Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Xuyên qua

Bộ truyện của tác giả Xá Mật
Đã được đăng bản hán việt trên Wikidich
Edit bởi thuba0294 và đăng trên Wattpad
Mong các bạn đọc có thể cmt dưới phần bình luận của Wattpad để tớ có thêm động lực để tiếp tục edit truyện ( các trang web khác không tính đâu nha)



Trong phòng đơn to rộng, không khí lạnh lẽo đến gần như đọng lại. Bên ngoài có tiếng nhạc êm dịu như mơ hồ truyền tiến vào, cùng không khí trong phòng hình thành đối lập rõ ràng.

Trì Chất dùng ánh mắt lạnh băng mà nhìn nữ nhân trước mắt, đối phương mặc trang phục hoa lệ, mặt mày trang điểm tinh xảo, da trắng giống như là sáng lên. Hắn ta vừa chuyển ánh mắt , tựa hồ lại nhìn đến lúc trước cùng hắn kí hợp đồng , đôi mắt hắc bạch phân mình làm người ta nhớ mãi không quên.

Đối mặt với Trì Chất, nữ nhân có chút không chịu nổi ánh mắt lạnh lùng, cô co rúm lại, hơi cúi đầu ngồi ở chỗ kia.

Tên của cô là Hạ Điềm.

Mặc dù trong phòng bật máy sưởi, ấm áp như mùa xuân, nhưng là cô vẫn không nhịn được hơi hơi phát run -- không phải do dọa, cũng không phải do lạnh, mà là kinh ngạc.

Hạ Điềm kinh ngạc với việc chính mình thế nhưng xuyên qua còn có được tùy thân không gian.

Cô tò mò ấn lòng bàn tay trái, ở đó có một cái nốt ruồi đỏ hơi hơi nóng lên, nhắc nhở cô điều đang xảy ra đều là thật.

Đè nén sự tò mò muốn thăm dò "không gian" rốt cuộc là gì,Hạ Điềm ngẩng đầu, nhìn về phía đối diện.

Cùng nam nhân ánh mắt đối diện trong chốc lát, Hạ Điềm như ngừng thở :Mặc dù vừa rồi đã tiếp thu toàn bộ kí ức của nguyên chủ nhưng cô vẫn rất ngạc nhiên trước khuôn mặt của hắn ta.

Chung linh dục tú, ngọc thụ lâm phong, ôn tồn lễ độ......

Tự nhận là trình độ viết văn không tồi nhưng lúc này cô không biết nên dùng từ gì để diễn tả người đàn ông trước mắt

"Xem đủ chưa?" Mắt phượng của nam nhân khẽ nâng, vẽ ra một nét cong sắc bén.
"Khụ......" Hạ Điềm hoàn hồn, xấu hổ mà sờ sờ chóp mũi, sắc đẹp lầm người .

Trì Chất thở sâu, áp xuống tức giận đang dâng lên trong lòng , ngữ khí bình tĩnh hỏi: "Vì sao lại cắt váy của Tiêu Huyên?"

Cắt váy?

Hạ Điềm ánh mắt nhìn qua kéo cùng với bị cắt một nửa váy ở bên cạnh, nhớ tới --

Đúng rồi, cô xuyên vào một quyển truyện ngược có tên 《 bá đạo tổng tài yêu tôi: Ảnh hậu tiểu kiều thê 》, người đàn ông đẹp đến kì cục  trước mắt, đúng là người chồng trên hợp đồng của nàng: Ảnh đế Trì Chất.

Mà cô là nữ phụ có kết cục thê thảm - một cục đá kê chân làm nổi bật nữ chính .

Sau đó thì sao, nguyên chủ bởi vì cùng Trì Chất hôn nhân hợp đồng sắp hết hạn, nàng tâm tình không tốt lại vừa lúc nghe được có người nói nữ chủ khuôn mặt so nàng thoạt nhìn càng thêm có linh khí, dưới sự tức giận, ở phòng hóa trang đem nữ chủ quần áo cắt nát.

Nữ chủ phát hiện là nàng cắt, lại cố tình không nói, cố ý ăn mặc váy đã bị cắt hỏng lên đài lãnh thưởng, sau đó xé váy, lại thông qua ngôn ngữ cho thấy váy là Hạ Điềm cắt, vì thế Hạ Điềm bị dán lên nhãn- nữ nhân tâm cơ, không bao lâu lãnh cơm hộp*(*hết phận sự trong tiểu thuyết gốc thường là chết đi hoặc tha hương).

Cầm ở trong tay cốt truyện...... Làm người bất lực không biết nói gì.

