~ Tập 3 ~
•Sáng hôm sau
- Cậu xuống dưới cửa đã thấy xe của anh ở đó, anh đang tựa vào xe nhìn thấy cậu liền đứng thẳng lên
TH: Kookie
JK: Nín, bảo không gọi tôi bằng tên đó mà, anh tới đây làm gì
TH: Anh đến đón em
JK: Ai mượn, muốn tôi thành tâm điểm bàn tán của công ty hả
TH: Anh không
JK: Tôi đã nói rồi anh đừng phí công vô ích nữa (bỏ đi)
TH: *Anh nhất định phải làm em yêu anh thêm lần nữa*
-------------------------------------------
Han Sung: Hello cưng (đi tới)
JK: Chào
Han Sung: Qua về sớm không mày
JK: 18h được chưa
Han Sung: Tạm được
👩🏻🦰: Jeon Jungkook cậu qua đây một chút
- Nghe giọng điệu chẳng mấy thiện cảm cậu cũng đoán được bản thân sắp gặp biến gì, thở dài ngao ngán đi theo
JK: Trưởng phòng, chị gọi em
👩🏻🦰: Tôi cũng không vòng vo mất thời gian, Jungkook tôi biết cậu có năng lực nhưng đi lên bằng thực lực mới an toàn
JK: Chị nói vậy là sao
👩🏻🦰: Tôi không có kì thị gì đâu nhưng đây là công ty cậu là nhân viên phải giữ thể diện cho công ty
JK: Em không hiểu chị nói gì cả
👩🏻🦰: Tôi không ngờ cậu cố chấp như vậy đấy
JK: Có gì chị cứ nói thẳng ra, úp úp mở mở như vậy sao em hiểu được
👩🏻🦰: Cậu và giám đốc là mối quan hệ gì
- Cậu xịt keo cứng ngắc bởi câu nói của chị trưởng phòng, trong lòng thầm dùng 12 năm học văn để chửi
JK: Giám đốc và em không có quan hệ gì cả chị hiểu lầm rồi
👩🏻🦰: Vậy tại sao hôm qua cậu lại lên xe của giám đốc
JK: Em có đặt xe nhưng bị tắc đường giám đốc thấy mới có lòng đưa em về
👩🏻🦰: Còn trưa hôm nọ tôi thấy cậu với giám đốc ra từ một phòng
JK: Ra từ một phòng thì có thể hiện được gì đâu chị, quần áo em không chỉnh tề hay sao
👩🏻🦰: À không phải
JK: (Bất lực) còn gì nữa không ạ
👩🏻🦰: Không, cậu về làm việc đi
- Cậu cúi chào rồi quay người rời đi, về chỗ ngồi sắc mặt cậu tệ không thể nào tả nổi Han Sung tính nói nhưng nhìn cũng rén
JK: Tao chịu hết nổi rồi
Han Sung: S-sao
JK: Chị trưởng phòng tưởng tao và giám đốc mới có tình ý
Han Sung: Gì cơ (ngạc nhiên)
JK: Tao phải nghỉ việc tao không thể sống như vậy được, có tiếng không có miếng
--------------------------------------------
TH: Anh không đồng ý
JK: Anh phải đồng ý
TH: Anh là giám đốc hay em là giám đốc
JK: Anh là giám đốc nhưng anh phải đồng ý
TH: Không
JK: Anh có biết mọi người đồn tôi với anh đang mập mờ không
TH: Vậy hả
- Cậu nhìn vẻ mặt hớn hở của anh mà tức tăng xông máu, cố gắng hạ nhiệt nở một nụ cười công nghiệp
JK: Phải làm sao anh mới đồng ý
TH: Em quay lại với anh
JK: Nằm mơ đi, ông đây chả cần nữa
- Cậu hùng hục bỏ đi đóng cửa cái rầm chả thèm kiêng nể, anh nhìn theo cười đầy tà mị
JK: Má nó, số chó rách gì thế không biết
Han Sung: Lại sao nữa, mấy nay mày bị satan nhập à
JK: Anh ta không đồng ý
Han Sung: Bén tao tao cũng không đồng ý đâu, mày giỏi vãi ra mất chả tiếc
JK: Mệt mỏi quá, tao phải làm sao mới thoát được đây
Han Sung: Thôi hoan hỉ hoan hỉ đi
JK: Hoan hỉ qq, tức phát điên ra ấy
- Cậu ngồi tại bàn làm việc tụng kinh chấn tĩnh bản thân, nhân viên xung quanh đã quen với hoàn cảnh này nên chẳng mấy quan tâm
•Trưa hôm đó
Han Sung: Mày chọc một hồi nữa là thủng cái khay cơm đấy
JK: Phá tài liệu, phá đồ công, không làm việc, thuê người ám sát, đốt công ty
Han Sung: Tao sợ con người mày rồi đó
JK: Đau đầu quá
Han Sung: Mà mày với giám đốc chẳng là gì thì quan tâm mấy cái đó làm gì cứ kệ đi
JK: Kệ được tao đã kệ
Han Sung: Vừa nhắc xong tào tháo tới rồi kìa
- Cậu cố tỏ ra không quan tâm nhưng anh nào tha cho cậu, đặt khay cơm cạnh chỗ ngồi của cậu
TH: Tôi ngồi đây được chứ (cười)
JK: Kh..
TH: Cảm ơn nhé (ngồi)
JK: *Là hỏi ý kiến dữ chưa*
TH: Nhìn có vẻ hai cậu thân thiết nhỉ
Han Sung: À bọn tôi quen nhau từ lúc thực tập sau may mắn được làm cùng
TH: À ra vậy, cậu có người yêu chưa
Han Sung: Tôi chưa
TH: *Phải để ý* cậu Jungkook ăn ít vậy có đủ sức làm không
JK: Liên quan gì..
Han Sung: (Vội bịt miệng) thật ra cậu ấy ăn xong rồi, ăn nhiều lắm không ít đâu
JK: Cái tay (vỗ)
TH: Ra là vậy
- Ngồi một lúc chẳng ai nói thêm câu gì, cậu đứng dậy nói đi vệ sinh anh cũng đứng dậy cầm khay rời đi
JK: Cười cười nói nói giả trân mà nghĩ mình vui tính đấy
TH: Nói anh sao
JK: (Giật mình) đi cũng không biết phát ra tiếng động à
TH: Anh có mà do em không để ý thôi (đi tới)
JK: Tôi chưa bị điếc
- Cậu tiếp tục rửa tay, vừa lau tay quay lại thấy anh sừng sững trước mặt cậu giật mình lùi lại một bước
JK: Anh làm gì tính doạ người chắc
TH: Em thích cậu tóc nâu lúc nãy
JK: Han Sung thì có gì... (nhìn)
TH: Hử
JK: Thì sao, cậu ấy đâu tệ
TH: Em vẫn như xưa nhỉ nói dối quá tệ
JK: Thích ai thì kệ tôi liên quan gì đến anh, tránh ra cho người ta còn đdi
TH: (Chắn) tất nhiên là liên quan vì người em thích chỉ có thể là anh (hôn)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com