10 Năm...[YULSIC]
Yuri run rẩy đôi tay của cậu làm đầu bút cũng chẳng yên, cậu nhắm mắt nén nổi đau tận sâu trong tim mình rồi kí vào tờ giấy chi chít chữ...Đơn Ly Hôn. Jessica nhìn cậu bằng đôi mắt buồn bã, cô nói...
"Em không thể tiếp tục mối quan hệ này với Yul được nữa...em xin lỗi..."
"Không sao đâu, Yul hiểu mà..."
Rồi cả hai rời khỏi tòa án, trời đã sụp tối mà Yuri và cô vẫn chưa ăn gì vào bụng, cậu quyết định sẽ mời Jessica đi ăn..lần cuối cùng với mình...
"Em...em muốn ăn gì đó không?"
"Uhm..."
Cả hai bước vào nới nhà hàng quen thuộc, vẫn chỗ ngồi ấy, vẫn là tiếng nhạc du dương ấy...nhưng tại sao lòng cậu nặng nề đến thế này, Yuri chẳng thể nuốt nổi vì nổi sầu đang ứ nghẹn cỗ họng cậu, Yuri nhìn nàng mèo nhỏ của mình ăn ngon lành, nhưng cô ấy không nhìn cậu, cả hai cứ lặng im như thế...
"Em ăn cá đi, Yul biết em thích nó mà..."
"Vấn đề là ở chỗ đó đấy"
Jessica buông đũa...
"Yul luôn quên trước quên sau và chẳng còn nhớ em thích hay ghét thứ gì, Yul cũng chẳng quan tâm đến thái độ của em, kể cả ngần ấy năm Yul cũng đâu biết em ghét ăn cá mà? Bao nhiêu năm qua đã quá đủ với em rồi, em không muốn đi cùng Yul nữa"
Yuri cuối gầm mặt xuống, cậu cảm thấy mình như kẻ tội lỗi, những câu nói ấy như hàng ngàn mũi dao đâm vào trái tim cậu, nó thắt lại đau đớn...
"Em về trước, tạm biệt"
Jessica đứng lên rồi gọi người phục vụ tính tiền cả bữa ăn, cô bước đi ra khỏi nhà hàng trong nước mắt. Yuri từng là một người chồng tuyệt vời và có trách nhiệm, những càng về sau cậu ấy càng thay đổi, Jessica không hiểu lý do gì mà Yuri lại như thế.
"Yul xin lỗi..."
Cậu ngồi đấy chẳng dám nhúc nhích dù vợ cũ của cậu đã rời đi từ lâu, Yuri suy nghĩ về những việc làm của mình, cậu nuối tiếc cho cuộc tình của mình, nuối tiếc cho những sai lầm mà mình gây ra...
10PM
Trong căn phòng tối om chỉ có ánh trăng soi sáng, Yuri đêm nay thật cô đơn biết bao, chỉ mới tối ngày hôm qua thôi, cậu và vợ cũ vẫn ôm nhau ngủ ngon trên chiếc giường này...bây giờ chủ còn mỗi Yuri đang cuộn người dưới ánh trăng xanh buồn hiu hắt, cậu nhớ Jessica... Yuri rời khỏi giường, cầm chiếc điện thoại gọi vào con số quen thuộc...
*tút tút*
"Thuê bao quí khách vừa gọi..."
...
"Thuê bao quí khách vừa gọi..."
...
"Thuê bao quí khách vừa gọi..."
Jessica vẫn còn giận cậu, cô không muốn bắt máy và mặc kệ tiếng chuông reo lên, sau đó khóa luôn điện thoại của mình, mặc cho con tim đang gào thét, ước muốn được nghe giọng nói của ai kia...
Đêm dài cứ thế trôi đi một cách đau đớn với cả hai...
Sáng hôm sau...
*RING RING RING...."
"Xin chào, tôi là Jessica Jung..."
"Sica, mình, Taeyeon đây, cậu mau đến bệnh viện đi!!!"
"Có chuyện gì vậy?"
"Chuyện này...chúng ta cần nói trực tiếp với nhau..."
"Chờ mình một chút, mình đến ngay"
Jessica mau chóng khoác chiếc áo ấm áp vào người rồi ra ngoài, chạy thẳng xe đến bệnh Seoul...cô linh cảm được một điều gì đó...
"Sica!!! Cậu đến rồi!!!"
"Chuyện gì vậy Tiffany, sao...mọi người đều ở đây vậy?"
Jessica thắc mắc nhìn cả 7 người bạn của mình đang thất thần ngồi trên ghế bệnh viện... Bây giờ cô mới để ý đây là dãy hành lang phòng cấp cứu, và ánh đèn trước cửa phòng vẫn chưa chuyển xanh...