Hiện tại xem ra, nữ chủ còn chưa có mặc váy đã bị cắt lên đài lãnh thưởng —— bởi vì nguyên chủ chưa hành động bị Trì Chất phát hiện.

Cám ơn trời đất, cốt truyện còn chưa tới tệ nhất nông nỗi.

"Cái kia...... Anh nghe tôi giải thích được chứ?" Hạ Điềm nghiêm trang mà nói, "Tôi là có nguyên nhân."

"Nói."

Hạ Điềm thật tình thật lòng nói: "Tôi thấy quần áo cô ta quá bảo thủ, hoàn toàn không thể hiện ra nàng hảo dáng người, ý nghĩ chợt loé mới cố ý như vậy cắt. Tôi đâu có ngu, lúc này cắt cô ta quần áo, bị mắng thì làm sao bây giờ."

Nam nhân thâm thúy đôi mắt nửa nheo lại, cơ hồ khí cười, nữ nhân này bản lĩnh nói dối không chớp mắt khi nào trở nên tốt như vậy?

Hạ Điềm vừa thấy anh ta này biểu tình liền biết anh ta không tin. Không tin sao? không quan hệ, trường hợp này vẫn phải nói lời nói có lợi cho mình chứ.

"Là trách tôi không nói trước, lung tung sửa sang lại lại khiến cho mọi người hiểu lầm." Hạ Điềm giơ tay lên, hai mắt ánh lên xin lỗi cầu khẩn, "Tôi hiện tại liền đi tìm Tiêu Huyên xin lỗi."

Dựa theo tiểu thuyết cốt truyện, Tiêu Huyên chính là Trì Chất ái mà cầu không được bạch nguyệt quang, bản thân cô thiếu chút nữa đã làm bạch nghuyệt quanh mất hết mặt mũi, nói thực ra, Trì Chất hiện tại có thể bảo trì bình tĩnh cùng cô nói chuyện,đã ra ngoài Hạ Điềm dự kiến.

"Hạ lão sư." Lúc này,cửa phòng hóa trang bị nhẹ nhàng gõ vang, vang đến một đạo nhu hòa dịu dàng giọng nữ.

Trì Chất xoay người mở cửa, ngoài cửa nữ chủ Tiêu Huyên nhìn đến hắn, trên mặt xuất hiện ra một nụ cười thiện lương động lòng người, giọng nói thanh thúy uyển chuyển giống như chim hoàng oanh, kinh ngạc nói: "Trì Chất ca ca, anh như thế nào ở chỗ này?"

"Tiêu Tiêu." Hạ Điềm lộc cộc mà chạy tới, nắm lấy đối phương trắng nõn tay, "Tôi đang muốn đi tìm cô đâu, thật là thật xin lỗi, trước khi cắt váy lại chưa kịp nói cho cô, làm hại mọi người hiểu lầm. Tôi bị người khác hiểu lầm thì không sao, nhưng cô ngàn vạn không thể hiểu lầm được, tôi xác thật là cố ý cắt váy của cô, nhưng không phải vì mục đích xâu , chỉ là vì làm chiếc váy kia càng đẹp mắt...... Không tin cô có thể hỏi Trì lão sư."
(Chém ghê thật sự)

"...."
Vài lần muốn buông tay nhưng không thể được, Tiêu Huyên mặt mày khẽ đổi sắc, nếu không phải muốn ở Trì Chất trước mặt bảo trì thục nữ hình tượng, cô ta đều phải mắng to.

"Váy nào cơ?" Cô chắc chắn biết chuyện Hạ Điềm cắt váy, nhưng lúc này cần cô ta cần giả vờ không biết, Tiêu Huyên với vẻ mặt khó hiểu, biểu tình ngây thơ lộ ra đơn thuần.
(Bạch liên hoa )

Diễn tốt quá đi.

Hạ Điềm nội tâm chửi thầm một tiếng, biểu tình càng thêm thành khẩn, rồi sau đó nhanh chóng đem váy đã bị cắt hư lại, đem làn váy bên dưới nhah chóng một xé: "cô xem, chiếc váy này đã đẹp hơn đúng không?"

Tiêu Huyên: "......"

Cô ta đoạt đất diễn của tôiiiii.

"Như vậy nhìn chắc chắn không thể cảm nhận được, cô đi thay đi, lập tức có thể cảm thấy được ý tưởng của tôi thế nào." Hạ Điềm thúc giục, "Cô không tin tôi, nhưng cũng phải tin tưởng Trì Chât ca ca của cô chứ!"

Tiêu Huyên: "......"

Tôi mà tin cô được à??

