Chương 15: Trái cấm
"Bé ngoan của anh, sợ ư?"
Mikey buông bàn chân của Takemichi xuống rồi chậm rãi nhích người tiến về phía trước đè lên người cậu. Giờ đây cơ thể nhỏ bé của cậu đã hoàn toàn bị hắn gắt gao giam cầm dưới thân, một lỗ nhỏ để trốn thoát cũng không có.
"Tại sao anh lại đối xử với em như vậy? Mau tháo sợi xích ra ngay!"
Cậu điên cuồng giãy dụa, hai cánh tay không ngừng đánh lên ngực Mikey, sợi xích sắt theo chuyển động của cậu đập vào nhau vang lên những tiếng leng keng càng làm cho không khí trong phòng thêm nặng nề.
Trong mắt hắn, Takemichi hệt như con mèo nhỏ đang giương móng vuốt ra muốn cào người, lông mao cũng dựng đứng hết cả lên, thế nhưng sức lực của cậu quá yếu ớt, một chút cũng không ảnh hưởng tới hắn.
Hắn một tay liền chế trụ hai cánh tay đang đập loạn trước ngực mình, cố định trên đỉnh đầu, tay còn lại hơi dùng sức mà bóp mặt cậu, ép buộc cậu phải nhìn thẳng vào mắt hắn.
Hắn cười nói: "Takemichi, em có biết rằng anh đã chờ đợi khoảnh khắc này từ rất lâu rồi không?"
Cả người Takemichi đều bị hắn khoá chặt, cậu biết bây giờ có phản kháng cũng vô ích, chi bằng thì cứ giả vờ thuận theo hắn vậy.
Cậu chớp mắt nhìn hắn, từng giọt lệ trong suốt thi nhau rơi xuống, chảy dài hai bên gò má, thấm ướt cả những sợi tóc con đang loà xoà trước mặt. Takemichi nhẹ giọng đáp lời hắn: "Chờ đợi cái gì cơ? Em không hiểu."
Vừa nói xong, Takemichi liền nấc lên một tiếng, vô cùng đáng thương: " Hức...Mikey, em đau."
Chứng kiến màn trước mặt, hắn hoảng hốt, bàn tay đang bóp mặt Takemichi cũng hơi thả lỏng một chút, trên khuôn mặt trắng nõn của cậu liền in vài vết hồng nhạt.
Khi thấy cậu khóc, đương nhiên hắn không khỏi cảm thấy đau lòng. Tuy nói là đau lòng, thế nhưng trong trái tim hắn lại mơ hồ dấy lên một cảm xúc vô cùng mâu thuẫn xen lẫn phức tạp, đó chính là sự thoả mãn, hưng phấn không thể diễn tả bằng lời.
Mikey yêu nhất chính là dáng vẻ của Takemichi ngay lúc này. Cậu nhu thuận nằm dưới thân hắn, cả người mềm mại như nước, ngay cả sức để phản kháng cũng không có, chỉ có thể vô lực tiếp nhận sự giày vò của hắn.
Hơn nữa, cậu còn đang khóc, khóc vì hắn.
Mèo nhỏ của hắn, cho dù là ở kiếp trước hay kiếp này, vẫn mang một dáng vẻ khóc nhè như vậy, hết thảy đều không thay đổi.
Hắn yêu cậu chết đi được.
Mikey nghĩ nghĩ gì đó rồi cúi đầu hôn nhẹ lên hai viền mắt sưng đỏ của Takemichi, sau đó dùng lưỡi, đem nước mắt trên khuôn mặt cậu lau sạch toàn bộ. Hắn cười chua xót: "Em đương nhiên là không hiểu."
Bởi vì em không phải là người của kiếp trước, em chẳng nhớ gì cả.
Không sao hết, một mình hắn nhớ là được rồi. Rồi hắn sẽ khiến cho Takemichi phải nhớ lại, thời gian vẫn còn rất dài, hắn không vội.
Cảm giác ướt át từ đầu lưỡi hắn truyền đến khiến cho Takemichi không khỏi cảm thấy ngứa ngáy, cậu nghiêng mặt sang một bên tránh né động tác của hắn: "Mikey, xin anh hãy buông em ra."
Hắn đưa tay gạt những sợi tóc đang bay loạn trước trán Takemichi, sau đó nhẹ nhàng vân vê khuôn mặt cậu, từ chóp mũi nhỏ xinh cho đến đôi môi phấn nộn màu hồng nhạt.
Mikey khẽ nhếch môi: "Buông tha cho em sao? Không có khả năng."
Vừa dứt lời, bàn tay to thô ráp của hắn càn rỡ di chuyển dần xuống phía dưới, chạm vào thân thể cậu. Làn da cậu trắng sứ, mềm mịn như tơ lụa khiến hắn càng lưu luyến không nỡ rời.