"Cậu không biết gì luôn sao..."
Taeyeon nhìn người bạn của mình, cậu không biết có nên nói hay không...
"Jessica, cậu...phải thật bình tĩnh...nghe mình....n...nói..."
"..."
"Yuri...hiện đang trong tình trạng nguy hiểm...cậu ấy...đang mắc phải bệnh trụy tim và não bộ, Yuri giấu bọn mình...đến bây giờ bọn mình mới biết...cậu là vợ của cậu ấy, tại sao cậu lại không để ý vậy?. Cảnh sát nói rằng có thể Yuri cố gắng gọi cho cậu nhưng cơn đau tim đột ngột làm cậu ấy ngất xỉu..."
Jessica ngồi bệt xuống nền gạch, cô lấy tay ôm chặt mặt mình, nức nở khóc, Tiffany và Sunny vội ôm lấy cô gái bây giờ đang nhỏ bé biết bao...
"Bác sĩ, Yuri cậu ấy sao rồi!!!!???"
Khi vị bác sĩ vừa bước khỏi cánh cửa, ông ấy tay kéo khẩu trang xuống rồi lắc đầu chậm rãi, thở dài trong mệt mỏi, trên chiếc áo phẫu thuật của ông vẫn còn những vệt máu khô vấy lên, có những vệt máu to ngay trước ngực...
"Chúng tôi đã cố gắng hết sức, thật sự xin lỗi... Bệnh nhân đã mắc bệnh về tim nhưng không chữa trị hay uống thuốc trong vài năm qua, dẫn đến dù những kích động nhỏ thôi cũng khiến bệnh nhân ngất xỉu hay tử vong, còn về não bộ, chúng tôi phát hiện dây thần kinh ghi nhớ có vấn đề và não, nếp nhăn bị teo lại, dẫn đến việc người bệnh hay đau đầu và hay quên đi những sự việc cần ghi nhớ... "(Muối bịa ra thôi vì bẩm sinh tui dốt mấy thứ này)
Vị bác sĩ dừng lại một chút rồi nói tiếp...
"Bệnh nhân đã không qua khỏi, thật sự chúng tôi đã rất cố gắng và sốc tim cho cô ấy nhưng....xin lỗi..."
Ngày hôm đó, những giọt nước mắt gần như cạn kiệt vì nó đã tuôn quá nhiều...
Ba ngày sau
Jessica quay lại căn nhà cũ, nơi mà ngày đó vẫn còn tiếng cười hay tiếng cãi vả của cả hai. Bây giờ không gian lặng im đã bao trùm lấy nó... Cô mở cửa phòng của cậu ra, mọi thứ vẫn nguyên vẹn, trên chiếc bàn làm việc trải đầy nắng sớm trên mặt bàn gỗ, một tờ giấy cùng chiếc bút máy chưa đóng nắp để trên bàn làm cô tò mò...
Ngày 21 tháng 3
Người vợ đáng trân trọng của Yul, khi em đọc được bức thư này có lẽ Yul sẽ không ở bên cạnh em nữa, Yul không còn nhiều thời gian nữa, cơn trụy tim sẽ giết chết Yul bất cứ lúc nào. Yul có món quà muốn tặng em, mặc dù số tiền chỉ có 2 tỷ thôi nhưng Yul hy vọng nó sẽ giữ được lời hứa 10 năm qua, rằng Yul sẽ luôn yêu em, bên cạnh em và chăm sóc cho em. Yul yêu em...
Trên bức thư còn có những vệt nước đọng lại và đã khô làm nhòe đi vào câu chữ...Yuri chưa bao giờ hết yêu cô, một cơn gió thoảng nhẹ qua vai nàng, nó như bao bọc lấy bờ vai đang run rẩy của cô gái, Yuri đang ôm nàng đấy...
Có lẽ điều khó khăn nhất trong những giây phút cuối cùng của cuộc đời là nhìn lại những làn "nếu như", "giá mà" hay "ước gì"... Sau đó hối tiếc với những việc đáng ra phải nên làm, đó là cái già mà phải trả cho sự không nghe theo mách bảo của con tim. Vì vậy, khi yêu thì yêu bằng cả con tim, nếu bạn yêu một ai đó thì đừng để sự nhỏ nhen của bản thân mà ngán đường bạn, vì bạn sẽ không bao giờ biết được chuyện gì sẽ xảy ra trong vài phút ngắn ngủi...
-----------------------------
Thử ngừng thở thì có chết không nhỉ? :)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com