Tiêu Huyên theo bản năng liếc nhìn Trì Chất.

Lại thấy Trì Chất bản thân đang nhìn chằm chằm Hạ Điềm, đoán không ra biểu tình.

Tiêu Huyên lần đầu phát hiện khi chính mình ở đây, lực chú ý của Trì Chất lại không ở trên người mình mà lại chú ý Hạ Điềm, nàng lập tức uất ức nói: "Trì Chất ca ca, em......"

Trì Chất lực chú ý bị lôi trở lại.

Anh ấy tất nhiên là vẫn còn để ý đến cô.

Cô ta biết rằng Trì Chất khi ở bên ngoài sẽ giữ gìn Hạ Điềm, chỉ là vì không cho Trì gia khó coi, cô ta càng biểu hiện ra sự hào phóng khi đang chịu sự uất ức này, Trì Chất sẽ càng chán ghét Hạ Điềm.

"...... Thay trước xem sao." Trì Chất nói.

Tiêu Huyên ngoan ngoãn gật đầu: "Được ạ."

Nhu nhược tiểu bạch liên tiến vào phòng thay quần áo, hiện trường nháy mắt chỉ còn lại có hai người, đối diện nam nhân lại có khí tràng quá cườngaf xuất hiện đại, toàn thân tựa như đang toả ra sát khí, Hạ Điềm lui ra sau hai bước,cố gắng dùng vô tội ánh mắt đả động nam nhân.

Hiệu quả sao...... Gần như bằng không.

Nam nhân từ trên cao mà nhìn xuống nàng.

Trong cái không khí lạnh băng xấu hổ chết tiệt này, thời gian như kéo dài ra, không biết đã qua bao lâu, cửa phòng thay đồ mở ra, đổi xong quần áo Tiêu Huyên đi ra.

"Omg tuyệt quá đi! Có quá là nhiều sự xinh đẹp ở đây! Tiêu Tiêu, cô vừa xuất hiện, ánh mắt mọi người sẽ tập trung hết lên người cô, bọn họ chắc chắn sẽ say mê sắc đẹp của cô, trên trời dưới đất, không người có thể so sánh."

Nhưng mà ——

Tiêu Huyên trên người xác thật có một cổ tinh linh linh động không khí, xé xuống làn váy bảo thủ trói buộc, trắng nõn thẳng tắp chân dài của cô ta đã hoàn mỹ mà phụ trợ ra tới, cùng nàng khuôn mặt, khí chất dung hợp ở bên nhau, sự xinh đẹp lại tăng lên mấy cái level. Trì Chất đuôi lông mày khẽ động, ánh mắt nhìn thoáng qua đang Hạ Điềm đang thẹn thùng mà ca ngợi Tiêu Huyên, lại dừng ở nụ cười tiêu chuẩn tám cái răng của cô

Người sau tựa như đang cười thật lòng một nụ cười từ trong nội tâm, một chút cũng không thấy ghen ghét.

Giống như có cái gì đó là lạ.

Đây không phải Hạ Điềm trong ấn tượng của hắn.
(Thích rồi à nghi nghi nha)

Hoặc là, cô ấy đang diễn?

Tiêu Huyên muốn nói cái gì, Hạ Điềm lại cố ý dóng đầu: "Tiêu Tiêu, lập tức đến thời gian cô lên sân khấu, cô mau chuẩn bị đi, mau dùng nhan sắc xinh đẹp của cô diễm áp toàn trường nào."

Tiêu Huyên không nói được gì, nhưng mà Hạ Điềm nói không sai, nhân viên công tác đã ở bên ngoài kêu cô, rơi vào đường cùng, chỉ phải vội vàng rời đi.

Thời điểm rời đi còn dùng ánh mắt lưu luyến để nhìn lại Trì Thần.

"......"

Ôi mẹ ơi.

Hạ Điềm chà xát cánh tay đang nổi da gà.

Khẽ liếc nhìn Trì Chất, bạch nguyệt quang dùng loại này ánh mắt xem hắn, hắn ta khẳng định tà tâm đau đi.

Kết quả vừa quay đầu liền nhìn thấy đôi mắt thâm tuý đen nhánh,làm cô da đầu tê rần.

"Hạ Điềm,tôi cảnh cáo cô cuối cùng một lần, không cần lại đi trêu chọc Tiêu Huyên, nhận rõ thân phận của cô." Nam nhân hơi mỏng môi khẽ mở, thanh âm bình đạm,lực uy hiếp lại mười phần, "Hôm nay chuyện tới đây là dừng lại.