Takemichi cắn môi kìm nén tiếng rên rỉ, từng tấc da thịt trên người cậu bị hắn chạm qua liền cảm thấy nóng rực đến khó chịu. Cậu không được tự nhiên mà vặn mình, nhưng sự giãy dụa của cậu lại vô tình ma sát vào vật nóng bỏng nào đó. Takemichi rõ ràng có thể cảm nhận được dục vọng cương cứng của hắn đang áp sát vào đùi mình.
Mikey dừng lại trước cửa huyệt của cậu, vuốt ve không nhanh không chậm khiến cậu phải nhắm nghiền mắt, gò má phiếm hồng, cơ thể run rẩy theo từng cử động vuốt ve của hắn: "A..không...không cần.."
"Ngoan, anh sẽ không làm Takemichi đau."
Nói xong, hắn bắt đầu cởi quần áo, đem thắt lưng vừa mới tháo ra buộc chặt vào tay cậu. Takemichi vô cùng hoảng sợ, từ đầu đến cuối luôn chăm chú dõi theo từng hành động của hắn, bây giờ cậu chẳng khác gì con cá nằm trên thớt, mặc cho người ta ra sức chặt chém.
Mikey thoa chất bôi trơn lên tay, hắn dừng lại trước cúc huyệt của cậu, nhấn nhẹ vào lỗ hồng non mềm vài lần rồi cho ngón tay thon dài trực tiếp thâm nhập vào bên trong. Cảm nhận được vách thịt ấm nóng bao phủ đầu ngón tay, động tác hắn chậm rãi rồi bắt đầu nhanh dần, mị thịt theo dao động của hắn trở nên ướt át, trơn trượt, thỉnh thoảng lại có vài giọt sương lăn tăn tiết ra ngoài.
"Ư...a...a..."
Dị vật xâm nhập khiến Takemichi chỉ biết ú ớ rên rỉ, bụng dưới cậu giống như có một làn sóng khát tình đang cuộn trào, cặp mông tròn trịa không ngừng nảy lên xuống để theo kịp với tiết tấu của Mikey, mật dịch trắng đục cứ thế tuôn chảy.
Nghe thấy âm thanh kiều mỵ khe khẽ bên tai, hô hấp hắn ngày càng nặng nề, bàn tay dọc theo khoá quần kéo xuống, móc ra côn thịt to lớn sớm đã ngẩng cao đầu giống như khẩu pháo khổng lồ đang giương cao, hắn đã nhịn đau đến phát điên, hắn thật muốn hung hăng chà đạp Takemichi, đem côn thịt khảm sâu vào cúc huyệt của cậu rồi tha hồ mà tàn phá nơi mềm mại kia, tuy nhiên lý trí hắn không cho phép làm điều đó. Bởi vì luôn có một bức tường khoảng cách ngăn cản giữa hắn và cậu.
Đường đi bên trong hoa huyệt Takemichi bị Mikey dùng ngón tay mở rộng, sau khi chọc vào rút ra nhiều lần mới có thể thích ứng, hắn tiếp tục cố gắng đưa thêm ngón tay thứ hai vào xâm nhập động nhỏ.
Một mặt Mikey ngón tay qua lại đâm thọc tiểu huyệt, một mặt hắn lại dùng bàn tay tự vuốt ve cự vật của mình. Vách thịt non mềm bị hắn càn quấy đến thác loạn, mở ra rồi co lại xoắn chặt tay hắn, dâm mỹ đến khôn cùng.
"A....A....Mikey...dừng....dừng...lại....A...A.."
Mặc cho Takemichi khóc lóc cầu xin, động tác ra vào ngày càng nhanh, hắn tưởng tượng như đang được cắm sâu vào trong cúc hoa non mềm, Mikey đem dương vật trong tay tuốt đến kịch liệt, tinh dịch từ đầu nấm nhỏ giọt dọc xuống theo nam căn, Mikey bạnh cằm, hơi thở gấp gáp, côn thịt bên dưới tựa hồ cũng sắp lên tới đỉnh điểm, rốt cuộc cũng bắn chất lỏng đặc sệt đầy trên bụng Takemichi.
Hệt như có một dòng điện vừa chạy qua khắp người, mọi thứ đột nhiên biến thành trắng xoá, hai chân Takemichi duỗi thẳng, gậy thịt nhỏ xinh giật mình phun ra một dòng dịch nóng rực, cửa huyệt cũng đều là một mảng ướt át lầy lội.
Đôi mắt Takemichi bất tri bất giác nheo lại, lông mi đen dài run lên một cái, khuôn mặt tinh xảo ửng hồng vô cùng mê người. Mikey nhìn con mèo nhỏ đang ngập chìm trong dục vọng, hắn đưa ngón tay dính đầy chất dịch lên trước mặt Takemichi, cười tà mị nói: "Vừa rồi ai mới bảo là không cần?"
************
Đôi lời muốn nói: Chậc. Thật sự tôi muốn hoàn thành bộ này sớm hơn, nhưng mà lười viết quá.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com