Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

~ Tập 21 ~

- Anh lao tới như một con gió ôm cậu nhảy sang một bên, cả hai đều lăn long lóc đập đầu vào tường dẫn đến bất tỉnh

------------------------------------------

JK: (Tỉnh dậy) đau đầu quá mình đang ở đâu vậy (nhìn xung quanh)

🧑🏻‍⚕️: Cậu tỉnh rồi hả, mới xuất viện đã nhớ bệnh viện đến vậy à

JK: Tôi bị sao vậy

🧑🏻‍⚕️: Không có gì phải lo lắng đâu xây xát nhẹ tí thôi

JK: (Chớt nhớ) còn Taehyung, anh ấy đâu anh ấy sao rồi

🧑🏻‍⚕️: Cậu ấy ở phòng bên cạnh, vừa xuất viện lại bị đập đầu nên vẫn chưa tỉnh được

JK: Anh ấy bị sao không

🧑🏻‍⚕️: Cũng không nguy hiểm gì đâu à báo cậu tin vui cậu ấy chắc sẽ nhớ lại nhờ cú va chạm này đấy

JK: Thật không ạ

🧑🏻‍⚕️: Thường thì đầu bị va chạm thì não bộ sẽ hoạt động nhiều hơn nên nhớ lại cũng là trong khả năng

JK: Cảm ơn bác sĩ

🧑🏻‍⚕️: Thôi cậu nghỉ ngơi đi, tôi có việc một chút

JK: À tôi có việc này muốn nhờ bác sĩ

🧑🏻‍⚕️: Chuyện gì...

•Phòng bệnh Taehyung

- Anh tỉnh dậy ngó trái ngó phải tìm cậu, thấy cậu nằm không yên y tá mới nói cho anh biết cậu nằm ở phòng bên cạnh

TH: Em ấy có sao không

👩🏼: Tôi không biết được, tôi không phụ trách cậu ấy

TH: Tôi sang gặp em ấy được không

👩🏼: Anh cứ bình tĩnh đã, vừa xuất viện lại nhập viện coi bộ số anh xui dữ

TH: Biết sao được

👩🏼: Tôi vừa tiêm thuốc anh nằm một chút rồi đi lại nhẹ nhàng thôi

TH: Tôi biết rồi *hình như trí nhớ của mình quay lại rồi liệu em ấy còn ở bên mình không*

- Anh cứ nằm đó nhìn lên trần nhà suy nghĩ vẩn vơ, suy nghĩ phức tạp khiến đầu anh đau như búa bổ nhưng anh chẳng quan tâm

TH: *À mình có thể giả vờ mất trí nhớ tiếp mà em ấy vẫn ở bên mình*

Cốc cốc cốc

TH: Vào đi

JK: (Mở cửa) anh tỉnh rồi à

TH: Kookie (vui mừng)

JK: Ờm cảm ơn anh đã cứu tôi, tôi không biết sao báo đáp anh có gì anh cho tôi xin cách liên lạc tôi sẽ hậu tạ

TH: Em nói cái gì vậy, em biết anh từ lâu rồi mà

JK: Tôi quen anh sao

TH: Em.. chẳng lẽ em mất trí nhớ à

JK: Tôi...

🧑🏻‍⚕️: Ô cậu sang bên này rồi à làm tôi tìm cậu mãi

TH: Bác sĩ em ấy bị mất trí nhớ rồi đúng không

🧑🏻‍⚕️: Sao cậu biết tôi chưa thông báo mà

- Anh nghe lời của bác sĩ mà như trời sập ngồi thẫn người ra đó không dám tin, anh mặc cơn đau trên cơ thể tiến về phía cậu

TH: Jeon Jungkook dù em có mất trí nhớ em cũng phải nhớ ra anh chứ, sao em có thể quên anh được, lúc anh mất trí nhớ anh vẫn nhớ em mà

JK: Anh là ai

TH: Kim Taehyung chồng của em

JK: Chồng sao, chúng ta đám cưới rồi?

TH: Chưa cưới nhưng sắp cưới

JK: Đồ ba xạo này em đồng ý làm vợ anh khi nào, tính lợi dụng thời cơ à

TH: Ơ vậy là em mất trí nhớ hay không

JK: Em không, em nhờ bác sĩ trêu anh tí thôi trông mặt không còn một cắt máu của anh kìa

TH: Vậy là em vẫn nhớ anh đúng không

JK: Anh thành xác khô em còn nhận ra được chứ nói gì là nhớ

- Anh vui mừng ôm trầm lấy cậu, cậu cũng cười nhẹ rồi ôm lấy anh, bác sĩ nhìn cảnh ân ái trước mặt tủi thân rời đi

TH: Em có gì không

JK: (Lắc đầu) vết thương nhẹ không sao đâu

TH: Anh nghĩ chuyện này chắc chắn có chủ mưu

JK: Anh nghĩ ai

TH: Tuy không muốn nhưng chỉ có khả năng đấy thôi

--------------------------------------------

TH: Lại về nhà rồi

JK: Chắc anh hết thèm bánh rồi nhỉ

TH: Thôi anh xin sau anh nhờ người mua nguyên liệu cho lành

JK: (Bật cười) người ta rảnh như anh đấy

TH: Anh vẫn trả tiền đầy đủ mà còn thừa ấy chứ

JK: Bớt bớt lại không người đời lại ghét

TH: Hoàn hảo như anh sao ghét cho được

JK: Chỉ tự luyến là nhanh, lấy đồ rồi tắm qua đi, nhìn có giống ăn mày không

TH: Chúng ta cũng cùng ăn mày mà

•Buổi tối

- Cậu đang ngồi bôi thuốc cho vết thương, có vài vết thương ở đằng sau cậu không bôi được nên nhờ anh bôi hộ

TH: Mấy việc này anh làm được mà sao giờ em mới nhờ anh (bôi)

JK: Em bị xước da chứ có bị què bị liệt đâu

TH: Em giả bộ què liệt đi để anh nuôi

JK: Nói vậy mà cũng nói được

TH: Xong rồi đấy

JK: (Kéo áo xuống) anh có cần em bôi hộ không

TH: Muốn nhìn cơ thể anh thì nói không cần viện cớ như vậy

JK: Anh bị tông đến hỏng não rồi à

TH: Hehe

JK: Sao trước đây không thấy bộ mặt này của anh vậy nhỉ

TH: Thấy thế nào được

JK: Không nói chuyện với anh nữa em đi ngủ (bỏ đi)

TH: Ơ đợi anh với (đi theo)

•Hôm sau

- Anh mang nguyên cái đầu thương tích đi làm, mọi người nhìn cũng tò mò lo lắng nhưng anh thì trái lại miệng cười sắp đến mang tai

TH: Công ty mấy hôm nay thế nào

👨🏻: Dạ vẫn hoạt động rất tốt ạ, những hợp đồng kí kết đã được rời lịch sang tuần sau

TH: Ừm còn điều tra đến đâu rồi

👨🏻: Vẫn đang điều tra ạ, tôi đã thuê người giỏi để làm sẽ nhanh có kết quả

TH: Vậy được, à đúng rồi tôi có chuyện hỏi cậu

👨🏻: Dạ giám đốc cứ nói

TH: Có cách nào ràng buộc một người không

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com