"Tốt tốt." Hạ Điềm ngoan ngoãn gật đầu, "Anh cứ yên tâm, tuyệt đối sẽ không có lần tiếp theo."

Trì Chất cứng hogj, nhìn chằm chằm gương mặt cô vài giây, xoay người rời đi.

Cửa vừa đóng lại, Hạ Điềm liền duỗi lưng lười biếng, rốt cuộc đã hoàn thành !

Tuy rằng xuyên qua tới một kịch bản không tốt lắm, nhưng nội tâm của cô vẫn là thật cao hứng —— rốt cuộc thì cứu mình được một mạng, ai không cao hứng chứ, bằng không cô phải đi chầu Diêm Vương mất
Hơn nữa thì......

Chà xát chính mình khuôn mặt nhỏ, Hạ Điềm đứng trước gương, trong gương một cô gái với làn da trắng nõn, ngũ quan tinh xảo, tiêu chuẩn mỹ nhân mặt, có thể so trước kia cô đẹp nhiều.

Đôi tay sờ trước ngực, Hạ Điềm mừng rỡ không khép miệng được, rốt cuộc có thể trải nghiệm những ngày tháng hiểu ra có ngực là thế nào!

Vui vẻ được một lúc, Hạ Điềm cuối cùng mới nhớ tới một sự việc khác lúc nãy đã bị xem nhẹ, cô nâng lên tay phải, nốt ruồi đỏ trong lòng bàn tay thoạt nhìn hết sức đáng yêu.

Nơi này không phải xem xét địa phương, Hạ Điềm kiềm chế nỗi lòng, chút nưac cô còn phải lên sân khấu, vì thế kế tiếp Hạ Điềm đem chính mình trở thành rối gỗ có thể điều khiển , nhân viên công tác bảo làm gì sẽ làm cái đó.

Bên tai là những lời ca ngợi Tiêu Huyên, Hạ điềm bên cạnh thường thường lại gật đầu phụ hoạ một cái "tất nhiên, tất nhiên"

Làm cho nhân viên công tác hết sức giật mình

Thật vất vả đến lúc cô lên đài nói chuyện, những người quen thuộc Hạ Điềm âm thầm chép miệng, Hạ Điềm lúc này chỉ sợ sẽ ở trước màn ảnh cố ý kéo dài thời gian, mục đích là làm chính mình nhiều dừng lại vài phút lên màn ảnh.

( nếu thấy truyện ổn thì mn hãy bình luận để tớ edit thêm chương nhaaa)

Nhưng mà làm cho bọn họ không nghĩ tới chính là, Hạ Điềm lên đài sau nói một câu "Cảm ơn" liền xuống sân khấu.

......?

Mặt trời mọc từ hướng Tây?

"Hạ Điềm,em đang làm gì vậy?" Người đại diện lúc trước bị sự tình trì hoãn, hiện tại mới rảnh rỗi mới có thể lại đây, lại phát hiện Hạ Điềm bày ra một 'chiêu' mới, vừa kinh ngạc lại hơi tức giận, cho rằng Hạ Điềm muốn dùng một loại khác phương thức khác làm mới mẻ bản thân.

Hạ Điềm lúc trước cùng Trì Chất phản ứng, đó là bởi vì đối phương là chồng trên danh nghĩa của cô, giờ phút này hoàn thành phải làm công tác xong, cô thật sự lười đến lại phản ứng.

"Kế tiếp không có việc gì đúng không ? Không có việc gì tôi liền đi trước, tạm biệt ." Nói xong, không quan tâm người đại diện ngạc nhiên đến trợn mắt há hốc mồm, cô nghênh ngang mà đi.

"Tình huống như thế nào?" Bạn bè chọc cánh tay Trì Chất , "Ngươi kia lão bà fake kia của ông uống lộn thuốc à?"

Trì Chất sắc mặt lạnh băng, không nói gì.

Bạn bè thức thời không nói tiếp.

......

Mặc kệ hiện trường sẽ như thế nào nghị luận chính mình, trở lại biệt thự của nguyên chủ ở Cẩm Oái Viên, Hạ Điềm thoải mái mà ngâm bồn tắm rửa, tẩy đi một thân mỏi mệt, sau đó đắp mặt nạ, đem chính mình lăn một vòng trên mềm mại.

Cảm giác tồn tại thật là tuyệt vời mà.

Cảm thán xong Hạ Điềm nhẹ điểm lòng bàn tay đáng yêu nốt ruồi đỏ, tò mò mà hô lên "Không gian" ——

"Quaoooo...."

Giây tiếp theo, nàng đã bị thế giới trước mắt khiếp sợ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com