể khinh thường ai cũng như xem thường ai "
Bà Yelan cười khổ - " Cháu thật tốt với bác "
Sau đó , bà lại kể tiếp - " Lúc bác biết mình mang thai , bác cảm thấy rất sợ hãi . Bác đã thông báo cho Li Hiroshi nhưng ông ta một mực không thừa nhận đó là con mình , còn uy hiếp bác . Rồi sau đó bác bị cảnh sát bắt nhưng họ hoãn thi hành án vì bác đang mang thai . Sau khi sinh xong , Tiểu Lang vừa được một tuổi thì bác lại bị bắt vào tù . Li Hiroshi ông ta lúc đó lại chạy đến đón Syaoran về nhà bởi vì vợ của ông ta không sinh con nối dõi được. Khi Tiểu Lang bắt đầu lớn , nó có mấy lần được vào thăm bác, đối với người ngoài chuyện bác là mẹ nó bị Li Hiroshi dấu kĩ. Bác cũng vì tương lai của con trai mình mà chỉ biết làm theo lời Li Hiroshi "
Kết thúc một đoạn hồi tưởng mà giọng bà lại run run. Sakura đau thương nhìn bà . Cô không biết nói gì , chỉ cầm lấy tay bà - " Cháu tin, một ngày nào đó Syaoran sẽ đường đường chính chính công khai bác là mẹ của mình "
Li Yelan chỉ cười nhẹ , vỗ vỗ vào bàn tay của cô - " Cám ơn lời an ủi của cháu nhưng bác chỉ hy vọng Syaoran có một cuộc sống đầy đủ và hạnh phúc "
" Có bác ở bên cạnh, anh ấy mới có thể hạnh phúc " - Cô tùy tiện nói một câu trong lòng liền chột dạ. Giống như cô đang quan tâm đến hạnh phúc của hắn vậy. Bà lại cười , không trả lời.
_______________________________________________
Vừa thấy hai người về, Syaoran đã lật đật chạy ra xách đồ dùm. Sakura liền cùng Li Yelan vào bếp làm đồ ăn. Cô đối với chuyện bếp núc này, phải nói là chưa bao giờ động tới nên khi vào bếp có chút chật vật.
Nhìn cô thái thịt mà Li Yelan có chút buồn cười - " Hay cháu giúp bác rửa rau đi , để bác làm cho "
" Vâng " - Sakura ngượng nghịu gật đầu.
Syaoran vừa vào nhìn thấy đã buồn cười. Bộ dạng chật vật lúc này của cô đúng là ngàn năm có một. Hắn còn tưởng chuyện gì cô cũng có thể làm giống như nữ cường nhân vậy. Nhìn cô lúc này đúng là mới giống nữ nhi bình thường. Sakura chỉ lạnh lùng liếc hắn một cái . Rồi lại tập trung rửa rau. Có gì đáng buồn cười chứ, cô đường đường là 1 vị tiểu thư. Làm như ngày nào cũng ở trong bếp?
" Con cười cái gì ? Mau vào đây giúp mẹ lột hành , tỏi đi " - Li Yelan nghiêm giọng nói với con trai.
" Con sao ? " - Hắn tự lấy tay chỉ vào mình hỏi một câu.
" Không là con thì là ai. Vào đây nhanh lên. Muốn được ăn thì phải vào làm " - Bà trừng mắt , giọng nửa đùa. Syaoran đành lếch thếch đi vào. Lén nhìn qua cô thì thấy khuôn miệng xinh đẹp hơi cong lên, nhìn có vẻ thỏa mãn.
So với dáng vẻ lúc nãy của Sakura thì dáng vẻ lúc này của hắn càng tức cười hơn hẳn, còn hơn cả xem hài kịch. Dáng người to cao ngồi dưới sàn nhà của nhà bếp, chật vật lột hành. Lúc sau thấy mắt hắn đỏ hoe, một lát sau nữa không biết từ đâu nước mắt chảy dài trên má.
Sakura xém chút nữa là không kiềm được mà phá lên cười. Nhưng mà phải giữ vững tác phong ngày thường nên cô nhịn. Nếu để cho Yamasaki nhìn thấy cảnh này cậu ta chắc chắn sẽ cười không nhặt được '' mồm '', không châm chọc không ăn tiền. Còn đám người Tam Vương hội ít nhất cũng bị dọa té bật ngửa. Lão đại cao cao tại thượng của họ vừa ngồi xuống sàn nhà vừa lột hành lại bị cay mắt mà khóc . Nhìn mà cảm thấy đáng thương hết sức
________________________________________
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com